“Con trai của ta..... Con trai của ta...... “
Hạo Thiên lại bắt đầu nghe thấy giọng nói lần trước, giọng nói đầy bí ẩn, nhưng mạnh mẽ và rất ấm áp. Cậu bắt đầu mở mắt ra nhìn xung quanh, vẫn là cảnh sắc hôm ấy, vẫn một khônh gian u tối, và vẫn giọng nói cậu nghe thấy lần trước. Cậu nhìn quanh và nói
“Lại là ông nữa à? “
“Con trai của ta.... Con trai của ta.... Con phải tin ta”
“Tin ông? Lấy gì để mà tin đây” Hạo Thiên lạnh giọng nói
“Ta... Ta..... Rồi con sẽ biết thôi”
Nói rồi, không gian bắt đầu thu hẹp lại, Hạo Thiên choàng tỉnh dậy, cậu nhìn xunh quanh căn phòng, thở dài dựa lưng trên giường.
“Cậu sao vậy? “
Tiểu Siêu đã dậy từ lúc nào, cậu hỏi Hạo Thiên. Hạo Thiên nhìn cậu mỉm cười nói
“Không có gì! “
“cốc cốc”
“có chuyện gì? “ Hạo Thiên nhìn ra cửa nói
“Sáng rồi ạ! Chúng ta phải tới lễ nhận thưởng chứ ạ”
WTF, mới nằm xuống mà sáng rồi à. Giỡn hoài, nhanh vậy chứ. Cậu tót xuống giường, giục bọn nhóc dậy rồi thay quần áo. Cậu mặc lên mình chiếc quần màu đen, chiếc áo sơ mi trắng và cao hơn khủy tay một chút là black adjustable bartender arm garter, một loại dây da tròn nịch ống tay áo lại, nó có màu đen tuyền. Đôi Boots màu đen, chiếc bông tai lấp lánh của cậu cộng thêm mái tóc và đôi mắt 2 màu càng thêm nổi bật mặc dù cậu chỉ mặc 2 màu đen trắng trên thân. Búi tóc đuôi ngựa, chừa 2 lọn song song với với mặt, là 2 lọn tóc màu xanh biển, tóc búi cao là màu đỏ. Nhìn cậu thật đẹp và mê hồn biết bao.
Đám nhóc cũng diện cho mình những bộ trang phục thật thời thượng và ra ngoài. Bước lên xe đi tới chỗ trao giải, nhưng chưa lên xe thì bị Doãn Bằng chặn lại nói
“Nhóc nhìn đẹp thật đấy. Thật bảnh bao biết bao nhiêu, không biết bao nhiêu cô đã đổ nhóc rồi nhỉ? “
“Hiệu trưởng Doãn quá khen rồi. Sao vậy? Sao giờ này ông không tới chỗ trao thưởng đi mà còn ở đây” Hạo Thiên cười nhạt, càng tô thêm sự đẹp trai bảnh bao của cậu
“À thì... Nhóc biết chỗ trao thưởng không thế? “
“Chứ không phải chỗ đấu trường sao?”
“Sai. Sai quá sai. Nơi trao thưởng nằm chỗ khác, chúng ta có 2 nơi trao thưởng, một là ở công hội luyện dược sư nổi tiếng ở đây, công hội Diệp Lục của hội trưởng Lục Huyên. Nơi trao thưởng thứ 2 là công hội Sát Long của hội trưởng Sát La. Cả 2 người này nhóc thấy cả rồi đấy” Doãn Bằng nói
“Thấy cả 2 rồi à? Sát La thì tôi còn nhớ được chút là ông ta quá đáng ghét, còn người còn lại thì.... Ta có gặp à?” Hạo Thiên nói
“Ôi trời. Ta biết ông ấy yếu quá ngươi không thèm nhớ mà. Lục Huyên là cái người đòi giúp ngươi trị thương lúc đánh với ta đấy”
“Oh.... Cái lão già đó à?”
“Đúng vậy đấy” Doãn Bằng giơ ngón cái
“được rồi, lên xe dẫn đường” Hạo Thiên nói
Tất cả lên xe, đi theo sự chỉ dẫn của Doãn Bằng, ông ta chỉ chạy tới chạy lui một hồi cuối cùng cũng tới nơi. Chỗ này đông nghẹt người, chỗ trao thưởng nằm ở trước công hội Diệp Lục, tách hàng người ra hai bên, người được trao thưởng sẽ tiến thẳng vào trong. Trao tiền xong còn dược liệu thì vào trong lựa. Diệp gia đã đứng chờ sẵn cả rồi. Râ là chỉ còn mấy người cậu là chưa tới thôi. Doãn Bằng bước xuống xe, đứng một bên. Kế đến là Hạo Thiên bước xuống. Khi cậu mới bước xuống, đám nữ vây xem hét lên dữ dội, người ngất người la, người thid xì máu mũi,....... Hạo Thiên nhìn mà có chút khinh thường, cậu bước đi, Doãn Bằng đi ngang hàng với cậu, kế đến là tiểu Siêu và Kiều Hiên. Đám nhóc xuống xe đi sau cùng. Cả 3 người, kể cả đám nhóc làm cho người xem phải ngất ngây trước vẻ đẹp và sự đáng yêu của chúng. Ai nấy hò hét um sùm cả lên. Đám nhóc phía sau còn vẫy tay cười thân thiện làm người xem càng cuồng nhiệt hơn.
