Trong
cuộc đời, người ta luôn đứng trước rất nhiều lựa chọn, nhiều lúc suy đi
tính lại chán cũng chưa chắc đã là sự lựa chọn tốt nhất. Tôi quay ngoắt người bỏ chạy khỏi phòng. Những lúc như thế này không nên
quấy rầy nhiều, dùng ngay kế sách này. Lưu Dĩnh không ngờ tôi cao chân
chạy ngay như thế, chị ta đuổi theo ra đến cửa. Tôi thấy phía trước là
bóng Vương Dũng. Nếu Lưu Dĩnh đuổi kịp, tôi sẽ làm cho tình thế càng trở nên rắc rối hơn, tôi sẽ lấy câu chuyện đêm hôm đó làm nên một bài văn
dài, ví dụ như tôi nhìn thấy nốt ruồi ấy của Lưu Dĩnh trong hoàn cảnh
như thế nào. Nếu chị ta ép tôi quá, tôi cũng có thể thêu dệt nên một
đoạn tình sử giữa hai chúng tôi để cho Vương Dũng thấy được người đàn bà này đã đeo bám cùng lúc hai người đàn ông chúng tôi như thế nào, đã lừa gạt tình cảm chân thành của hai người đàn ông lương thiện ra sao. Đương nhiên tất cả chỉ để tự vệ, chỉ là sự phản kháng bắt buộc của một con
người lương thiện mà thôi. Tôi chạy gần đến phía sau Vương Dũng, Lưu
Dĩnh đã không phí sức đuổi theo tôi, tôi đoán chắc chị ta đang do dự nếu như lúc này đuổi theo tôi liệu có bị hiểu nhầm là vừa ăn cắp vừa la
làng không.
Tôi lượn đến đoạn rẽ đầu phố bèn tăng
tốc chạy như bay, tuy lúc này tạm thời đã thoát khỏi Lưu Dĩnh làm phiền, nhưng tôi vẫn chưa an lòng. Việc đòi nợ cho Ngô Đại Thành quả là rất
khó khăn. Chú Hai, chú Sáu và chú Chín tôi đều là những chuyên gia đòi
nợ, nhưng họ chỉ hợp với viêc bắt nạt người có tiền mà không có thế, còn con nợ của Ngô Đại Thành lại không phải thế. Nhưng vì 10 nghìn tệ tiền
thù lao dù bất cứ giá nào tôi cũng không bỏ cuộc. Tuy vậy tôi vẫn phải
thương lượng với Ngô Tiểu Nguyệt để tạm ứng 5 nghìn tệ, ngộ nhỡ việc đòi nợ là một trở ngại lớn, tôi sẽ bỏ chạy cùng 5 nghìn tệ, nó cũng đủ cho
hai mẹ con tôi tiêu thời gian dài.
Nhưng làm thế nào để lấy được
tiền đây? Tôi bỗng trở nên lo lắng, một ý tưởng chợt vụt lóe lên, nếu
như tôi kết hợp với mấy người bạn khác dựng nên một vụ tống tình. Phần
lớn các kỹ năng của tôi đều do sự dạy bảo của người ngoài, thuộc kiểu
ngoại suy, còn kỹ năng tống tình lại thuộc loại tuyệt học gia truyền.
Sách quý Tam Thủy là một cuốn sách tập hợp những bài ghi chép lại của những
người tài trong thị trấn, trong đó phần lớn các bài viết là của các chú
các thím. Tuy nhiên có một bài do mẹ tôi thuật lại bằng miệng và tôi ghi chép lại mà thành.
Đó chính là bài đầu tiên trong Sách quý Tam Thủy: "Diễn một vở tống tình hoàn hảo như thế nào. "
Đã từng có người thắc mắc bài viết này dựa vào đâu mà được đưa lên đầu một cuốn sách nổi tiếng thời đại như Sách quý Tam Thủy? Thím Tám bất bình
hơn còn khóc lóc mà rằng: "Không thể vì con trai làm trong ban biên tập
mà có thể xếp lên hàng đầu như thế được!"
Sau đó chủ biên là thím Sáu Thúy Hoa đã giải thích rằng thứ tự bài viết xếp theo tên tác giả
trong bảng chữ cái, lúc đó mới làm sự phản đối của quần chúng lắng
xuống.
Để bài viết tống tình lên đầu cuốn Sách quý Tam Thủy cũng
không phải là không có lý, đó không chỉ đơn thuần là sự kết hợp hoàn hảo giữa trí tuệ, sức hấp dẫn và vũ lực mà còn đòi hỏi sự tận dụng kinh
nghiệm tổng hợp của lừa đảo, cướp giật và dọa dẫm, dựa vào tinh thần
đồng đội thì mới có thể hoàn thành được.
Dưới đây xin giới thiệu sơ lược với mọi người quy trình cơ bản của một vụ tống tình.
