Song Kiếm

Chương 8: Chương 8: Đánh Boss




Ra khỏi khu an toàn liền trông thấy ngay BOSS gà trống đằng xa đang buồn tẻ tản bộ phơi nắng. Vị BOSS cấp 1 này đã hưởng thụ đến đãi ngộ mà các trò chơi trước kia chưa từng có, đó là không có người nào có ý định đi đánh mình.

Người chơi ở vòng ngoài thì thở vắn than dài, không phải bọn này không muốn đánh a, mà thực ra là không có cách nào đánh a. Vừa biết pháp thuật quần công, lại biết cả pháp thuật phòng ngự, hiện giờ ai chọc nổi.

* * * * * *

Trong đám người chơi vị trí luyện cấp nhanh nhất thuộc về chị gái cầm pháp bảo Địa Thử Chuy kia, nàng đã cấp 5, hiện giờ đang một mình đánh tiểu quái cấp 8. Đường Hoa dưới sự dẫn dắt của Mặc Tinh cũng đã tới trình độ cấp 3, bản thân Mặc Tinh đã tới cấp 4 rồi. Đẳng cấp của lũ khỉ đã không thể thoả mãn hai người, ít nhất là cũng không thể thoả mãn Mặc Tinh.

Vì thế Mặc Tinh dắt theo Đường Hoa vừa đánh vừa quẹo, quẹo một vòng lớn, đi vào vị trí lũ cướp cấp 3.

Phải nói trò Song Kiếm này cũng quá keo kiệt, những trò chơi khác dù sao trừ quái hình người rớt trang bị rớt tiền ra, quái động vật cũng sẽ rớt chút tài liệu. Nhưng mà bên trong Song Kiếm, ít nhất Đường Hoa biết được mình cùng Mặc Tinh đã làm thịt hơn năm mươi con khỉ rồi mà ngay lông khỉ cũng chẳng rớt một cọng. Có cũng chỉ là kinh nghiệm cùng linh lực.

Đường Hoa nhìn nhìn mức tồn trữ linh lực của mình : 350. Lại nhìn nhìn mức linh lực cần thiết để Lượng Thiên Xích thăng cấp : 1.000.000, thật là muốn khóc mà không có nước mắt. Chưa nói độ thuần thục của mình chưa đủ, cho dù là đủ rồi, mình tìm nơi đâu ra một trăm vạn linh lực để thăng cấp? Xem ra là mình tạm thời không có biện pháp tập trung cho Lượng Thiên Xích rồi.

Bất quá, vì tránh xuất hiện sự xấu hổ khi ngày sau kiếm được một trăm vạn linh lực mà độ thuần thục không đủ, Đường Hoa vẫn là đúng giờ mỗi mười phút ném Lượng Thiên Xích một lần.

Đánh giết lũ cướp, hiển nhiên Mặc Tinh thoải mái hơn nhiều. Đầu tiên, bọn cướp tuy rằng có đánh hội đồng, nhưng mà vị trí đứng không đồng đều, rất khó phối hợp để tấn công tập thể. Thứ hai là Mặc Tinh tuyệt đối quen thuộc với cơ thể người hơn là bất cứ loài động vật nào khác.Khi đang giết đến con quái thứ sáu mươi mấy, Đường Hoa đột nhiên trông thấy vị trí thông báo được kinh nghiệm cùng linh lực còn nhiều thêm một thứ : ngươi nhận được Thiên Tinh Hộ Tất. Mặc Tinh cùng Đường Hoa tổ đội là áp dụng nguyên tắc phân phối tự do, cho nên Đường Hoa đánh không lại giặc cướp mà lại nhận được trang bị cũng không có gì kỳ quái.

“Trang bị đó!” Mặc Tinh và Đường Hoa cùng nhau hưng phấn kêu lên : “Còn là màu lam nữa.”

“Xem xem xem!” Mặc Tinh vội buông tha cho tên cướp trong tay, lui trở lại, tên cướp khi vượt qua đường ranh cảnh giới của mình thì cũng lui trở về, hồi phục đầy máu.

