Sống Lại Cải Tạo Vợ Cám Bã

Chương 17: Chương 17: Chương 17: Nguy cơ! Cô bé LOLI châm ngòi thổi lửa




Edit: hochi

Trong khi La Tiểu Nặc đang đắm chìm trong cảm xúc bất đắc dĩ thì đối thoại giữa Quách Văn Văn và em gái lớp dưới vẫn đang tiếp tục diễn ra. Đến khi cô phục hồi lại tinh thần, lập tức nghe thấy giọng nói the thé của em gái lớp dưới vang lên ở bên tai.

”Chị, chị nói cái chị La Tiểu Nặc bình thường đó có phải chính là con gái của nhà giàu nhất thành phố X không?”

Quách Văn Văn có chút kinh ngạc: “Đúng vậy! Em gái, không phải em nói không biết Tiểu Nặc sao? Làm sao lại. . . . . .“.

”À, là lúc em nhập học nghe thấy một lời đồn thôi..., chắc không phải là thật đâu“. Giọng em gái lớp dưới úp úp mở mở trả lời.

Lần này lại gợi lên lòng hiếu kỳ của Quách Văn Văn: “Lời đồn gì, lời đồn gì, còn có lời đồn nào mà chị chưa biết nhỉ?”

”Cái này em cũng chỉ nghe nói thôi. Nghe nói con gái của nhà giàu nhất thành phố X cũng đi học ở trường học của chúng ta, die,n; da.nlze.qu;ydo/nn hơn nữa nghe nói chị ấy là nhân vật thần kỳ đấy“. Em gái lớp dưới thần bí nói. “Nghe nói thời điểm chị ấy vào lớp thực nghiệm của Tử Dương là do cha chị ấy dùng tiền mua để vào“.

Quách Văn Văn nghe xong lời này cau mày lại, cô vẫn tự xưng mình là một thu thập tin tức có nguyên tắc, loại lời đồn mang theo sự ác ý công kích này từ trước đến giờ cô đều khinh bỉ, huống chi Tiểu Nặc là bạn tốt của cô. “Lời đồn này ở đâu ra chứ, những lời đồn vô căn cứ vẫn đừng nên nói lung tung thì hơn“.

La Tiểu Nặc nghe nói như thế, khẽ nhếch khóe miệng. Quách Văn Văn là bạn tốt nhất của cô sau khi vào năm đầu trung học. Mặc dù xem ra cậu ấy có lúc không giữ được miệng, hơn nữa lòng nhiệt tình đối với chuyện bát quái quả thật làm người ta giận sôi gan, tuy nhiên cậu ta chưa từng truyền bá qua những thứ gây tổn hại danh dự người khác, tin đồn tổn thương người khác. Đây cũng là nguyên nhân tại sao bọn họ lại trở thành bạn tốt.

Em gái lớp dưới kia dường như có chút xấu hổ tiếp tục nói: “Điều này, em đây cũng chỉ nghe nói thôi. Nhưng những người đó trái lại nói có đầu có đuôi lắm! Bọn họ nói chị Tiểu Nặc, đều không xuất sắc đến nỗi thế, làm sao có thể đột nhiên cứ như vậy bỗng giỏi hẳn? Hơn nữa, khi đó từ tiểu học cuộc thi lên năm đầu trung học, tất cả mọi người tận mắt thấy thành tích die,n; da.nlze.qu;ydo/nn của chị La Tiểu Nặc không đạt điểm vào lớp thực nghiệm của trung học Tử Dương, nhưng nghe nói chị ấy bị gọi vào phòng hiệu trưởng một chuyến, sau đó không lâu đã nói là được vào lớp thực nghiệm Tử Dương rồi, hơn nữa ngày đó còn có người thấy hiệu trưởng Tử Dương Hà Thủ Dã xuất hiện ở đó! Chuyện này. . . . . . Chỉ sợ cũng không phải tin đồn vô căn cứ đâu“.

Giọng em gái lớp dưới vốn đang nhỏ nhẹ không biết thế nào chợt lại trở nên vang vọng, ngoài hành lang lớp học đang đi qua đi lại không ít bạn học cũng bị nội dung cuộc nói chuyện này hấp dẫn tới đây.

Quách Văn Văn và La Tiểu Nặc nghe xong những lời này đều cảm giác cái trán có một chữ thập gồ lên, em gái lớp dưới này bị đần sao? Quách Văn Văn có phần nổi cáu nói: “Này em, những lời đồn bậy bạ đó em không cần nói đâu, mọi người đều quá rõ ràng một chuyện là mấy học kỳ qua Tiểu Nặc ở lớp thực nghiệm đều nằm trong danh sách top ba, nếu là dựa vào quan hệ như lời em nói, chỉ sợ đã trượt top từ sớm rồi. Hơn nữa cậu ấy vẫn luôn rất nỗ lực, điểm này chị có thể làm chứng“.

