Tôn Chí Tân sáng sớm ngày hôm sau đứng lên tiếp tục kế hoạch muối đồ ăn. Thứ này tuy rằng không phải quan trọng gì, nhưng nó có thể cải thiện khẩu vị, chế thuốc, có lý do này như vậy đủ rồi. Cái gì gọi là sống? không phải là cố gắng cải thiện hiện trạng, làm cho mình có thể sống tốt hơn một chút sao ? huống chi trước mắt Tôn Chí Tân quả thật cũng tìm không thấy việc khác có thể làm.
Muối chua bình thường có hai cách làm, muối ẩm hoặc muối thấp.
Muối ẩm là đem nguyên liệu rửa sạch sau đó phơi nắng, sau khi ướp muối bỏ vào lọ mà thành, toàn bộ trình tự làm cũng không có gì đặc biệt, chính là bước cất giữ cuối cùng hơi khác biệt chút.
Ở chỗ Tôn Chí Tân sống trước kia, muối chua thường dùng một thứ tên là vại muối chua. Kỳ thật cũng chính là chọn một cái bình có miệng rộng, trước đem nguyên liệu đã muối bỏ vào trong bình, nhất định phải nhớ ấn xuống thật chặt. Quán khẩu chỗ dùng vỏ măng đậy lại tránh thứ bên trong đổ ra, lại dùng hai mảnh trúc giao nhau hình chữ thập khóa lại, cùng vỏ măng làm thành kết cấu chắc chắn. Cuối cùng úp miệng lọ xuống, để ngược dưới ánh mặt trời, ở dưới để một cái đĩa đựng nước, đem miệng bính cho vào trong nước để ngăn không khí đi vào, sau rõ nhớ định kì cho thêm nước tổn thất là được.
Ưu điểm của nó là sản phẩm muối như vậy có thế bảo quản chất rất lâu, chỉ cần bảo quản thích đáng, ăn vài năm cũng không thành vấn đề. Khuyết điểm là đồ muối rất đậm, cơ hồ không có cách nào trực tiếp ăn, mà là dùng để nấu canh ăn,. Hơn nữa thời gian phơi nắng rất dài, phi thường nhàn rối làm mới thích hợp.
Muối thấp lại là trước pha chế nước muối, trong nước muối có thể căn cứ khẩu vị yêu thích của bản thân tăng thêm gia vị. Sau đó đem nguyên liệu bỏ vào ngâm, sau khi ngâm thành thức ăn nửa chín lại lấy ra cất vào lọ tiếp tục muối, trực tiếp muối để ăn, phần việc về sau cùng muối ẩm giống nhau . Chỗ tốt là hương vị rất tuyệt, điều phối thích hợp. Khuyết điểm là thời gian bảo quản không lâu, không dễ để dành, hơn nữa lúc ngâm có vẻ phiền toái, thuộc loại đồ chua kết hợp với đồ, trình tự làm việc có vẻ nhiều.
Ở nhà họ Tôn, mẹ Tôn Chí Tân trước kia vẫn vận dụng biện pháp này muối đồ ăn, phối liệu nàng dùng rất đặc biệt, có thể xem như bí kĩ độc truyền nhà họ Tôn. Mới trước đây Tôn Chí Tân luôn thích ở phía sau hỗ trợ, hai mẹ con nói nói cười cười cùng muối chua, đợi đến mùa đông lấy ra trộn đồ ăn ăn. thời gian muối đồ ăn trở thành hồi ức tốt đẹp nhất trong trí nhớ Tôn Chí Tân, cho nên hắn vẫn nhớ rõ cách muối chua phức tạp này, lại hoài niệm hương vị của mẹ nồng đậm của nó.
Tôn Chí Tân phỏng chừng mình không có thời gian chờ đợi phơi nắng, liền chọn cách muối thấp. Hơn nữa đồ ăn trong tay có vẻ nhiều, đến lúc đó nếu cố ăn phỏng chừng cũng không như thế nào ăn hết, thời gian bảo quản chỉ cần đảm bảo sạch sẽ, cách muối thấp hương vị còn rất được, tất nhiên là chọn cách muối thấp.
