Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức

Chương 219: Chương 219




Lộ Nam biết, Trung Tập phát triển mạnh ở Mỹ, có ý nghĩa thế nào với Uy Cấu và Từ Trừng Chi.

Ý nghĩa: Tương lai, Từ Trừng Chi sẽ không chống cự được, trở thành Nhà tiêu thụ trung gian của Trung Tập ở nước ngoài, dù sao Trung Tập xuất hàng càng nhiều, với trị giá càng lớn, giá vận chuyển sẽ càng thấp hơn, nên lấy hàng từ Trung Tập sẽ rẻ hơn; hoặc giả, tác phong của họ quá cường thế, khiến Từ Trừng Chi dứt khoát từ bỏ nghiệp vụ nhập khẩu rượu Nguyên Xuyên, tập trung làm đồ tiêu dùng hàng ngày.

Chuyện này kỳ thực không có ảnh hưởng quá lớn với Uy Cấu.

Cửa hàng ở phố chuyên doanh Ô thành đã đi vào quỹ đạo, mặc dù không có đơn đặt hàng lớn, nhưng mô hình thương mại ở Ô thành chính là như vậy, những đơn hàng nhỏ 10-20 nghìn tệ gần như ngày nào cũng có, năm ngoái đương nhiên không có lợi nhuận, Lộ Nam tính sơ qua cho Hoàng nữ sĩ, từ tháng 4-5 năm nay mới bắt đầu có lãi. Hơn nữa Lộ Nam một tuần ngẫu nhiên tới 2-3 lần, dù sao nhân viên trong cửa hàng hiện tại còn coi như thành thật, tình hình khá ổn. Lúc cô tán gẫu với Hoàng nữ sĩ cũng thường xuyên nghe bà ấy nói, lại nhận được đơn đặt hàng gì đó..., kỳ thực như bây giờ, nghiệp vụ xuất khẩu rượu trắng cũng chỉ chiếm một nửa công việc của Uy Cấu? Hay 1/3?

Thêm chút thời gian, Uy Cấu có thêm nhiều khách hàng, sản phẩm mua sắm nhiều hơn, nghiệp vụ xuất khẩu rượu trắng sẽ càng lúc càng nhỏ, như vậy sẽ không bị động khi đối diện với hành vi mở rộng thị trường của Trung Tập.

[Chuyện này tối thiểu vài năm nữa mới xảy ra, không cần thiết phải lo lắng từ bây giờ. Chưa biết chừng tới lúc đó Hoàng nữ sĩ cũng chẳng quan tâm tới việc xuất khẩu rượu trắng nữa.]

Đương nhiên tất cả chuyện này dựa trên tiền đề: rượu Hài Hòa có thể sống sót ở nước ngoài.

Lộ Nam biết rõ phía tổng công ty không có gì bất mãn với mình, kể lại lời Đồng đại khu muốn thông qua mình nói cho Trần Kiêu nghe, hết tâm sự, bỗng cảm thấy buồn ngủ.

Nhìn đồng hồ, đã gần 1h sáng.

Trần Kiêu thấy Lộ Nam ngáp nhẹ một cái, không nỡ xa rời: "Em ngày mai còn phải lái xe về, vậy nghỉ sớm đi."

Giờ này, Trần Kiêu đúng là trợn mắt nói dối, còn sớm sủa gì nữa.

Lộ Nam hờ hững nói: "Không sao. Buổi sáng em ngủ nướng, chiều mới về."

Nghe thấy lời này, Trần Kiêu buột miệng nói: "Trưa mai có cần tới nhà cô ăn cơm không?"

Cô = bạn Hoàng nữ sĩ = cô Nguyệt Kiều.

Lộ Nam khựng lại, nói giọng mũi: "...Hử?"

"Anh thuận miệng hỏi thôi." Trần Kiêu e dè nói, càng nói càng nhỏ: "Lần này Vương Hưng Long không đi nhờ xe em nữa à..."

Anh ta cố tình dặn, bảo Vương Hưng Long không được khéo quá hóa vụng, nhưng Vương Hưng Long còn ra vẻ "tôi là người từng trải", "thật là làm ơn mắc oán", khiến Trần Kiêu khó lòng giải thích, đành xác nhận lại lần nữa với Lộ Nam.

Lộ Nam cười khẽ: "Trần Kiêu, anh uống lẫn rượu và bia à?"

Phải. Tiệc tối uống rượu Kinh Điển 20 năm, đi hát uống bia.

Trần Kiêu không biết sao Lộ Nam lại đoán được.

Sức chú ý của anh ta dồn vào hai chữ vừa nghe thấy: Trần Kiêu.

Lộ Nam trực tiếp gọi tên anh ta, Trần Kiêu.

Không phải anh Kiêu, cũng không phải giám đốc Trần, không phải Phó TGĐ Trần, càng không phải thái tử gia hay trêu đùa.
. Đọc‎

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.