Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức

Chương 357: Chương 357




Đây đương nhiên là tin tốt.

Ban Tài vụ lần này thoải mái phê duyệt tiền mua xe của ban Thị trường nước ngoài, không chỉ đại biểu cho chi phí phụ cấp 500 nghìn tệ mà thôi, còn ngầm chứng tỏ trụ sở công ty tán thành năng lực làm việc của Lộ Nam.

Lộ Nam tới tổng bộ không nhiều, không chú ý Tổng giám đốc ban Nhãn hiệu khác đi xe gì, cô bèn hỏi thẳng Mao Tiểu Như.

Lúc này trong văn phòng, không những có Mao Tiểu Như, còn có Khương Viện, Lý Thanh, Tề Tĩnh, 3 người trước đều tới từ tổng bộ, ríu rít kể lại nhãn hiệu xe con mà các vị lão tổng khác dùng.

Lộ Nam đã hiểu, dựa theo cấp bậc của cô hiện tại, công ty xứng xe tiêu chuẩn đại khái là Audi A6.

Suy nghĩ tới sau khi mua xe, quyền sở hữu vẫn về công ty, cộng thêm giấy phép ở BK, nhất định chỉ được sử dụng trong phạm vi BK.

[Như vậy, nguyên tắc mua xe chính là bề ngoài chững chạc, màu tối, quan trọng nhất là không chói mắt.]

Lộ Nam bụng nhủ: ta dạo này huênh hoang đủ nhiều, không cần thiết mua chiếc xe công còn phải khác người, dù sao chỉ là phương tiện thay đi bộ thôi.

Trước kia cô cũng từng đề cập qua những lý do không mua xe riêng ở BK.

Nhưng hiện giờ lấy danh nghĩa công ty mua xe xịn, luôn dễ hơn là tự mua.

Lộ Nam tốn 1p quyết định, quay sang bảo Lý Thanh: "Vậy cô tranh thủ đi chọn một chiếc A6, màu đen hoặc xám đều được, lúc lấy xe vất vả Tiểu Như đi theo." Thủ tục trả tiền, lấy hóa đơn... đều phải nhân viên kế toán đi theo làm.

Mao Tiểu Như vội vàng trả lời: "Vâng, tôi và Lý Thanh sẽ chọn xe nhanh nhất có thể."



Lý Thanh cũng gật đầu - trong lòng còn hơi kích động. Tới BK được một thời gian ngắn, cô ta đã biết bản thân quyết định đúng. Từ khi ra khỏi trụ sở, có kẻ tiếc hận, có kẻ coi thường, có kẻ nói lời châm chọc, nhưng hiện tại xem ra, chính mình khi đó quyết định sáng suốt cỡ nào. Tạm không bàn đi theo một vị lãnh đạo có chí tiến thủ như vậy có thể học được bao nhiêu thứ; chỉ khoảng thời gian này ở chung đã đủ chứng minh, Lộ tổng không phải là kiểu lãnh đạo bạc đãi người bên cạnh. Đãi ngộ khi làm việc bên ngoài với Lộ tổng cũng không tệ, ăn uống ngủ nghỉ đều là trải nghiệm không có khi ở trụ sở, tối qua ở phòng thương mại của khách sạn xa hoa, bây giờ còn có thể chọn xe trả hết một lần, wow, cảm giác này thật sung sướng.

Suy cho cùng, Lý Thanh cũng chỉ là một cô gái chưa đầy 30 tuổi, ngày thường biểu hiện trầm tĩnh, nhưng lúc riêng tư cũng hoạt bát.

Lộ Nam rất hài lòng về tố chất tổng hợp của 3 cô gái tới từ trụ sở, hiện nay xem ra nhân phẩm của họ cũng đoan chính, cô gật đầu với 4 người: "Các cô làm việc đi, lát nữa nhớ thông báo cho các nghiệp vụ viên lần nữa, buổi chiều mở họp." Nhóm nghiệp vụ viên mới tới cũng giống như Lạc Tuấn Kiệt lúc mới tới, ngoài việc thay phiên tới hội trường Triển lãm tơ lụa có thêm kiến thức, thì chính là phải chạy các kênh phân phối tìm hiểu xu hướng thị trường.

