Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống

Chương 68: Chương 68: Tỉnh lại sau 2 ngày




Bọn nhóc đang trên đường trở về từ khu mua sắm, Minh Kỳ dắt Di Di đi mua vài bộ đồ mới và đám nhóc đi theo chơi. Chứ ở trong phòng phiền Boss là mệt nữa.

Đang trên đường trở về, đi tới cầu thang dẫn lên phòng thì bắt gặp Doãn Bằng, ông ta có vẻ như đang đứng đợi thì phải. Doãn Bằng chặn đám nhóc lại hỏi

“Này này mấy nhóc, Hạo Thiên tỉnh dậy chưa vậy?”

“Chưa ạ” Minh Kỳ trả lời

“Lâu vậy chứ”Doãn Bằng nản lòng đi. Đám nhóc tiếp tục trở về phòng, khi đi gần tới phòng cỡ 10m, cả đám im bặt đi không nói nữa. Nhẹ nhàng mở cửa phòng đi vào.

“nhẹ nhàng thôi. Tiểu Siêu còn ngủ đấy”

Một giọng nói vang lên làm đám nhóc bất ngờ nhìn về phía giọng nói phát ra, bắt gặp Hạo Thiên đang ngồi trên ghế đọc sách. Đám nhóc mừng rỡ hẳn lên, tính la nhưng chợt nhớ tới điều Hạo Thiên định nói, nhẹ nhàng tiến tới bên Hạo Thiên. Vây quanh Hạo Thiên và bắt đầu 1 tràng dài hỏi han

“Boss thấy trong người sao rồi? “

“Có còn đau ở đâu không ạ? “

“Thiên ca không sao chứ?”

“Boss cuối cùng cũng đã dậy rồi! Boss ngủ lâu như vậy làm chúng tớ lo chết đi được”

“Boss khỏe rồi thật tốt quá đi “

.....................

Hạo Thiên vui vẻ ngồi nghe một hồi rồi đáp một câu

“Cảm ơn đã lo lắng cho ta. Ta khỏe rồi. Phải rồi, các ngươi lúc nãy ra ngoài có gặp hiệu trưởng Doãn không?”

“À, lúc nãy chúng tớ có thấy ngài ấy. Tớ nói Boss còn ngủ nên ông ấy lủi thủi đi đâu rồi” Minh Kỳ nói

“Được rồi. Ta đi tìm ông ấy có chút việc, các ngươi ở đây chơi canh tiểu Siêu đừng cho ai làm phiền cậu ấy” Hạo Thiên nói, đứng dậy rời khỏi phòng.

Hạo Thiên đi loanh quanh tìm Doãn Bằng, đầu tiên là hỏi người làm, người làm chỉ phòng ông ta ở đây nhưng hiện tại ông ta không có ở đó. Rồi cậu lại lạng qua phòng của Diệp Lục Trung cũng chẳng có đâu. Đi loanh quanh một hồi bắt gặp Lăng Triệt. Hạo Thiên kêu ông ta lại hỏi

“Lăng Triệt, ông thấy hiệu trưởng Doãn đâu không? “

“A, cuối cùng ngài cũng tỉnh rồi! Ngài không sao thật tốt quá” Lăng Triệt thể hiện rõ sự mừng rỡ của mình.

“Cảm ơn. Ông có thấy Doãn Bằng đâu không? “ Hạo Thiên nói

“À, ngài ấy đang ở khuôn viên phía sau làm một chầu với Phủ chủ rồi ạ”

“Cảm ơn. Ta đi đây” Hạo Thiên nói rồi lướt đi mất.

Khuôn viên phía sau phân phủ, là một khuôn viên rộng rãi, trồng nhiều cây xanh và cũng có rất nhiều hoa. Tạo một bầu không khí thanh tĩnh, yên bình và êm ả cùng với 1 bầu không khí trong lành. Có rất nhiều tiếng chim chốc hót véo von, tiếng xào xẹt của những tán cây, tiếng gió vun vút trong không khí tạo nên một bản nhạc nhẹ của thiên nhiên. Có những lúc rãnh rỗi thì cậu hay ra đây ngồi và tận hưởng bầu không khí