Về phần vại muối, Tôn Chí Tân tạm thời làm một cái bồn gỗ giải quyết chuyện này. Cái này cũng không khó, chính là đang làm gặp chút vấn đề nhỏ, bởi vì bản thân Tôn Chí Tân cũng không phải thợ có tay nghề kỹ thuật cao, cách hắn làm bồn gỗ đều là cái chắc hẳn phải làm, kết quả làm được bồn gỗ không khỏi có vài chỗ rỉ ra.
Giải quyết đến giải quyết đi đều không giải quyết được vấn đề rò rỉ này, Tôn Chí Tân liền mặc kệ nó, nó muốn rỉ thì rỉ đi, dù sao rỏ rỉ có chút đối với cả cái bồn gỗ mà nói không phải thực nghiêm trọng, thuộc phạm vi có thể chịu được.
Cuối cùng, chỉ là đợi ba ngày, sau ba ngày sẵn sàng phục vụ đồ muối chua. Nhìn ba vại muối này, trong lòng Tôn Chí Tân có cảm giác thành tựu . Hắn giờ rốt cục hiểu được mấy thím ở hiện đại, thậm chí bao gồm chính mẹ mình, vì sao lúc chuyển nhà lại đau lòng cái bình muối chua của mình như vậy, sợ trong lúc khuân vác bị vỡ — dù có một cái mới , chủ nhân vẫn đau lòng . Này không liên quan đến vấn đề giá trị của nó, mà là vấn đề đầu nhập bao nhiêu cảm tình. Giờ Tôn Chí Tân mỹ mãn nhìn ba bồn mua chu, trong lòng cũng rất có cảm giác như là đang nhìn con gái rượu……
Làm xong Tôn Chí Tân lại không tìm thấy việc để làm, loáng thoáng cảm thấy cái bồn gỗ lớn mình làm được kia hẳn là còn có chỗ dùng khác quan trọng hơn, nhưng nhất thời chính là không thể nghĩ ra được.
Lúc này ước chừng đã là cuối mùa thu, thời tiết lại chuyển lạnh, không chỉ có chênh lệch nhiệt độ lớn, thời điểm giao hòa ban đêm còn có sương mù. sương mù dày đặc bao phủ doanh địa, nhiệt độ không khí lại có vẻ có chút thấp.
Buku vẫn giống như những đứa trẻ khác trong tộc, sáng sớm chuyện đầu tiên cần làm chính là đi kiếm củi. Tôn Chí Tân liền nhìn thân thể nhỏ bé của hắn bị sương mù dày đặc nuốt chửng, kiếm củi xong lại từ trong sương mù dày đặc đi ra, trong lòng không biết sao rất đau lòng. Hắn có thể tưởng tượng, tiểu thiếu niên nhỏ bé kia cả người bị không khí đông lạnh hơi run run như thế nào, dùng sức một bên dùng tay xoa xoa thân thể nhỏ bé của mình, một bên xoay người kiếm củi — trong lòng lại nhịn không được đau đớn.
Trẻ con tiền sử thật là hiểu chuyện, cũng thật là đáng thương. Tôn Chí Tân thậm chí muốn thế Buku đi giúp hắn kiếm củi, nhưng hắn lại biết Buku khẳng định không muốn, bởi vì đứa trẻ kia đem chuyện này coi như là một loại trách nhiệm, phải hoàn thành nhiệm vụ. Hiểu được điểm ấy, đối với tiểu gia hỏa kia liền càng đau.
Bản thân Tôn Chí Tân cũng có da thú, nhìn Buku bị đông lạnh thành như vậy, đã nghĩ làm cho hắn làm một kiện áo da, lại làm một cái quần da mặc vào chống lạnh, đừng để đứa nhỏ này mỗi sáng sớm lúc đi kiếm củi bị đông lạnh miệng tím tái cả lại.
