BadBoy của bọn tôi có một tin hot.
Rất hot.
Cực hot.
Vô cùng hot.
Đó là...
Thằng điên nhất đã quyết định phát bệnh trở lại sau cú sốc ra đi của đại ca. Khỏi nói ai cũng biết đó là trùm của đội tuyển quốc gia môn Lý -
"hot điên-er", tức Thuận đại ca. Nó tái xuất giang hồ với một dòng tít
giật gân trên bảng thông báo của trường, nội dung như sau:
[Hot boy tuyển vợ
Yêu cầu sơ lược: Không bị si đa ghẻ lở, lác đồng tiền, rụng tóc hói đầu, trĩ nội trĩ ngoại.
Yêu cầu cụ thể:
+Chiều cao: >50 cm và
+Cân nặng: > 20 kg và
+Số đo ba vòng: 80-90-100
Mọi thông tin liên hệ số máy: 09064024**, hoặc đến lớp 11 Lý ở phòng 15.]
Bây giờ thì tôi đã ngấm sâu cái câu "trở lại lợi hại hơn xưa" rồi. Độ
điên của nó tăng vọt theo cấp số nhân, có lẽ do kìm nén bấy lâu.
Nó đứng cười hô hố hừ hự với cả đám đang bu quanh, thần thái tươi tỉnh
hết sức. Madi vừa đến trường, đọc xong mớ chữ đó thì chắp tay trước mặt
như đang cầm que nhang, lạy thằng Thuận một lạy, nói thành khẩn:
-Sư phụ, xin hãy nhận con làm đệ tử!
Cả đám ôm bụng cười ha há.
Thằng Thuận mặt tỉnh như ruồi, hất ngược tóc lên, tay vuốt vuốt bộ râu vô hình dưới cằm, đăm chiêu phán:
-Thiện tai, thiện tai! Ta có thể thấy phẩm chất của con nhưng ta chỉ
nhận thê thiếp, không nhận đệ tử, con giới thiệu cho ta vài người đi!
-Em chuyên Anh bữa đi trại đá mày rồi à?-Con Liên đứng tựa bảng, vừa gặm bánh mì vừa hỏi đầy tính giải trí.
-Đó là một cuộc tình đầy sóng gió. -Thằng Cường mắt ngân ngấn lệ, đưa
tay quẹt ngang mũi-Sau nhiều lần hẹn hò tình cảm ở WC trường, WC công
viên, rạp chiếu phim, lẫn bờ bụi, hai anh chị đã phải xa nhau vì chị ấy
phát hiện ra anh Thuận nhà mềnh bị yếu sinh lí!
Cả lũ rơm rớm nước mũi, khóc không thành tiếng vì cảm động.
-Yếu cái đầu bọn mày! -Thằng Thuận vừa kẹp cổ thằng Cường vừa tiếp tục
tự sướng với lũ còn lại- Sinh tao 9,5 còn Lí 9,7 đấy nhé, yếu thế lào
được?
Thằng điên.
Tôi vỗ vai nó, đoạn chỉ tay về phía một thằng nhóc đang đi qua, nói chân thành:
-Thuận, tao thề, tao hứa, tao đảm bảo, nếu mày cua được em đó, bọn tao sẽ tôn mày làm đại ca!
Cả lũ hú hét lên ủng hộ, có đứa sướng quá còn kêu lớn:
-Dầu ăn Ông già hân hạnh tài trợ chương trình này!
Cái ngôi vị đại ca BadBoy có lẽ sẽ để trống mãi thôi, cho đến ngày đại
ca quay về. Dù chúng tôi không biết liệu nó có về không. Người ta thường bảo ra nước ngoài giống như bị tẩy não, con người ta không còn nhớ về
cái gọi là quê hương nữa.
Tôi đang bận nhớ về sự nghiệp vĩ đại của đại ca, còn lũ kia đang họp bàn cách cua trai giúp thằng Thuận thì một giọng nói ngọt ngào cất lên:
-Mấy anh có cần em giúp không?
Cái giọng này đã từng làm tôi nổi da gà nhiều lần: Quạ Đen.
Sau một mùa hè hầu như không gặp, Quạ trở nên đẹp hơn, trong trẻo hơn
nhưng cũng không kém phần sắc sảo. Nó lên lớp 10 rồi đấy, nghe giang hồ
đồn nó là đứa xinh nhất khối, mà có khi còn xinh nhất trường ấy chứ, tự
hào gớm.
Madi có vẻ không được tự nhiên khi thấy ánh mắt Quạ lạnh lùng lướt qua người nó.