Hạo Thiên vẫn cứ rất thích nơi này, bởi nó có không khí như ở vườn nhà Hạo Thiên vậy. Khu vườn mà Vương Thiên Nhi, mẹ cậu đã trồng nên. Nhưng, bầu không khí hôm nay đã có thoang thoảng một mùi rượu nồng trong gió. Hạo Thiên đi theo mùi rượu bay trong gió, đi tới một khu có xây một biệt viện nhỏ, bên trong có tiếng nói chuyện. Hạo Thiên đi vào bên trong và bắt gặp Dương Ngạn Vũ, Doãn Bằng và.....và 1 người hoàn toàn không quen biết. Hạo Thiên đứng dựa trước cửa biệt viện, gõ nhẹ vào cánh cửa tạo nên âm thanh rồi nói

“Vui vẻ quá nhỉ. Có muốn dãn gân cốt với ta một chút không? “

Doãn Bằng nhìn về phía tiếng người nói, bỗng cười lớn rồi lấy ra thanh cự đao của mình, chém về phía Hạo Thiên

“tinh”

Một âm thanh nhẹ vang lên, thanh cự kiếm của Doãn Bằng bị Hạo Thiện kẹp giữa 2 ngón tay rồi cậu nói

“Khoan khoan đã chứ. Tôi không muốn phá khuôn viên xinh đẹp này đâu”

Doãn Bằng thu hồi thang cự kiếm của mình, cười sảng khoái vỗ vai Hạo Thiên nói

“Khỏe rồi à nhóc?”

“không khỏe sao mà đứng đây nói chuyện với hiệu trưởng được chứ “ Hạo Thiên mỉm cười đáp

“Nào nào vào trong đi” Doãn Bằng nói, kéo Hạo Thiên vào bên trong

Ngồi xuống ghế, Doãn Bằng giới thiệu

“Đây đây. Giới thiệu với nhóc, đây là Sát La, hội trưởng công hội mạnh nhất ở đây, công hội Sát Long. Tự hào có lịch sử giết một con rồng cấp 390 đấy”

“390? Rồng? Sát Long? Muốn giết hết rồng trên đại lục luôn sao? “ Hạo Thiên cười lạnh nói

“sao cậu nói vậy? “ người tên Sát La lên tiếng, ông ta có thân hình cao to nhưng không quá khổ, trên mặt có nhiều vết sẹo và mặt đầy nghiêm khắc

“Không gì cả! Ta nói lên thay lời pet của ta mà thôi” Hạo Thiên nói

“Oh, pet của cậu. Nó là long?” Sát La hỏi

“Sao ta phải trả lời ông nhỉ? “ Hạo Thiên cười nhạt

“Thôi thôi. Đừng như vậy chứ! “ Doãn Bằng lên tiếng cắt ngang cuộc nói giữa Hạo Thiên với Sát La

“này, tôi cần báo cáo những thành thị về thời gian qua” Hạo Thiên nói, rồi cầm ra một sắp giấy, đưa cho Doãn Bằng rồi nói sơ lược về các thành thị trong suốt những năm qua. Doãn Bằng nghe xong, hài lòng nói

“Tốt lắm. Giao nhiệm vụ cho cậu quả là ý hay mà”

Hạo Thiên gật đầu đứng dậy, nói

“Vậy, đã xong rồi. Tôi đi đây”

“ting”

Một thanh âm quen thuộc vang lên

“Nhiệm vụ hoàn thành: Nhận được 3 lần quay dược liệu quý, 3 lần quay vật phẩm cấp 5 đến 10, 1000 vạn tinh tệ, 3 lọ thuốc tăng exp lv 5.”

“Thưa kí chủ, ngài muốn quay bây giờ không ạ? “

“Không” Hạo Thiên nói thầm trong đầu

Tiếp tục đi về phía cửa biệt viện, Hạo Thiên chợt quay qua nói

“À, ở chỗ ông có chi nhánh của công hội Thiên Diệp không vậy, Ngạn Vũ? “

“Chi nhánh hội Thiên Diệp? A là cái hội đứng đầu cả đại lục luôn đúng không ạ? “ Dương Ngạn Vũ bật thốt lên

“Đúng vậy đấy! “ Hạo Thiên mỉm cười nhẹ

“có nhưng ở đấy ít người lắm, sao cậu không tới hội Sát Long của Sát La đi?” Dương Ngạn Vũ nói

“à, không cần. Ta là thành viên của công hội chính ở Thiên Diệp mà, với lại ta cũng đang chán nên muốn đến đó xem nhiệm vụ hạng SSS nào không? “ Hạo Thiên nói