Thiên Tinh Hộ Tất : phòng ngự 20, ngũ hành thuộc tính +1, có nhất định cơ hội hấp thu 10% thương tổn.

“Ngươi đánh chính, ngươi cầm lấy.”

“Ừ!” Mặc Tinh không khách khí đón lấy, đột nhiên lại hỏi : “Sao lại không trang bị lên được?”

“Ngươi rót linh lực vào nó, ở bảng thao tác của hệ thống ấy, ngươi xem xem.” Cái này Đường Hoa quen, cũng không thiệt thòi mình gọi vài tiếng tỷ tỷ.

“Ừ, mang được rồi.” Mặc Tinh nhìn trái nhìn phải cái bao đầu gối, quay vài vòng, sau đó nói với Đường Hoa : “Ta đi đây, ta đi K lụm phi kiếm về.”

“Ừ ừ!” Đường Hoa mở bảng thuộc tính của mình ra, phát hiện có một chuyện quái lạ. Trò chơi thông thường là ngũ hành thuộc tính kim, mộc, thuỷ, hoả, thổ, hoặc là huyền huyễn thuộc tính sét, gió, lửa, nước. Nhưng trong Song Kiếm ngoài những thuộc tính kim, mộc, thuỷ, hoả, thổ thì còn hai thuộc tính riêng biệt là sét và gió. Ngũ hành dựa theo trình tự tương khắc là : kim khắc mộc, mộc khắc thổ, thổ khắc thủy, thủy khắc hỏa, hỏa khắc kim. Trình tự tương sinh là: mộc sinh hỏa, hỏa sinh thổ, thổ sinh kim, kim sinh thủy, thủy sinh mộc. Thuộc tính sét, gió khắc chế lẫn nhau, không nằm trong ngũ hành.

Nhìn lại bảy thuộc tính của mình, bảy cái thuộc tính đều là 1. Mà Mặc Tinh sau khi trang bị cái bao đầu gối vào thì chỉ gia tăng thuộc tính kim mộc thủy hỏa thổ, sét và gió không có gia tăng.

* * * * * *“BOSS, cẩn thận.” Đường Hoa mắt sáng vội vàng hô một tiếng, không biết là Mặc Tinh đã giết bao nhiêu tên cướp, đột nhiên bên người nàng hiện ra một tên, bất quá khác với những tên khác, tên cướp này có mang mũ, hơn nữa những tên cướp bình thường đều mang đơn đao, tên này cầm Kim Ti Đại Hoàn Đao. Điều cực cực trọng yếu nói lên hắn là BOSS chính là : trên đỉnh đầu hắn có chữ : Hỗn Giang Long. Thằng bố nó, hèn chi không cho mình xài danh xưng này. Hàm răng Đường Hoa đột nhiên nghiến lại, hắn nhớ tới người đẹp kia.

Thân thể Mặc Tinh phản ứng rất mau, vừa thấy không ổn liền lui gấp. Nhưng vẫn là chậm một chút, Hỗn Giang Long cấp 3 một đao quét qua, Đường Hoa liền trông thấy máu của Mặc Tinh cấp 6 trong bảng tổ đội ầm ầm rớt xuống tới đáy.

Càng tồi tệ hơn chính là, tốc độ của Mặc Tinh đột nhiên chậm lại, giống như là đi moonwalk vậy, Đường Hoa vội vàng nhìn thoáng qua trạng thái của Mặc Tinh, choáng, giảm tốc 75%, kéo dài 5 giây.

Mặc Tinh thiệt là hay, nàng thấy vậy không lùi mà lại tiến, trực tiếp đưa tay không nhập vào màn đao sắc, sau đó bả vai húc Hỗn Giang Long một cái, đẩy Hỗn Giang Long lùi ra ba bước. Lợi dụng thời gian này, nàng đã khôi phục trạng thái, lập tức cắm đầu cắm cổ chạy về bên người Đường Hoa, cũng tức là vị trí giao giới giữa bầy khỉ với bọn cướp.

Thuốc là mua không nổi rồi, mua được cũng uống không nổi... Biện pháp hồi phục sinh mệnh cùng pháp lực đơn giản nhất chính là : ngồi xuống.

