[Snarry] Công Thụ Dưỡng Thành Kế Hoa

Chương 51: Chương 51




Chương 49: Chiếc cúp Hufflepuff

Edit: Liễu Quân

oOo

Cơ thể Harry còn chưa bình phục, Snape kiên trì phải tự mình trông chừng tên bệnh nhân không đầu óc này! Cho nên vào ngày khai giảng, hai người đồng thời không xuất hiện.

Nhưng chương trình dạy của Snape không ai có thể thế chân, dưới sự suy tính của Dumbledore, đành để Snape và Harry về Hogwarts trước. Harry có giấy phép đặc biệt của Dumbledore, cho phép Harry được ở lại hầm dưỡng thương, không cần lên lớp. Đương nhiên, Snape nha, nên lên lớp thì vẫn lên lớp, nên điều dưỡng cho Harry thì vẫn điều dưỡng, ngay cả rót thuốc cho Sirius thì vẫn làm đều đều.

Bị liên lụy, Kreacher cũng theo cùng đến Hogwarts. Lupin bên này bị Dumbledore yêu cầu nên phải làm giáo sư theo xe lần này, trước khai giảng một ngày đã theo xe cao tốc đến Hogwarts trước.

Mặc dù luyến tiếc Sirius, nhưng giờ đúng là có chuyện quan trọng hơn.

Tại sao Dumbledore phải đột ngột trở về? Cũng không phải do tâm huyết dâng trào. Vốn ông còn muốn cùng Gellert tiếp tục du lịch vòng quanh thế giới. Hai lão già không biết xấu hổ còn muốn buồn nôn thêm hai ngày đâu, chẳng qua Fudge bên này gửi cho Dumbledore mười ba phong thư mật khẩn cấp, Dumbledore vừa mở ra xem lập tức biến sắc.

Nội dung mười ba bức thư hoàn toàn giống nhau: Death Eater vượt ngục tập thể, trở về gấp.

Điều đầu tiên Dumbledore nghĩ tới là, có phải Dark Lord sống lại rồi không, sau đó lại nghĩ tới tình cảnh hiện giờ của Harry.

Kỳ thực, Dumbledore đã về từ hai ngày trước. Ông đi tới Privet Drive tìm Harry trước, phát hiện Harry đã đi rồi, nhưng Penny cũng không rõ Harry đi đâu, chỉ nói là đi cùng Snape. Dumbledore tạm thời không liên lạc được với Snape, chỉ có thể cầu xin Penny trích một chút máu, sau đó lợi dụng ngược dòng huyết thống ma pháp, cuối cùng Dumbledore mới tìm ra vị trí của Harry.

Chỉ là, không ngờ lại chậm một bước.

Dumbledore thấy rất hổ thẹn. Ông hẳn nên về sớm một ngày mới đúng.

Nếu vậy thì Harry cũng sẽ không cần dùng phương pháp cực đoan như vậy để phóng thích ma lực của bản thân, xua đuổi giám ngục.

Chẳng qua, nói đến đây, kỳ thực Snape càng áy náy hơn. Dù sao đũa phép của Harry là do anh tịch thu mà.

Phù thủy mà không có đũa phép, có đôi khi còn không bằng cả Muggle thông thường.

Tình huống của Harry bây giờ không thích hợp dùng độn thổ hoặc khóa cảng, vì thế Dumbledore phái Hagrid lái xe bay của ổng tới đón Harry về Hogwarts.

Snape dùng khóa cảng trở về Hogwarts trước, đen mặt ra đứng ngoài của lâu đài chờ Harry.

Harry mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi được Hagrid chở về Hogwarts, sau đó được Snape trực tiếp tiếp nhận, cẩn thận mà ôm về hầm.

Hagrid gãi đầu, nghĩ thầm, Snape đối xử thiệt là tốt với Harry. Xem ra Snape không có phát tiết bất mãn năm đó với James lên người Harry.

Uầy, mình còn hiểu lầm Snape nữa chứ. Sao Snape lại có thể là người ích kỷ keo kiệt vậy được? Lần sau nhìn thấy Snape nhất định phải đối xử tốt với ảnh hơn!

Hagrid yên lặng quyết tâm.

Hagrid cười ngây ngô, quay đầu tính trở về căn nhà nhỏ của mình. Nhưng vừa xoay người đã thấy một cô gái trẻ chừng mười bảy mười tám đang nhìn mình chăm chú.

“Ấy, cô là?” Hagrid ngơ ngẩn, cô gái này vào bằng cách nào? Ô, còn có hai thằng nhóc độ chừng hai mươi nữa nè.

Chém =))))))))

“Tôi là Hegla… Nia, vị này là bạn của tôi, chúng tôi đến vì lời mời đến Hogwarts tiến hành trao đổi hữu hảo của ngài hiệu trưởng Dumbledore.”

