Sổ Ghi Chép Siêu Sao

Chương 91: Chương 91: Chương 90




Tác giả: Ngữ Tiếu Lan San.

Edit: Giaychuidis.

Bất ngờ lên hot search, Thẩm Hàm ôm iPad gối đầu lên đùi Dương Hy, phấn khởi coi weibo.

Dương tiên sinh vừa bất đắc dĩ lại vừa buồn cười, dùng tay xoa cưng chiều xoa má cậu.

MV kia lấy tốc độ chóng mặt truyền bá khắp các trang web, không chỉ thu được một vòng nước mắt mà còn gây ra một làn sóng lớn. Vô số các đại thần khoắc áo CP lên vai, thành thử hai người trở thành CP ngược tâm nổi tiếng. Chỉ có điều, khác với mọi người, hình ảnh Dương Hy và Thẩm Hàm xuất hiên cùng nhau không ít, vẫn coi như có chút tài nguyên khiến quần chúng làm ‘đường’ để ăn. Trong đó, lưu hành phổ biến nhất là một tấm hình được chụp ở sân bay, Dương Hy kéo hành lí, Thẩm Hàm ở bên cạnh đưa tay giúp lau mồ hôi. Hai người đều mặc T-shirt trắng đeo kính đen, hoàn toàn chính là cảm giác tình lữ nhộn nhạo!

Quá xứng đôi có được không!

Đảng Nhạc Hàm phía dưới gào thét, biểu thị đây mới đúng là một đôi. Hóa ra chúng tôi lại theo sai CP một năm trời, cảm giác tan nát cõi lòng này mọi người có hiểu được không!

“Bây giờ phải làm sao?”, Thẩm Hàm hỏi Dương Hy.

“Em thấy sao?”, Dương Hy dùng giọng mũi hỏi lại.

“Hay là … ngầm thừa nhận?”, Thẩm Hàm ngồi dậy ôm tay anh, “Coi như chuẩn bị cho tương lai”.

Dù sao bây giờ có vẻ huyên náo như vậy tám phần là dân cư mạng vui đùa mà thôi, nếu bọn họ thừa nhận quan hệ ngược lại sẽ bị nghi ngờ là lăng xê. Chẳng bằng để nước chảy thành sông, chờ mọi người cho rằng điều này là đương nhiên hãy đứng ra.

“Tốt”, Dương Hy gật đầu đáp ứng, “Lần này để em quyết định”.

Thẩm Hàm cười hì hì, sán lại đòi hôn.

Tuy bây giờ Dương tiên sinh bị thương nhưng làm một chút chuyện thú vị cũng không tệ lắm…

Vài ngày sau, đề tài này rút cuộc cũng ổn định xuống, có điều các bài post trên weibo thì vẫn hot như cũ. Vô số em gái vẫn không biết mệt tìm đầu mối giữa hai người, không thua thám tử Conan chút nào!

Bên kia diễn đàn, cánh trạch nam tỏ ra vô cùng bất mãn, bày tỏ chuyện này có gì mà đáng thảo luận, trình độ bán hủ của giới giải trí đúng là càng ngày càng đi xuống! Anh em mau kháng nghị!

Kháng nghị vừa dứt đã bị bay nick.

Đúng là không thể thê thảm hơn.

Dạo này tuy công việc bận rộn nhưng không hề ảnh hưởng tới Thẩm Hàm xoát diễn đàn, thậm chí còn đăng kí nick mới để đọc đồng nhân văn, mạnh mẽ yêu cầu tác giả mỗi ngày mười chương!

Kết quả tác giả thế mà mỗi ngày mười chương thật, đem Dương tiên sinh viết thành mất trí nhớ, đi cưới vợ sinh con, gia đình mỹ mãn; lưu lại Thẩm Hàm một mình coi lòng tan nát lang bạc thiên nhai.

Toàn văn hoàn.

Thẩm Hàm trong lòng buồn bực, kết thúc kiểu gì vậy!

“Em cũng muốn tự viết một cái”, Thẩm Hàm không chịu khuất phục.

Dương Hy dùng cánh tay không bị thương xốc cậu lên, một đường kéo tới phòng tắm: “Tắm”.

Thẩm Hàm đá bay áo ngủ, cầm bông tắm chà chà bụng __ bảo bảo không vui!

Đối với vấn đề này, Dương tiên sinh khá đau đầu.

Phương Nhạc Cảnh bên kia còn đau đầu hơn anh.