Hạo Thiên không biết cậu đang đi nhận thưởng hay đang đi gặp mặt các fan nữa, haizzzz
Diệp Lục Trung đứng một bên chờ đợi, trước mặt là Lục Huyện đang mỉm cười. Hạo Thiên, tiểu Siêu và Kiều Hiên đứng trước Lục Huyên, ông ta mỉm cười nói
“Xin chúc mừng các cậu. Thật vinh hạnh cho tôi khi có thể được xem, chứng kiến trận đấu tuyệt vời và đầy ngoạn mục của 3 người các cậu. Sau đây là phần trao thưởng cho top 3”
Lục Huyên lấy ra 3 chiếc nhẫn, trao cho 3 người và nói
“đây là phần tiền thưởng của 3 người các cậu. Về phần dược liệu thì các cậu đi theo tôi”
Lục Huyên dắt cả 3 vào trong, đám nhóc tò te đi theo sau. Không ai cấm chúng cả. Bên trong hội Diệp Lục đúng là rất rộng. Rộng vô cùng, Lục Huyên dắt các cậu lên tầng 5 và vào một căn phòng, có khóa cửa điện tử, ổ khóa rất cẩn mật. Lục Huyên loay hoay một hồi rồi cũng mở cửa vào trong. Căn phòng này có rất nhiều kệ, trải dài chắc phải cả mấy trăm thước trên kệ là hơn trăm loại cây thuốc khác nhau. Lục Huyên đưa các cậu đi sau vào trong, đi cỡ 10p rồi dừng lại trước một kệ lớn với nhiều thuốc tỏa ra hương thơm ngát và nói
“đây là những loại thuốc quý hiếm dành cho người top 1,là cậu Hạo Thiên đây. Cậu có thể chọn 3 cây bất kỳ”
Hạo Thiên quan sát kệ thuốc, đi một dọc và nhìn các cây thuốc. Trong lúc cậu đi ngang qua những kệ có vài cây cậu không biết, còn ở kệ này thì...... Phải nói sao nhỉ, ở trong phòng thí nghiệm thầy Phong làm ra có đầy đủ tất cả loại cây ở đây rồi. Chán chết đi được. Hạo Thiên quay sang Lục Huyên nói
“Chỉ có bấy nhiêu thôi à? “
“Vâng! Chỉ có bấy nhiêu thôi. Nhưng toàn là cây thuốc trên 700 năm tuổi đấy” Lục Huyên nói
“Ông dẫn đi tiếp đi. Lát quay lại ta lấy sau” Hạo Thiên nói. Lục Huyên cũng gật đầu dắt tiếp. Đi cỡ 5p nữa thì dừng lại nói
“Đây là những cây dành cho top 2”
Tiểu Siêu và Hạo Thiên cùng lướt vào xem, nhìn qua thì tất cả Hạo Thiên đều biết, nhưng có một số cây ở phòng thí nghiệm không có. Hạo Thiên nói với tiểu Siêu, thông qua tâm trí
“Này, tiểu Siêu. Loại cây đó hình như ở phòng thí nghiệm không có đúng không? “
Tiểu Siêu quay sang nhìn. Cây để tên là Cửu U Linh. Loại cây hình sợi, uốn cong và tỉa làm chín cọng. Màu xanh đậm ở phần đuôi và xanh nhạt ở chín cọng. Tiểu Siêu nói
“Đúng vậy. Ở phòng thí nghiệm chưa có”
Hạo Thiên quay sang Lục Huyên nói
“Tôi đổi 3 lần kia lấy 3 cây Cửu U Linh”
Lục Huyên hỏi “cậu chắc chứ. Tuy nó thuộc dạng khá hiếm nhưng chỉ mới có 600 năm tuổi, và cũng rất độc nữa đấy. Chỉ cần một miếng nhỏ thôi là chết bất đắc kì tử đấy”
“Chắc. Ông đổi cho ta đi” Hạo Thiên trả lời
Lục Huyên lấy ra 3 cây, nhưng ông ta lấy bao tay cầm mà không cầm không. Đưa cho Hạo Thiên và nói
“Chỉ cần nó chạm vào da chúng ta thôi là sẽ bị phỏng đấy. Cậu nên mang bao tay vào”
Hạo Thiên mang một bao tay, cầm lấy 3 cây Cửu U Linh, cười nhạt và cất nó đi. Tiểu Siêu lượn một vòng rồi quay lại với 2 viên hạch nhỏ trên tay và nói
“Tôi lấy 2 viên này được không? “
Hạch cũng được dùng để luyện thuốc, dùng tùy theo viên, có loại dùng thì bổ có loại dùng thì chết người.
