Sinh Tồn Trong Tận Thế

Chương 133: Chương 133: Bắn Lén




/br>

Hai tuần sau.

Ngay khi thành công chế tạo ra máy phát điện năng lượng thế hệ mới.

Thiên Anh lập tức gọi mấy người bạn của mình tới để chứng kiến thành tựu của bản thân.

Sau khi mọi người tận mắt chứng kiến sự thần kỳ của thiết bị mới thì cả đám đều rất ngạc nhiên.

Trong ba người thì Alisa là người kinh ngạc hơn cả.

Cô nàng khó tin nói:

“Không ngờ ông lại có thể chế tạo ra được thứ này.

Tui khi trước cứ tưởng ông nói xạo chứ.”

Thiên Anh nghe được lời này thì dùng ánh mắt cá chết nhìn người bạn của mình, Alisa thấy vậy thì cười, cô nàng nói:

“Hì hì.

Đùa chút thôi mà, có cần phải dùng ánh mắt đáng sợ đó nhìn người ta không? Mà Lam có cái này cho mọi người nè.”

Bé Thanh đang quấn ở trên người Thiên Anh, nghe được Alisa có quà thì hỏi:

“Gì vậy ạ? Có ăn được không chị?”

Alisa thần bí cười cười, cô nàng nói:

“Đương nhiên là ăn được rồi, hơn nữa còn rất ngon đấy.

Đố mọi người biết đó là cái gì?’’

Thiên Anh ở bên cạnh nghe vậy thì đáp:

“Bà hỏi thế khác nào đánh đố người ta.

Chắc là bà vừa mới thành công làm món trứng luộc hay trứng chiên hả?”

Alisa nghe vậy thì đấm cho Thiên Anh một cái vào lưng, sau đó tức giận nói:

“Đừng có mà xem thường người ta.

Hừ hừ.

Này, có mỗi người một viên nè.”

Dứt lời, Alisa lấy ra ba viên thuốc con nhộng phát ra ánh sáng màu bạc đưa cho ba người.

Thiên Anh cầm lấy viên thuốc, hắn nhìn ngắm một hồi sau đó nghi ngờ hỏi:

“Cái này sẽ không phải thuốc độc chứ Lam? Bà có bất mãn gì thì cứ nói thẳng, đâu cần phải làm đến mức này đâu.”

Alisa thấy cái tên này lại chọc mình thì hung hăng đá cho hắn một cái, sau đó tức giận nói:

“Thuốc độc thì trả lại đây!”

Alisa làm bộ vậy thôi, thật ra nàng cũng không có giận gì cả.

Ngược lại nàng còn đang cảm thấy rất vui.

Về phần Thiên Anh cũng biết Alisa đang đùa nên cười nói:

“Thôi không sao, vì người đẹp uống thuốc độc cũng đáng.”

Alisa nghe vậy thì chu môi nói:

“Hôm nay biết khen người ta luôn cơ đấy, thấy gớm.”

Đúng vào lúc này Thiên Lang hỏi:

“Chị Lam Linh ơi! Cái thứ này là gì vậy ạ? Nó bé tí thế này thì ăn uống gì được, cho nó vào miệng không biết nó chạy đi đâu mất rồi.”

Alisa nghe được lời nói có phần ngây thơ của Thiên Lang thì khẽ cười.

Nàng nói:

“Cái này là vật chất tiến hóa được chị chiết xuất từ tinh hạch của đám biến dị thú, sau đó kết hợp với các loại thảo mộc biến dị tạo nên đấy.

Ăn thứ này vào sẽ thúc đẩy khả năng biến đổi của thân thể lên gấp đôi.

Có điều không thể ăn nhiều được, vì cơ thể cần một thời gian khá dài để có thể hấp thụ hết được thứ này…”

Alisa còn chưa nói hết câu thì dị biến phát sinh, vào thời điểm này cơ thể Thiên Lang bắt đầu phát sinh biến hóa vi diệu.

Màu mắt của Thiên Lang chuyển từ màu đỏ sáng màu xanh làm giống với Thiên Anh.

Xung quanh cơ thể của nó có những ánh sáng hư ảo vô cùng đẹp mặt.

Chứng kiến cảnh tượng này thì Alisa ngạc nhiên nói:

“Quá trình biến đổi thứ năm bắt đầu rồi.”

Thiên Lang ngáp một cái, nó nói:

“Cơn buồn ngủ kia lại kéo tới rồi, Ngáo kiếm chỗ nào đó ngủ một giấc cho béo đây.”

Bé Thanh lúc này cũng ngáp dài một cái, sau đó nói:

“Bé cũng đi ngủ đây, ăn vào cái kia tự dưng buồn ngủ dã man.”

Dứt lời bé Thanh đang quấn trên người Thiên Anh, lúc này phóng một cái, nhảy lên trên người của Thiên Lang.

