Editor: Puck - Diễn đàn
Trong cách nhìn của Từ Tường, Tô Mặc Nhiên là một người phụ nữ cả người tràn đầy hơi thở thần bí, từ khi anh biết cô liền bắt đầu chưa từng chân chính thấy cô rõ ràng. Thật ra lại nói Tô Mặc Nhiên vẫn là ân nhân cứu mạng của anh đấy. Nếu như không có Tô Mặc Nhiên, đoán chừng cho đến bây giờ anh vẫn bị cổ trùng hành hạ, có lẽ không quá mấy năm sẽ anh niên tảo thệ, vì vậy cô có thể nói là có ơn lớn với nhà họ Từ.
(*) Anh niên tảo thệ: thanh niên chết trẻ.
Người phụ nữ này không chỉ có y thuật cải tử hồi sinh, chỉ riêng năng lực kiếm tiền của cô đã đủ để cho anh lau mắt mà nhìn, chứ đừng nói tới bản lĩnh có thể chuẩn xác phân tích ra việc đời biến chuyển trong tương lai, ví dụ như năm đó cô chỉ bằng vào một chút dấu vết đã có thể phân tích ra quốc gia sẽ khôi phục thi tuyển sinh đại học.
Nhân tài như vậy mà không túm lấy quả thật lãng phí.
Anh nhất định phải đào móc cấp độ sâu ra bản lĩnh của Tô Mặc Nhiên, hơn nữa phát dương quang đại nó, khiến nó tạo phúc cho nhiều dân chúng hơn, dĩ nhiên nhân tiện cũng tạo phúc cho anh, dù sao anh cũng tính là người có khổ lao đi.
(*) Phát dương quang đại: Là một thành ngữ, cơ bản là ý khiến những tác phong tốt, truyền thống tốt được phát triển mở rộng
Cứ như vậy, Từ Tường tập trung tinh thần muốn kéo Tô Mặc Nhiên vào nhóm. Khi làm ăn trong mắt những người bạn bè anh em khác của anh chính là làm việc không đàng hoàng, chứ đừng nói tới trong mắt những người lớn trong nhà, đó nhất định chính là điềm báo sa đọa vì vậy vốn không có ai ủng hộ anh, vậy càng chưa nói tới đầu tư.
Không có cách nào anh chỉ đành phải đi tìm kiếm hỗ trợ từ bên ngoài khắp nơi, hiện giờ không dễ dàng có được người giàu có kiêm thần côn ngay trước mặt, nào có đạo lý bỏ qua?
(*) Thần côn: Thầy bói, thầy tướng số.
Chỉ có điều, Tô Mặc Nhiên không có hứng thú lắm với chuyện này.
Theo ý cô, tiền đủ là được rồi cũng không cần nhiều.
Có câu nói: “Ruộng tốt trăm khoảnh, một ngày ba bữa cơm; nhà có bạc triệu, nằm trên giường chẳng qua ba thước.”
[email protected]Tiền thứ này, sinh không mang được chết không thể mang theo, cho nên cô không có nhiệt tình quá lớn với việc kiếm tiền, cô càng muốn hưởng thụ cuộc sống kiểu nhàn nhã. Tham lam trêu người, bình bình thản thản mới là chân chính.
Cô định đợi sau khi kết thúc việc học liền đi các nơi một chuyến, đi nhìn núi sông xinh đẹp hiện giờ còn chưa bị khai phá ô nhiễm.
Chờ sau khi quốc gia này nhanh chóng phát triển, kèm theo phát triển mà đến ô nhiễm môi trường sẽ càng thêm nghiêm trọng, rất nhiều cảnh sắc xinh đẹp về sau cũng sẽ biến mất, cô định thừa dịp thời gian hiện giờ đi xem một chút, còn có thể dùng máy chụp hình trong không gian của cô bảo tồn chúng lại.
Kiếp trước cô từng có nguyện vọng du lịch độc lập, nhưng cuối cùng vì một chút nguyên nhân không cách nào thành công, đời này cô có nói cái gì nữa cũng không định bỏ lỡ.
Trừ điều đó ra, thật ra còn có một nguyên nhân quan trọng hơn.