Ibbior co rút khóe miệng, chậc, coi coi khả năng nói xạo mạnh cỡ nào.

Tony hết nói nhìn trời, chị gái, cô có dám báo họ ra không?

“Ế! Các cô cậu nhất định là người được Dumbledore mời tới giúp đỡ, ừm, cực khổ các vị!” Hagrid tự động liên tưởng tới sự kiện Death Eater vượt ngục tập thể.

Ừm, hiệu trưởng đại nhân suy nghĩ thật chu đáo, về khoản phụ trách an toàn quả thật rất quan trọng!

Ở trong lòng Hagrid, Dumbledore lại lóe lên một vầng hào quang không thể giải thích.

Hegla mang theo hai chàng trai phía sau, quang minh chính đại đi vào lâu đài. Huầy, Hagrid này cũng quá dễ lừa rồi.

Kỳ thực, cũng không thể trách Hagrid, vốn những ai mang ý xấu với Hogwarts đều không được phép đi vào, trừ phi là cưỡng ép công phá trận pháp bảo hộ Hogwarts.

Là một trong những người sáng lập, Hegla đi vào có gì khó khăn?

Cho nên, Hagrid mới cho rằng ba người có thể đi vào Hogwarts này là do tự hiệu trưởng đại nhân mời đến đọ

“Rowena! Salazar! Các cậu đến rồi! Nhớ mình lắm chứ gì!” Hegla đi thẳng tới mật thất của bốn người.

Quả nhiên, ba người đang thảnh thơi ngồi uống trà chiều. Hegla xuất hiện làm Godric phun sạch trà trong miệng.

“Này!” Godric bất mãn gào lên với Hegla, “Sao không để ý tới tớ hả?!”

“Coi chút tiền đồ này của cậu coi!” Hegla khinh bỉ nhìn Godric, “Bồ nhìn Salazar với Rowena binh tĩnh thế nào, tớ mới không thèm chào hỏi với đồ ngốc nhé!”

“Bồ!” Godric cứng họng, thở phì phì chạy sang chỗ Salazar, ôm Salazar rồi trừng mắt kiểu ra oai mà liếc nhìn Hegla.

“Qué, ấu trĩ!” Hegla không thèm nhìn, nhào tới chỗ Rowena, ôm một cái thật to, “Rowena, bồ có nhớ mình không! Ngày đó bồ đi mà chẳng thèm nói tiếng nào với mình hết.”

“Ồ? Vậy vì sao tới giờ bồ mới về?” Rowena căn bản không thèm để lời hàng này trong lòng.

“Ờm… đồ ăn bộ lạc đó ngon quá chừng…” Hegla chớp chớp mắt.

“Rồi? Còn có?” Rowena khịt mũi, không dừng lại.

“Trai đẹp… không có nhiều, mình thề là không có có!” Hegla son sắc cam đoan.

“Cậu về làm gì?” Rowena tính toán bỏ qua chủ đề này.

“Ờ, mục đích chủ yếu là về thăm cậu, nghe nói Death Eater vượt ngục tập thể, mình sợ bồ gặp nguy hiểm, ha ha ”

“Vậy à?” Rowena nheo mắt, “Vậy mục đích thứ yếu của bồ là gì?”

“Mục đích thứ yếu ấy hả, là vì hạnh phúc cả đời của chị gái ruột ngài chứ sao. Offin cũng chính là anh giai Tony nhà bồ muốn tới theo đuổi bồ…” Hegla cảnh giác lùi về sau một bước.

“Quan tâm vớ vẩn!” Rowena tức giận trừng mắt Hegla.

“Oa, Rowena cậu uống tiếp nha, tớ, tớ về tháp Hufflepuff trước đây.” Hegla chạy biến.

“Chủ nhân, cậu chủ nhỏ Potter bị thương, giờ đã được ngài Snape mang về hầm.” Mia đột nhiên xuất hiện, báo tin cho Salazar.

“What?” Ngay giây tiếp theo, Salazar đã biến mất trong căn mật thất của bốn người.

“Chờ anh với!” Godric sờ sờ mũi, đuổi theo.

Hầm bên kia, Snape cẩn thận đặt Harry lên giường. Harry còn đang ngủ mê man, dù sao cũng là trọng thương, rốt cuộc cơ thể này miễn cưỡng lắm cũng chỉ coi như mười ba tuổi, năng lực khôi phục không quá mạnh.

Nhìn gương mặt ngủ say của Harry, trong lòng Snape trào dâng cảm giác áy náy, tràn ngập trong tim trong óc.

Nhóc con này cứ luôn không nghe lời vậy đấy, cứ luôn gặp phải đủ thứ chuyện trên đời. Giờ thì tốt rồi, biến luôn bản thân thành vậy nè, còn cả chuyện con chó đỡ đầu kia nữa, thực đúng là biết gây chuyện!

