Sự Lãng Mạn Của Hậu Duệ Quý Tộc

Chương 13: Chương 13




Đội hình màu đỏ như một con rồng lớn đang uốn éo, trườn bờ trên sân vận

động hình tròn, chỉ nhìn thấy đầu mà chẳng biết đuôi ở đâu.

Tôi có thể nhìn thấy trên gương mặt đám nữ sinh kia sự phấn khích, lo lắng và

ngốc nghếch. Nhưng điều tôi không tài nào hiểu nổi là vì sao Thái Hi cũng

tham gia? Hơn thế lại còn ngay phía sau tôi. Cậu ấy cũng muốn tranh phần,

không phải chứ? Chẳng phải họ là anh em ruột ao? Loạn… loạn luân?

“Xin cậu đấy, cậu đúng là đồ lợn ngốc! Cứ cho là mình có thể lấy xuống được

thì anh ấy có lấy mình thật không? Hơn nữa, hồi nhỏ mình chơi thứ đó suốt,

lấy được nó xuống nào có dễ dàng gì, trừ khi thực sự là Sa Hoàng hiển linh.

Hừ hừ, mình chỉ muốn giúp anh cả lấy lại danh dự thôi!”. Thai Hi trả lời tôi đầy

chí khí, hơn nữa còn nắm chặt bàn tay. Lam sao để lấy nó xuống đây? Cậu ấy

không định đánh anh hai của mình đấy chứ?

“Vậy là cậu ghét anh hai của mình sao?”

“Ai nói vậy! Mình chỉ muốn bảo vệ chính nghĩa thôi!”

“Woa…!”

“Woa…oa!”

Tiếng reo hò đầy phấn khích liên tiếp dội về buộc tôi phải đưa mắt hướng đến

phía trung tâm của khán đài. Hết nữ sinh này đến nữ sinh khác đang dùng mọi

cách để lấy đồng xu Sa Hoàng xuống… Thậm chí có vài người thất bại còn

phải bật khóc đau khổ…

Lại nhìn đám nữ sinh phía trên khán đài, có người xô đẩy, có người cào cấu,

có người cắn xé… Đúng là trò hề!

“Không được, cậu không thể lấy xuống được.”

“Mời người kế tiếp!”

“Á…! Để tôi!”

“Không được, không được!”

Lại nhìn về phía này, đám quý tộc mặc âu phục đang quỳ dưới đất, vẻ mặt

nghiêm trọng giống như bị chuột rút. Họ đang lấy bút lông viết lên trên cuộn

giấy dài từng nét chữ một “Chính”… Quý tộc chọn vợ là trò chơi hay là khoa

trương thanh thế đây?

“Không được, không được! Đồng xu Sa Hoàng không phải chỉ dùng sức là có

thể lấy xuống được, nó sẽ tự quy phục trong tay của người mà thần linh Sa

Hoàng lựa chọn, điều này đã được an bài rồi!”

Quái lạ, rõ ràng là hôn sự của mình mà Cung Tu Nhã lại ra vẻ không hề quan

tâm, anh ta chỉ ngồi trên chiếc ghế bên cạnh nhâm nhi cà phê lơ đãng, anh ta

không ấu trĩ đến mức tin rằng Sa Hoàng sẽ hiển linh đấy chứ…

Loáng cái mà một tiếng đồng hồ đã trôi qua…

Hai tiếng đồng hồ lại trôi qua…

Hoàng hôn đã bắt đầu chiếu rọi ánh nắng vàng, còn có rất nhiều cánh hoa lê

bị gió thổi bay phảng phất trên không trung.

“Mời người kế tiếp!”

“Mời người kế tiếp!”

“Ối quỷ thần ơi, vẫn chưa kết thúc à? Mình mệt sắp chết rồi đây!”, Thái Hi

đang lim dim mắt, làu bàu tức giận.

Hết người này đến người khác…

Lặp đi lặp lại vô số lân.

“Mời người kế tiếp!”

…Hơ? Đến… đến đến đến lượt mình rồi! Trong phút chốc tôi lấy lại tinh thần!

Được rồi, Trịnh Á La, đi thôi!

Thình thịch thình thịch! Sao tim mình lại đập nhanh thế này? Mình linh cảm có

điều chẳng lành sắp giáng xuống đầu?

“Điện hạ, là cô ấy! Có lẽ người con gái này có thể…”, đám quý tộc bên cạnh

nói với Cung Tu Nhã điều gì đó với vẻ rất nghiêm túc. Sau đó, anh ta hé mắt

nhìn về phía tôi.

Đúng, đúng. Anh ta rất đẹp trai! Nhưng làm thế nào đây? Mình bị người ta

nhìn tới mức toàn thân rúm ró rồi!

Dưới ánh măt của tất cả mọi người, tôi bước tới phía phiến đá màu hồng có

gắn đồng xu Sa Hoàng. Rõ ràng trước đó đã có rất nhiều người dùng vô số

cách để xoay vặn, nhưng trông nó vẫn rất chắc chắn. Gương mặt Sa Hoàng

phía trên đồng tiền như đang nhìn tôi mỉm cười… Được rồi, bình tĩnh… bình

tĩnh…. Tôi hít một hơi thật sâu, nuốt nước bọt một cái.