Mặc dù ban Thị trường nước ngoài là ban hoàn toàn mới, nhìn qua thì không liên quan tới thị trường trong nước, tuy nhiên nơi đây không phải thành phố thông thường, mà là BK, thủ đô một nước, cần kịp thời hiểu biết xu hướng chính sách và tình hình kinh tế - chẳng hạn như, ưu đãi chính sách, phí hải vận, chênh lệch tỷ giá..., đều phải tích lũy quan hệ nhân mạch ở BK thì mới biết sớm hơn người khác. Làm nghiệp vụ viên, không thể chỉ ngồi ở văn phòng.

"Vâng, Lộ tổng."

Lộ Nam vào văn phòng, Mao Tiểu Như và Khương Viện vây lấy Lý Thanh: "Lộ tổng ký hợp đồng lớn rồi!" Không phải câu nghi vấn.

Chuyện này nói ra còn như trò đùa.

Lý Thanh đi theo Lộ Nam, từ tối qua bắt đầu, bận rộn thực hiện công việc ghi chép, khao khát khắc vào đầu từng động tác, từng câu nói của Lộ Nam. Nhưng cơm tối hôm qua ăn buffet, không đi theo tới phòng riêng, thật sự quá tiếc nuối. Tự nhiên, không phải vì bỏ lỡ tiệc tối xa hoa ở phòng riêng mà tiếc nuối. Đầu óc hoạt động tốc độ cao, mãi cho tới buổi trưa gửi fax cho trụ sở, văn phòng phụ trách của Bộ Thương mại mới nghỉ ngơi chút, căn bản không có thời gian tám chuyện với phía văn phòng BK.

Có thể thấy, ngay cả nhân viên tổ văn phòng phụ trách Diễn đàn tơ lụa của Bộ Thương mại thường nhìn thấy hợp đồng lớn còn ngạc nhiên rớt cằm, 3 xưởng rượu trắng khác đều khó tin và không cam lòng, như vậy trụ sở Nguyên Xuyên nhận được Lý Thanh gửi tới fax, sẽ có phản ứng thế nào? Đại khái là động tĩnh giống như biển động cấp 8.

Đơn đặt hàng 28 triệu đô, trong đó 25 triệu đô là rượu Hài Hòa, 3 triệu còn lại là rượu Kinh Điển. Hai ban Nhãn hiệu này nhận được thông báo đầu tiên, cần chuẩn bị hàng, một lần nữa thiết kế bao bì và rương đựng, hàng xuất khẩu mà, trên bao bì không thể chỉ toàn tiếng Trung.

Lấy 2 ban Nhãn hiệu này làm trung tâm, khuếch trương sóng gió động trời ra ngoài. Ngắn ngủi 2 tiếng, ngay cả bác làm vệ sinh ở trụ sở cũng biết, ban Thị trường nước ngoài ký hợp đồng lớn. Đương nhiên nếu bạn hỏi bác vệ sinh: Ban Thị trường nước ngoài làm gì? Người phụ trách là ai? Bác ta cũng không hiểu được.

Cho nên, nhóm Mao Tiểu Như và Khương Viện quả thật biết lãnh đạo ký hợp đồng lớn, chẳng qua là nghe nói từ phía trụ sở.

Lý Thanh gật đầu, cô ấy nắm chắc đúng mực, hợp đồng đã ký xong, không cần thiết phải bảo mật với kế toán và hành chính trong ban Nhãn hiệu của mình. Cô ấy đưa tư liệu mà lát nữa Mao Tiểu Như và Khương Viện cần kiểm tra ghi vào máy, sau đó nói ra giá trị hợp đồng mà Lâm Gia Tường và Krit đã ký: "Là đơn lớn, cộng lại 20 triệu đô."

Wow! 2 người Mao, Khương dù từng "gặp việc đời" ở trụ sở, cũng không nhịn được thán phục ra tiếng.

Tán gẫu 4-5p, nhóm Mao Tiểu Như trở lại chỗ ngồi bận chính sự.

