Ngay tại lúc Tiêu Nhất Thiên đi theo đội ngũ dự thi của chi nhánh thành Thanh Thủy cùng nhau tien vào kinh đô Đại Hoa, Lão quái một mắt ở bên kia lại xày ra chuyện rắc rối, bị Tôn chủ Ngưu Sát phát giác khác thường!
Mà Tôn chủ Ngưu Sát!
Lai tạm thời đổi hướng đi đến thành Thanh Thủy, hơn nữa bắt sống Lão quái một mắt, phát hiện bí mật của “Điêu Tạc Thiên” cùng “bang Tạc Thiên”!
Thậm chí!
Lão quái một mắt cũng chưa kịp thông báo cho Tiêu Nhất Thiên, nói Tiêu Nhất Thiên cảnh giác đề phòng!
Đây!
Không thể nghi ngờ là bằng chứng khẳng định cho những suy đoán mới vừa rỏi kia của Hoa Tuấn Vũ Thái độ cuống vọng coi trời bằng vung của “Điều Tạc Thiên”, tư thái ngạo mạn không lo ngại gì, các biểu hiện kinh thế häi tục, dường như... Dựa theo cách giải thích này của Hoa Tuấn Vũ, cũng có thể được giải thích gần như hoàn mỹ!
Cho nên!
Chứng cu o trước mặt, hết lån này tới lần khác khẳng định lại khả năng mà Hoa Long Thần và Nhất Sát cảm thấy không thể nào xày ra nhất, trở thành sự thật bọn họ không cách nào cãi lại! “Vậy...”
Nhất Sát nghĩ ngợi chốc lát, hỏi: “Hoàng chủ bệ hạ cảm thấy, Điêu Tạc Thiên hao tổn tâm cơ, bày thế cục bí ẩn to lớn như vậy, mờ mờ ám ảm, mưu ma chước quỷ, kết quả là muốn thế nào?” “Anh ta là Điêu Tạc Thiên, như vậy, Điêu Tạc Thiên lại là ai?”
Đúng vậy!
Đúng như phân tích mới vừa rồi của Hoa Tuấn Vũ, cho dù là cái tên “Điều Tạc Thiên” này, cũng rất có thể là giả, vậy thì khi phá giải được cái thể trận mở hồ này. lại đưa tới một loạt nghi vấn lớn hơn!
Điều Tạc Thiên tên thật là gì? Thái độ cuồng vọng coi trời bằng vung của “Điêu Tạc Thiên”, tư thái ngạo mạn không lo ngại gì, các biểu hiện kinh thế häi tục, dường như... Dựa theo cách giải thích này của Hoa Tuấn Vũ, cũng có thể được giải thích gần như hoàn mỹ!
Cho nên!
Chứng cử ở trước mặt, hết lần này tới lần khác khẳng định lại khả năng mà Hoa Long Thần và Nhất Sát cảm thấy không thể nào xảy ra nhất, trở thành sự thật bọn họ không cách nào cãi lại! “Vậy...”
Nhất Sát nghĩ ngợi chốc lát, hỏi: “Hoàng chủ bệ hạ cảm thấy, Điêu Tạc Thiên hao tổn tâm cơ, bày thế cục bí ẩn to lớn như vậy, mờ mờ ám ảm, mưu ma chước quỷ, kết quả là muốn thế nào?” “Anh ta là Điêu Tạc Thiên, như vậy, Điêu Tạc Thiên lại là ai?”
Đúng vậy!
Đúng như phân tích mới vừa rồi của Hoa Tuấn Vũ, cho dù là cái tên “Điều Tạc Thiên” này, cũng rất có thể là giả, vậy thì khi phá giải được cải thế trận mơ hồ này, lại đưa tới một loạt nghi vấn lớn hơn!
Điêu Tạc Thiên tên thật là gì? Thân phận chân thật là cái gi?
Mục đích là cái gì? “Khó mà nói!”
Hoa Tuấn Vũ cũng không có trực tiếp trà loi câu hỏi của Nhất Sát, mà là trầm giọng nói: “Bổn hoàng trong lòng đã có suy đoán, còn về chân tướng sự thật kết quả như thế nào, còn phải đợi kiểm chứng!”