Tiếp đó hai đứa bọn nó đi vào bên trong phòng riêng nghỉ ngơi.

Nhìn thấy hai đứa bọn nó đi rồi, Alisa nhìn qua Thiên Anh nói:

“Ông có buồn ngủ không?”

Thiên Anh lắc đầu, hắn nói:

“Không, sao tự dưng hỏi vậy?”

Alisa ngáp một cái rồi nói:

“Ông không buồn ngủ thì thức canh nhà đi, tui đi ngủ đây.

Hôm nay ông ăn cơm một mình nhé, tui chắc không ăn cùng được đâu.”

Thiên Anh nghe được lời này thì ban đầu có hơi sững sờ, nhưng sau đó hắn liền cười.

Nhìn Alisa hắn nói:

“Nghỉ ngơi cho tốt đi.

Mọi việc sẽ ổn cả thôi.”

Alisa nhoẻn miệng cười duyên, cô nàng bước tới gần Thiên Anh, hôn nhẹ một cái lên môi hắn sau đó nói:

“Đi ngủ đây.

Nhớ bảo vệ tui đó.

Hì hì.”

Lời vừa dứt, Alisa đã chìm vào trong giấc ngủ.

May mà có Thiên Anh đỡ kịp, bằng không cô nàng đã bị đập đầu xuống sàn nhà rồi.

Thiên Anh nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của Alisa thì thở dài nói:

“Mấy ngày nay chắc lại thức quá độ rồi đây mà, làm người mà không biết tự thương chính mình.”

Tiếp đó Thiên Anh mang Alisa vào bên trong phòng ngủ, sau khi giúp cô nàng bỏ màn, đắp chăn, bật bóng đèn ngủ thì hắn mới đi ra ngoài.

Ngồi ở ghế sofa, Thiên Anh vừa quan sát viên thuốc con nhộng, vừa hỏi Mít Đặc:

“Mày cảm thấy có thể lợi dụng mạch sống Nava để hấp thụ nhanh thứ này hay không?”

Ngay khi Thiên Anh lên tiếng hỏi, từ mu bàn tay của hắn xuất hiện những cánh tay máy móc nhỏ bé.

Những cánh tay máy móc kia cầm lấy viên thuốc con nhộng kiểm tra.

Sau tầm năm phút thì nhưng máy móc nhỏ bé kia rút vào bên trong da thịt của Thiên Anh, cùng thời điểm này Mít Đặc lên tiếng:

“Có thể.

Vật chất ở bên trong viên thuốc kia đang ở dạng đơn giản, cực kỳ dễ hấp thụ.

Người khác thì cần có thời gian vài tuần chó đến một tháng để chuyển đổi năng lực lượng từ thứ đó, nhưng anh có mạch sống Nova thì chỉ cần một giờ có thể chuyển đổi hoàn tất.”

Thiên Anh nghe vậy thì hỏi:

“Thể để cần bao lâu để dùng toàn bộ vật chất đó cường hóa cơ thể của tao?”

Một Đặc nghe vậy thì đáp:

“Nhanh thì ba ngày, chậm thì năm ngày.

Nếu muốn làm nhanh thì anh phải chìm vào giấc ngủ sâu, dừng lại toàn bộ hoạt động của cơ thể.

Cũng giống như mấy người kia.

Còn nếu cường hóa chậm thì không cần phải ngủ say làm gì.”

Thiên Anh nghe được lời này của Mít Đặc thì lâm vào suy tư.

Hiện tại Thiên Lang cùng bé Thanh đang ‘biến đổi’ lần thứ năm.

Alisa cũng như vậy, nếu hắn cũng ngủ sâu để thực hiện biến đổi thì không ổn.

Lỡ may trong thời gian này có biến cố gì phát sinh sẽ không kịp trở tay, như vậy sẽ có nguy hiểm tới tính mạng của bản thân cùng những người khác.

Suy nghĩ một hồi, Thiên Anh nói:

“Tiến hành cường hóa chậm đi.

Mà này Mít Đặc, nếu như tao có nguồn lumia lớn thì có thể hấp thụ liên tục được không?”

Mít Đặc lập tức đáp:

“Không được.

Người xưa có câu ăn nhiều một bữa không thể béo lên, việc gì cũng phải cần có thời gian.

Nôn nóng dẫn tới rất nhiều hậu quả về sau.

Với anh yên tâm đi, chúng ta sống cộng sinh cùng có lợi, tôi sẽ giúp ảnh điều chỉnh các vật chất hấp thụ sao cho hợp lý nhất.”

Thiên Anh nghe vậy thì nhẹ gật đầu khẽ cười.

Có điều hắn không nói gì thêm nữa.

Đúng vào thời điểm này Thiên Anh cảm nhận được nguy hiểm từ phía bên trái đánh úp lại.

Cùng thời điểm đó, một tiếng súng xa xa vang lên.

“Phanh!”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.