Soán Đường

Chương 121: Q.6 - Chương 121: Ngưu Chử Khẩu






Bùi Hành Nghiễm thở phì phì nói:

- Ta đương nhiên là biết, phụ thân ta đã đồng ý, nhưng không ngờ công gia lúc uống rượu lại lỡ miệng, cha ta hỏi kỹ lại thì mới biết được Đậu quận trưởng cũng đã hướng về phía Quan Âm tỳ của Trưởng Tôn gia cầu thân, luận về xuất thân, ngươi lấy tỷ tỷ ta cũng đúng.

Nhưng mà sao ngươi lại cầu thân cả hai nhà, hơn nữa còn là bình thê? May mà lúc đó là Đậu công gia, nếu như là người khác thì cha ta chắc chắn sẽ trở mặt.

Con cái thế gia xuất giá trừ phi là hoàng thất, rất ít người làm thiếp.

Tuy nói là nam nhi năm thê bảy thiếp ba vợ bốn nàng hầu là chuyện bình thường nhưng cái này liên quan đến vấn đề thể diện.

Lý Ngôn Khánh ngắc ngứ cả buổi mới nói được:

- Ta không biết việc này, cũng không có cách nào giải thích...

Đậu quận trưởng chính là Đậu Quỹ, phụ thân của Đậu Phụng Tiết.

Vì trước kia bình định Liêu man có công cho nên Đại Nghiệp năm thứ tám, Tùy Dạng Đế thấy hắn chiến tích lớn lao liên thăng làm quận trưởng Nga Mi sơn quận.

Mà Đậu công gia chính là một tộc nhân khác của Đậu thị, Đậu Kháng.

Đậu Kháng chính là tổng quản Lạc châu, mẹ của hắn chính là An công chúa, tỷ tỷ của hoàng đế Dương Kiên.

Nói cách khác Đậu Kháng chính là hoàng thân quốc thích

Tùy Văn Đế đối với Đậu Kháng rất xem trọng, lúc trước hắn từng nhập trường thai học đảm nhiệm chức Thiên Ngưu Bị thân sau đó kế thừa chức Trần quốc công của Đậu Vinh nhiều lần đảm nhiệm chức U Châu tổng quản Kỳ Châu thích sứ. Tuy nhiên khi Dq đăng cơ vì lúc đó hán vương Dương Lượng khởi binh cho nên Dương Quảng đem lòng nghi ngờ Đậu Kháng là người đồng mưu, vì vậy mệnh cho Lý Tử Hùng tiếp nhận chức vụ của hắn, về sau Lý Tử Hùng còn vu cáo Đậu Kháng và Dương Lượng là đồng mưu nhưng vì không có chứng cứ cho nên Đậu Kháng chỉ bị ép từ chức mà thôi.

Bởi vậy cho nên Đậu Kháng đối với Dương Quảng vẫn có phần oán hận.

Hiện tại tuy hắn không còn bất kỳ chức vụ nào nhưng tước vị vẫn còn.

Lại nói tiếp hắn đứng ra cầu hôn Bùi gia cũng không mất thân phận. Lý Ngôn Khánh thầm cười khổ, có thể khiến cho Đậu Kháng ra mặt thì phải là người thế nào đây?

Chỉ sợ ngay cả Lý Uyên cũng liên lụy tới chuyện này, chỉ bằng vào một Lý Hiếu Cơ chưa đủ để Đậu Kháng ra mặt.

Nhưng vấn đề là Lý Ngôn Khánh không thể nói ra quan hệ của hắn với Lý gia.

Bùi Thúy Vân cũng thế Trưởng Tôn Vô Cấu cũng thế, Ngôn Khánh ai cũng yêu thích Bùi Thúy Vân nghìn dặm xa xôi tiến tới đất Thục cùng với hắn, phần nhân tình này hắn há có thể không biết, mà Trưởng Tôn Vô Cấu thì là một nha đầu thiên thần vô tà, Ngôn Khánh cảm thấy được nàng cũng rất yêu thích mình.

Nhưng không ngờ lại là hai cuộc hôn sự.

Trong lòng Lý Ngôn Khánh thầm ai thán: Lý Hiếu Cơ cầu thân hai nhà thì làm sao có thể bỏ qua Vũ Văn Đóa?

Tuy nhiên tình huống bên kia của Vũ Văn Đóa cùng với Bùi Thúy Vân và Trưởng Tôn Vô Cấu không giống nhau, chắc hẳn Lý Hiếu Cơ sẽ đích thân phái người tiến tới Vinh Nhạc thành.

Nghĩ tới đây Lý Ngôn Khánh liền thở dài.

- Nguyên Khánh, tỷ tỷ Thúy Vân của ngươi có tâm ý với ta ta há có thể không biết.

- Nhưng mà ta không nói dối ngươi năm đó sư phụ ta ốm chết, từng đem Quan Âm tỳ phó thác cho ta, ta há có thể phụ sự phó thác của ông ấy? Thúy Vân, Vô Cấu nếu như chỉ có thể chọn một thì ta cả đời không lấy ai, ta hôm nay còn tại hiếu, cũng không thể thành thân, vì vậy ngươi đừng trách ta. Hôm nay ngươi tới đây xin chuyển lời của ta với Thúy Vân, nàng ta có lựa chọn, hãy chọn lựa thận trọng.

