Nơi chữa thương cho những thành viên tham gia thi đấu nằm ở phía trong của sân đấu này, Hạo Thiên và Băng Liên đang tiến thẳng về phía khu chưa thương, nơi mà Chu Vũ Yến được đưa tới để chữa thương. Căn phòng được thiết kế rộng, và được bao bọc bằng kính cường lực, chỉ 1 cánh cửa vào trong. Hạo Thiên đi ngang qua tấm khính cường lực, liếc nhìn vào trong.
Tên Mạc Tịch Sâm sau khi đưa Chu Vũ Yến đến đây đã nhờ người băng bó kĩ lưỡng, xử lý vết thương chu đáo rồi mới rời đi. Hiện tại trong phòng này cũng chẳng có ai ngoài Chu Vũ Yến cả, Hạo Thiên cười lạnh bước vào. Chu Vũ Yến dường như chưa ngủ hẳn, nghe thấy tiếng mở cửa cứ tưởng Mạc Tịch Sâm, giọng giận dỗi nói
“Sâm ca ca, ca phải báo thù cho muội a. Ca ca phải giết chết tên phế vật khốn khiếp đó cho muội. Hắn đánh muội đau lắm........ A, các ngươi là ai? “
Chu Vũ Yến nói gần hết, chợt phát hiện người vào không phải Mạc Tịch Sâm mà là 2 người khác, bèn tức giận quát
“Ta là ai, xem ra lúc kiểm tra vào nội viện tiểu Vũ đánh ngươi chưa đủ đau nha”
Hạo Thiên cười lạnh nói
“Ngươi là.... A, Đại tư lệnh thứ lỗi. Là đệ tử có mắt như mù không nhận ra ngài”
Chu Vũ Yến vừa nằm mà vừa giả bộ lúng túng ngây thơ nói
“A, ngươi xưng hô với ai là đệ tử cũng được, đừng có mà xưng đệ tử với ta. Còn nữa, lúc trước đánh A Mộng, đánh rất thích nhỉ. Bây giờ cảm giác bị đánh lại như thế nào hả? “
Hạo Thiên lạnh giọng nói
Vị Đại tư lệnh này, hình như mới gần đây có nghe qua một lần. Là ở đâu nhỉ....... A, chết rồi. Chẳng phải là tên phế vật kia xưng hô hắn là đệ tử của đại tư lệnh sao? A, chết chắc rồi! (Ting! Chúc mừng cô đã đoán đúng rồi:))))
“Đại tư lệnh... Ngài... Ngài đến đây có chuyện gì không? “
Chu Vũ Yến lắp ba lắp bắp nói
“Bốp”
Băng Liên tiến lên, đánh vào mặt cô ta một phát, cú đánh làm chệch mặt sang một bên, đôi mắt trừng lớn nhìn Băng Liên. Chu Vũ Yến quát
“Con tiện nhân này, cô dám đánh tôi à”
“Bốp”
Băng Liên lạnh lùng mà thờ ơ nói
“Tội dám phản bội A Mộng”
“Bốp”
“Tội dám đánh A Mộng”
“Bốp”
“Tội dám có thái độ với A Mộng”
“Bốp”
“Tội nặng lời mắng chửi A Mộng”
“Bốp”
..............
Cứ thế Băng Liên đáng liên tục mười mấy cái, khuôn mặt cô ta bị đánh cho sưng thành đầu heo. Miệng ư ư a a không nói được. Hạo Thiên cũng là hơi kinh ngạc, Băng Liên không ngờ cũng dữ dằn lắm nha. Khẽ vươn tay vuốt mái tóc dài của Băng Liên, làm cô bé hơi giật thót mình. Hạo Thiên nói
“Được rồi Băng Liên, đừng đánh nữa chỉ làm dơ tay muội mà thôi, cứ để tiểu Hắc và tiểu Bạch xử lý đi”
Tức khắc, Chu Vũ Yến biến mất không thấy tâm hơi đâu nữa. Nhưng ở nơi nào đó trong không gian hệ của Hạo Thiên, có 2 sinh vật đang ăn vô cùng thích thú.
..............
Cùng lúc này, bên phía đám nhóc. Đang chờ đợi thi đấu vòng 3, Thiên Tuyết từ đâu chạy tới, phóng lên người An Lam Nguyệt, cười tủm tỉm nói
“Tỷ tỷ, tỷ thật đẹp nha!”