Nhờ vào không gian, tuổi thọ của cô nhất định dài hơn người bình thường khá nhiều. Lấy công pháp không gian trước mắt của cô đạt tới tầng thứ ba làm ví dụ, bây giờ tuổi thọ của cô có hơn ba trăm năm. Cấp bậc công pháp càng cao tuổi thọ cũng gia tăng càng nhiều theo không gian ghi lại, chờ công pháp đạt tới tầng thứ chín có lẽ có thể bất tử.
Có lẽ với tư chất của cô không cách nào tu luyện tới tầng thứ chín, tuổi thọ của cô cũng sắp đạt tới ngoài ngàn năm.
Bây giờ cô còn trẻ có thể người khác không nhìn ra, nhưng người bên cạnh dần già đi, mà dung nhan của cô vẫn không có biến hóa, chắc chắn sẽ đưa tới hoài nghi, đây cũng là nguyên nhân cô không muốn làm quá nhiều chuyện. Cô thậm chí ngay cả bạn trai cũng không dám kết giao, không phải cô không phát hiện ra thiện cảm mịt mờ của Kỷ Mân Huyên, nhưng cô không cách nào đáp lại, bởi vì hai người nhất định không có kết quả.
Nếu như thế, cần gì trêu chọc thị phi, chỉ cho là tình sâu duyên cạn mà thôi!
Đề nghị của Từ Tường, Tô Mặc Nhiên quyết định suy nghĩ một chút, cô ngược lại có một ý kiến hay, nhưng cần một chút thời gian chuẩn bị, một chút công việc ban đầu cô phải trải nền trước.
Tô Mặc Nhiên nhờ Trương Hoài Dật giúp một tay tìm dùm cô một giáo viên âm nhạc, cô muốn học tập ca hát và lý thuyết âm nhạc, thuận tiện cũng học một chút nhạc cụ.
Mọi người đều không rõ ràng, làm ăn này có dính líu liên quan gì đến học âm nhạc? Cô không trả lời, chỉ thần bí cười một cái nói: “Đến lúc đó mọi người sẽ biết.”
Chuyện này tạm thời để xuống không đề cập tới, trước tập trung giải quyết chuyện của Chu lão.
Buổi tối hôm đó, Tô Mặc Nhiên lại cùng Trương Hoài Dật ngồi xe đến nhà họ Chu Bởi vì đi tương đối trễ hơn nữa cố ý bố trí, vì vậy chuyện này cũng không có quá nhiều người biết, sẽ không ai nghĩ đến, Tô Mặc Nhiên sẽ trong cùng một ngày hai lần đi tới nhà họ Chu.
Tô Mặc Nhiên đi mà quay lại, chuyện này cũng khiến cho người nhà họ Chu cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng thấy cô đi theo cùng Trương Hoài Dật, cũng không tỏ vẻ ghét bỏ gì.
Lúc này người nhà họ Chu có thể nhiều người hơn ban ngày nhiều lắm, người ban ngày đi làm giờ phút này cũng đã tan việc về nhà, cho nên không ít người cũng là lần đầu tiên nhìn thấy thần y được xưng là y thuật cao siêu này. di@en*dyan(lee^qu.donnn)
Lần này tới Tô Mặc Nhiên vẫn không nói nhiều, tất cả đều do Trương Hoài Dật chủ đạo.
Trương Hoài Dật và ông cụ Chu vốn có giao tình không tệ, tự nhiên sẽ cho nhà họ Trương một chút tình mọn.
Chờ ông nói xong quan hệ của Tô Mặc Nhiên với nhà họ Trương một lần, cũng cẩn thận giới thiệu một chút tình huống của Tô Mặc Nhiên và nhà họ Trần, ông cũng không muốn khiến nhà họ Chu cho rằng Tô Mặc Nhiên là người của bên chỗ nhà họ Trần.
Thật ra thì về chuyện nhà họ Trần, nhà họ Chu dù ít dù nhiều cũng từng nghe nói đến, chỉ có điều không biết trong đó có nhiều điều bí ẩn như vậy, cũng tự nhiên không rõ ràng vì sao Tô Mặc Nhiên trở lại nhà họ Trần.
Hiện giờ nếu nói rõ ràng, nhà họ Chu tự nhiên xì mũi coi thường với cách làm của nhà họ Trần, thật sự không nghĩ tới trên đời này còn có gia tộc không biết xấu hổ như vậy, biết về nhà họ Trần sâu thêm một bước.
Tình huống trước mắt Tô