Tiêu Nhất Thiên!
Xác nhận “Điêu Tạc Thiên” đang dốc toàn sức lực ẩn giấu cảnh giới xong, cái đối tượng hoài nghi đầu tiên của Hoa Tuấn Vũ chính là Vua Sói Tiêu Nhất Thiên. Có điều, ông ta cũng không có chắc chắn một trăm phần trăm!
Dẫu sao!
Thời điểm trước khi “Điêu Tạc Thiên” đột nhiên xuất hiện ở thành Thanh Thủy, Nhất Sát đã lèn vào trong hoàng thành Đại Hạ, chính mắt nhìn thấy Vua Sói Tiêu Nhất Thiên!
Cho nên!
Hoa Tuấn Vũ đem suy đoán này đặt ở đáy lòng, không có nói ra. Ông ta không nói, Nhất Sát cũng không hỏi nhiều, chi nói: “Tiếp theo, chúng ta phài nên làm như thế nào?” Vổn!
Biên giới Đại Hoa chỉ có hai cường giả Minh Cành một người là Hoa Tuấn Vũ, một người khác chính là quốc sư Đại Hoa, ngại vì quan hệ với Lý Trâm Anh, nên quốc sư Đại Hoa có chỗ cố kỵ, không dám làm bậy! Mời bạn đọc truyện tại Truyện88. net
Mà bây giờ!
Đột nhiên xuất hiện”Điều Tạc Thiên” một người rất có thể cũng là cường giả Minh Cành, hơn nữa còn cùng quốc su Đại Hoa “cấu kết”, cùng phe với nhau, kết thành đồng minh sinh tử!
Ở dưới tình huống như vậy, thế cục đã vượt ra khỏi trong tay Hoa Tuấn Vũ, hơi lo là, sẽ gây thành đại họa! “Chờ!”
Hoa Tuấn Vũ sắc mặt ngưng trọng trầm giọng nói: “Vì thế cục bây giờ, chỉ có chờ Tôn chủ Ngưu Sát đến, mới có thể không có tổn hại gì mà thôi. Với thực lực Nhị Cảnh Minh Tâm của Tôn chủ Ngưu Sát, cho dù Lý Thuần Cương cùng Điêu Tạc Thiên hai người liên thủ, cũng không đáng để lo!” “Cho nên!” “Ở trước khi Tôn chủ Ngưu Sát đến, hết thảy như cü!” “Xế chiều hôm nay!” “Người tiếp tục dẫn người mai phục o bon phía Học viện Đạt Ma, theo dõi nhất cử nhất động của Lý Thuần Cương cùng Điêu Tạc Thiên. Than, con tiếp tục đi chủ trì đại hội võ thuật toàn viên, cho đến khi đại hội võ thuật toàn viện kết thúc, tiếp chường Học viện Đạt Ma!” “Nhớ!” “Điều Tạc Thiên cướp lấy ngôi đầu bàng Ám Cảnh trung kỳ bàng khôi cũng được, giành nguyệt quế Ám Cành hậu kỳ cũng được, đừng ngăn tro, hết thảy theo anh ta. Hai người chì có một việc phải làm, đó chính là bảo đàm Điêu Tạc Thiên và Lý Thuần Cương ở lại trong học viện, không thể để cho bọn họ nhận ra được khác thường trước thời hạn!” “Nếu không!” “Bọn họ muốn chạy trốn, ai cũng không ngăn được!”
Nói trắng ra là!
Chính là theo dõi Tiêu Nhất Thiên cùng quốc sự Đại Hoa chờ, để cho Tôn chủ Ngưu Sát tự mình tới giết!
Nghe vậy!
Nhất Sát không chút do dự cung kính lĩnh mệnh nói: “Dạ!”
Mà Hoa Long Than sắc mặt vốn là khó coi vô cùng, nhất thời biến thành màu đen. Me kiếp, còn phải tiếp tục? Một cái Học viện Đạt Ma, hai cường giả Minh Cảnh, để cho ông ta đi sâu vào hang hổ, bảo hổ lột da, đi vào hùa cùng bọn họ, ổn định bọn họ?
