Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác Ma

Chương 204: Chương 204




Một khi Trần Tư Khải nói sang chuyện khác, Anna đã thông minh hơn, ngay lập tức hiểu được Trần Tư Khải không muốn nói với người ngoài về cô trợ lý nhỏ của anh ta. Cô ta chỉ đành gật đầu và búng tay duyên dáng. Ngay sau đó đồ ăn ngon lần lượt được bưng lên.

Trần Tư Khải luôn là người giỏi đàm phán, lúc này đối mặt với Anna trong lối ăn mặc quyến rũ, anh ta vẫn thận trọng từng bước một, bàn bạc rất cặn kẽ về chi tiết hợp tác làm ăn.

Anna năm lần bảy lượt nhường nhịn điều kiện của Trần Tư Khải, chỉ vì trong lòng cô ta có thêm phần mong đợi và tình cảm khác dành cho Trần Tư Khải.

Đến hơn mười giờ, bữa tối kết thúc từ sớm, cũng ăn qua trái cây, hai bên mới coi như bàn bạc xong.

Trần Tư Khải nhìn đồng hồ lần thứ ba, rõ ràng là muốn rời đi.

Anna nhìn chằm chằm vào động tác của Trần Tư Khải. Cô ta dĩ nhiên không muốn Trần Tư Khải rời đi như vậy, cô ta muốn có được Trần Tư Khải, ngay đêm nay.

“Anh Trần, chi bằng xem một tiếc mục sau bữa tối, thế nào?”

Anna cong môi cười duyên.

Kỳ thực, cô ta có hơi thất bại.

Hôm nay cô ta ăn mặc vô cùng đẹp, một chiếc váy bó sát xẻ ngực và hở cả lưng. Chiếc váy ngắn như vậy, ngồi trên ghế là có thể nhìn thấy nội y bên trong của cô ta.

Cho dù như vậy, Trần Tư Khải này làm ra vẻ như không nhìn thấy cô ta vậy, ánh mắt luôn theo một hướng.

Cô ta vẫn không tin! Nữ hoàng gợi cảm cô ra tay còn không thể thành công?

Trần Tư Khải nhắm mắt lại một chút: “Được.”

Sau khi xem xong cái gọi là tiết mục này, anh ta liền muốn trở về. Không biết nhóc đã ngủ hay chưa, đêm nay anh ta vẫn chưa nghĩ xong là ôm nhóc Tiêu Mộng ngủ hay là ngủ một mình trong phòng.

Ôm cô ngủ, anh ta chỉ sợ khó mà kiềm chế được tình cảm, một khi dục vọng nổi lên sẽ trực tiếp cưỡng bức cô cũng không phải là không có khả năng, ai kêu cô ngon lành như vậy, cất lời… lại làm người ta phát điên như vậy.

Không ôm cô ngủ, nếu một mình trong một phòng… lại không tránh khỏi cô đơn.

Vừa nghĩ tới đây, ánh đèn trong nhà hàng rộng lớn đột nhiên tối xuống.

Tiếng nhạc ma mị từ hộp loa vang lên, tiếng trống rộn ràng, tiết tấu sôi động lại đầy sức sống.

Theo tiếng nhạc, Anna từ chỗ ngồi đột nhiên đứng lên. Chỉ thấy cánh tay cô ta giống như cành liễu mềm dẻo. Cô ta lắc mạnh eo và hông; ánh mắt quyến rũ lại bốc lửa, nhìn chằm chằm Trần Tư Khải gợi tình. Cô ta bắt đầu uốn éo bên cạnh anh ta.

Hóa ra… tiết mục mà Anna nói… chính là điệu múa của cô ta.

Không, không nên gọi là điệu múa, mà là… cám dỗ!

Điệu múa rất phóng đãng, rất hút hồn.

Bộ ngực đầy đặn được cô ta lắc lư như hai trái đào chín mọng; trong lúc phập phồng lên xuống, thậm chí còn thấy rõ hình dáng hai khối thịt của cô ta.

Eo quấn quanh, lắc lư như một con rắn.

Váy được cô ta vén lên, cô ta xoay người đung đưa cặp mông căng bóng.

Cặp mông căng tròn đầy thịt, bỗng chốc lộ ra đồ lót gợi cảm gần như không có bên trong…

Hai mắt Trần Tư Khải nhíu chặt.

Anh ta là đàn ông… là một người đàn ông có ham muốn rất mãnh liệt…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.