Lý Thanh thì gõ phím tanh tách phía ngoài văn phòng Lộ tổng, gõ tiểu kết công việc mấy hôm nay, hiệu suất làm việc cực cao.

Cô ấy làm xong một loạt công việc, vừa nhìn đồng hồ, sắp tới giờ họp.

Thế là vội vàng gõ cửa văn phòng nhắc nhở Lộ tổng.



Lộ Nam vặn cổ, đặt tablet xuống: "Ừ, thông báo cho họ tới phòng họp."

...

Mấy hôm nay, lòng người ban Thị trường nước ngoài phải nói là giống tàu lượn siêu tốc.

Ban đầu là bồn chồn.

Không biết ban Nhãn hiệu của mình ở Triển lãm tơ lụa liệu có thu hoạch gì không.

Lạc Tuấn Kiệt và Hạng Phỉ Phỉ là nhóm đầu tiên tới hội trường, trở về kể lại bầu không khí, người đông như biển, kín người hết chỗ; lại miêu tả gian hàng của Nguyên Xuyên vô cùng xa hoa, có một không hai.

Nhưng những người khác chưa chắc đã tin: chủ yếu là 2 người này trước kia quen biết với Lộ tổng, nói chuyện có lẽ không khách quan.

Sau khi bồn chồn là mừng rỡ.

Bởi vì nghe nói có thương nhân người Nga ký hợp đồng 5 triệu đô! Một khởi đầu vô cùng thuận lợi, còn là mức hợp đồng giá trị cao nhất trong ngành rượu.

Đến khi tối qua, nghe Tề Tĩnh và Khương Viện nói, các Nhà tiêu thụ hải ngoại hiện có cũng tới tấp tăng giá trị hợp đồng, trong vòng 4 ngày tổng cộng ký được 8 triệu đô la! Xếp thứ 2 trong ngành, chỉ sau Quốc tửu!

Sau khi mừng rỡ là suy nghĩ.

Ban Thị trường nước ngoài tổng cộng có 6 người: Lạc Tuấn Kiệt, Hạng Phỉ Phỉ, Điền Dương, Hồng Vĩ, Hầu Dũng, Lý Hòe Kỳ. Uy Cấu, Trung Tập, Từ Trừng Chi, Nhà tiêu thụ ở HK và Úc đã nói rõ sẽ không mở công ty con / phòng làm việc ở BK, cho nên thực tế BK có thể kết nối Nhà tiêu thụ cũng chỉ có thương nhân người Nga (vị này cũng không mở công ty ở TQ, chỉ xuất hàng từ Tân cảng mà thôi) và Tứ Phương Tửu Nghiệp.

Trong đó Lạc Tuấn Kiệt sớm hơn mọi người một bước, phụ trách Tứ Phương Tửu Nghiệp, Tứ Phương Tửu Nghiệp trước sau cộng lại có lượng hợp đồng gần 3 triệu đô, là Nhà tiêu thụ chỉ đứng sau doanh nhân người Nga, Lạc Tuấn Kiệt nắm chắc rồi. Nhưng 5 người còn lại, cho dù lượng hợp đồng của thương nhân Nga lớn, vẫn phải cần 2 nghiệp vụ viên phối hợp phụ trách, như vậy những nghiệp vụ viên còn lại thì sao? Cái này còn tàn nhẫn hơn "hai đào giết ba sĩ".

Trong lòng ôm tâm tư, bọn họ cũng lần lượt nghe nói, sáng nay Lộ tổng ký hợp đồng siêu lớn.

Cho nên trước khi họp, những nghiệp vụ viên này, trong lòng ngọt bùi cay đắng lẫn lộn.

Lộ Nam đi lên từ nghiệp vụ viên dưới chót, sao có thể không đoán được tâm trạng bồn chồn của họ hiện tại là vì sao?

Tóm lại một câu, nếu chia khách hàng không đều, cũng sẽ ảnh hưởng rất lớn tới tâm trạng của cấp dưới.

[Là chuyện phiền toái.]