“Khoa trương quá lắm, con BOSS gà trống kia lúc cấp 3 ta đã thử qua, một cái pháp thuật là đánh ta bay nửa máu. Con BOSS cấp 3 này một đao liền chém muốn hết máu ta, hơn nữa còn thêm vào giảm tốc độ.” Mặc Tinh ngồi xuống nhìn Hỗn Giang Long lòng còn dư chút khiếp sợ, nhưng mà nàng lập tức vui vẻ búng tay một cái nói : “Mối hàng của bọn mình tới rồi.”

“Mối hàng gì?” Đường Hoa không hiểu.

“Đối phó với pháp thuật ta không có biện pháp, nhưng đối phó với hắn thì ta nắm chắc được vài phần.”

“Lẽ nào vậy, BOSS cấp 1 ngươi đánh không lại, lại đánh được BOSS cấp 3?”

“Không giống nhau đâu, pháp thuật của con gà kia ta căn bản là né không được, nhưng mà tên cướp này chủ yếu dựa vào công kích vật lý. Sử dụng đao pháp thì ta còn có thể né được một hồi, cho nên chỉ cần không bị hắn chém trúng hai đao, coi như là ta thắng rồi.”

Đường Hoa nghiêm nghị hỏi : “Ta chỉ có một vấn đề, ngươi cho rằng bằng vào lực công kích của ngươi... ngươi cần phải đánh bao lâu mới đánh chết được hắn?”

“Ưm... ngươi có mang theo đồ ăn không?”

“A?” Não của Đường Hoa dường như chịu không nổi lối tư duy nhảy vọt đó, ăn cùng đánh BOSS quan hệ gì tới nhau? Lẽ nào kêu BOSS qua cùng nhau nấu mì gói?

“Có hay không vậy?”

“Có đây có đây!” Đường Hoa lấy bao mì Dương Xuân ra, nói : “Bên kia có con suối, lấy nước suối trụng cũng có thể ăn...”

“Ta ăn sống là được rồi, dù sao cũng là trong trò chơi.” Mặc Tinh nhận lấy mì Dương Xuân nhấm nuốt từng miếng, khiến cho Đường Hoa nuốt nước miếng liên tục : từ lúc nào mà mì Dương Xuân sống cũng có thể ăn ngon như vậy.

“Được rồi, độ đói khát của ta là 0 rồi, ta đánh thử cùng hắn một ngày trước xem sao.”

“...” Đường Hoa suýt nữa té xỉu. Một ngày... trò chơi bắt đầu đến giờ còn chưa đến một ngày, nha đầu này lại thật mạnh miệng một mình đánh với người ta một ngày trời. Hắn vội vàng giữ chặt Mặc Tinh, sốt sắng khuyên nhủ : “Nhưng mà người ta hai đao là có thể lấy mạng nhỏ của ngươi.”

“Không để hắn chém trúng là được rồi.”

“Nhưng mà phải đánh một ngày a.”

“Độ đói khát của ta là 0.”

“Nhưng mà người ta hai đao là có thể lấy mạng nhỏ của ngươi.”

“Không để hắn chém trúng là được rồi.”

“Nhưng mà phải đánh...” Đường Hoa phát hiện chỉ số thông minh của mình có dấu hiệu cấp tốc thụt lùi, vì thế hắn buông Mặc Tinh ra, rơi lệ đầy mặt nói : “Ngươi đi đi.”

“Đúng rồi, đừng nói chuyện với ta, sẽ phân tâm. Mặt khác cổ vũ cho ta đi.” Điệu bộ kia của Mặc Tinh giống như là quyền thủ sắp lên sân đấu quyền anh vậy.

“Cố lên, cố lên.” Đường Hoa bắt đầu kiểm điểm xem nhân phẩm của mình có phải quá kém hay không. Vừa vào trò chơi, bị máy tính có trí năng lột sạch túi, sau đó đọc Tam Tự Kinh cùng học trò tiểu học, sau đó lấy được một cây thước có danh xưng rất trâu bò, mà tác dụng thực chiến lại là ghê tởm thiên hạ đệ nhất. Rồi sau đó là gặp được Mặc Tinh...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.