-Em ngoan, có cách gì giúp anh đi, anh đang cần cua một bạn trai xinh xắn dễ xương! -
Thằng Thuận mặt đầy hào hứng hỏi Quạ, không biết ngượng mồm mà còn toe toét cười như thể sắp làm cái gì đáng tự hào lắm.
Nàng Quạ tận tình giải đáp:
-Cua trai là cả một nghệ thuật, cách hiệu qủa nhất là giả vờ ngoan hiền
này, ngây thơ trong sáng này! Phải không...-nàng ngừng một lát, từ từ
quay sang cười với Madi-...chị yêu?
Bây giờ tôi mới phát hiện ra một điều, mình là kẻ đã phá hoại tình cảm tốt đẹp giữa hai đứa này, hình như thế.
-Chị không hiểu em muốn nói gì, nhưng câu trả lời là không.-Madi nói, nhìn đi chỗ khác, giọng không tự tin.
Đứng trước Quạ, nó luôn yếu thế, vì là chị không nên bắt nạt em út, hoặc vì cái chết tiệt gì đó họa có trời mới biết.
-Ố ồ...vậy à? Em hỏi cho vui thôi! -Quạ cười rất ngây thơ- Hô hô, vậy là phải về học lại khóa lừa tình cơ bản rồi!
Nói xong nàng thong dong bước đi, để lại cho cả bọn một dấu ba chấm hại não.
-Bị gì đấy? -Tôi hỏi Madi khi nó cứ đứng đực ra mà nhìn theo Quạ, ánh mắt buồn bã và cả tội lỗi.
-Không...không có gì. -Nó lẩm bẩm, còn cười gượng gạo hết chỗ nói.
Tôi đang định bảo nó đừng suy nghĩ linh tinh thì con Liên bước tới, vừa
nhai mì nhóp nhép ngon lành vừa vỗ vai Madi mà giảng đạo:
-Baby, đối với love thì phải biết ích kỉ, nếu không, không chỉ tự làm mình khổ sở mà còn khiến người khác mệt mỏi nữa đấy!
Nó nói như thể kinh nghiệm đầy mình không bằng, tởm.
--------
Cún Cún và thằng Godi dạo này dính nhau như sam, trong khi mới học chung trường được mấy tuần. Khoan, đừng nghĩ đến cái gì kinh tởm, đơn giản là bọn nó thường đi cùng nhau, thậm chí còn đứng hú hí ngay trước hành
lang lớp tôi. Cún bảo thích chơi với thằng đó vì nó dễ thương. Kinh dị.
Tuy nhiên tôi không cần bận tâm vì nếu luận về độ "bôn ba trên tình
trường", Cún Cún không phải là một đứa dễ chơi. Nó tiếp cận thằng đó là
có mục đích, tôi nghĩ vậy.
-E hèm, nhìn tay cậu khiến người ta liên tưởng đến một chính trị gia tài ba!-Cún Cún một tay cầm bàn tay trái của Xpít lên săm soi, tay kia vuốt vuốt như mân mê một món hàng độc, bắt đầu phân tích-Đây là bàn tay của
những người thông thái, đường tâm lí chằng chịt thể hiện nội tâm phức
tạp, nhiều mưu mô thủ đoạn!
Quá đúng rồi, thằng cha đó già như khỉ mà.
-Nhưng đường cậu đang chỉ là đường tình cảm mà!-Thằng Godi đầu thì gật gật đồng tình mà cái miệng thì chém một câu phũ phàng.
-Cấm cãi! -Cún Cún sửng cồ- Tình cảm và tâm lí liên quan đến nhau, hiểu
chưa? Biết tớ hành nghề này bao lâu rồi không? -Nó cười, nháy mắt-Yên
tâm, bà đây mà đã phán thì chỉ có nước chuẩn!
-Ta phỉ!-Thằng Godi quay sang bên làm điệu bộ phỉ nhổ, sau đó đứng cười đểu giả- Bói như gà bới ấy!
Cún Cún mặc kệ, tiếp tục chém gió, tiếp tục săm soi bàn tay đó-Ở giữa
lòng bàn tay có một đường chỉ mờ cắt ngang, có nghĩa là cậu đã hoặc đang hoặc sẽ trải qua một cú sốc rất lớn trong đời! -Nó ngừng nói, quẹt mũi
một cái như xúc động mạnh-Nhưng mà theo tớ thấy thì cú sốc đó đã xảy ra
rồi, đúng không?
