Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống

Chương 143: Chương 143: Tàn khốc? Lãnh huyết? Bá đạo!?!




Trận đấu đội giữa nội viện với nhau, khi Văn Vũ nêu lên số người tham gia và chia đội thì ai nấy đều kinh ngạc, có phải lộn rồi không, như vậy làm sao mà đấu được cơ chứ?

Văn Vũ đứng trên sân, hô

“Trận cuối cùng trong ngày, giữa học sinh nội viện với tư lệnh và đại tư lệnh. Bên học sinh có tổng cộng 11 em, bên còn lại là 2 người là đại tư lệnh và tư lệnh”

Mọi người lại một phen kinh ngạc không thôi, chênh lệch nhau tận 9 người, mà còn đều là khối A không. Cho dù là tư lệnh với đại tư lệnh thì cũng không thể nào mạnh đến mức đó được đâu nhỉ?

Hai bên đối diện nhau, Hạo Thiên và tiểu Siêu nhìn đám nhóc cười nhạt. Đám nhóc thì hứng khởi bẻ tay rốp rốp nhìn 2 người, Văn Vũ đứng giữa 2 bên cảm tưởng như mình sắp bị chúng nhìn cho thủng người rồi. Mau chóng nói, rồi phóng xuống nhường sân

“Trận đấu giữa học sinh với tư lệnh và đại tư lệnh, chuẩn bị.... Bắt đầu”

Hạo Thiên và tiểu Siêu vẫn mỉm cười mà đứng yên tại chỗ, không lấy ra bất kì vũ khí nào cả. Trong khi đó đám nhóc đã được tân trang đầy đủ cả rồi, phóng về phía cả hai mà tung đòn tấn công.

Tiểu Siêu lên nghênh đón, tay không bốp nát các kĩ năng chúng tung ra. Kèm. Theo đó là ném ngược trở về, chúng ném một mà tiểu Siêu trả lại hai, các đòn tung ra, tiểu Siêu phá vỡ đội hình của chúng. Chúng phân tách ra, một nửa nghênh đón tiểu Siêu, một nửa tấn công Hạo Thiên.

Minh Thi phóng lên trời, một quả cầu đen hiện ra, to lớn gấp 4 lần cơ thể Minh Thi. Cậu ta cười nói

“Chủ nhân, đón lấy này”

Hạo Thiên dưới này đang đỡ đòn của đám khác, bên trên lại một quả cầu ném xuống. Nhanh chân nhanh tay đánh bay đám nhóc, Hạo Thiên giơ tay lên, chặn đứng quả cầu lại, rồi cười nói

“Minh Thi à, quà ngươi to quá ta nhận không nổi, thôi thì trả lại ngươi vậy”

Minh Thi đang rơi xuống đất từ từ nghe câu này mà mặt tái đi. Kèm theo đó là quả cầu đen bay thẳng về phía cậu với tốc độ gấp hai lần lúc nãy. Ninh Dịch đứng gió phi lên, nắm kéo Minh Thi xuống thật nhanh. Quả cầu không bay trúng Minh Thi, đập ngay vào lá chắn, tạo nên hàng loạt vết nứt vỡ. Báo hiệu có sự chẳng lành, Doãn Bằng phía trên hô hào

“Mau mau gọi người gia cố lại tường chắn cho ta. Mau lên! “

Sau tiếng hô của Doãn Bằng nhiều người lão sư tiến lên, bao vây bên ngoài lá chắn, ra sức kiên cố lại.

Hạo Thiên dưới này cười nhạt, nhìn Minh Thi và Ninh Dịch đang thở phào nhẹ nhõm mà nói

“Né được à, vậy đón lấy tiếp này! “

Hạo Thiên vừa dứt lời, ngón trỏ tay cậu chỉ ra, hướng đám nhóc. Hàng loạt hắc cầu hiện ra, kích thước nhỏ hơn của Minh Thi nhiều, đường kính chỉ khoảng 10cm mà thôi. Nhưng tốc độ lại nhanh gấp 3 lần của Minh Thi và hàng loạt bay về phía đám nhóc.

Một nửa đám nhóc tấn công Hạo Thiên bên này, thử sức phá một quả, nhưng vô dụng. Chiêu này đụng vào quả hắc cầu này đều bị chấn cho tan biến hết. Đám này hoảng hồn chạy.

Bên phía tiểu Siêu, đám nhóc vẫn liên tiếp ra đòn tấn công tiểu Siêu. Nhưng tất cả đều bị gạt đi hết và còn bị tiểu Siêu đánh cho té lên té xuống. Minh Kỳ tay cầm thanh kiếm, tay còn lại là một hỏa cầu ném về phía Tiểu Siêu. Tiểu Siêu cười nhẹ lộn ngược ra sau, khi hai chân đưa lên cao đồng thời đá văng thanh kiếm của Minh Kỳ. Còn hỏa cầu thì bị bốp tắt.

..............

Đám bên Hạo Thiên chạy về phía đám bên tiểu Siêu, vừa chạy vừa la làng

“Mọi người, mau chạy!”

Tiểu Siêu quay lại nhìn, búng người lên, nhảy về bên cạnh Hạo Thiên. Cả 2 đứng bên nhau cười nhìn đám nhóc đang chạy loạn. Hạo Thiên bên này nói vọng qua

“Thua không?”

“Không thua”

Đám nhóc nhất loạt nói trong khi đó đang chạy điên chạy khùng mà né những hắc cầu. Minh Kỳ đang chạy bỗng thắng gấp, quay lại đối mặt tay nắm chặt chuôi kiếm, đồn mana vào nó, chém thẳng về phía quả cầu.