Nhưng bắt đầu họp, vẫn nên chia sẻ thành tích đạt được trong Diễn đàn tơ lụa với các đồng nghiệp.

...

"...Lần này, Diễn đàn tơ lụa và Triển lãm tơ lụa đồng thời diễn ra đều đạt được thành tích khả quan, ngoài hàng dệt, hàng tiêu dùng, hàng bách hóa nhỏ..., những ngành nghề vẫn duy trì ưu thế xuất khẩu, lần này trong thời gian diễn ra triển lãm, các công ty rượu trắng TQ ký hợp đồng xuất khẩu với các công ty nước ngoài có tổng kim ngạch là 45 triệu đô, so với cùng kỳ năm ngoái tăng 52%. Trong đó mức kim ngạch hợp đồng lớn nhất lên tới 18 triệu đô, do tập đoàn Nguyên Xuyên ký kết với tập đoàn Nam Hoa Thái Lan... Chúng tôi tin tưởng, Diễn đàn tơ lụa quốc tế có khởi đầu tốt đẹp, tương lai các nước, các ngành nghề tiếp tục hợp tác kinh tế sâu rộng, tất nhiên là nắm tay cùng sáng lập, cùng tiến, cùng thắng!"

"Kế tiếp, tôi trao huy hiệu công ty dân tộc ưu tú trong Diễn đàn tơ lụa năm nay..."

Trước khi bế mạc Hạ tổng và Trần Kiêu đã nhận được thông báo, hai người khiêm nhường một phen, cuối cùng Hạ tổng cứng rắn nói: "Cậu lên sân khấu, đi lên đi. Đứng trên sân khấu cho phía dưới xem xem, Nguyên Xuyên ta không những có sản phẩm tốt, hơn nữa tầng lớp lãnh đạo còn trẻ hóa, cái này có lợi cho tuyên truyền hình tượng tập đoàn ta."

Trần Kiêu hiểu rõ ý tốt của Hạ tổng.

Cuối cùng, anh xuất hiện trên sân khấu nhận thưởng, so với một đám người trẻ tuổi hơn, đẹp trai hơn, máy quay và máy ảnh liên tục hướng về anh.

Lãnh đạo trên sân khấu trao giải, khiến những người còn ôm lòng may mắn, tính toán âm thầm đều vỡ nát: Nguyên Xuyên không những được điểm danh khen ngợi, người phụ trách còn lên sân khấu nhận huy hiệu, này còn giả được?

Nói xong, người phụ trách Quốc tửu còn có thể duy trì phong độ vỗ tay cho Nguyên Xuyên, nhưng Chủ tịch Di tửu thì không thể giả cười nổi: Lâm Gia Tường Lâm lão tiên sinh của tập đoàn Nam Hoa Thái Lan! Rõ ràng tối hôm kia bọn họ còn uống rượu ngôn hoan, nào ngờ cuối cùng lại lỡ mất dịp may. Bỏ lỡ đơn đặt hàng lớn như thế, sao có thể không đau khổ!

...

Cô nhìn tất cả sắc mặt mọi người, hắng giọng: "Bây giờ trong ngoài công ty đều bàn tán, ban Thị trường nước ngoài của Nguyên Xuyên ta thế không thể đỡ, nhưng tôi hi vọng các bạn hiểu rõ, đây vẻn vẹn mới chỉ là bắt đầu thôi. Chưa tới lúc có thể kiêu ngạo đâu, ký hợp đồng chỉ là bước đầu tiên, kế tiếp phục vụ khách hàng thế nào, trợ giúp khách hàng xuất hàng, thúc đẩy hồi khoản lành mạnh, mới là trọng điểm."

"Tôi biết các bạn đều quan tâm phụ trách hợp đồng nào." Lộ Nam từ tốn nói: "Nhưng các bạn phải biết rõ một điều, phụ trách những khách hàng này, không chỉ là ngồi trong văn phòng mà thôi. Các bạn, sau này đều phải ra ngoài làm việc, chỉ có điều ban Nhãn hiệu khác ra ngoài là chạy nội thành, ngoại thành, còn các bạn - là đi nước ngoài."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.