Giai đoạn thiết kế bối cảnh:
Trước hết phải tìm một mục tiêu, thông thường mục tiêy này sẽ là nam giới độ
tuổi từ 35-50. Độ tuổi này đang là giai đoạn chủ yếu của cuộc đời, gia
đình, danh dự họ đều rất quan tâm, khi đã nắm họ trong tay thì rất dễ
thỏa hiệp. Không những thế đàn ông trong độ tuổi này đều đã có kinh tế
cơ bản, khả năng lừa được tiền là rất lớn. Mục tiêu không thể là khách
quen của hội dì Quế Hoa vì họ là những người không quan tâm đến sự việc
bại lộ hay không. Vì vậy phải chọn những người tuy trong lòng có thèm
thuồng nhưng ít dám ra mặt hành động, thêm vào đó là thời gian phù hợp
để dụ dỗ anh ta vào cuộc.
Bạn là một cô gái ngoan nên
trang điểm không được quá lòe loẹt, vì mục tiêu của chúng ta không phải
là khách làng chơi mà là những người đang quẩn quanh giữa hư ảo và hiện
thực. Do đó trang điểm cũng cần giản dị một chút, như vậy bạn mới có thể khác so với cả vườn gái bán hoa.
Giai đoạn dẫn dắt vào cuộc:
Lúc tiếp cận mục tiêu, anh ta sẽ nhìn bạn đầy cảnh giác, khi đó hãy thử bắt chuyện với anh ta, vừa bắt chuyện vừa để anh ta thấy được bạn là một cô gái thật thà: Vừa nói vừa xoa hai tay, giọng nói trầm đem theo chút hơi thở gấp, ánh mắt luôn thay đổi mục tiêu, thỉnh thoảng vừa tiếp xúc đã
vội sợ sệt cúi đầu, rồi lại từ từ ngẩng lên nhìn anh ta. Nếu lúc này vẫn đang tiếp tục câu chuyện thì khi nói thỉnh thoảng lắp bắp đôi chút. Nếu anh ta dường như đã hơi tò mò về người phụ nữ có hơi hướng gia giáo như bạn, như vậy là chúng ta đã bước thêm một bước dài đến thành công rồi.
Lúc này bạn có thể kể với anh ta chuyện bi thảm mà bạn gặp phải, đại thể
như nói dối chuyện trong nhà có người thân mắc bệnh hiểm nghèo, bạn phải cho anh ta thấy được ngoài mặt là bạn đang làm một việc không có đạo
đức nhưng thực chất nó lại là một viện thiện, hành động bẩn thỉu của bạn thực ra cũng chỉ là một hành vi dâng hiến trái tim, tinh thần hy sinh
vĩ đại của bạn là đáng được biểu dương.
Nhẹ nhàng túm lấy tay áo
anh ta dẫn anh ta lên tầng, anh ta sẽ rất đau khổ và không còn cáhc nào
đành chấp nhận sự sắp đặt của bạn, vì anh ta biết rằng rất nhiều hành
động anh hùng đều bị người ta hiểu nhầm, chủ yếu là không làm gì để bản
thân phải ân hận là được.
Giai đoạn nhập cuộc:
Dẫn anh ta lên tầng, phải nhớ là tầng chọn để nhập cuộc ít nhất phải là
tầng 3, như vậy có thể giảm bớt cơ hội chạy trốn của anh ta. Khóa phòng
phải được làm kỹ xảo trước, làm cho mục tiêu tưởng đã khóa rồi nhưng
thực ra bên ngoài chỉ cần đẩy nhẹ là cửa mở liền. Cửa sổ đóng bằng chốt
sắt để chặn đứng con đường thoát thân khác của anh ta, đồng thời dán kín các khe hở của cửa sổ để đạt được hiệu quả cách âm, lát nữa anh ta có
hô hoán thì cũng không có tác dụng gì.
Anh ta vừa bước vào phòng
là bạn có thể hô hoán lên nhưng không cần quấy rầy anh ta, lúc này các
chú đợi sẵn ở ngoài cửa có thể xông vào ngay. Bạn có thể ngồi thu vào
một góc giường, sẽ có một chú lời lẽ tương đối trôi chảy hỏi bạn: "Táo
Hoa, Táo Hoa, cháu làm sao vậy?" không cần nói gì, chỉ cần khóc lóc, chỉ vào người bạn vừa dẫn vào cuộc, làm như vừa phải chịu một sự tủi nhục
ghê gớm.
Anh ta sẽ thử thanh minh rằng thực ra anh ta chưa làm gì cả, lúc này đã cần đến kỹ xảo dọa dẫm, về kỹ xảo dọa dẫm có riêng một
bài viết chi tiết trong Sách quý Tam Thủy nên không giới thiệu nhiều ở
đây.