Con mẹ nó đây chính là nhày vào trong hố lừa mà!
Hơi lơ là!
Chỉ sợ cũng không cách nào còn sống mà ra khỏi Học viện Đạt Ma!
Vì vậy!
Thằng học trò phía dưới của Hoa Long Thần mới vừa có chút an ổn lập tức lại thay đổi, mắc tiểu vô cùng, vẻ mặt đau khổ hỏi: “Phụ hoàng, vị tri Hiệu trường Học viện Đạt Ma con không cần, ngài... Ngài có thể đổi người khác đi chủ trì đại hội võ thuật toàn viện hay không?”
Hiệu trưởng học viện!
Nào ngờ, Hoa Tuấn Vũ có mưu đồ, sau lần này diệt trừ quốc sư Đại Hoa, phải thu Học viện Đạt Ma về dưới tay Hoàng tộc, để cho Hoa Long Thần tới tự mình tiếp quản!
Đây! Cũng là nguyên nhân phá lệ để cho Hoa Long Thần đi chủ trì đại hội võ thuật toàn viện!
Còn việc bên ngoài đồn đãi, dựa vào kết quả của đại hội võ thuật toàn viên lần này mà chọn người tiếp quan vị trí Hiệu trưởng Học viện Đạt Ma từ trong số các vị Trưởng lão hiện tại, thuần túy là suy đoán một phía của mấy lão già lụ khụ đó mà thôi!
Học trò của Học viện Đạt Ma là ba ngàn người, trừ tổng viện trong kinh đô Đại Hoa ra, ở biên giới Đại Hoa có chừng mười tám chi nhánh, bao gồm tuyệt đại đa số thiếu niên tinh anh các nơi Đại Hoa. Đây chính là lực lượng dự bị trọng yếu nhất của nước Đại Hoa. Thậm chí, đủ để ảnh hưởng đến tương lai phát triển của nước Đại Hoa!
Trước kia!
Quốc sư Đại Hoa cùng Hoa Tuấn Vũ quan hệ tâm đầu ý hợp, lại là cường giả Minh Cảnh, thành viên của điện Huyền Vương. Hoa Tuấn Vũ không tiện tùy tiện đoạt quyền trong tay của quốc sư Đại Hoa. Bây giờ cơ hội đang ở trước mắt, Hoa Tuấn Vũ làm sao có thể bỏ qua, để cho quyền nắm trong tay Học viện Đạt Ma roi vào trong tay một “quốc su Đại Hoa” khác được?
Hết lần này tới lần khác!
Hoa Long Thần bị sợ đến tê liệt, không dám di nữa! “Đứng lên!”
Hoa Tuấn Vũ cúi dau mắt nhìn xuống Hoa Long Thần, giận quát một tiếng, như hổ gầm long ngâm vậy, trách cử: “Nhìn dáng vè không tien do kia của mày kia! Lâm trận lùi bước, tự loạn trận cưoc, sao mà được trọng dụng?” “Học viện Đạt Ma, mày nhất định phải đi!” “Hơn nữa!” “Thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ bon hoàng giao phó cho mày thì thôi. Còn nếu như lộ ra chân tướng gì, hư đại sự của bổn hoàng, đừng nói là ghế Hiệu trường Học viện Đạt Ma, ngay cả cái vị trí Thái tử này mày cũng đừng mơ được ngồi nữa!” Đọc truyện mới nhất tại Truyện88.net
Phich!
Hoa Long Thần đổ mồ hôi, sắc mặt như tro tàn, lòng đều tan nát......
Hai giờ chiều!
Trong vũ trường lớn của Học viện Đạt Ma, đại hội võ thuật toàn viện tiếp tục tiến hành. Trong lòng Hoa Long Than mặc dù một ngàn một vạn lần không muốn, nhưng vẫn là nhẩm mắt toi! Có điều!
