Buổi tối ngày hôm sau Văn Hàn xuống phi cơ, Lâu Đồng Đồng ở cổng trường học chờ hắn.
Bầu trời tối giăng giăng một mảnh, đèn đường phía ngoài cổng trường dần dần sáng lên, trong cửa hàng có học sinh đang chờ người, Lâu Đồng Đồng
đứng ở dưới đèn đường, cầm lấy điện thoại di động lên mạng.
Rất muốn lập tức nhìn thấy hắn, một phút đồng hồ cũng không muốn chờ.
Lâu Đồng Đồng cất điện thoại di động, đôi tay nghịch mái tóc dài mềm
mại, trong lòng đang suy nghĩ khi nhìn thấy hắn câu đầu tiên nên nói cái gì. Hắn rời đi một tuần lễ, không có ở thành phố M, cũng không lên võng du, đây là lần đầu tiên rời xa hắn một thời gian dài như vậy. Lâu Đồng
Đồng có thói quen mỗi ngày có thể ở trong trò chơi nhìn thấy hắn, buổi
tối trước khi ngủ gọi điện thoại, nghe thanh âm ôn nhu của hắn mà dần
dần dần đi vào giấc ngủ, thỏa mãn tắt điện thoại. Một tuần này không có
hắn bên cạnh, Lâu Đồng Đồng mới khắc sâu biết được Văn Hàn đối với mình
trọng yếu đến cỡ nào.
Thói quen hắn vẫn canh giữ ở
bên cạnh mình, quả thực nếu như bị hắn lừa gạt cũng không thể rời khỏi
hắn. Giống như hoa anh túc làm cho người ta lạc lối.
Điện thoại di động vang lên, Lâu Đồng Đồng vui vẻ nhấn nghe, hắn nói ước chừng còn 5 phút đồng hồ nữa là có thể về đến thành phố M.
Lâu Đồng Đồng đi sang của hàng bên cạnh mua một chén trả sữa nóng, tiếp tục đứng dưới đèn đường đợi. Thỉnh thoảng có người đi qua nhìn sang vài lần, nàng vốn rất xinh đẹp, lại đứng dưới ánh đèn, khuôn mặt nàng toát
lên sự tĩnh lặng, khóe miệng mang ý cười, thật hấp dẫn ánh mắt người
khác.
Lúc Chu Tư Thất đi qua chính là nhìn thấy một
màn như vậy, khó trách Hà Thư không thể buông tay, sau thời gian dài,
lại phát hiện thì ra còn có những người khác mỹ lệ động lòng người. Chu
Tư Thất vừa định nhấc chân rời đi, nhưng nhìn thấy ánh mắt Lâu Đồng Đồng trở nên lay động, độ cung khóe miệng của nàng trở nên lớn hơn, đang
nhìn một nam tử từ trên xe taxi bước xuống.
Chu Tư Thất ngẩn người, nhìn hai người này ở một chỗ ngọt ngào đến buồn nôn.
Lâu Đồng Đồng là Lục Đồng, vậy bạn trai của nàng không phải là Dịch
Thủy Thanh Hàn sao? Chu Tư Thất ngơ ngẩn, lại nhìn nam tử kia thêm vài
lần, hình tượng Dịch Thủy Thanh Hàn trong trò chơi trong nháy mắt cùng
hắn hợp làm một.
Thì ra ban đầu ánh mắt mình không có nhìn lầm, tựa hồ như Dịch Thủy Thanh Hàn vốn phải trưởng thành là cái
bộ dáng này, khuôn mặt anh tuấn, dáng người thon dài, hắn đi tới nơi
nào, nơi đó lên trở thành một đạo phong cảnh.
Chu Tư
Thất châm chọc cười cười, nếu Hà Thư chỉ cần đối với mình bằng một nửa
như Dịch Thủy Thanh Hàn đối với Lục Đồng, nàng cũng sẽ không ghen tỵ
với Lâu Đồng Đồng như thế.
“Hành lý của anh đâu?” Lâu Đồng Đồng nghiêng đầu nhìn phía sau hắn, cũng không buông tay, tiếp tục ôm hông của hắn.
“Anh cho người ta đưa về nhà rồi. ” Văn Hàn sờ sờ tóc của nàng, ánh mắt toát lên sự ôn nhu.
