Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống

Chương 135: Chương 135: Siêu cấp phế thải!!!




Trận đấu vòng loại bắt đầu, một vị trong ban trọng tài đứng dưới sàn đấu, hướng nhóm học sinh ngoại viên hô

“Các học viên ngoại viện mau tập trung lại, xếp theo lớp của mình đi! “

Ban trọng tài có tổng cộng 12 người, phụ trách 12 sân, trọng tài chính là Doãn Bằng. Đám học viên ngoại viện tụ tập lại, xếp thành hàng. Tên trọng tài lại nói

“Ta là Văn Vũ, sẽ phụ trách vòng đấu loại này. Vòng này các em sẽ phải đo sức mạnh. Các em dồn hết toàn lực vào nắm tay, đánh mạnh vào cổ máy này, nó sẽ hiển thị ra chỉ số sức mạnh, ai có chỉ số dưới 200 sẽ bị loại. Những người bị loại sẽ đấu với nhau và chọn ra 1 người duy nhất để tiếp tục vào vòng trong. Còn người có chỉ số sức mạnh trên hoặc bằng 200 sẽ tiếp tục vào vòng kế tiếp.”

Văn Vũ nói, tay chỉ vào 3 cỗ máy đặt theo hàng ngang trước mặt lũ học viên. 3 cỗ máy giống nhau như đúc với tên gọi đơn giản là máy đo sức mạnh. Cỗ máy cao khoảng 1m50, hoặc cao hơn, có thể điều chỉnh để phù hợp với chiều cao người dùng, có 1 tấm đệm phía trước, là nơi để đấm vào. Phía trên tấm đệm có một màn hình nhỏ dùng để hiển thị số sức mạnh. Chiếc máy được chế tạo một cách tinh vi và vô cùng tinh xảo. Được tạo nên từ các chi tiết nhỏ cho đến chi tiết lớn hơn, lắp ráp lại thành một.

Các lớp đã xếp hàng xong, bắt đầu từ khu thường dân trước. Từng người từng người một

“Bang”

Tên đầu tiên dồn sức đánh vào cổ máy, cậu ta đã rất cố gắng nhưng rất tiếc nó chỉ được có 180 điểm mà thôi. Cậu thanh niên buồn bã đi xuống. Những người tiếp theo tiếp theo nữa, cứ thế mà thực hiện.

Lúc này, khi phía dưới kia đang thực hiện vòng đấu loại, thì Hạo Thiên trên này chẳng thèm quan tâm làm gì. Quan sát đám nhóc, xem chúng làm gì bên dưới, đặc biệt là Vân Mộng. Dù sao tin tức Vân Mộng là đệ tử của cậu vẫn chưa ai biết được. Cùng lắm mọi người chỉ biết tên Vân Mộng này thường xuyên lui tới chỗ cậu cùng đám nhóc, với suy nghĩ của bọn người nội viện này, chúng sẽ nghĩ Vân Mộng bị bắt tới làm tạp dịch, làm người hầu cho chúng ta vì Vân Mộng chỉ là học viên khu D mà thôi, sao còn có thể có chức vị gì khác!?! Nhưng, hôm nay ta sẽ cho các ngươi thấy, thế nào là khinh người!

Hạo Thiên cười nhạt, tiếp tục nhìn.

Bên dưới khu A của đám nhóc, chúng ngồi lại trò chuyện với nhau. Vân Mộng vẫn gắt gao mà liếc đôi cẩu nam nữ. Rồi ma xui quỷ khiến sao đấy, đôi cẩu nam nữ đó nhìn về phía này, chúng phát hiện thấy Vân Mộng đang ngồi bên khu A, nhưng là ngồi ngoài ghế chờ bên ngoài, còn đám nhóc ngồi bên trong.

Rồi lại không biết đôi cẩu nam nữ đó nghĩ gì, cả 2 vác mặt qua bên khu A. Vân Mộng lúc đầu thấy chúng đứng dậy, muốn nhìn thử xem chúng đi đâu, nào ngờ chúng qua đây, không phải muốn chết sớm hơn dự kiến đấy chứ.

Nhưng không phải vậy, tên Mạc Tịch Sâm này 1 tay cầm quạt 1 tay ôm eo Chu Vũ Yến. Đôi cẩu nam nữ vừa đi vừa cười, nụ cười chế giễu và đôi mắt khinh thường nhìn về phía Vân Mộng. Tới trước mặt cậu, Chu Vũ Yến hùng hùng hổ hổ mà mắng

“Tên phế vật nhà ngươi, có phải bị chúng ta đánh đến điên rồi không? Ngươi có biết đây là nơi nào không hả, tên phế vật khu D như ngươi mà dám đứng ở khu A này hả! “

“Bốp”

Một cái tán vang dội, nhưng do tiếng ồn ào của nơi này mà âm thanh bị giảm đi không ít. Nên không thu hút sự chú ý của mọi người. Chu Vũ Yến bị tán cho mặt séo một bên, in 5 dấu ngon tay. Mạc Tịch Sâm kế bên trợn mắt nhìn, còn chưa kịp nhìn rõ thì Chu Vũ Yến đã séo mặt rồi.