Chọn da thú, lại đại khái khoa tay múa chân một chút hình thể của Buku, căn cứ vào đó cắt da thú thành những mảnh ghép, lại dùng kim luồn sợi đay đem chúng may vào với nhau, ý đồ muốn làm chiếc áo da đầu tiên thời tiền sử.
Toàn bộ quá trình tiếp theo khá dễ, may mắn Tôn Chí Tân từ chỗ Tiger lấy lại ba lô của mình, bên trong không ít công cụ này nọ, đặc biệt là con dao Thụy Sĩ đa năng kia, trong lúc này phi thường hữu dụng, nếu không chuyện may áo da này căn bản chính là hữu tâm vô lực.
Nhưng cho dù có công cụ tiên tiến trợ giúp, Tôn Chí Tân vẫn phải thập phần cố sức. Da thú kia vừa dày vừa thô, còn cứng ngắc, dùng kéo rất tốn công, còn không bằng dùng dao cắt.
Tôn Chí Tân liền vẽ bản vẽ, đem da thú đặt lên dùng dao chiến đấu với chúng nó, cuối cùng mới cắt thành hình dạng chính thức có thể dùng may.
Sau đó là khâu vá, toàn bộ quá trình liền càng làm cho người ta đau đầu. Trước kia Tôn Chí Tân vẫn không rõ vì sao trên TV phụ nữ may chăn nặng hay đế giày sẽ đeo một cái vòng sắt ở đầu ngón tay. Giờ hắn hiểu rồi, đối với loại da thú tiền sử thô chế này , muốn dùng kim đâm xuyên nó thật là một chuyện khó khăn phi thường, phải có một cái vòng sắt như vậy ở đầu ngón tay dùng để đè mũi kim xuyên qua da thú mới có thể khâu lại, có nên cái vòng sắt này còn có một cái tên rất đẹp: cái đê.
Không có đê, Tôn Chí Tân trước kia không quan tâm mấy chuyện may vá này, không dùng đến thứ kia. Ở hiện đại, rât nhiều người cũng không thường xuyên may vá quá quần áo. Cho nên Tôn Chí Tân chỉ đành tìm kiếm trong mấy thứ đồ của mình, cuối cùng tìm được một cái vòng sắt rộng coi như cái đê đeo lên đầu ngón tay.
Có đê cùng kim inox, lại thêm nghị lực vô cùng cường đại và thống khổ tóc cũng trụi lủi, Tôn Chí Tân mất chừng tám ngày mới làm được cho Buku một bộ đồ che ngực. Không có cách nào khác, kỹ thuật của một thằng đàn ông trước kia chưa từng may đồ như hắn, lần đầu tiên liền làm ra được như vậy, đã thực khó lường . Về phần tay áo, hắn còn chưa có khả năng làm ra, cho nên chỉ có thể che ngực.
Bất quá chỉ che ngực cũng là món đầu tiền thời tiền sử, khi Buku mặc nó vào vui ngất trời. Nó cũng thật ấm áp, vừa mặc vào thân thể đã có thể cảm giác được một chút ấm áp, khi đi kiếm củi cũng không có lạnh như trước kia nữa.
Đợi Tôn Chí Tân mặc đồ vào cho hắn một cách ngay ngắn, tiểu tử kia liền khẩn cấp chạy đi khoe những người khác thứ mới Zimmer nhà mình làm cho mình.
Thứ này vừa ra đi khoe ra, liền khoe ước chừng cả buổi sáng mới trở về. Tôn Chí Tân dùng tay hỏi cảm thụ của hắn, Buku đáp:“Trước ngực và sau lưng đều thực ấm áp, thật tốt. Zimmer, ta thực thích ! chính là cánh tay lạnh.”
Đương nhiên, chỉ là áo che ngực, cánh tay còn lộ ra bên ngoài, đương nhiên là lạnh……
Buku lại nói:“Còn có chút cưng cứng, khó vận động . Nhưng rất tốt rồi, thật sự ấm áp, những người khác cũng không có để mặc đậu, ta còn nghe phụ nữ trong tộc nói muốn đến học ngươi tập làm cái này.”