Cái này coi bộ cũng đúng nè, cú sốc của thằng này là người tình của nó,
tức đại ca BadBoy, đã ra đi, bỏ nó cô đơn một mình. Nó buồn quá chuyển
sang yêu tôi mà tôi lại không yêu nó. Chuẩn men, à nhầm, chuẩn gay!
-Chuẩn, nói rất chuẩn, con vợ tớ đi yêu thằng khác làm trái tờ im tớ tan nát không còn một mảnh, sốc đến chết được ấy!-Xpít cố tình đập tay cái
rầm vào cánh cửa sổ, chỉ thiếu điều nhảy lầu nữa là đúng với cảm xúc-
Nhưng mà, cú sốc khác còn lớn hơn...-Nó ngừng đập, gục đầu xuống vai Cún Cún, nói như sắp khóc đến nơi- ...đó là lúc ấy tớ mới phát hiện ra,
người tớ yêu không phải con vợ tớ mà là thằng bồ mới của nó, hu hu hu...
Mấy thằng trong lớp tôi đang ngồi ngó, nghe vậy lộn cổ cả đám. Con vợ nó là ai vậy nhỉ? Kinh nhờ?
-Tội nghiệp baby của tôi! -Cún Cún vừa cười nham nhở vừa ôm lấy nó, tay vỗ vỗ lưng an ủi.
Ban ngày ban mặt, bọn này làm giống như tri kỉ gặp nhau ấy, đùa cực kì
tởm. Tôi không ngờ là mới có mấy tuần mà bọn nó đã thân nhau đến thế.
Không ganh tỵ hay gì đâu, chỉ là tôi thấy hai đứa này có gì không ổn.
Con Liên cầm mấy chục viên phấn ném vào cặp đôi tởm lợm ngoài cửa, mỉa mai rùng rợn:
-Ê hai bé, giờ này khách sạn vắng khách đấy! Đừng có ám ở đây nữa!
"Rầm! ", con này còn đóng cửa lại và khóa chặt.
Đùa chứ, nó thích thằng Godi là thật đấy, có điều không nói ra thôi. Nó
ghét bị đùa bỡn, vì Xpít xưa nay xem con gái là đồ chơi, chơi chán là
vứt đi. Có ngoại lệ thì phải, là "con vợ" trong trí tưởng tượng hoang
đường của nó, Madi ấy.
Tuy nhiên, hành động của con Liên vẫn không làm xi nhê gì hai đứa ngoài
kia, cả hai vẫn cười vui vẻ rồi lại kéo nhau đi chỗ khác chơi.
-Tao ước có con dao để đâm thằng khốn đó một nhát chết luôn! -Con Liên trở lại chỗ ngồi, vừa cười vừa nói.
Nó không có nhu cầu che giấu tình cảm trước mặt bạn bè.
Tôi không cần suy nghĩ, ném cho nó con dao của mình:
-Anh tài trợ cho chú đấy!
Nó bắt lấy, nhưng không vội mà trả lại tôi, cười:
-Bây giờ chưa đến lúc, nhớ lần sau cho tao mượn!
Tôi nghĩ là nó đang toan tính điều gì đó, kiểu như cùng chết chẳng hạn. Chậc, mình coi phim xã hội đen nhiều quá bị nhiễm rồi.
-Ê, tao đố bọn mày, thằng Godi có còn trinh không? -Thằng Nam hỏi một câu tỉnh rụi.
"Phụt!", đứa nào đó vừa phun nước ra ngoài.
-Còn mới lạ đấy! -Thằng Hùng "bắt sóng cảm xúc" nhanh kinh dị, phát ngôn ngay.
Thế là lũ con trai bắt đầu ồ lên, cái chủ đề này tôi thề là còn hot hơn
bất kì vụ nào khác. Thằng nào cũng nghĩ bạn hot boy khối 11 không còn là "xử nữ", vì bạn ngày nào cũng đi với bồ, ít nhất hai em.
Cá nhân tôi thì không nghĩ vậy, không thể căn cứ vào chuyện nó có nhiều
bồ mà bảo nó thế được. Nó còn rất...ngây thơ trong sáng giời ạ, ngay cả
thích Madi hay không nó còn không biết. Tất nhiên, nếu tôi không bị
nhầm.
-Còn, tao thề!-Thằng Thuận đập bàn cái rầm, tuyên bố hùng hồn-Anh thử rồi!
-Ha ha ha...-Cả bọn cười bò.