Snape vươn tay vuốt tóc Harry, thực sự là tên nhóc không bớt lo mà.

Bất thình lình vang lên hai tiếng “Bụp”, Snape cảnh giác quay phắt lại, okie, là hai tên chuyên gia không đi cửa.

“Thầy, ngài Slytherin.” Snape gật đầu, hai vị này nắm bắt tin tức lẹ ghê!

“Ừ.” Salazar gật đầu, trực tiếp bước tới kiểm tra tình huống của Harry. Qua mấy bùa kiểm tra, hai hàng lông mày nhíu chặt trên trán Salazar rốt cuộc cũng thả lỏng, vấn đề không lớn, có thể giải quyết.

“Ai làm?” Trong lời Salazar mơ hồ mang theo tức giận.

Dám đả thương học trò nhỏ của anh, lá gan không nhỏ.

“Giám ngục.” Snape cúi đầu.

“Mấy thứ đó không phải đều ở Azkaban sao?” Godric nghi ngờ.

“Death Eater vượt ngục, đám ngu trong Bộ pháp thuật phái giám ngục truy lùng…”

“Vậy chẳng phải là càn rỡ làm liều sao? Chẳng lẽ đám người ngu xuẩn đó không biết giám ngục không có bao nhiêu năng lực tự khống chế?” Godric kinh ngạc, cái này thì hơn cả ngu xuẩn luôn rồi á!

“Death Eater vượt ngục đại biểu rằng… Dark Lord sắp về.” Sau khi suy đoán, Snape tóm gọn, “Fudge – cũng chính là Bộ trưởng Bộ pháp thuật – sợ.”

“Đồ ngu!” Salazar không vui mắng.

“Đừng lo lắng, ta sẽ phụ trách điều dưỡng thân thể của Harry.” Godric đè vai Salazar lại, quay sang nói với Snape.

“Vâng.” Snape ứng tiếng, nhưng chợt nhớ tới một việc, “Không tốt, Chiếc cúp!”

“Cúp gì?” Godric mê mang.

“Chiếc cúp Hufflepuff. Là một trong các Hoxcurs của Dark Lord, hiện giờ đang để ở ngân hàng Gringotts, trong kho của Bellatrix. Nhưng giờ ả đã vượt ngục, vậy Chiếc cúp đó, chết tiệt, vốn phải nhờ Narcissa mang đi sớm hơn mới đúng!” Snape hối hận muốn chết.

Anh cũng tính trước rồi, định đến trang viên Malfoy nhờ Narcissa giúp đỡ, nhưng trùng hợp đụng phải chuyện của Sirius. Dựa theo phát triển vốn có thì ít nhất một năm nữa Death Eater mới vượt ngục ra ngoài. Xem ra, vẫn không thể quá tin tưởng vào những việc đã từng trải qua.

Snape cứng đờ, nhìn Harry. Nếu vậy, có thể nào… Harry cũng gặp nguy hiểm?

Đời trước, Harry có thể thuận lợi đánh bại Voldemort. Vậy lúc này đây, có thể nào…

Không! Anh tuyệt đối không cho phép.

“Salazar, lá gan của hậu đại này của em cũng không nhỏ chút nào nha! Còn dám đụng vào cô nàng Hegla kia nữa… chậc châc, ghê thật. Can đảm lắm!” Godric không lo lắng lắm, không phải chỉ là một linh hồn não tàn cuồng xắt lát thôi sao?

Có bọn họ ở đây rồi, còn sợ gì tên não tàn này nữa?

“Xem ra nên cho Hegla đi hoạt động một chút rồi, cái con nhỏ này mà không hoạt động nữa chắc thành heo mất!” Godric trưng ra nụ cười bỉ ổi.

“Nói như anh tốt lắm vậy á!” Salazar đen mặt. “Snape, cậu cứ yên tâm, chuyện này đã có Hegla xử lý rồi.”

“À, vâng.” Snape trầm mặc một lát, “Thầy, tôi nghĩ, những huấn luyện mà trước đây ngài từng nhắc đến, có thể bắt đầu rồi. Hiện thực cuối cùng vẫn phải dùng thực lực quyết định tất cả.”

“Hở? Vậy tối mai tới tìm ta.” Godric nhướng mày, người này cuối cùng không còn kiên trì chỉ học độc dược nữa rồi.

= = = = = = = =

Lời editor: Chương này hành hạ tui thảm quá Orz Có hai thành ngữ, và cả hai không có thành ngữ hay tục ngữ nào của mình để thế, sau đó… có một cái còn chẳng biết chém thế nào cho hợp ngữ cảnh. Trái tim quá mệt mỏi, không muốn yêu nữa khóc chạy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.