“Vậy bây giờ chúng ta tìm một chỗ ngồi một chút? Nơi này thật nhiều
người qua lại.” Mặc dù cảm giác được những người đi ngang qua đều nhìn
hai người, nhưng Lâu Đồng Đồng vẫn không thôi buông tay, đã ôm được hắn
như vậy, sợ buông tay hắn liền biến mất.
“Em muốn đi đâu?”
Lâu Đồng Đồng nói: “Mạng ký túc xá trường em bị hỏng, mấy ngày qua em
cũng không thể lên võng du. Mấy ngày hôm trước trong trò chơi có một
cuộc thi đấu, em có tham gia, nhận được phần thưởng là một đôi trang
phục tình nhân. Lúc nào anh trở về lên võng du xem y phục có đẹp hay
không.”
Văn Hàn nhàn nhạt nói ra một câu: “Nhà anh có mạng.”
“Vậy ý của anh là muốn mời em đến nhà của anh lên mạng sao?”
Hắn cười cười, tán thành nói: “Thật thông minh.”
Lâu Đồng Đồng gật đầu: “Vậy bây giờ đi thôi.”
Hắn khiêu mi: “Mạng ký túc xá trường em đại khái còn lâu mới sửa xong,
em bây giờ trở về thu thập mấy bộ quần áo, đem theo laptop nữa, đến ở
nhà anh vài ngày đi, thế nào?”
Lâu Đồng Đồng buông
tay ra, lui về phía sau một bước đứng lại, bộ dạng nghiêm túc: “Em không phải là người tùy tiện.”
“Tùy tiện thì không phải là người?”
“. . .”
Văn Hàn dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng mà đụng đụng mặt của nàng, nói: “Ừ, hiểu rõ, anh cũng đang có ý đó, sẽ không để cho em chạm vào người anh.”
“. . .”
Kết quả chính là Lâu Đồng Đồng trở lại ký túc xá thu thập mấy bộ y
phục, mang laptop, theo hắn về nhà trọ. Văn Hàn đã năm thứ tư, bắt đầu ở công ty thực tập, hắn bình thường cũng không ở trong nhà, mà một mình
thuê nhà trọ gần công ty ở. Hắn mới đầu đã nói với Lâu Đồng Đồng, nhưng
nàng không nhớ, khi đến nhà trọ của hắn mới phát hiện ở đây chỉ có nàng
và hắn hai người ở.
Ra khỏi thang máy, Lâu Đồng Đồng
cầm lấy bọc đồ khẩn trương, vừa nghĩ tới sẽ sống cùng hắn trong một mái
hiên, đã cảm thấy nóng mặt.
Vách tường trơn bóng phản chiếu hình ảnh hai người bọn họ, hắn đứng sát sau lưng nàng, khẽ cúi
đầu nhìn khuôn mặt nàng, hai mắt sáng long lanh, bộ dáng tâm tình rất
tốt.
Lâu Đồng Đồng nghiêng đầu nhìn hắn, nói: “Mạng nhà anh có nhanh không?”
“Bảo đảm nhanh so với trường em”
“Dường như nơi này cách trường học em rất xa.”
Văn Hàn lấy ra cái chìa khóa mở cửa, thản nhiên nói: ” Buổi sáng anh lái xe đưa em trở lại trường đi học.”
Ách, dường như không có gì không ổn, Lâu Đồng Đồng gật đầu, đi theo hắn vào phòng.
Trong căn hộ của hắn bố trí gọn gàng, trên bàn có mấy tờ báo, bên cạnh
là một chiếc khung ảnh, bên trong là nàng ôm cánh tay hắn cười đến vui
vẻ.
Văn Hàn cầm lấy laptop của nàng đứng ở cửa phòng, nói: “Đồng Đồng, tới nơi này, phòng của em.”
Lâu Đồng Đồng vào gian phòng, đánh giá một vòng, rất hài lòng, chạy về bên cạnh nhìn hắn chuẩn bị lắp đặt mạng.
Mở máy vi tính ra, liền lên mạng, Văn Hàn nói: “Được rồi, mạng không
dây không nhanh thế này, em dùng cái này rất tốt. Đồ đạc em tự sắp sếp,
dù sao nơi này cũng coi như là nhà của em.”