-Bọn mày chả biết cái gì cả!-Tôi ra vẻ đàn anh cười bảo cả lũ-Thằng đó
nhiều vợ thế thời gian và sức lực đâu mà "làm" cho hết, "làm" đứa này mà không "làm" đứa khác thì bị kiện cáo, thành ra đừng "làm"!
-Chuẩn rồi! -Thằng Thuận gật đầu "like" cho một phát.
Cả lũ lăn ra cười tập hai.
-"Làm" là thế nào? -Con Liên bon chen, thò đầu vào giữa đám con trai mà hỏi.
Nó muốn tham gia cả vụ này cơ à?
-Lượn đi, con nít biết cái gì chứ?-Tôi đẩy cái đầu nó ra. Tôi thề, nó là đứa duy nhất mà tôi không thích làm vẩn đục đầu óc trong sáng. Nó chân
thành và yêu thương bạn bè nhất quả đất.
-Haizz, bọn mày là một lũ bệnh! -Nó cười đểu mà lẩm bẩm-Tất cả con trai trên đời đều bệnh như nhau!
-Không bệnh thì đã không còn là con trai, mày thích lấy một thằng chồng bất lực không con?-Thằng Nam cười ha há hỏi.
-Không, tao ở giá.-Con Liên phẩy tay rồi bỏ ra ngoài.
-Ê, không phải mày lấy vợ à? -Thằng Thuận hỏi với theo.
Một chiếc giày bay vào cái "rầm" ngay giữa cả bọn, sém trúng đầu thằng này.
...
Con Liên tỏ ra thế nhưng nó biết rõ những cái gì đang diễn ra trong đầu
bọn tôi, nó biết hết, thật đấy, không giống Madi. Quen với Madi, ban đầu tôi nghĩ Madi trẻ con vậy thôi nhưng ít ra cũng hiểu, giờ mới biết đầu
óc nó trong sáng thật. Nó chưa từng đọc mấy cái truyện mà bọn con gái
cùng tuổi mê mẩn, kiểu như "Rừng Nauy" , "Xin lỗi em chỉ là con **",
"Anh trai em gái"... Nói thật, "Rừng Nauy" thì tôi không có ý kiến,
nhưng hai quyển kia, không có ý chê bai gì Tào Đình đâu, nhưng tôi thề
là mình chẳng thấy nó ý nghĩa chỗ quái nào cả, toàn là sex. Đám con gái
đọc mấy cái đó 80 phần trăm là vì tò mò rồi ấy.
Nhưng nói tóm lại thì Madi là một đứa trong sáng, ít ra là hơn mấy đứa
con gái bạn tôi. Tuy nhiên, nó càng trong sáng, càng thuần khiết thì
càng có sức cám dỗ chết người. Không có ý muốn thể hiện hay đua đòi gì
đâu, nhưng thẳng thắn mà nói, tôi muốn đứa nào từng thành bạn gái của
tôi đều nhớ mãi về tôi, theo cả hai nghĩa trắng và đen. Bạn nghĩ đúng
rồi đấy, tôi đang nói đến cái trò mà thằng-nào-cũng-muốn-làm,thậm chí
cũng là chuyện bình thường thôi.
Thực ra thì Madi tuy rất con nít nhưng nó khá khôn ngoan. Nó thường đến
nhà tôi chơi nhưng hầu như toàn ngồi ngoài sân chơi với White Fang, hoặc vào phòng khách chém gió, xem phim, rất ít khi vào phòng tôi hay chỗ
nào đó quá riêng tư. Nó là một đứa rất biết giữ gìn, thật đấy, yêu thì
yêu thật nhưng không có nghĩa là muốn gì cũng được. Có lúc nó còn xài cả cách giả vờ đi nghe điện thoại, đòi đi đâu đó chơi khi thấy có nguy cơ
xảy ra cái chuyện kia. Nghe buồn cười, nhưng bảo nó trẻ con cũng không
sai mà cáo già cũng đúng.
Tuy nhiên, chuyện gì đến cũng phải đến, thế mới có câu "một khi đã máu thì đừng hỏi bố cháu là ai".
(Warn: 18+ (đặt rating này cho chắc))
Đêm Trung thu mưa tầm tã, sau khi đi chơi chán, tôi đưa Madi về nhà mình vì còn sớm, mới có 9 giờ kém, mà tôi bảo ở một mình chán lắm, thêm nữa
là nó đang vui. Nhà không có ai, hai đứa ngồi trên sô pha trong phòng
khách, xem phim ma. Phim ma là một lựa chọn đúng đắn, tất nhiên là với
tôi, vì muốn xem cho sống động thì phải đóng cửa, tắt điện. Cũng cần phải nói thêm là, Madi rất thích xem phim ma nhưng lại sợ ma. Ban
đầu, nó đòi xem hoạt hình cơ, nhưng tôi bảo con nít, thế là đành xem cái này.