Quả cầu ngy tức khắc bị chẻ đôi ra, Minh Kỳ cười phá lên khi thấy điều này, nói

“Dùng kiếm chém nó đi”

Bên này Hạo Thiên cười nhạt. Minh Kỳ vừa dứt lời......

“Bùm”

Hắc cầu nổ tung, Minh Kỳ từ trong đám khóc phóng ra, mình đầy vết cắt. Đám nhóc vừa nuốt nước bọt vừa tránh né. Hên là Minh Kỳ né kịp, nếu dính trực diện chắc lết không quá, ực

Minh Kỳ vừa phóng ra, lau mồ hôi đi nhăn mặt lại mà tiếp tục né.

Mặt trời đã sắp lặn mất rồi, Hạo Thiên lại cười nói

“mệt chưa, thua không? “

“Không thua”

Đám nhóc lại kiến quyết nói

Lần này tới Ninh Dịch, dừng bước chân mà đối mặt với quả cầu. Cây gậy dài đang nắm trong tay, nhắm ngay quả cầu mà đánh. Hắc cầu giống như một bóng cao su, bá dội đi chỗ khác, chạm vào lá chắn và rồi.....

“Bùm”

Lá chắn mới định kiên cố lại, lại xuất hiện những vết nứt ra, các vị lão sư lại cố gắng lần nữa, kiên cố lại lá chắn. Ninh Dịch như vừa phát hiện điều mới, hô lên

“Đánh bay quả cầu đi đi”

Hạo Thiên lại cười, cười lạnh nhìn. Đám nhóc mừng rỡ làm theo, nhưng khi Thống Trung vừa giơ lên đánh trúng thì.....

“Bùm”

Đám nhóc hoảng hồn né những hắc cầu, Thống Trung phi ra từ trong làn khói, mình cũng đầy những vết cắt. Ninh Dịch giật mình, không đúng, rõ ràng lúc nãy mình làm được mà. A, mana!

Ninh Dịch lại hô lên

“Dồn mana vào gậy mà đánh, đừng dừng sức không! “

Đám nhóc lại nhất loạt làm theo, lần này quả nhiên làm được. Những hắc cầu bị đánh bật đi, va vào lá chắn và nổ lên. Đám nhóc mừng rỡ, nhưng, quá hao mana rồi. Đánh một quả hao 1/7 mana của mỗi người, mà đây gần trăm quả. Chắc chết quá!

Đám nhóc ra sức đánh, đánh, đánh và đánh. Cho đến quả Hắc cầu cuối cùng, đánh bay vào lá chắn và nổ tung ra. Cùng với đó là răng rắc của lá chắn

“Đùng”

Lá chắn bị chấn cho nổ tung rồi, những hắc cầu cũng không còn. Các vị lão sư hoảng hồn mà lùi ra xa, các vị khách kinh ngạc mà cùng nhau nhất loạt đứng dậy, các học sinh hoảng sợ chạy loạn trốn tránh. Cảnh tượng rối loạn vô cùng.

Đám nhóc sau khi đánh tan hết hắc cầu, ngồi bệt trên đất thở hổn hển. Hạo Thiên cười nói

“Đánh nữa không?”

“Không, không đánh nữa. Boss chơi ăn gian quá đi a”

Đám nhóc nằm dài trên đất mà kêu rên, Hạo Thiên cùng tiểu Siêu mỉm cười nói

“Chúng ta từ đầu đến cuối chỉ tung ra một kĩ năng, các ngươi đánh không lại lại bảo chúng ta ăn gian à”

“......”

Đám nhóc ba chấm, không biết nói gì hơn nữa, nằm đó luôn.

Văn Vũ đi từ đứng lên, miệng run rẩy mà nói

“Trận đấu giữa học sinh với tư lệnh và đại tư lệnh kết thúc. Bên thắng là tư lệnh và Đại tư lệnh”

Doãn Bằng lê bước ra trước khu khách, nhìn xung quanh và nói

“Kết thúc cuộc thi ngày hôm nay, cảm ơn các học sinh đã góp phần làm cho cuộc thi vô cùng thú vị và hấp dẫn, buổi lễ trao thưởng sẽ diễn ra vào buổi sáng ngày mai. Các em học sinh giản tán, mời các vị khách của chúng ta nghỉ ngơi, ngày mai tham dự buổi lễ trao thưởng.”

Học sinh xem thi đấu khuôn mặt ngơ ngơ, như vầy mà bảo thú vị và hấp dẫn không thôi à, hiệu trưởng Doãn nói như vậy quá nhẹ nhàng rồi. Phải thêm tàn khốc, lãnh huyết và bá đạo vào nữa mới đủ a. Tàn phá tới như vậy, còn phá luôn lá chắn của học viện, thú vị hấp dẫn sao mà đủ chứ!

Tất cả học sinh giải tán. Các vị khách chia nhau đi về nơi nghỉ ngơi của minh, An Lam Nguyệt đi từ dưới lên, khoát tay Hạo Thiên và tiểu Siêu rồi nói

“Cả hai làm tốt lắm, nhưng như vậy có mạnh tay quá không vậy? “

“Không đâu, đợt này là nhẹ nhàng nhất từ trước tới nay rồi đấy tỷ à”

Tiểu Siêu cười nhẹ nói

Hạo Thiên để ý thấy từ khu khách V đi xuống chỗ đám nhóc một nhóm người, là các vị gia chủ của các đại gia tộc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.