Lâu Đồng Đồng thử dò xét: “Ném loạn rác rưởi có được hay không?”
Hắn vỗ vỗ mặt của nàng, “Được, vậy một mình em thu dọn sạch sẻ.”
Lâu Đồng Đồng đem đồ đạc treo cẩn thận, sau đó chạy đến bên ngoài phòng của hắn, nghiêng đầu nhìn một hồi lâu, nói: “Em tiến vào nha, đi thăm
phòng của anh một chút.”
Văn Hàn ngồi ở trước bàn máy tính, không ngẩng đầu, nói: “Ừ.”
Lâu Đồng Đồng chân trần bước vào, không biết dẫm lên vật cứng gì, chân
bị đâm vào, ”A” một tiếng. Văn Hàn nhanh chóng ngẩng đầu, lập tức nhìn
về phía chân của nàng, đứng lên đi tới bên cạnh nàng ngồi xổm xuống.
“Nhấc chân, anh nhìn xem có sao không.” Tay của hắn vuốt ve mắt cá chân Lâu Đồng Đồng, khiêu khích thần kinh của nàng.
Lâu
Đồng Đồng da đầu tê dại, ngây ngốc đưa chân ra, nhìn hắn cúi đầu chuyên
chú ánh mắt mà sững sờ. Chân bị hắn nhấc lên, nàng chẳng qua là dẫm lên
một cái bật lửa, chân cũng không bị thương.
Văn Hàn thở phào một hơi, đem cái bật lửa ném qua một bên, vừa sờ sờ chân của nàng, nói: “Cảm giác rất tốt.”
Lâu Đồng Đồng phản xạ có điều kiện muốn đá hắn một cước, lại bị hắn nắm cổ chân, nghe được giọng cười nhẹ của hắn, không khí trong phòng trong
nháy mắt trở nên vi diệu, nàng chớp mi nhìn hắn, tim đập dồn dập.
“Vợ yêu, anh vừa đăng nhập trò chơi rồi, trang phục tình nhân rất đẹp.”
Lâu Đồng Đồng cười lên, gật đầu: “Em cũng cảm thấy rất đẹp.”
“Ừ, nên có thưởng.” Văn Hàn đứng lên ôm nàng, đem đầu của nàng xoay lại hôn xuống.
Lúc Văn Hàn ôm nàng ngồi trước máy vi tính lên mạng, nàng đột nhiên
nghiêng đầu, nói: “Hà Xử Bất Thính Phong cùng Tư Thất Thất ly hôn, dường như bọn họ ở trong hiện thực cũng chia tay.”
Hắn đặt đầu trên vai Lâu Đồng Đồng, cọ cọ, nói: “Tư Thất Thất tìm em làm phiền?”
“Không có. . .” Là Hà Thư có bệnh, làm cho nàng bị phiền toái, nhưng
nàng lại không biết nói ra sao với Văn Hàn, liền giữ lại đi.
“Ngô, chia tay thật vui vẻ, chúng ta không học bọn họ.”
Lâu Đồng Đồng ôm cổ của hắn, do dự mở miệng: “Văn Hàn, em sợ.”
Hắn vuốt ve tóc nàng, hỏi: “Sợ cái gì?”
“Sợ chúng ta cũng sẽ theo chân giống bọn họ.”
“Sẽ không.”
Lâu Đồng Đồng nói: “Anh khẳng định như vậy?”
Hắn nói: “Ừ, anh đối với em có lòng tin.”
“Cái gì gọi là đối với em có lòng tin, em là em thế nào, nếu có ngày
nào đó anh thay lòng đổi dạ, em sẽ bóp chết anh.” Nàng làm bộ hung ác.
Hắn cười lên, nhãn quang thâm thúy, nói: “Được”.
Buổi tối Lâu Đồng Đồng đi tắm rửa, Văn Hàn mở tài khoản của mình làm
nhiệm vụ. Đi qua cửa thành, có một nam nhân tiên tộc vẫn luôn đi theo
hắn.
『 tư hàn huyên 』 Cửu Sinh Cửu Thế đối với ngươi
nói: “Ngươi lại mở hai tài khoản a? Chúng ta cùng nhau làm nhiệm vụ?”
