Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống

Chương 229: Chương 229: Trở về doanh trại phía Bắc




Những ngày ở Nghịch Thiên, Hạo Thiên xem xét hết giấy tờ, tài liệu, những vật tư và tiền cần thiết, phân phát đầy đủ trong vòng 6 ngày.

............... 7 ngày sau.................

Bảy ngày sau khi rời khỏi dược điền đó, rốt cuộc tới ngày trở về rồi. Cả nhóm bao gồm Hạo Thiên, An Lam Nguyệt, tiểu Siêu, Tử Kiệt và Hoa Vô Khuyết tiến thẳng về phía Bắc, nơi doanh trại của cha cậu, Đường Thiên Long đóng đô.

Tốc độ so với bình thường bị giảm tới 5 lần, Hoa Vô Khuyết quá chậm so với họ, tốc độ đi phải chậm lại để Hoa Vô Khuyết bắt kịp. Hạo Thiên thấy cái tốc độ này không ổn rồi, quay sang bảo An Lam Nguyệt

“Tỷ tỷ, tỷ lại nắm tay Khuyết ca kéo huynh ấy theo đi. Chậm quá rồi! “

An Lam Nguyệt thoáng đỏ mặt, lắp lắp đáp

“Được.. Được rồi. Đệ cũng nắm lấy tay Tử Kiệt đi, kéo tiểu Kiệt theo luôn cho nhanh”

Hạo Thiên gật đầu, nói

“Tiểu Kiệt, ngươi mau qua đây”

Tử Kiệt vui vẻ tiến tới, Hạo Thiên nắm lấy tay cậu, tiểu Siêu kế bên mỉm cười, lại nhìn ra sau, An Lam Nguyệt cũng đang ngượng ngùng mà bắt lấy tay Hoa Vô Khuyết. Cả 2 đang chìm vào bầu trời màu hồng, ngượng ngùng mà nhìn nhau.

Sau khi đã nắm lấy tay nhau rồi, tốc độ tăng nhanh hơn hẳn. Chỉ khoảng 2 canh giờ sau, cả 5 người đã tới nơi rồi, đáp xuống trước doanh trại, Hạo Thiên nhìn vào trong, cảm nhận một sự thay đổi rất khác ở nơi này sau 2 tháng rời đi. Trên đài quan sát, những quân lính nhìn xuống và bắt gặp nhóm Hạo Thiên, đoàn người lập tức chạy ra, đồng loạt cúi đầu, hô lớn

“Kính chào đại thiếu gia, nhị thiếu gia, Nguyệt tiểu thư, Hoa tướng quân “

Hạo Thiên gật đầu, cười nhạt nói

“Hai tháng qua thay đổi không ít”

Đám người nhoẻn miệng cười, đây là một trong số các quân lính trong đội quân của Đường Thiên Long, các đám người mà lần trước tỏ ra rất hùng hồn, lớn tiếng không phục, giờ đây đã bị nhóm người dưới cấp Hạo Thiên thuần hóa hết rồi. Hạo Thiên cất bước vào trong, vừa đi vừa nói

“Cha ta hiện có ở đây không?”

Đám lính lắc đầu, một tên nói

“Đường đại tướng quân hiện không có ở đây. Chỉ có lão gia ở đây thôi”

Hạo Thiên lại hỏi

“Thế còn 3 thống lĩnh hiện đang ở đâu? “

Tên lính lại bảo

“Họ đang ở sân tập để giám sát mọi người rồi ạ”

Hạo Thiên gật đầu, cất bước đi nhanh, nói

“Các ngươi tiếp tục canh gác, sẵn tiện đi thông báo với những người khác chiều nay tập hợp lại quảng trường. Chúng ta vào trong”

Đám lính tư thế nghiêm, đồng thanh đáp

“Đã rõ! “

Gia gia ở đây làm gì nhỉ? Giám sát 3 người kia sao? Hạo Thiên đi vào trong, vừa đi vừa quan sát xung quanh, quả thật có sự thay đổi rất lớn ở nơi đây. Những quân lính sức mạnh tăng gấp đôi so với lần trước, khí thế ngời ngợi, cơ thể cường tráng, rất biết quy củ, nói chung 2 tháng qua đều rất tốt, không để cậu phải thất vọng. Đúng là giao nhiệm vụ cho 3 người kia có khác, làm rất tốt, huấn luyện quân đội ngày càng giỏi rồi a.