Thình thịch… thình thịch… thình thịch…

Dần dần tôi cũng đưa được tay phải lên, vừa chạm tới đồng xu Sa Hoàng…

“Bụp…!”

Một âm thanh khe khẽ… Mình còn chưa làm gì, cũng chưa chạm tới nó, chỉ

trông thấy đồng xu đang sáng lấp lánh giữa ngón cái và ngón trỏ… Đã xảy ra

chuyện gì?

“Lấy… lấy xuống được rồi!”

“Lấy xuống rồi! Quả nhiên cô ấy chính là người được Sa Hoàng lựa chọn!”

Cái gì? Sao cơ? Chuyện gì thế này? Mình đã làm gì đâu!

“Woaaaaaaaa!”, đám người xung quanh cất tiếng reo hò ầm ĩ.

Sao đấy? Sóng thần? Động đất?

Còn đang mông lung không hiểu chuyện gì, một bàn tay thon dài ấm áp bỗng

ôm lấy bờ vai tôi.

“Công chúa điện hạ xinh đẹp, nàng chính là định mệnh của đời ta.”

Công chúa điện hạ? Mình?

Không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tôi ngẩng đầu nhìn, là Cung Tu Nhã! Đang

định mở miệng nói, Cung Tu Nhã lập tức đưa ngón tay tráng, dài, khẽ khàng

đặt lên bờ môi tôi, miệng mỉm cười, ra hiệu “Suỵt”.

“Á á…!”

“Chuyện gì thế này? Đây chẳng phải là đứa nhà quê ở lớp mình sao?”

“Trời ơi, đứa nhà quê mà lại lấy được đồng xu Sa Hoang sao? Tên lừa bịp!”

Đầu óc tôi rối loạn, chỉ cảm thấy có thứ gì đó như tiếng bom dội ầm ầm lên

đầu mình.

“Ở đây, ở đây!” Tôi đã hoàn toàn rơi vào trạng thái hôn mê, một tên phóng

viên đột nhiên hét lớn, tôi mở to miệng và quay đầu lại nhìn.

“Tách! Tách!”

Woa! Sao nhiều đèn sáng rọi về phía mình thế này! A! Chói mắt quá! Trời ơi,

mọi người xung quanh sao ầm ĩ quá vậy!

“Chào cô, có phải cô là Trịnh Á La không? Nghe nói ba mẹ cô đã tái hôn, từ

nhỏ cô đã sống ở nông thôn, xin hỏi chuyện đó có thật không?”

“Thưa cô Trịnh Á La, xin hỏi khi được chọn là Đong cung phu nhân, cô có cảm

tưởng như thế nào?”

“Xin cô nói vài lời ngắn gọn về cảm xúc của mình lúc này được không?”

“Xin hỏi cô…”

Hỗn loạn quá… Đông người quá… Ở đâu ra lắm micro và máy quay thế này?

Tại sao lại có nhiều phóng viên đến vậy? Mọi thứ xung quanh sao đảo lộn hết

thế…?

Mà mình đang ở đâu? Đã xảy ra chuyện gì?

“Thưa quý vị, tôi thay mặt vợ mình trả lời, được chứ ạ! Tôi rất hạnh phúc khi

đã tìm được người mà Sa Hoàng lựa chọn cho mình. Hơn nữa, tôi cho rằng,

tình cảm là thứ có thể bồi đắp dần dần, tôi tin rằng chúng tôi sẽ sống hạnh

phúc bên nhau trọn đời!”

Vợ? Mình lấy chồng từ bao giờ? Sao mình không biết gì thế này?

“Trời ơi! Không hổ danh là Hoàng tử Quý tộc, giọng nói dịu dàng, ấm áp như

khi diễn thuyết vậy! Cho dù đây là một cuộc hôn nhân chính trị thì chúng tôi

vẫn chúc cho họ hạnh phúc suốt đời!”

“Điện hạ… Điện hạ! Chúng em vẫn luôn ủng hộ anh!”

“Hu hu hu! Điện hạ, em sẽ không bao giờ quên anh! Anh sẽ mãi mãi trong trái

tim em!”

“Hoàng tử điện hạ, Đông cung phu nhân, hai người hãy gần nhau hơn một

chút! Đúng rồi, đúng rồi, Đông cung phu nhân xin hãy giờ đồng xu Sa Hoàng

lên đi ạ! Tốt lắm tốt lắm, nào nào, nhìn vào đây!”

“Một, hai, ba!”

“Tách tách!”

Tuần báo Quý tộc đăng tải:

Sự kiện lớn mà mọi người mong chờ nhất ở thế kỷ này! Con trai thứ hai của

Tập đoàn Cung Thị hôm nay đã chọn được nhẫn kim cương của mình, đó

cũng chính là Đông cung phu nhân của Thánh Pha Lợi Á! Vậy còn con trai cả

của tập đoàn Cung Thị liệu sẽ tìm ra được bạch kim của anh ấy, người đó

được gọi là Tây cung phu nhân chăng? Xin quý độc giả đón đợi, chúng tôi sẽ

tiếp tục đăng tải!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.