Sói Vương Bất Bại

Chương 279: Chương 279: Cơ quan đoạt mạng, không tiếc trả bằng mọi giá




Năng lực nhận thức của Tiêu Chiến mạnh đến mức nào!

Cho dù bị hơn mười người bao vây tấn công, anh cũng chú ý đến hướng di chuyển của Tiêu Quốc Nguyên trước tiên, lờ mờ đoán được điều gì đó!

Đây là muốn......

Cùng vào chỗ chết sao? ho

Tiêu Chiến lớn lên ở nhà họ Tiêu ở thủ đô, sinh sống trong tòa biệt thự này hai mươi mốt năm, tất nhiên biết bên trong biệt thự có thiết lập cơ quan ám khí!

Chẳng qua là!

Trước kia chưa từng sử dụng qua!

Cho nên!

Trước kia Tiêu Chiến cũng chỉ từng được nghe bố anh Tiêu Thanh Sơn nhắc tới, nhưng mà anh chưa từng nhìn thấy!

"Cái này.

Một lão giả còn lại cũng cũng chú ý tới hướng di chuyển của Tiêu Quốc Nguyên. Vừa nhìn thấy Tiêu Quốc Nguyên chạy về phía núi giả,

ông ta lập tức hiểu được mưu đồ của bà cụ!

Ở nhà họ Tiêu!

Cách thức khởi động cơ quan ám khí chính là bí mật tuyệt đối, người biết được vô cùng ít ỏi!

Ngoại trừ gia chủ ra, chỉ có trưởng bối của ám cảnh viên mãn!

Mà lão giả chính là một trong số đó!

Khiếp sợ rất nhiều!

Lão giả quay đầu liếc mắt nhìn về phía bà cụ một cái, bắt gặp ánh mắt của ông ta, bà cụ không chút biến sắc gật đầu, dường như đang nói: "Tôi cũng không còn cách nào khác!”

"Không còn cách nào khác!”

"Chỉ có thể như thế!"

Tại thời điểm quan trọng của sự sống còn, cho dù là lão giả đồng ý cũng được, không đồng ý cũng thế. Cũng đã không còn quan trọng! Bởi vì!

Ông ta căn bản không kịp ngăn cản!

Bà cụ đây là khăng khăng cố chấp, chém trước thưa sau!

Vì vậy!

Lão giả không nghĩ nhiều, phản ứng đầu tiên chính là điên cuồng về phía sai, rút khỏi vòng chiến đấu!

Bảo vệ tính mạng của chính mình trước đã rồi nói sau lui

Về phần mười mấy tên đệ tử họ Tiêu vẫn đang liều mạng bao vây tấn công Tiêu Chiến như cũ, đáng thương cho bọn họ trung thành tận tâm với nhà họ Tiêu, không tiếc liều mình bảo vệ lợi ích của gia tộc. Lại ở thời khác mấu chốt, bị bỏ rơi một cách tàn nhẫn!

Chẳng hay biết gì!

Hoàn toàn không biết gì cả!

Hoàng toàn không nhận ra được, ngoại trừ Tiêu Chiến là uy hiếp rất lớn, “thần chết được mời đến” bởi bà cụ và Tiêu Quốc Nguyên, đang lặng lẽ không một tiếng động tiến đến gần bọn họ.

Âm!

Gần như ngay cùng lúc lão giả rút khỏi vòng chiến đấu, một âm thanh nổ vang đột ngột vang lên, rồi bỗng nhiên truyền ra từ bên trong các lầu các ở xung quanh sân!

Tất cả mọi người đều kinh hãi!

Nhưng mà!

Còn không đợi bọn họ làm rõ chuyện gì đang xảy ra, biến cố kỳ lạ bất ngờ xáy ra!

Vu!

Vù vù vù vù vù......

Tiếng xé gió từ bốn phương tám hướng truyền đến, quay đầu nhìn

lại, liên thấy từng đường lưỡi giáo sắc bén lạnh lẽo, giống như một bầy ong, đồng loạt hung ác bằn ra từ bên trong các lầu các xung quanh!

Chi chít rậm rạp!

Khoảng chừng hơn mười cái!

Đông tây nam bắc!

Lấy vòng chiến đấu làm trung tâm. Bao quát toàn bộ các phương hướng, ba trăm sáu mươi độ không góc chết, hơn nữa con phân ra ba đường trên, giữa, dưới, lùi cũng không thể lùi, tránh cũng không thể tránh!