“A! Tiểu Tuyết,muội thật biết nịnh nha, muội cũng thật dễ thương đấy, muội làm gì ở đây thế? “
An Lam Nguyệt ôm lấy cô bé, mỉm cười nói
“Muội đấu xong rồi, tìm các ca ca chơi ạ! “
Thiên Tuyết tủm tỉm nói
“Vậy muội lại chơi với chúng đi”
An Lam Nguyệt xoa đầu cô bé, rồi thả cô ra.
Trong khi Hạo Thiên còn chưa trở ra, vòng 3 đã bắt đầu. Các thí sinh bốc số đấu của mình, An Lam Nguyệt lại giở trò. Ngay từ đầu không phải vô tình mà Chu Vũ Yến được đấu với Vân Mộng, lại còn là trận cuối của vòng 2. Đều là do An Lam Nguyệt giở trò mà ra cả, mà bắt nguồn cũng là Hạo Thiên nhờ vả. Ở vòng 3 này, An Lam Nguyệt giở trò với thùng bốc số. Khiến cho số thứ tự và ai đấu với ai đều theo sự chỉ dẫn của An Lam Nguyệt. Vòng 3 này còn lại 11 đứa nhóc của Hạo Thiên, bao gồm cả Vân Mộng, Mạc Tịch Sâm và 4 đứa khối A trong đó có Tạ Thiểu Phi.
Tạ Thiểu Phi này tuy nhút nhát nhưng thiên phú lại tốt, tiếp thu nhanh. Cậu ta lúc mới đầu gặp đám nhóc cùng với cả lớp A thì lúc nào cũng tỏ ra nhút nhát, trốn sau tất cả các bạn học khác. Nhưng khi xảy ra chuyện với đám nhóc thì người nhút nhát nhất lại là người đứng ra xin lỗi, dũng cảm mà tiến ra xin lỗi một tiếng, vì thế đám khu A mới không bị đám nhóc ghim.
Vòng 3, đám nhóc do không còn ai lạ để đánh nữa, nên chúng được xếp dánh với nhau. An Lam Nguyệt bắt đầu giở trò, lần này không phải trận cuối cùng nữa mà là trận đầu tiên vòng 3, lại là Mạc Tịch Sâm với Vân Mộng. Tên Mạc Tịch Sâm này khi nghe được điều này, ánh mắt sáng rực lên hận ý cùng khinh thường mà nhìn Vân Mộng.
Vòng 3 bắt đầu, vừa đúng lúc Hạo Thiên cùng Băng Liên trở lại. Hạo Thiên ngồi cạnh An Lam Nguyệt và tiểu Siêu. Băng Liên trở lại ngồi cùng đám nhóc mà khuôn mặt đôi lúc lại đỏ lên, có vẻ như nhớ tới những khoảng khắc lúc nãy ở cùng Hạo Thiên mà ra cả. Haizz, một cô bé đang tuổi trưởng thành mà!
An Lam Nguyệt khẽ chú ý Băng Liên, cười trêu Hạo Thiên nói
“Tiểu Thiên, đệ làm gì con người ta mà người ta đỏ mặt thế hả!?! “
“Đệ... Đệ có làm gì đâu cơ chứ. Tỷ đừng có nói như vậy! “
Hạo Thiên có chút lắp lửng, nhưng ngay lập tức nghiêm túc mà nói
“Tỷ, tỷ đừng chọc ca ca vậy chứ”
Tiểu Sieu kế bên nhẹ giọng nói
“Còn đệ nữa đấy, tại sao cứ hay để ý tiểu Linh con gái người ta như vậy cơ chứ. Có ý với người ta rồi sao? “
An Lam Nguyệt cười khúc khích mà trêu ghẹo cả 2. Hạo Thiên và tiểu Siêu đồng thanh
“Tỷ”
“ha ha ha ha ha” An Lam Nguyệt cười phá lên, đám nhóc cũng khúc khích mà cười theo. Còn 2 cô gái được nhắc tới thì đỏ mặt mà ngồi cạnh nhau, không biết nói gì hơn.