Nguyên nhân là mấy hôm trước bà Moli có nhận phỏng vấn của một trang web, vốn đang nói chuyện về phim điện ảnh thời trước, không biết sao lại nhắc tới chuyện gia đình. Mà lúc bị hỏi tới con dâu, bà đại khái là chưa biết nói sao nên hơi sửng sốt, sau đó nở nụ cười nói rằng mình rất thích, chờ tương lai thích hợp sẽ công khai chính thức với báo giới sau. Vốn câu chuyện đang rất bình thường nhưng không rõ tại sao sau đó có một nhóm người tự nhận là ‘nghiên cứu sinh chuyên ngành tâm lí học’ screenshot mỗi giây màn hình để phân tích. Cuối cùng đưa ra kết luận chắc như đinh đóng cột rằng mẹ chồng nàng dâu tập đoàn Đông Hoàn không vừa mắt nhau. Đừng nhìn Nghiêm Khải bên ngoài chỉnh tề như vậy, trong nhà nhất định là sứt đầu mẻ trán, nhìn cục mụn mới mọc trên mũi là biết!

Đối phương sử dụng nhiều từ ngữ chuyên ngành khiến ai đọc qua cũng đều bị dẫn dắt, dẫn đến số người tin tưởng không ít. Không ít nhười thổn thức biểu thị đúng là nhà giàu khó gả, nếu gặp phải kẻ tâm lí vặn vẹo chưa biết chừng còn bị hành thảm. Không bằng đi theo con đường thực tế vợ chồng kiếm tiền lập nghiệp.

Quan hệ mẹ chồng nàng dâu vốn là đề tài hấp dẫn nhất, huống hồ bà Moli lại từng là diễn viên điện ảnh và truyền hình nổi tiếng một thời, Nghiêm Khải lại càng đứng top trong giới cao phú soái, không gian liên tưởng thật sự quá lớn. Vì thế tư duy của dân cư mạng cũng cứ thế mà thiên mã hành không ngày một xa, phiên bản gì cũng đều có, kể cả đồng tính. Có điều dù phiên bản nào bà Moli cũng đều không hẹn mà trở thành một bà mẹ chồng xảo quyệt ác độc, chỉ kém dơ tay bạt tai con dâu __ đúng là ảnh hưởng nặng nề bởi vai diễn nữ gián điệp ngày xưa.

“Thật quá đáng!”, bà Moli ngồi trên ghế salon, đến cơm tối cũng không cảm thấy ngon miệng!

“Sóng to gió lớn nào còn chưa trải mà còn tính toán mấy chuyện này”, Nghiêm lão gia an ủi bà, “Năm đó tin đồn khó nghe hơn còn có nữa là, đâu phải bà chưa thấy qua”.

“Đâu có giống nhau”, bà hớp một ngụm rượu vang đá (*) nhuận khí, “Tôi còn muồn trúng giải ‘Mẹ chồng hào môn 10 tốt’ năm sau!”

“Phụt…”, Nghiêm Khải không kịp chuẩn bị bị sặc nước.

“Cười cái gì?!”, bà trừng mắt.

“Không cười, nước hơi nóng thôi”, Nghiêm tổng ngồi ngay ngắn.

Phương Nhạc Cảnh: …

Trong ly còn đá kìa, sao anh không nói nước lạnh.

“Đều tại con không có chí tiến thủ”, Bà chỉ vào con trai thứ.

Nằm không cũng trúng đạn, Nghiêm Khải cảm thấy mình quá vô tội, “Đâu phải tại con, con muốn can thiệp mẹ lại không cho”.

“Tìm người xóa bài chẳng phải nói ta chột dạ hay sao”, bà Moli cả giận nói, “Không sớm không muộn lại mọc mụn đúng lúc này, sao anh không xuyên việt về năm mười tám tuổi đi?”

Cái này vừa vặn lại bị người ta mượn cớ nói mình, đúng là không thể nhịn được!

Tuy rằng không phúc hậu cho lắm nhưng Phương Nhạc Cảnh thật muốn cười to.

Rõ ràng là cánh truyền thông viết linh tinh lại không thể dẫn con dâu tay trong tay thân thiết uống trà làm sáng tỏ, mắt thấy giải ‘mẹ chồng hào môn 10 tốt’ càng ngày càng xa, bà Moli tâm tình lại càng không tốt, giận dữ đứng dậy về phòng ngủ.

Nghiêm lão gia cuối cùng bật cười __ thật khổ cho ông nhịn nãy giờ!

“Được rồi được rồi, chuyện này để anh giải quyết”, Nghiêm Khải cũng dở khóc dở cười, vỗ vỗ Phương Nhạc Cảnh, “Gần đây quanh nhà mình hay xuất hiện nhà báo, lại có nhiều hoạt động phải ra ngoài, chúng ta vẫn nên về nhà trọ vài ngày thì hơn”.