“một đứa ở khu B như ngươi mà dám ở đây la lối, có phải muốn chết rồi không? “

Minh Kỳ hừ lạnh, ánh mắt sác bén mà nhìn đôi cẩu nam nữ. Lần Vân Mộng bị phản bội thì Minh Kỳ cũng có mặt ở đó, cậu chứng kiến từ đầu đến cuối. Đến giờ vẫn thấy tức giận, máu vẫn sôi lên khi thấy đôi cẩu nam nữ này. Muốn giết chúng nhưng vẫn chưa đến thời cơ, cố nén cho đến bây giờ đợi Vân Mộng tự tay băm vằm chúng ra. Đến bây giờ được tán chúng 1 cái, Minh Kỳ coi như giải tỏa được 0.1% sự tức giận.

Cả đám nhóc đứng tại sau lưng Vân Mộng, lúc đôi cẩu nam nữ đứng dậy đi thì đám nhóc đã biết rồi. Vì từ lúc tới sân đấu này, chúng luôn luôn lấy khí tức mà theo dõi hành động của chúng, nên chỉ cần chúng di chuyển dù chỉ 1 chút thôi thì tất cả điều biết được. Đám nhóc đợi, đợi xem chúng tới đây làm gì, rồi cũng đợi chúng mắng Vân Mộng xong, mới xuất hiện giáng cho chúng 1 bạt tai.

Chu Vũ Yến còn không rõ mình sai cái gì, quay sang nhìn, ánh mắt như không rõ chuyện gì. Mạc Tịch Sâm kéo Chu Vũ Yến vào lòng, khuôn mặt nhăn nhó nói

“Chúng ta nói cái gì sai! Tên phế vật như này có tư cách gì ngồi ở đây, cũng chỉ là tên phế thải rác rưởi ở khu D mà thôi!”

“Vậy ta hỏi ngươi, nếu A Mộng có sư phụ, thì sư phụ hắn gọi là gì? “

Thống Trung kế bên Vân Mộng, hừ lạnh nói

“Sư phụ của phế vật thì chính là siêu cấp phế vật!”

Mạc Tịch Sâm không sợ gì, mạnh mồm nói. Nếu tên này hiện giờ mà biết sư phụ của Vân Mộng là ai chắc chắn tự cắt lưỡi mình, dám nói đại tư lệnh đại danh đỉnh đỉnh là siêu cấp phế thải, tên này cũng quá coi thường mạng mình rồi. Tội nặng lại càng thêm nặng!

“Ha, hay cho một câu Siêu cấp phế thải! Ngươi nhớ kĩ đấy cho ta, mau cút! “

Minh Kỳ lớn tiếng, dùng sức ép của mình mà chèn ép Mạc Tịch Sâm, khiến hắn phải giật mình hoảng sợ, nhanh chóng ôm lấy Chu Vũ Yến mà chạy đi.

Minh Kỳ vỗ vai Vân Mộng, nói

“A Mộng! Nhớ hết những gì hắn nói chứ, tính xổ một lượt đi! “

“Đã nhớ kĩ! “

Vân Mộng lạnh lùng đáp lại, đám nhóc vào phía trong ngồi tiếp, lần này không nói chuyện với nhau nữa, cùng nhau xem vòng loại.

Trên phía Hạo Thiên, cậu vẫn luôn quan sát từ đầu tới giờ. Nghe rõ được từng chữ tững chữ tên Mạc Tịch Sâm đó nói, tay phải bóp nát một bên ghế, nhưng khuôn mặt thì vẫn cứ lạnh lùng như thế. Ghế nát rồi, cả 5 người ngồi xung quanh cậu, kinh ngạc nhìn.

Doãn Bằng lại đau lòng nhìn chiếc ghế bị Hạo Thiên bóp nát mà khuôn mặt vẫn điềm nhiên như không có chuyện gì. Ghế này làm bằng hợp kim siêu bền đó, không phải nói nát là nát đâu. Tên nhóc ngươi có thể thôi phá hoại của công đu được không vậy hả? Hả?

Doãn Bằng tuy đau lòng những vẫn im lặng, đổi một chiếc ghế khác cho cậu. Đường Minh Nhật kế bên, kinh ngạc trước sức mạnh bá đạo của cháu mình, An Lam Nguyệtkế bên thì thào

“có chuyện gì làm cho đệ tức giận như vậy? Là lời nói của tên lúc nãy sao, có cần ta giết bắn giúp đệ không? “

“Hay là để đệ đi cho! “ tiểu Siêu cũng nói

“Không cần 2 người phải làm bẩn tay mình, có Vân Mộng lo cả rồi! “

Hạo Thiên ngồi vào chiếc ghế mới, tiếp tục xem. Nhưng đầu óc lại nghĩ đâu đâu, tiểu Siêu bất ngờ kéo Hạo Thiên nói

“Ca, tới lượt Thiên Tuyết rồi! “

“Ừ? Hử, à, ta biết rồi! “

Hạo Thiên bị kéo, quay sang nhìn ừ hử một cái rồi đáp lại

Rốt cuộc cũng tới lượt lớp V, cũng là lớp của Thiên Tuyết, cả lớp V 30 người, cả 30 người đều tham gua thi đấu. Hiện tại đã đến top 10 của lớp

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.