Vừa đi vừa suy nghĩ chốc lát đã tới sân tập, cách bên ngoài 100 mét đã nghe thấy tiếng người la lớn, vừa tập vừa hô “hây hây hây “ vài tiếng, âm vang rền trời, to lớn tựa sấm chớp, lại vào trong, bắt gặp đoàn người xếp hàng rất ngay ngắn, luyện tập rất chăm chỉ, chăm chú vào việc của mình. Một tên lính bắt gặp Hạo Thiên, định dừng động tác, Hạo Thiên liền giơ tay lên, ý bảo “cứ tiếp tục, đừng quan tâm tới ta làm gì“.

Hạo Thiên đi loanh quan tìm kiếm 3 người họ Lý kia, chốc lát lại bắt gặp Lý Na, tiến tới nói

“Lý Na, hai người kia đâu? “

Lý Na nghe gọi liền quay sang, xem xem ai lại dám gọi thẳng tên mình, còn định mắng cho một trận, nào ngờ bắt gặp Hạo Thiên liền quỳ rạp xuống, nói

“Lý Na cung nghênh chủ nhân! “

Hạo Thiên gật đầu, nói

“Ngươi đi gọi hai người kia rồi vào lều chính gặp ta”

Lý Na gật đầu, lập tức thực thi. Vốn không hỏi lều chính nào bởi chỗ này chỉ có 1 lều được goi là lều chính thôi, đương nhiên Hạo Thiên nhắc tới lều chính liền biết ngay là lều chính nào rồi.

Hạo Thiên nói xong liền đi không nói nhiều. Cả 5 người quay lại lều chính, vừa bước vào lều đã bắt gặp gia gia cậu đang ngồi ở trong, Hạo Thiên liền tiến tới, mỉm cười gọi

“Gia gia, người sao lại ở đây? “

Đường Thiên Bảo ngước lên nhìn, thằng nhóc này vào vậy mà mình lại không phát hiện ra, thật là càng ngày càng mạnh mà. Đường Thiên Bảo mỉm cười nói

“Thiên nhi, Siêu nhi, các con về rồi đấy à. Hôm nay có chuyện gì mà lại đến đây? “

Hạo Thiên mỉm cười, nói

“Thực hiện lời hẹn 2 tháng. Đến xem xem quân lính đã tiến bộ đến đâu rồi ạ! “

Đường Thiên Bảo “ồ” một tiếng, cười ngượng nói

“cháu xem ta này. Mới 2 tháng mà đã quên mất chuyện này rồi, mà, cháu đừng lo, 2 tháng này quân lính luyện tập rất tốt, sức mạnh tăng cường rất nhiều, có thể nói là lấy 1 địch 10 luôn ấy.....”

Đường Thiên Bảo nói xong, lại “a” lên một tiếng, nói câu này có vẻ không thích hợp cho lắm. Bởi trước mặt ông đây có 2 đứa nhóc lấy 2 địch 15 vạn, quá khủng bố đi. Mà, không thể lấy người thường so sánh với tiểu quái vật được, không tính không tính a.

Hạo Thiên mỉm cười, đáp

“Được vậy thì tốt rồi. Nhưng cháu muốn chúng mạnh hơn nữa cơ, ít nhất cũng phải 1 địch 50.”

Đường Thiên Bảo cười cười, lúc này, bên ngoài lại vang lên giọng nói

“Chủ nhân, chúng tôi đến rồi”

“Vào đi”

Hạo Thiên nói, 3 người Lý Na, Lý Xích và Lý Mãn bước vào. Quỳ xuống sàn, nói

“Cung nghênh nhị vị chủ nhân”

Câu nói của 3 người như thể chỉ có Hạo Thiên và Tiểu Siêu trong mắt, còn những người còn lại như người vô hình, không đáng để tâm đến vậy. Cũng không chấp nhất làm gì, Hạo Thiên ngồi trên ghế, chân bắt chéo, hỏi

“Thời gian ta đi, các ngươi đã làm được những gì?”