Bên ngoài, tiếng mưa rả rích hòa trong tiếng lá cây xào xạc. Bên trong
nhà là âm thanh ma quái rùng rợn phát ra từ cái ti vi. Cứ mỗi lần con ma có nguy cơ xuất hiện, Madi lại rúc mặt vào sau cái gối không dám nhìn,
trông buồn cười kinh khủng. So với phim kinh dị, phim ma không ghê bằng, vậy mà nó lại sợ ma trong khi lại khoái mấy màn máu me. Thật là điên.
-Có gì đáng sợ đâu? -Tôi trêu nó. Thật ra nãy giờ tôi ngồi ngắm nó chứ
đâu có xem. Okay, hôm nay nó đẹp lắm, cơ mà lúc nào chả đẹp, mặc dù ăn
mặc lúc nào cũng kín đáo nhưng...
-Hic, ghê lắm kia, con ma đi chưa vậy?-Madi vẫn che cái gối ôm trước mặt, hỏi, người hơi run vì sợ.
Tôi ôm nó đặt lên đùi, vỗ về:
-Đừng sợ, chỉ là phim thôi mà!
Người nó mềm mại dã man, cách mấy lớp vải mà tôi vẫn cảm thấy thân nhiệt nó đang tăng lên. Nóng. Tôi tựa cằm lên vai nó, nghe thấy cả tiếng tim
đập dồn dập. Nó cứ như thế này làm sao tôi chịu nổi bây giờ? Tôi hận
không thể ăn tươi nuốt sống nó, ngay và luôn.
Madi bắt đầu cựa quậy, muốn tôi buông ra nhưng tôi giả vờ dán mắt lên
màn hình tivi, ra chiều không để ý, nó đành ngồi yên xem phim ma tiếp.
Trời vẫn mưa, không khí mùa thu se se lạnh, không gian lại khá tối, chỉ
có cái màn hình ti vi là sáng, ôm nó thì thích thật đấy, nhưng ôm mãi
cũng chán, tôi chuyển sang trò khác: hôn. Đêm còn dài, từ từ mà thưởng
thức mới vui, tôi bắt đầu hôn lên má, rồi đến cánh môi mềm. Nó đặt tay
lên ngực tôi, đẩy nhẹ ra, nhưng làm thế càng khiến tôi bị kích thích.
Tôi hôn mạnh hơn, kéo nó vào sát người mình, lưỡi tôi tìm đến lưỡi nó,
nhiệt tình quấn lấy. Nó thở ngày càng gấp hơn, hai tay thay vì đẩy, lại
vươn ra sau cổ tôi, ôm lấy, ngọt ngào đáp trả.
Không để lỡ thêm phút giây nào nữa, tôi đỡ nó nằm xuống trên sô pha,
trong khi vẫn tiếp tục những nụ hôn dài thật dài tưởng chẳng dứt ra
được. Madi không phản đối gì, vẫn chìm đắm hưởng ứng theo. Tay tôi bắt
đầu không an phận mân mê trên người nó, nhẹ nhàng khám phá. Nó yếu ớt ra sức đẩy tôi, hơi thở nóng ran, giọng nói đứt quãng:
-Đừng mà...đừng làm thế...
Tôi thề đó là âm thanh sexy nhất mình từng nghe. Chống cự nữa đi, nó chỉ khiến tôi thấy mình đang được mời mọc. Người nó ngày càng nóng ran, mùi hương quyến rũ đến điên đảo. Tuy nhiên, lúc này phải thật bình tĩnh,
tôi nhẹ nhàng liếm môi nó, thì thầm:
-Ngoan đi nào, anh yêu em!
Sau đó lại là những nụ hôn triền miên, nó chống cự yếu dần, nhưng vẫn cố gắng vớt vát, hỏi tôi:
-Thật không?
-Tất nhiên là thật!
-Vậy...thề đi!
Okay, thề thì thề.
Tôi cho Madi nghe điều nó muốn nghe, rồi bế nó lên, đem vào trong phòng.