“Nếu muốn ta có thể đưa cậu tới đó? “ Sát La đứng dậy nói

“oh, tốt thôi. Cảm ơn” Hạo Thiên nói, Sát La đứng dậy đi theo Hạo Thiên. Bỏ lại 2 người Doãn Bằng ngơ ngác. Diệp Lục Trung nói, sau khi cả 2 đã đi khỏi

“Haizzz, đồng ý là Hạo Thiên rất đẹp trai, khôi ngô tuấn tú, lại tài giỏi nữa. Đặc biệt cậu ấy có đôi mắt 2 màu rất đẹp, nhưng không phải vì thế mà hắn bỏ chúng ta đi đi”

“Haizz, ngươi nói đúng lắm. Chắc là không phải đâu, không phải đâu” Doãn Bằng cũng nói. Cả 2 nhìn nhau

“haizzzz”

Cùng thở dài

...............

“ách xì” Sát La bên này hắt hơi một cái, khó hiểu. Tiếp tục đi theo Hạo Thiên, Hạo Thiên không đi ngay mà tạt vô phòng mình, đi nhẹ nhàng vào bên trong. Đám nhóc thấy Hạo Thiên thì mừng rỡ đúng dậy. Hạo Thiên nói

“Giờ ta đi tới chi nhánh của hội Thiên Diệp, ai muốn đi theo không? “

“xoẹt”

Hàng loạt cánh tay lập tức đưa lên, cùng với đó là khuôn mặt rạng rỡ. Hạo Thiên hơi bất ngờ, cậu nói

“Ta cần có người ở lại trông tiểu Siêu. Các ngươi bốc thăm đi. 5 số nhỏ nhất thì được đi theo ta”

Nói rồi, Hạo Thiên lấy ra một thùng thăm, đám nhóc lần lượt bốc số và 5 người có số nhỏ nhất là: Lâm Phi, Dạ Hoa, Mộ Phong, Trần Thống Trung và Kiều Hiên. 5 đứa hoan hô vui vẻ nhưng vẫn không quên giữ mồm giữ miệng, nhỏ nhẹ thôi. Hạo Thiên căn dặn đám nhóc ở lại phải giữ im lặng, chúng gật đầu mà khuôn mặt đầy tiếc nuối, trong khi 5 đứa kia thì rạng rỡ.

Dắt 5 đứa đi khỏi phòng, Sát La đang đứng đợi phía dưới. Nhìn thấy Hạo Thiên thì gật đầu bước đi, đám Hạo Thiên theo sau.

Đi trên đường, bắt gặp nhiều người qua lại, đi qua khu chợ náo nhiệt và rộn ràng. Đi qua những cua hẻm vắng tanh và đôi lúc ứa lên mùi thơm lừng của những hiệu bánh ngọt trong hẻm, hay mùi rượu thơm nồng của những quán bar đêm nhỏ. Đi tới đi lui đi xuôi đi ngược, cuối cùng cũng tới nơi, cũng phải mất tận 30p chứ không ít. Suốt quang đường đi không ai nói gì, có đám nhóc thì lâu lâu nói chuyện vài câu rồi cũng im bặt đi.

Đứng trước cửa chi nhánh hội Thiên Diệp. Phải nói là..... Phải nói là nó tồi tàn đến không thể tàn hơn, cánh cửa sập xệ, có dấu hiệu cánh cửa sắp rớt khỏi vách, sàn bằng đá và nứt khắp nơi, bảng hiệu còn đông cả mạng nhện. Gì mà kỳ vậy trời, hội mạnh nhất đại lục mà đây đó sao.

Bước vào trong, còn tàn hơn nữa, bàn ghế mục nát, nhiều người còn phỉ ngồi dưới đất, bàn tiếp viên thì có vẻ khá hơn một chút là không có bị mục nát thôi. Nơi đó đang có một người đang ngồi, mặt ủ rũ, ơ kìa, sao trông người kia quen thế không biết nữa. Hạo Thiên trong bất ngờ mà bên ngoài mặt chẳng biến sắc. Sát La tiến tới bên bàn tiếp viên, Hạo Thiên đi sau. Có vẻ cô gái mặt ủ rủ cảm thấy có người đến nơi ngước mặt lên hỏi

“Các cậu cần gì? “

( P/s: bạo 2 chương cho Nguyệt Phiếu của bạn Mongdaonhi nha

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.