Trừ khi bạn có thể bay!

Nếu không! Kết cục gần như hắn phải chết!

"Cái ĐM!!!”

"Sao lại thế này???"

"Đây là...."

Trong nháy mắt!

Mười mấy tên đệ tử họ Tiêu toàn bộ đều sợ đến ngây người!

Bị dọa đến choáng váng!

Quả thật không thể tin được hai mắt mình!

Một luồng khí lạnh từ lòng bàn chân xông thẳng lên trên trán, tóc gáy toàn thân dựng đứng, sau lưng mồ hôi lạnh toát ra, nuốt nước miếng ừng ực ừng ực, trái tim đập thình thịch điên cuồng nhảy lên.

Tình cảnh này!

Bọn làm sao còn tâm trạng sự thừa để đối phó Tiêu Chiến?

Nhiệt huyết trong cơ thể, lập tức liên lạnh ngắt! Theo bản năng vung vẩy vũ khí trong tay, muốn ngăn cản!

Nhưng mà!

Cơ quan ám khí này ở biệt thự nhà họ Tiêu, dự tính muốn thiết lập ban đầu, chính là vì để đối phó với cao thủ đỉnh cấp ám cảnh đỉnh, ví dụ như, giống như Tiêu Chiến, người đã bước nửa bước chân tiến vào cường giả siêu cấp của Minh cảnh!

Làm sao bọn họ có thể ngăn cản?

Bà cụ cũng không biết rằng Tiêu Chiến đã chính thức bước vào

Minh cảnh!

Cho nên!

Bà ta mới có thể cho rằng. Bà ta có thể!

Dựa vào cơ quan ám khí này, nhất định có thể giết chết Tiêu Chiến

ngay tại chỗ!

Vù!

Vù!

Vù!

Hơn mười lưỡi giáo sắc bén giống như mũi tên rời cung, đảng đắng sát khí xuyên thủng không khí mà tới. Trong nháy mắt đến gần, bắn vào bên trong đám dông, ngay sau đó liền xuất hiện một cảnh tượng cực kỳ thảm khốc!

Có người bị bắn trúng bụng. Mũi giáo đam xuyên qua bụng! Có người bị bắn trúng đùi, ngay lập tức ngã quy xuống tại nơi thi thể phơi đầy khắp chốn trên mặt đất!

Còn có người! Tương đối không may mắn, bọ mũi giáo đâm trúng đầu hoặc cổ, máu tươi bắn tung tóe ra bên ngoài, mất mạng ngay tại chỗ!

Tiếng kêu thảm thiết vang vọng bốn phía! Tiếng kêu đau thương mãnh liệt!

Người trông thấy mà run sợ!

Người nghe thấy mà kinh hoàng!

Về phần Tiêu Chiến!

Bị mười mấy tên đệ tử họ Tiêu bao vậy ở trung tâm, hiện tại lại thành ưu thế rất lớn của anh, bởi vì những đệ tử họ Tiêu ở xung quanh từng người giống như là bức tường, từng lớp rào cản này đến lớp rào cản khác, ngược lại lại thay anh ngăn chặn phần lớn những lưỡi giáo sắc bén!

Cái này!

Chính là cơ quan ám khí trong biệt thự nhà họ Tiêu sao?

Đúng là đủ lợi hại!

Đúng là đủ độc ác!

Thật ra.

Với thực lực của Tiêu Chiến. Ngay cả lão giả kia cũng có thể rút khỏi vòng chiến đấu trước tiên, nếu muốn, anh cũng có thể

Nhưng mà anh không làm vậy

Anh là muốn nhìn một chút. Bên trong nhà họ Tiêu, đến tột cùng là thiết lập cái dạng cơ quan ám khí như thế nào!

Hiện tại!

Anh đã thấy!

Bản xong một vòng, đã bản chết hơn nửa mười mấy đệ tử họ Tiêu, mười người không còn một ai, chỉ còn sót lại mấy người cuối cùng, may mắn nhặt lại một cái mạng!

Nhưng mà!

Đây mới là khởi đầu. Cũng chưa có chấm dứt!

Vù!

Vù vù vù vù vù.

Tiêu Quốc Nguyên hiển nhiên cũng biết, bản xong một vòng xác suất giết chết Tiêu Chiến rất nhỏ, cho nên. Ông ta đứng ở bên cạnh núi giả, quan sát tình huống phía bên này. Ngay sau đó liền nhấn xuống một cái nút cơ quan, cực kỳ quyết đoán bắt đầu một cuộc săn bản lần thứ hai!