“Ừm”, Phương Nhạc Cảnh gật đầu, “Chờ em chào bác gái đã”.

Nghe tin cậu sắp đi bà Moli càng không tình nguyện nhưng vẫn gật đầu tạm biệt. Trong lòng lãnh diễm nghĩ, chờ sau này công khai bà nhất định phải cùng con dâu ra ngoài uống trà, còn phải chọn chỗ nào dễ thấy nhất.

Quân tử trả thù, mười năm chưa muộn.

Hoàn thành The Sunset, công ty cũng không có ý định nhận thêm kịch bản phim điện ảnh. Hầu hết công việc của cậu bây giờ là quay quảng cáo và chụp ảnh tạp chí, tuy bận rộn nhưng cũng không tính là mệt mỏi. Mà Thẩm Hàm bên kia cũng đang vội vàng với hoạt động tuyên truyền cho Candy Day __ điểm khác biệt chính là, khiến fan thét chói tai không chỉ riêng mỗi cậu, mà còn là Dương tiên sinh anh tuấn lãnh khốc đi theo!

“Cảm ơn”, thừa dịp khoảng trống công việc, Thẩm Hàm nhận chai nước từ tay Dương Hy.

Dương Hy cười, tranh thủ cầm mic giúp cậu trả lời câu hỏi của ban tổ chức, cách tay theo thói quen bảo vệ người phía sau để tránh mọi người chen đến.

Fan che mặt hét chói tai, hình ảnh này đúng là vừa moe vừa sướng áaaaaaaa

“Có kẹo bạc hà không?”, một lát sau, Thẩm Hàm lại ngẩng đầu hỏi.

“Gì cơ?”, hiện trường thực sự quá ồn nên Dương Hy không nghe rõ, hơi cúi đầu, hai người gần sát nhau.

Một màn này đêm đó được đăng lên trang web quảng cáo, bị đạn mạc che kín tới mức không thấy hình — đâu đâu đoạn đầu sát đầu đâuuuuuu?

Đạn mạc: phần bình luận chạy trực tiếp trên màn hình.

Thẩm Hàm cười hihi vứt chuột máy tính sang một bên, chạy tới thân thân Dương tiên sinh.

Hoàn toàn không kiêng nể gì!

Một tháng sau, Phương Nhạc Cảnh hiếm có vài ngày rảnh rỗi nên mua chút đồ về hầm canh. Thời điểm mỗi lần Nghiêm Khải về nhà trọ đều có thể ngửi thấy mùi thức ăn.

“Bác trai bác gái ngày mai đi du lịch về đúng không?”, Phương Nhạc Cảnh lau tay lên tạp dề, “Em có nên hầm chút canh mang tới không?”

“Ngày mai có lẽ không được”, Nghiêm Khải giúp cậu tháo tạp dề, “Có chuyện muốn nói cho em”.

“Chuyện gì?”, Phương Nhạc Cảnh hiếu kỳ.

“Đoán xem”, Nghiêm Khải mang cậu tới ngồi lên ghế salon.

“Không có gợi ý gì cả?”, Phương Nhạc Cảnh kháng nghị.

“Liên quan tới một bộ phim điện ảnh của em”, Nghiêm Khải nói.

“The Sunset công chiếu sớm?”, Phương Nhạc Cảnh đoán.

“Không phải, là một bộ phim khác”, Nghiêm Khải cười, “Sự kiện Bình Lạc sắp quay lại rồi”.

“Thật ư?”, Phương Nhạc Cảnh nghe vậy vui mừng.

“Còn chưa quá chắc chắn, có điều đã họp bàn rồi”, Nghiêm Khải nói, “Đã tìm được nhà đầu tư mới và nữ chính cho bộ phim. Dù sao nó cũng đã hao tổn quá nhiều tâm huyết của đạo diễn Nhạc, không ai muốn nó không thành cả”.

“Nữ chính là ai?”, Phương Nhạc Cảnh hỏi.

“Doãn Nhiên”.

“Cô ấy ư?”, Phương Nhạc Cảnh mới nghe có chút ngạc nhiên, có điều khi suy nghĩ kỹ lại thấy khá thích hợp. Doãn Nhiên vào nghề từ khi còn nhỏ, tư lịch rất sâu, bản thân cô mới chừng hai mươi, là con lai Mỹ Hoa. Khuôn mặt xinh đẹp đã gặp thì khó quên, hoàn toàn phù hợp với khi chất của nhân vật nữ chính.