Đặt Madi nằm xuống giường, tôi vừa hôn vừa thoăn thoắt lột từng lớp quần áo trên cơ thể nó như dần bóc vỏ một món quà bí ẩn. Dưới ánh đèn mờ ảo, thân thể tuyệt đẹp của nó hiện ra hấp dẫn chết người, tôi vô thức nuốt
vào một cái. Gương mặt nó đã hồng lên, mắt nhắm chặt lại, người run lên
khi bàn tay tôi lướt trên làn da trần trắng nõn và mềm mịn của nó. Cảm
giác vừa mới lạ vừa thích thú, tôi hôn môi nó đến đỏ lên, rồi trượt dần
xuống hõm cổ.
Lúc tôi vào bên trong, hai tay nó bấu chặt lấy tấm ga trải giường, trông rất đau đớn. Tôi nuốt lấy từng tiếng thổn thức của nó, tay mơn nhẹ trên đôi má mềm mại. Nó thả lỏng người hơn một chút, cũng là lúc tôi dấn
sâu, dấn sâu vào. Nó nắm lấy vai tôi, bấu chặt, đôi mắt mở ra, nhìn lên, nửa đau đớn nửa van nài. Phản ứng của nó khiến tôi càng nhiệt tình hơn. Thật lâu sau, màn mây mưa mới tạm kết thúc.
Madi không khóc như bọn con gái vẫn thường làm khi mất đi sự trong
trắng, nó quay sang, rúc đầu trong lòng tôi, thở gấp. Trên tấm ga trắng, giọt máu nhỏ vẫn còn tươi nguyên. Nó có vẻ còn đau lắm nhưng vẫn hỏi
cho bằng được:
-Anh có yêu em không?
Bây giờ thì nó đã chịu gọi "anh" rồi, nghe tình cảm thật đấy.
-Tất nhiên là anh yêu em.-Tôi hôn trán nó. Cái mùi hương này thật mê hồn.
Nó cười nhưng vẫn còn rất sợ, lại rúc đầu vào người tôi hoang mang hỏi:
-Chúng ta...đã đi quá xa rồi...phải không?
-Xa cái gì chứ, chúng ta yêu nhau mà! Đừng có nghĩ linh tinh!
Nó im lặng một lúc, không biết là đang nghĩ gì, tôi có thể cảm thấy hơi
thở nóng hổi của nó, cả tiếng tim đập rất gấp. Lát sau, nó vừa giữ chăn
để che người vừa xích ra một chút, bảo tôi:
-Tặng em...con dao của anh đi, được không?
Trong giọng nói của nó có gì đó vừa hoang mang, vừa lo sợ, vừa dứt
khoát, rất khó tả. Tôi thề là nó đang nghĩ đến cái gì đó kinh dị chỉ nó
mới hiểu.
-Em định giết anh đấy à?-Tôi đùa.
-Đi mà! -Nó năn nỉ.
Tuy nhiên, tôi cũng chiều, tặng nó con dao yêu quý đã theo mình bấy lâu
và đã nhuốm máu không biết bao nhiêu người. Thực ra tôi có tới ba cây
dao kiểu này, giống nhau như đúc, hai cây kia tôi cất trong tủ, để lỡ mà chết vì lí do điên khùng gì đó, trước khi BadBoy tan rã, đời vốn không
nói trước được gì mà, thì sẽ tặng lại cho hai người, một là con Liên,
hai là Cún Cún. Người thứ ba tôi chưa nghĩ ra, nhưng bây giờ thì có rồi.
...
Madi bây giờ đã mặc quần áo vào, ngồi cầm con dao săm soi một cách tò
mò. Tôi thề là nó đang nghĩ một ngày nào đó sẽ...giết tôi bằng chính con dao này. Kể cũng thú vị đấy chứ, được chết dưới tay người yêu mình.
Tôi đưa nó về nhà sau khi nó uống thuốc, thuốc gì thì không cần phải
nói, tất nhiên. Dọc đường nó không nói gì, chỉ tựa đầu vào người tôi.
Cảm giác lúc đó khá là bình yên. Lúc Madi chuẩn bị vào trong cái cổng
biệt thự to đùng, tôi giữ tay nó lại, bảo rằng tôi yêu nó, lúc này nó
mới tươi lên một chút, nói nó cũng yêu tôi, rồi cả hai tạm xa nhau.
Thực ra câu mà tôi muốn nói với Madi, nói bao nhiêu cũng không đủ, đó là "Xin lỗi em!", vì nó yêu tôi thật lòng, cho tôi tất cả mà tôi thì...,
nhưng thực sự tôi không thấy mình tội lỗi lắm, mình tha hóa quá nặng
rồi.