Ngay lập tức!

Lại hơn mười lưỡi giáo dài sắc bén từ bên trong những lầu các xung quanh bắn ra bên ngoài, dời núi lấp biển mà tập kích tấn công về phía Tiêu Chiến! Lúc này!

Đã không còn người nào làm bức tường làm lá chắn ngăn cản

thay Tiêu Chiến!

"Chết đi!"

"Chết đi!"

"Chết đi!"

Tự tay hại chết nhiều đệ tử họ Tiêu như vậy, làm tộc trưởng đương nhiệm của nhà họ Tiêu. Tiêu Quốc Nguyên vừa đau lòng, cũng hoàn toàn giết đỏ cả mắt rồi, ánh mắt chứa đầy sát khí nhìn chằm chằm vào Tiêu Chiến, nghiến răng nghien lợi mà nói: "Đồ bất hiếu!”

"Mày con mẹ nó đi chết cho tao!”

"Ông mày không tin!"

"Đến như này còn mẹ nó không thể giết chết mày!!!”

Mà lúc này!

Phía bên này ồn ào ra động tĩnh lớn sớm đã gây ảnh hưởng đến gia đình của các đệ tử họ Tiêu này, bố mẹ vợ con của bọn họ, không dám tới gần, nhưng đã đem rất cả những chuyện xảy ra bên này toàn

bộ đều nhìn vào trong mắt!

"Chồng ơi!!!"

"Con oi!!!"

“Bố ơi!!!”

Âm thanh khóc gào đầu thấu tim gan từ đằng xa truyền tới, những gia đình này tận mắt nhìn thấy chồng, con, bố của mình ngã xuống dưới đao thương loạn lạc, lại bất lực, ánh mắt nhìn về phía bà cụ, tràn

đầy khiếp sợ cùng với phẫn nộ!

"Cụ bà!"

"Làm sao bà có thể nhẫn tâm như vậy!"

“Bọn họ đều là dòng máu của bà, là con là cháu là chắt của bà đấy!!!”

Chỉ là!

Đối với than khóc và tiếng kêu thê lương của những người này, bà cụ vẫn lặng thinh đứng ở nơi đó, coi như không nhìn thấy, bịt tai không nghe thấy. Ánh mắt tàn nhẫn lạnh như băng thắng tắp nhìn chằm chằm Tiêu Chiến bị bao vây ở trung tâm cơn bão!

Trong mắt của bà ta!

Hiện tại chỉ có một mình Tiêu Chiến!

Trong lòng của bà ta!

Hiển tạo chỉ có một suy nghĩ trong đầu!

Đó chính là giết chết Tiêu Chiến! Giết chết!

Giết chết!

Giết chết!

Chỉ cần có thể giết chết Tiêu Chiến, bà ta không tiếc trả bằng mọi

Vù!

Vù!

Vù!

Ngay lúc lưỡi giáo dài sắc bén tập kích, mấy tên đệ tử họ Tiêu máy mắn sóng sót sau đot bắn đầu tiên. Lúc này cũng không còn may mắn như vậy nữa, trong nháy mắt liền cùng nhau ngã xuống! Am!

Ngay tại lúc hơn mười lưoi giáo dài sắc bén bao vây quanh Tiêu Chiến, thời điểm chỉ còn cách Tiêu Chiến không xa. Ngay tại lúc bà cụ, Tiêu Quốc Nguyên, lão giả, tất cả đều mở to hai mắt nhìn, trái tim treo lên, cùng chờ đợi trông thấy cảnh tượng Tiêu Chiến bị đao thương loạn lạc bắn thành con nhím, Tiêu Chiến một mình một người đứng ở trung tâm cơn bão, hổ khu (thân thể người luyện võ) chấn động mạnh, ám kình và minh kình trong cơ thể đan xen một chỗ, hòa nhập vào trong cơ thể rồi đi ra!

Trong nháy mắt!

Một luồng gió không gì sánh kịp ở xung quanh thân thể Tiêu Chiến, giống như lốc xoáy, hình thành một bức tường gió vô hình, bảo vệ chặt chẽ Tiêu Chiến ở bên trong

Hơn mười lưỡi giáo dài sắc bén, cùng lúc bắn vào bên trong mặt tường của trận gió!

Nhưng mà!

Nhưng mà không có cách nào đâm xuyên qua! giá!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.