Tiểu học muội dường như bị dọa sợ hết hồn, lại lấy giọng điệu nhu nhược bên trong còn kèm theo một chút uất ức tiếp die,n; da.nlze.qu;ydo/nn tục lớn tiếng nói: “Điều này, điều này, chị, em biết rõ chị là bạn tốt nhất của chị Tiểu Nặc, nhưng, nhưng thân là bạn tốt chị càng phải nhắc nhở chị ấy làm như vậy là không đúng đâu! Trước chị ấy phải dựa vào quan hệ tiền bạc mới vào được lớp thực nghiệm, bây giờ lại dựa vào quan hệ được xếp vào top ba, chị bảo vệ chị ấy như vậy sẽ chỉ hại chị ấy thôi“.

”Em. . . . . .“. Quách Văn Văn tức đến nói không nên lời.

Trái lại La Tiểu Nặc hiểu rõ, xem ra em gái lớp dưới có bề ngoài mảnh mai kia muốn nhằm về phía cô đây.

Em gái lớp dưới duy trì vẻ mặt chính nghĩa hướng về phía bạn học đang vây xem xung quanh nói: “Tin rằng mọi người vào trung học Tử Dương hoặc ít hoặc nhiều đều là bởi vì cho tới nay trung học Tử Dương được mệnh danh là công chính (công bằng chính trực), liêm khiết, tập hợp học sinh khá giỏi nổi tiếng với danh tiếng ưu tú của thành phố X thôi. Nghĩ đến việc chúng ta nhiều lần khắc khổ cố gắng học tập mới có thể leo lên trường này, nhưng có vài người có thể không cần tốn nhiều sức lực, sẵn có danh tiếng tốt đẹp, lại kiêu ngạo vì thành tích, mà quan trọng nhất là tất cả mọi thứ chị ta đều dựa vào thủ đoạn không đứng đắn để có được. Nếu là như vậy, trung học Tử Dương đổi luôn thành trường học Quý tộc chẳng phải tốt hơn sao, những người bình thường như chúng ta tại sao phải đi vào đây tự rước lấy nhục chứ, mọi người nói đúng không?”

”Đúng vậy, đúng vậy, nếu là như vậy, chúng ta sao còn phải khắc khổ như vậy làm gì, dù sao kết quả cũng đấu không lại những người có tiền có thế đâu“.

”Thật không ngờ, thì ra La Tiểu Nặc đó là một người như vậy, tôi đã bảo làm sao cậu ta có thể dễ dàng tiến bộ vượt bậc nhanh như vậy, phi“.

Bạn học xung quanh sau khi nghe xong những lời nói dõng dạc của em gái lớp dưới đều rối rít gật đầu, phụ họa nói.

”Mọi người xin hãy yên lặng một chút, tôi cho rằng chúng ta nhất định phải duy trì danh dự tốt đẹp của trung học Tử Dương chúng ta, đuổi loại người lừa người khác để được tiếng thơm, loại con sâu làm die,n; da.nlze.qu;ydo/nn rầu nồi canh ra khỏi trường học đi, nếu không người ta còn tưởng rằng tất cả học sinh Tử Dương chúng ta đều như vậy, điều này đối với sự phát triển sau này của chúng ta sẽ tạo thành ảnh hưởng xấu đến cỡ nào, mọi người cảm thấy có đúng không?” Em gái lớp dưới tiếp tục kích động nói.

”Đúng, đúng, đuổi con sâu làm rầu nồi canh ra ngoài“. Trong đám người truyền đến một loạt tiếng hô hưởng ứng.

Quách Văn Văn nhìn tình thế phát triển càng ngày càng không thể khống chế, muốn mở miệng vì La Tiểu Nặc giải thích, nhưng lại đã không có ai muốn nghe cô nói, lần này nên làm sao mới phải đây. La Tiểu Nặc đứng ở một bên, nhìn sự tiến triển của tình hình, thật sự là bội phục em gái lớp dưới này. Tuổi còn nhỏ như thế mà đã có thể bày mưu tính kế như vậy, kích động lòng người, quạt gió thổi lửa, quả thực là quá kì diệu rồi. Quả thật cô rất muốn bước lên hỏi một câu: “Em gái, em cũng là xuyên tới phải không?” Nhưng nghĩ đến cô và em gái lớp dưới này cũng không xuất hiện cùng lúc, nếu như vậy tại sao cô bé đó lại hãm hại mình chứ? La Tiểu Nặc nghĩ mãi không xong. Xem ra cô phải ra mặt tán gẫu với em gái lớp dưới này một chút rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.