Dịch Thủy Thanh Hàn không phản ứng hắn, tiếp tục đi về phía trước. Còn trước máy vi tính Văn Hàn nheo mắt lại.
『 tư hàn huyên 』 Cửu Sinh Cửu Thế đối với ngươi nói: “Lần trước ngươi
còn chưa cảm ơn ta a! Thôi vậy, ta cũng không phải là loại người hẹp
hòi, chúng ta cùng nhau xoát phó bản cấp 120 đi?”
Một lát sau. . .
『 tư hàn huyên 』 Cửu Sinh Cửu Thế đối với ngươi nói: “A a a a a ngươi đừng có không nói lời nào nha!”
『 tư hàn huyên 』 Cửu Sinh Cửu Thế đối với ngươi nói: “Được rồi. ( đỏ mặt ) ta thích ngươi .”
Tiếng nước chảy ào ào trong phòng tắm, Văn Hàn nghiêng đầu hướng phòng tắm nhìn một cái, hai tay đánh xuống một câu.
『 tư hàn huyên 』 ngươi đối với Cửu Sinh Cửu Thế nói: “Ta có lão bà, ta đối với nam nhân không có hứng thú.”
Phốc. . .
Cửu Sinh Cửu Thế lau cái trán đầy mồ hôi một cái, nhìn chằm chằm kiếm
khách trên màn ảnh máy vi tính một hồi lâu, im lặng nuốt nước bọt. Không phải là Lục Đồng vào tài khoản? Tại sao tại sao tại sao tại sao. . .
Nội tâm của hắn đang điên cuồng rít gào. . .
Hắn thật vất vả mới quyết định bày tỏ tấm lòng của mình. . .
Đây là vì sao vì sao vì sao!
Gặp Cửu Sinh Cửu Thế hồi lâu không trả lời, Văn Hàn chống cằm cười
cười, đôi mắt híp lại, ngón tay lại bắt đầu linh hoạt viết chữ.
『 thế giới 』 Dịch Thủy Thanh Hàn: Cửu Sinh Cửu Thế, đừng tới dây dưa
ta nữa ~ ta đối với lão bà của ta Lục Đồng tình thâm như nhất. Ta nhân
tiện cảnh cáo ngươi, không nên đi quấy rầy lão bà của ta.
Rất nhiều người đều nhớ kỹ lần cướp hôn ngày trước, Cửu Sinh Cửu Thế
không để ý thế tục, dũng cảm chạy đi đoạt chú rễ, lần này Dịch Thủy
Thanh Hàn lại công khai cự tuyệt hắn, ngao ngao, lòng các mỗ hủ nữ bát
quái lại hừng hực bốc cháy lên.
『 thế giới 』 Khắp nơi hoa cúc: a a a a a a a a a, có tiền đồ!
『 thế giới 』 Mỹ Diễm Kiều Hoa: ( trợn mắt ). . .
『 thế giới 』 Khán, Hữu Hôi Ky: ( gõ mõ )
『 thế giới 』 Thần Điêu Đại Hiệp Dương Quá: ( gõ mõ ) Thanh Hàn huynh,
xem ra ngươi chẳng những làm cho nữ nhân thích, lại còn quyến rũ cả nam
nhân. Cửu Sinh Cửu Thế, lão tử bội phục ngươi!
『 thế
giới 』 Đáng tiếc không phải là ngươi: ( đỏ mặt ) Cửu Sinh Cửu Thế, thêm
ta nha, ta ủng hộ ngươi, cho ngươi cung cấp một vài thứ tốt, bảo đảm
ngươi lĩnh ngộ.
『 thế giới 』 tỷ là công: ngao ngao,
ta cũng có ta cũng có! 《 dạy ngươi như thế nào nhanh chóng thành một
cường công 》! Đến đây đi đến đây đi, pm ta! Miễn phí dạy học! !
Cửu Sinh Cửu Thế từ trên ghế té xuống. Dựa vào, một đống nữ nhân cho
hắn phát tư hàn huyên nói rất bội phục hắn, quyết định truyền thụ cho
hắn chút kiến thức, giúp hắn đem Dịch Thủy Thanh Hàn làm tới tay. . .
Rơi lệ đầy mặt, hắn thích chính là Lục Đồng a a a a a! Dịch Thủy Thanh Hàn ngươi tên khốn kiếp!