- Đồ quỷ nhà ngươi cũng không biết rằng tỷ tỷ ta nói rằng nếu như ông ấy không đồng ý, tỷ ấy sẽ lên núi theo cô cô xuất gia.

- Cha ta tức giận vô cùng.

Bùi Hành Nghiễm nói tới đây liền hô hô cười rộ.

Nhớ lại cha của mình bình thường thâm trầm mà khi đó lại nổi giận lôi đình không còn phong phạm thường ngày khiến cho Bùi Hành Nghiễm không nhịn được cười.

- Tỷ tỷ ngốc nhà ta thích ngươi hôm nay nếu ta tới đây đánh ngươi nàng ta há có thể tha cho ta?

Bùi Hành Nghiễm nói:

- Tuy nhiên ta nói trước, ngày sau nếu như ngươi dám đối xử tệ với tỷ tỷ nhà ta, đừng trách ta dùng đại chùy đánh chết ngươi.

Lý Ngôn Khánh nghe được thì cười khổ.

Nghe câu này thì xem ra Bùi Nhân Cơ cúi đầu rồi.

Cũng khổ cho Bùi Thúy Vân, trước kia nàng ta theo mình tới đất Thục chỉ sợ cũng đã biết chuyện của mình với Trưởng Tôn Vô Cấu, ngẫm lại cũng bình thường, với nhãn lực của Cao phu nhân có lẽ cũng nhìn thấu chuyện này.

Nhưng vấn đề là cô cô thì làm sao bây giờ?

Lý Ngôn Khánh nghĩ tới đây thì đau đầu vô cùng.

Hắn trầm ngâm một lát rồi đột nhiên hỏi:

- Ngươi tại sao lại đi tới Củng huyện? Ta nhớ là ngươi phải túc trực ở trong cung mới phải, tại sao lại tới Củng huyện tìm phiền toái?

- Ta muốn thế.

Bùi Hành Nghiễm đột nhiên mặt lạnh nói:

- Ngươi đừng nhìn ta trước kia bề ngoài là Bạn Giá, uy phong lầm lẫm, kỳ thực không hề có chỗ tốt nào, suốt ngày chỉ được xem người khác chém giết còn ta phải ở làm hộ vệ. Còn ngươi được chém giết thống khoái ở Cao Ly, sau đó lại còn được đại chiến với Dương Huyền Cảm.

- Ngươi trong thời gian này không phải là được chém giết sảng khoái sao?

Lý Ngôn Khánh dở khóc dở cười lắc đầu thở dài.

Người này đúng là một tên cuồng chiến tranh.

Cao Ly chém giết thống khoái? Lý Ngôn Khánh chỉ sợ không biết lúc nào mất mạng.

Về phần giao phong với Dương Huyền Cảm, cũng không có gì mà đáng lưu luyến.

Giết tới giết lui khiến cho Lý Ngôn Khánh cảm thấy mệt mỏi.

- Cho nên ngươi chạy tới Củng huyện?

Cho dù ngươi muốn đánh nhau thì hiện tại sông Lạc thái bình có chiến sự gì đâu? Ngươi cho dù tìm ta nương tựa ta cũng không thể nào giúp ngươi xuất chiến.

- Ta tìm ngươi nương tựa?

Bùi Hành Nghiễm hú lên:

- Ngươi nghĩ bậy bạ gì đó.

- Ta nói thiệt cho ngươi biết, lần này ta phụng mệnh canh gác ở Huỳnh Dương, làm chức Ưng Dương Lang tướng Ngưu Chử Khẩu, hiện nay Tề Quận, Đông Quận Ung Châu Ngụy quận không ổn định lắm cho Ưng Dương Lang Tương Vệ phủ nên ta mới tới đây.

- Mặt khác cha ta cũng phụng mệnh đảm nhiệm chức Giam Môn Thống Quân, Dũng Tướng Lang Tướng, trấn thủ Lạc Dương, hắc hắc, chính ngươi phải bảo trọng mới đúng.

Lý Ngôn Khánh nghe xong thì mày rậm khẽ nhíu lại.

Thời Tùy Sơ, Tùy Văn Đế sử dụng chế độ cũ thiết lập mười hai vệ phủ, mà đến phiên Tùy Dạng Đế thì lại gia cố thêm canh phòng cổng phủ tổng cộng là mười sáu vệ phủ.

Tả Hữu Bị Thân Phủ thì phụ trách bảo vệ hoàng đế.

Mà Tả Hữu Giam Môn phủ thì phụ trách canh giữ cung cấm.

Nói cách khác, Bùi Nhân Cơ đã chính thức tiến vào trong tầng lớp cao tầng, Giam Môn Thống quân, trật phẩm là tam phẩm, cùng quân hàm với đại tướng quân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.