So với lúc buổi sáng, trên người của Hoa Long Thần đã hoàn toàn không có cái khí thế kiêu ngao khinh người đó nữa, nhất là lúc thấy Tiêu Nhất Thiên, ông ta... Giống như chuột thấy mèo vậy, lại chủ động tránh tåm mắt cùa Tiêu Nhất Thiên, không dám đối mặt cùng Tiêu Nhất Thiên! “Bắt đầu đi!”
Hoa Long Thần chỉ muốn mau sớm kết thúc đại hội võ thuật toàn viên, mau rời khỏi cái chỗ thị phi này, ngồi trên khán đài như ngồi bàn chông, nào còn dám lãng phí thời gian? Một câu dư thừa nói nhảm cũng không có nói, trực tiếp tỏ ý bắt đầu vòng thi đấu thử hai của đại hội võ thuật toàn viện! “Da!”
Mai Đại Vũ đứng dậy, ổn ào nói: “Vòng thứ hai của đại hội võ thuật toàn viện, quy tắc cũng giống như trước, năm mươi tám học trò thắng ở vòng thử nhất toàn bộ lên đài!” “Một chọi một tự do khiêu chiến!” “Người thẳng lên cấp!” “Người thua bị loại!” “Cho đến khi trong sân chi còn lại hai mươi học trò mới ngưng!”
Năm mươi tám vào hai mươi!
Dựa theo quy tắc thi đấu của đại hội võ thuật toàn viện, mỗi cành giới chỉ có hai mưoi hoc trò xếp trước, mới có thể giành được hạng, mới được tuong thưong, cũng mới có cơ hội tiến vào tổng viện kinh đô để học tập!
Cho nên!
Vòng thi đấu thứ hai sẽ đào thải hết ba mươi tám học trò dư thừa, chỉ để lại hai mươi người đứng trước. Tỉ lệ bị loại đã gần hai phần ba. So với vòng thứ nhất còn tàn khốc hơn!
Có điều!
Học trò dự thi được tự do khiêu chiến, không cần giống như vòng thứ nhất rút thăm quyết định đối thủ. Một học trò được khiêu chiến nhiều nhất ba lần cùng một người, phòng ngừa một ít học trò bị nhằm vào, bị đánh luân phiên!
Ngoài ra!
Nếu sau vòng khiên chiến tự do, học trò trong sân vẫn nhiều hơn hai mươi người. Như vậy, sẽ dựa theo thứ hạng ở vòng thứ nhất tiến hành lấy từ trên xuống dưới, hạng chót bị loại. Ví dụ, còn lại hai mươi lăm người. Như vậy, căn cứ thành tích vòng thứ nhất, năm người gần chót bị đào thải, hai mươi người đứng trước được lên cấp. Như vậy sẽ tránh được một vài người lại dụng sơ hờ trong quy tắc, sợ khiêu chiến bị thua nên cho ngưoi khác đi khiêu chiến, chờ người khác thua, để mình được nằm không lên cấp!
Trừ phi!
Giống như Tiêu Nhất Thiên, ở vòng thứ nhất thành tích tốt vô cùng!
Nói trắng ra là!
Chính là buộc những học trò hạng gần chót ở vòng thứ nhất đi khiêu chiến học trò hạng phía trước, không khiêu chiến sẽ bị đào thải, khiêu chiến thua cũng sẽ bị đào thải, bọn họ không có lựa chọn khác, chỉ có thể đem hết toàn lực, buông tay đánh một trận!
Rất nhanh!
Năm mưới tám học trò Rám Cành sơ kỳ các chi nhánh mau chóng rối rít lên võ đài, đi đôi với một tiếng ra lệnh của Mai Đại Vũ, vòng thứ hai khiêu chiến tự do chính thức bắt đầu. Trong lúc nhất thời, trên võ đài to lớn đầy những bóng người, ảm kình ngang dọc, lại là từng hồi thi đấu xuất sắc lục tục diễn ra!
Nhưng mà!
Lục Vy Anh di theo ở bên người của Tiêu Nhất Thiên, còn dang lo lắng chuyên buoi sáng, căn bàn