“2 viên hạch mới có 60 năm. Cậu chắc chứ?” Lục Huyên bắt ngờ hỏi
“Chắc” tiểu Siêu trả lời rồi đưa cho Hạo Thiên, Hạo Thiên đỡ lấy và cất nó đi
Tiếp đến là dược dành cho top 3, Kiều Hiên nhìn tủ thuốc mà không biết gì cả. Hạo Thiên nói
“Ngươi không biết về thuốc thì cho ta đi”
“Vâng”
Hạo Thiên lướt ngang một vòng, dừng lại trước một cục gì đó màu đen, phía dưới để là hạch. Lục Huyên nói
“Nó là Hạch đấy nhưng chúng tôi không biết nó là Hạch con gì. Sao cậu không chọn cái khác tốt hơn”
Hạo Thiên cười lạnh nói “tôi lấy viên hạch này”
Nói rồi, cậu cất nó đi ngay. Hài lòng rời khỏi phòng thuốc. Đám nhóc vui vẻ chạy theo sau. Xuống dưới lầu, Hạo Thiên gặp riêng Diệp Lục Trung và nói
“tôi chỉ đưa tiền cửa tối với tiểu Siêu, còn tiền của đám nhóc tôi sẽ không đưa”
Rồi cậu đưa trước cho Diệp Lục Trung 2 chiếc nhẫn, ông ta nói
“Cậu không đưa cũng được. Cậu đã giúp chúng tôi giành lấy vinh quang Diệp gia rồi, chúng tôi đáng lẻ ra phải cảm ơn cậu mới phải”
“Không cần, dù sao tôi cũng lấy phần thưởng kia rồi, còn về phần tiền thì tôi chỉ đưa tiền của tôi với tiểu Siêu thôi.” Hạo Thiên nói rồi rời đi. Lên xe đến địa điểm tiếp theo là công hội Sát Long. Doãn Bằng vẫn chỉ đường đi. Tới nơi, mọi người cũng la hét, hò hét un sùm cả lên. Sau buổi lễ trao tiền thưởng, Sát La dắt đội 5 đội vào nơi phát phần thưởng là vũ khí.
Đi tới chỗ dành cho top 2 trước, do không có top 3. mấy món vũ khí ở chỗ cho top 2 cũng chỉ thuộc cấp 4 đến 6 là cao. Đám nhóc có chút hứng thú nhìn quanh. Phần thưởng này là cho đội của Minh Kỳ với Trần Thống Trung, mỗi đội được chọn 2 vũ khí cho mình. Ở đây có rất nhiều vũ khí khác nhau, đa dạng màu sắc cùng cấp bậc. Minh Kỳ bế Di Di đi một lượt rồi hỏi
“Di Di thích cái nào?”
Cô bé nhìn quanh, chỉ tay vào 1 cây súng nhỏ rồi nói
“em thích nó”
Hạo Thiên nhìn cây súng, đánh giá ngang dọc. Cây súng cấp 5, có màu hồng nhạt và trang trí bông hồng trên thân. Lực bắn cũng tương đối tốt. Hạo Thiên lại nói
“Di Di, bây giờ em lấy nó nhưng chưa được xài đâu đấy, tới khi nào em đủ cấp ta sẽ cho em xài”
“Ế~, tại sao thế ạ? “
“Hừm.... Sao nhỉ? Nói chung là em chưa được xài bây giờ” Hạo Thiên cười nhẹ nói
“Vâng” Di Di hơi buồn trả lời. Minh Kỳ lấy cây súng cất đi. Mộc Lâm, Thống Trung và Băng Liên cũng đã chọn cho mình một vũ khí khá là phù hợp. Kế đến là vũ khí cho top 1, chúng có lv từ 6 đến 8. Hạo Thiên và tiểu Siêu lướt ngang một vòng, tiểu Siêu đã chọn cho mình được một món và cất nó đi. Hạo Thiên vẫn loanh quanh xem xét, rồi, cậu dừng lại trước 1 cây cung bằng hợp kim siêu cứng, dây cũng bằng thép mỏng, kế bên là 1 tên bắn bằng sắt cứng, đầu sắt nhọn và có vẻ như có được tẩm độc. Cấp của nó là 8. Sát La thấy Hạo Thiên dừng lại thì nói
“Cậu thích nó à. Ta lấy nó từ một người bạn, cậu ta đưa nó cho ta và bảo hãy cho người biết nó là gì.”
“Ohhhh, tôi lấy nó” vừa dứt câu, Hạo Thiên đã thu cây cung lại
Vui vẻ rời khỏi công hội Sát Long, đám nhóc chạy theo sau tuy không được gì vẫn cứ rất vui vẻ. Lên xe rời khỏi đó, trước khi đi cậu cũng đã đưa cho Diệp Lục Trung tiền cho phần đấu đội và về phân phủ.