Hạo Thiên không đùa nữa, hơi nghiêm mặt nhìn Minh Thi và Ninh Dịch nói
“Cả 2 ngươi từ sau khi ta đi rồi trở về cho tới nay, tên đó có đến không? “
“Boss, tên đó có đến nhưng bị bọn tớ đuổi về rồi. Với lại sau khi boss đi thì 5 ngày sau các cậu ấy mới bình ổn tâm trạng lại, hắn tới là vào ngày thứ sáu, nhưng mà cả 2 cậu ấy dứt khoát đuổi đi. Nhưng có vẻ tên đó vẫn rất lì lợm, không hiểu sao có được thư mời mà vào được đây không biết nữa”
Minh Kỳ đứng ra nói thay Minh Thi và Ninh Dịch. Hạo Thiên hơi nhăn mày nhìn về phía người mái tóc bạch kim phía khán đài cao, lại nhìn Minh Thi và Ninh Dịch. Cả 2 đang nhìn tên đó bằng ánh mắt thù ghét, căm hận, nhưng tên đó lại nhìn cả 2 trìu mến dịu dàng. Haizzz, thật mệt mỏi!
Hạo Thiên nhẹ giọng nói
“để qua cuộc thi đi, chúng ta giải quyết cái làng đó cùng với tên ca ca đó của các ngươi luôn một thể cho gọn”
“Vâng”
Minh Thi và Ninh Dịch lập tức đáp lại, cũng không thèm đếm xỉa đến tên đó làm gì nữa, tất cả quan sát trận đấu
Trận đầu tiên diễn ra, Vân Mộng đánh với Mạc Tịch Sâm. Cả 2 đối diện nhau, bên lạnh lùng, bên khinh thường, hận ý, cả 2 ánh mắt như bắn ra tia điện mà xẹt qua xẹt lại trước mặt Văn Vũ. Văn Vũ hô lên
“Xưng tên! “
“Mạc Tịch Sâm, khu B. Đệ tử Minh Diệp lão sư”
Mạc Tịch Sâm nói, lại khiến cho mọi người thêm kinh ngạc. Không ngờ lại xuất hiện thêm một người là đệ tử Minh Diệp lão sư nữa. Nghe nói trước giờ chỉ nhận 1 đệ tử, vậy mà nay phá lệ nhận 2. Bất ngờ đây!
“Vân Mộng. Đệ tử Đường đại tư lệnh”
Vân Mộng thản nhiên nói. Dù mọi người có kinh ngạc về Mạc Tịch Sâm đến đâu thì cũng vẫn bất ngờ hơn khi nghhe Vân Mộng nói như vậy. Là đệ tử của Đường đại tư lệnh luôn cơ mà!
Mạc Tịch Sâm hừ lạnh nói
“Là đệ tử Đại tư lệnh thì sao chứ. Cũng chỉ là tên phế vật mà thôi! “
Có vẻ như tên này đôi mắt để dưới đít hắn thì phải. Lúc nãy chứng kiến sức mạnh của Vân Mộng đánh Chu Vũ Yến đến như vậy mà bây giờ mở miệng một câu cũng phế vật, một chữ cũng phế vật, đúng là không còn muốn sống nữa. Vân Mộng chợt cười lạnh, khinh thường không đáp. Mạc Tịch Sâm tưởng Vân Mộng sợ hắn được nước lấn tới
“Văn Vũ lão sư, Mạc Tịch Sâm con muốn khiêu chiến sinh tử chiến với tên Vân Mộng này”
Được nước lấn tới thì sao chứ, vào đúng ngay kế hoạch của Hạo Thiên rồi. Tên này vì kiêu ngạo hống hách, muốn trả thù cho Chu Vũ Yến sẽ khiêu chiến sinh tử đài với Vân Mộng, và...... đến đây là hết hành trình của cuộc đời tên Mạc Tịch Sâm này rồi
Văn Vũ e dè, ánh mắt hướng chỗ Doãn Bằng mà nhìn
“Cái này.... “
“Phê chuẩn!”
Hạo Thiên phía dưới, lạnh lùng thốt lên
“Nhưng mà...... “
Văn Vũ lại ngập ngừng không nói. Doãn Bằng phía trên nói vọng xuống
“Đại tư lệnh đã phê chuẩn thì ông mau thực hiện đi, đừng câu giờ nữa”
“Vâng”
Văn Vũ ngay lập tức đáp lời, hô lớn
“Mạc Tịch Sâm khiêu chiến sinh tử chiến với Vân Mộng, cả 2 chuẩn bị”
Nghe Văn Vũ thông báo, toàn trường ồ lên, kinh ngạc không thôi. Sinh tử chiến, tên như ý nghĩa - là cả 2 người cùng đấu với nhau, cho đến khi bên kia chết hoặc là được người thắng tha chết thì kết thúc cuộc đấu. Vì vậy hôm nay, tên Mạc Tịch Sâm này xác định kết thúc cuộc đời hắn ở đây!