Sống Lại Thập Niên Bảy Mươi

Chương 66: Chương 66: Chương 65






Editor: Puck - Diễn đàn

Từ khi Tô Mặc Nhiên bắt đầu tiếp xúc với nhà họ Trần liền chưa từng tỏ thái độ kịch liệt căm hận nhà họ Trần, đó là bởi vì dù sao cô cũng không phải chính chủ, chỉ là hàng ngoại thay thế chính chủ. Cô chán ghét nhà họ Trần nhưng không thể nói đến thù hận, muốn lật đổ nhà họ Trần cũng chỉ vì muốn báo thù cho mẹ con chính chủ, cũng coi như báo đáp cho việc cô chiếm cứ lấy thân thể này.

Vì vậy điều này cũng khiến cho nhà họ Trần có một ảo giác, đó chính là cô còn có cảm tình với nhà họ Trần, nhưng mà vì chuyện cũ năm xưa trước kia có chút mâu thuẫn mà thôi. Dù sao cô cũng là huyết mạch nhà họ Trần, Trần Tương Long như thế nào cũng là cha cô, cô từ nhỏ mất mẹ, chưa trưởng thành lại mất đi ông bà nội, về thân tình nhất định có thiếu sót.

Hơn nữa, ban đầu khi mẹ con các cô rời khỏi Kinh thành, cô còn tấm bé, vốn không có ấn tượng với cha mình, tự nhiên cũng chưa nói tới hiểu rõ hơn. Bởi vì chuyện lúc trước cũng sẽ hiểu sai về nhà họ Trần, nhưng chỉ cần giải thích rõ ràng, nhất định sẽ kéo được lòng cô trở lại, đây cũng chính là nguyên nhân vì sao bọn họ không chút do dự bỏ Tần Lan.

Nếu như bọn họ biết, mục đích duy nhất của cô khi bắt đầu vào nhà họ Trần chính là hủy diệt nhà họ Trần, đoán chừng sẽ không toan tính và sảng khoái như vậy.

Về phần yêu cầu của nhà họ Trần, vậy còn không đơn giản, nghe nói hai nhà Trần Triệu quá quan hệ tốt với mấy chỗ Vân Nam Tân Cương, cô đã sớm nhân cơ hội muốn thu được một khoản.

“Ông nội, ý của cháu và bạn là muốn cùng nhau mở một cửa hàng châu báu, không biết ngài có thể kiếm cho cháu chút ngọc Hòa Điền và đá phỉ thúy thô không?” Tô Mặc Nhiên cười nhẹ nói.

Lúc này sản lượng ngọc Hòa Điền và phỉ thúy vẫn tương đối phong phú, giá tiền cũng rất thấp, vốn không đáng giá bao nhiêu tiền, còn lâu mới có giá trên trời như đời sau. Cô nghĩ không bằng thừa dịp hiện tại tích trữ nhiều hàng một chút, chờ sau này giá tiền cao, cũng là một khoản tiền tài không nhỏ. Bây giờ cô có năng lực nhìn xuyên thấu, có thể lựa những ngọc tốt và phỉ thúy kia ra giấu vào trong không gian, thần không biết quỷ không hay.

Yêu cầu Tô Mặc Nhiên nói ra, ở nhà họ Trần vốn chỉ là một đĩa đồ ăn, không đáng nhắc tới, Trần Vĩnh Lâm lập tức đồng ý giúp cô mấy xe đá thô, hơn nữa sau khi đồng ý còn không ngừng liên tục đưa cho cô. die,n; da.nlze.qu;ydo/nn

Một nguyện đánh một nguyện chịu đựng, hai bên đều vô cùng vui vẻ, nhưng mà rốt cuộc là ai chiếm tiện nghi ai thua thiệt, chỉ có một mình Tô Mặc Nhiên rõ ràng trong lòng.

Hai ngày sau, Tô Mặc Nhiên đúng hạn kê đơn thuốc, cô giao đơn thuốc cho Trần Vĩnh Lâm, hơn nữa nói cho ông ta biết hốt thuốc theo phương thuốc này, thuốc càng tốt tác dụng sẽ càng mạnh.

Các loại thuốc chuẩn bị xong, cô phải đi chữa bệnh cho Chu lão.

Trần Vĩnh Lâm cầm đơn thuốc đi nhà họ Chu, nhà họ Chu còn cố ý mời một đại sư trung y tới đây kiểm chứng đơn thuốc, mặc dù nhà họ Chu biết đơn thuốc không có vấn đề, nhưng ở trước mặt nhà họ Trần nên đùa giỡn vẫn làm toàn bộ, tránh cho đánh cỏ động rắn.

Quả nhiên, Trần Vĩnh Lâm không hề bất mãn với yêu cầu của nhà họ Chu muốn kiểm nghiệm đơn thuốc, sảng khoái giao đơn thuốc cho đại sư trung y chờ đợi đã lâu.

Lúc đầu đại sư trung y thấy đơn thuốc thì đầu tiên bắt đầu cau mày, cảm thấy người hốt thuốc này nhất định chính là hồ đồ, rất nhiều vị thuốc tương khắc lại dùng chung một chỗ, quả thật giống như người không hiểu lý thuyết y học tiện tay vẽ xấu. Nhưng càng nghiên cứu sâu vào càng thấy đơn thuốc này kê hết sức tuyệt diệu, nhiều một phần không được, thiếu một phần không được, quả thật dung hợp hoàn mỹ tất cả tác dụng của vị thuốc.

“Đây rốt cuộc là đơn thuốc ai kê, thật sự không thể tưởng tượng nổi, không ngờ khi tôi còn sống có thể thấy được đại sư có y thuật cao minh như vạy, Chu lão, có cơ hội nhất định phải tiến cử giúp tôi.”

“Đơn thuốc này hoàn toàn không có vấn đề gì, dùng theo đơn thuốc này, Chu lão ngài nhất định sẽ nổi sắc.” Ông cụ vừa đưa đơn thuốc cho người nhà họ Chu vừa nói.

Người đang ngồi đây vốn cũng biết y thuật của Tô Mặc Nhiên cao siêu, nhưng vẫn là lần đầu tiên trực tiếp nghe người trong nghề tán dương và khẳng định cô, lần này bọn họ càng thêm yên tâm.

Đối với Trần Vĩnh Lâm đưa đơn thuốc tới, nhà họ Chu cũng tỏ vẻ nhiệt tình hơn trước kia, điều này khiến cho Trần Vĩnh Lâm cảm thấy để cho Tô Mặc Nhiên tới chữa bệnh cho ông cụ Chu quân cờ này ông đi đúng rồi, hơn nữa hiệu quả tương đối khá. Trong lòng ông không nhịn được tiếp tục suy nghĩ có phải nên để cho Tô Mặc Nhiên xem bệnh cho người khác trong gia


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.