“Cô ấy không hoàn toàn là người trong giới, vì dù ngày trước từng nổi tiếng nhưng từ khi sáng Mỹ sống cô ấy không tiếp tục diễn nữa. Đạo diễn Nhạc lúc trước cũng chưa từng nghĩ tới, chỉ là lần này vô tình xem được một MV cô ấy từng đóng vai phụ nên có ý mang trợ lý bay tới Mỹ”.

“Cô ấy đồng ý rồi?”, Phương Nhạc Cảnh hỏi.

Nghiêm Khải gật đầu, “Đợi sau khi ký hợp đồng Doãn Nhiên sẽ về nước”.

“Thật tốt quá”, Phương Nhạc Cảnh cười nói, “Cảm ơn anh đã cho em biết tin”.

“Bây giờ đang là giai đoạn bảo mật, có điều nếu mọi chuyện thuận lợi hẳn là không bao lâu nữa sẽ công bố thông tin”, Nghiêm Khải điểm đầu mũi cậu, “Cố gắng lên”.

Phương Nhạc Cảnh gật đầu, “Em sẽ”.

“Chẳng qua chuyện casting đã huyên náo như vậy, lần này khi công bố tin tức ắt hẳn cũng sẽ sóng gió một hồi”, Nghiêm Khải nói, “Đến lúc đó phải có chuẩn bị tâm lý”.

“Bên em thì không sao. Trọng điểm lần này hẳn sẽ hướng tới đạo diễn Nhạc và Doãn Nhiên”.

“Tâm lý đạo diễn Nhạc rất tốt, đừng quá lo lắng. Tính cách Doãn Nhiên cũng không tồi, là một người có chủ kiến, hai người sẽ hợp nhau thôi”.

“Khó được lúc thấy anh khen người khác đấy”, Phương Nhạc Cảnh nheo mắt.

“Hả?”, Nghiêm Khải bật cười, “Cô ấy là bạn diễn của em, nếu muốn ghen thì người nên ghen phải là anh chứ.”

“Đi xới cơm”, Phương Nhạc Cảnh đuổi người, tiện tay cầm di động, dự định tra chút thông tin về Doãn Nhiên. Tuy rằng mấy năm gần đây cô không tham gia đóng phim nhưng vẫn hoạt động tự do trong giới thời trang, do vậy tin tức liên quan cũng không thiếu. Lần rầm rộ nhất gần đây là cô lên tiếng đòi công bằng cho tỷ muội, lên mạng mắng cặn bã nam — Dù không chỉ mặt gọi tên nhưng hầu hết mọi người đều suy đoán nhân vật này chính là Vệ Dật.

Phương Nhạc Cảnh chấn động một chút, thế nào mà ở đâu cũng thấy tên người này.

“Nhạc Nhạc, ra ăn cơm”, Nghiêm Khải gọi.

“Chờ em chút”, Phương Nhạc Cảnh tiếp tục xem tin tức.

“Nhạc Nhạc”, Nghiêm Khải buông chén canh, “Ăn cơm xong rồi lại xem”.

“Anh ăn trước đi”, Phương Nhạc Cảnh không chuyển mắt.

Nghiêm Khải dở khóc dở cười, tiến đến tịch thu điện thoại, “Ăn cơm!”

“Em mới đọc được một nửa”, Phương Nhạc Cảnh kháng nghị.

“Xem cái gì mà hấp dẫn vậy”, Nghiêm Khải kéo cậu tới bàn ăn, “Kể anh nghe với”.

“Là về Vệ Dật và Doãn Nhiên, còn có khuê mật của Doãn Nhiên nữa”, Phương Nhạc Cảnh tóm tắt lại, “Anh có biệt nội tình ra sao không, mau kể em nghe đi”.

Nghiêm Khải rất bối rối, “Sao em lại cảm thấy anh sẽ biết?”

Phương Nhạc Cảnh vô tội nói: “Em tưởng giới giải trí này anh không gì không biết chứ?”

Nghiêm Khải buồn cười: “Bao gồm cả gút mắc tình cảm nam nữ?”

Lòng hiếu kỳ không được thỏa mãn, Phương Nhạc Cảnh vùi đầu đau khổ ăn cơm, hiển nhiên là vẫn muốn tiếp tục đi hóng bát quái.

Nghiêm Khải: …

Ai nói cho anh biết chuyện như thế này thì có gì đáng quan tâm đi?