Lý Xích tiến lên một chút, nói

“Lúc ngài đi, chúng tôi bắt đầu huấn luyện một cách nghiêm ngặt, ngày luyện tập 18 trên 24 tiếng, đề cao việc rèn luyện sức mạnh vật lý bù vào việc khiếm khuyết về lv. Khoảng 1 tuần trước chúng tôi có tổ chức một buổi đấu để chọn ra 1 ngàn người tinh anh, để rèn luyện đặc biết và nâng cao hơn nữa. Họ hiện tại có thể lấy 1 địch 100! Còn đối với những người khác thì ít nhất cũng được 1 địch 30. Ngoài chiến trường hỗ trợ nhau thì chỉ số có thể tăng lên rất nhiều lần nữa ạ”

Hạo Thiên cười nhạt, gật đầu nói

“Tốt, rất tốt. Trong này có các loại đan dược cần thiết cho huấn luyện, các người định kì lại phân phát ra, còn đây là thưởng riêng cho các ngươi”

Lấy ra 2 chiếc nhẫn trữ vật, bên phải cho quân lính và bên trái cho 3 người họ Lý. Lý Xích nhận lấy, cả 3 lại cúi gập đầu, nói

“Tạ ơn chủ nhân”

Hạo Thiên gật đầu, nói

“Bên Chính cung hằng tháng có gửi viện trợ đến, các ngươi nhớ lấy đầy đủ cho ta, tháng nào thiếu bao nhiêu ghi lại đủ, đến khi gặp ta thì báo cáo kết quả”

Ba người họ Lý lại đồng thanh

“Rõ ạ”

Hạo Thiên lại nói

“Các ngươi có thể lui. Thi thoảng ta sẽ đến đây và lần tới ta muốn nghe một chỉ số đánh giá cao hơn lần này. Đặc biệt, nếu Chính cung có gửi thêm quân lính tới thì từ chối tất cả cho ta, rõ chưa? “

“đã rõ ạ”

Ba người họ Lý đồng thanh nói, xong xuôi lập tức rui ra, để lại 6 người ở lại nơi này. Đường Thiên Bảo đợi 3 người kia đi rồi, lại nói

“Vậy mà không ngờ lại lập ra đội tinh anh. Mà đội tinh anh này lại lấy 1 địch 100, hơn dự tính của ta 10 lần, còn những người khác lấy 1 đích 30 hơn của ta hẳn 3 lần. Còn chưa kể đến việc khi kết hợp với nhau sẽ khủng bố đến dường nào nữa, những người con phái tới này, không phải dạng vừa rồi. Hơn dự tính của ta rất nhiều lần a”

Hạo Thiên cười cười, đáp

“Những người này con lúc trước con đã chọn lựa một lần dựa trên quá trình quan sát lau dài. Xem ra đã không làm con thất vọng tý nào”

Đường Thiên Bảo cười, tán dương

“Quả không hổ cháu của ta, rất có con mắt nhìn người “

Lại nói

“Hiện tại ta ra ngoài một lát, các con đi đường xa, nghỉ ngơi cho tốt đi”

Tất cả gật đầu, cười tạm biệt. Đợi đến khi gia gia mình đi mất, Hạo Thiên thở phào một hơi, lại nhìn sang hai con người đang ngại ngại ngùng ngùng kia, nói

“Nguyệt tỷ, Khuyết ca, hai người cứ như vậy. Có cần chúng ta ra ngoài hay không? “

“A”

An Lam Nguyệt khẽ “a” một tiếng, quay mặt đi chỗ khác. Hoa Vô Khuyết lại cười ngượng nói

“Ý... Ý của đệ là gì, chúng ta không rõ cho lắm? “

Hạo Thiên nở nụ cười, nói

“Ý của ta là gì à? Để xem nào... “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.