Vội vã ăn xong một chén cơm, Phương Nhạc Cảnh bật người chạy về thư phòng mở máy tính, để lại BOSS một thân một mình cắn răng rửa chén, vô cùng bạc tình bạc nghĩa.

Chuyện này xảy ra khi Vệ Dật còn chưa về nước nên mọi người không quá quan tâm, chỉ có một người tự xưng ‘kẻ biết chuyện’ nhiều lần đăng bài, nói Vệ Dật và vị khuê mật kia từng yêu nhau, lại nhiều lần cãi nhau, hết lần này tới lần khác đều là vị khuê mật này nhượng nhịn, có uất ức cũng đều giấu trong lòng. Doãn Nhiên hay tin vội mua vé may bay tới Canada, trực tiếp đón vị khuê mật này về nhà mình, trước khi ra cửa còn không quên tặng Vệ Dật hai cái bạt tai. Về phần chuyện này là thật hay giả thì không ai biết, về sau chứng cứ của ‘kẻ biết chuyện’ dần ít đi, bài post cũng cứ thế chìm xuống.

Phương Nhạc Cảnh lại mở trang cá nhân của Doãn Nhiên, phát hiện cô mới đăng trạng thái mới, trên ảnh là hình vali du lịch. Bên dưới có vài fan thưa thớt nhắn lại, hỏi cô muốn đi du lịch hay về nước.

Doãn Nhiên chỉ nhắn lại bằng một emo mặt cười — Tôi muốn trở về một thời gian.

Số lượng fan của cô không quá nhiều, trạng thái mới cũng không tiết lộ quá nhiều tin tức nên chưa ai phát hiện điều gì. Phương Nhạc Cảnh lại kéo xuống những bài viết gần đây, chỉ thấy cô chia sẻ phần lớn là các mẫu thời trang của các nhà thiết kế, không liên quan nhiều tới giới giải trí.

Phương Nhạc Cảnh click chuột, lặng lẽ ấn quan tâm.

“Khụ Khụ”, Nghiêm Khải mang nước trái cây tới, đứng phía sau ho khan.

“Công việc cần”, Phương Nhạc Cảnh bình tĩnh.

“Lại còn ‘quan tâm’”, Nghiêm Khải nhe răng ôm mặt cậu, “Đến anh còn không được!”

Phương Nhạc Cảnh buồn cười, “Cũng đâu phải đãi ngộ gì đặc biệt, hơn nữa anh là ông chủ của em, quan tâm anh là chuyện thiên kinh địa nghĩa”.

Thiên kinh địa nghĩa: điều hiển nhiên.

“Anh đổi ý rồi”, Nghiêm Khải sấn tới ôm người, lãnh khốc nói, “Không cần quay gì nữa, ngày mai anh kêu người từ chối”.

“Vậy em đi mách bác gái”, Phương Nhạc Cảnh ôm cổ anh.

Nghiêm Khải nhịn không được bật cười, “Tìm mẹ chồng cáo trạng?”

“Bác nói với em rồi, nếu bị bắt nạt cứ đến tìm bác”, Phương Nhạc Cảnh rất bình tĩnh.

“Anh bắt nạt em?”, Nghiêm Khải trán đụng trán với cậu.

“Đúng vậy, em nói với bác gái, anh không đấu lại em”, Phương Nhạc Cảnh nói.

Mặt Nghiêm Khải cứng lại, “Rồi mẹ nói sao?”

“Sau đó bác nhìn em rất vui vẻ, nói cứ để em gia bạo anh”, Phương Nhạc Cảnh trả lời.

Gia bạo: bạo lực gia đình:v

Nghiêm Khải: …

Mẹ ruột là đây…

“Được rồi, chúng ta xem TV”, Phương Nhạc Cảnh tắt máy tính, kéo tay anh ra phòng khách.

Nghiêm Khải cười lắc đầu, ôm lấy cậu từ phía sau, khẽ hôn lên một cái.

Nếu Sự kiện Bình Lạc thuận lợi, vậy những ngày tiếp theo chắc hẳn rất bận rộn ___ là diễn viên chính của hai bộ phim, một bộ sắp xông chiếu, một bộ chuẩn bị quay, chưa kể đến đi quảng bá, chụp poster, hai người e rằng phải rất lâu mới được gần nhau.

Nghiêm Khải siết chặt tay, “Nhạc Nhạc”.

“Hả?”, Phương Nhạc Cảnh cầm tay anh.

Nghiêm Khải ghé vào tai cậu nói, “Thần muốn xin một đêm túng | dục”.

Phương Nhạc Cảnh: …

Đúng là hết thuốc chữa.

- Hết chương 90-

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.