Tôn Chí Tân hướng Buku dùng áchngữ nói:“Tất nhiên là cứng rồi , đem da thuộc qua……”
Trong đầu đột nhiên linh quang chợt lóe, đúng vậy, da khi thuộc có thể khiến cho da dùng lâu bền không nói, còn có thể trở nên mềm mại ấm áp, là một bước phải tiến hành, hắn như thế nào liền đã quên đlàm sao lại quên mất tiêu !
Hắn rốt cục hiểu được vì sao hắn vẫn cảm thấy bồn gỗ có tác dụng quan trọng khác, thì là nó còn có thể dùng để thuộc da !
Thuộc da là một quá trình trung gian quan trọng, có thể nói toàn bộ quá trình bước quyết định cuối cùng da có tốt hay không chính là ở một bước này.
Trong toàn bộ quá trình đặc chế phức tạp, giờ bộ tộc thợ săn tiếp cận được hai bước thô ráp nhất, chính là trước đem da từ trên người động vật lột xuống, tiến hành nạo mỡ đơn giản, sau đó đem da phơi nắng, ra được da thuộc nguyên thủy.
Chỉ trải qua hai bước đơn giản như vậy da thuộc cứng rắn, dày mà trọng, đồng thời còn tản ra mùi khó ngửi. da thuộc như vậy không chỉ có chất lượng cực thấp, còn dễ dàng mốc meo hư thối, bảo quản không tốt liền rất dễ hư không thể tái sử dùng. Mà đến mùa đông, độ thô cứng của nó khiến cho hiệu quả giữ ấm của nó rất thấp, vừa không hợp làn da, cũng không thể bao bọc tốt thân thể.
Mọi người đều biết, quần áo hay đồ da để giữ ấm, nguyên lý vật lý ở chỗ kết cấu của nó có thể hình thành một tầng cách trở không khí cách nhiệt lưu động, do đó đem độ ấm bảo trì. Mà đối với quần áo để mặc mà nói, có thể khiến người mặc cảm giác thoải mái tổng kết lại không ngoại trừ mấy điểm: Mềm, nhẹ, mịn, mượt, ấm áp. Sản phẩm dùng cách làm của bộ tộc tiền sử hoàn toàn không thể thỏa mãn những yêu cầu này, có thể nói điều duy nhất đáng nói đến là độ dày của nó, có thể tạo được một ít tác dụng bảo hộ vật lý, công năng chân chính của quần áo nó không có làm được.
Vì muốn nó giống quần áo hiện đại có thể giữ ấm, cũng mặc thoải mái, nhất định phải tiến hành thuộc da.
Thuộc da hoặc phơi nắng hoặc ngâm thuốc, dùng chất kiềm trừ bỏ mỡ thừa trên da, lợi dụng nguyên lý phản ứng hóa học thay đổi cấu trúc của da, cuối cùng được da thuộc mềm, nhẹ, không dễ biến chất, mốc meo. Trải qua một bước thuộc da này, nếu kỹ thuật tốt có thể đạt được da thuộc giống như ở hiện đại. Chỉ cần tiếp tục gia công, tinh chế, cuối cùng sẽ có được da thuộc dùng để làm các loại áo da, da cụ.
Thuộc da thứ quan trọng nhất là xút, hiện đại có rất nhiều loại xút, từ hoá chất công nghiệp kiềm xút đến xút thực vật, chủng loại của nó đa dạng. Nguyên liệu bào chế có từ khoáng vật đến thực vật, cũng rất phong phú. Ở hiện đại, công nghệ thuộc da đã rất phát triển, chế phẩm da thuộc ứng dụng đến từng ngóc nghách.
Bởi vậy trong PDA của Tôn Chí Tân thông tin tương quan thu được rất phong phú, hắn chỉ cần tìm ra một loại hợp với thời tiền sử một nghèo hai trắng điều kiện vật lý thấp để dùng là được.
Xút thực vật nguyên liệu thông dụng, chất lượng da thuộc kỹ càng mềm mại, dùng để mặc phi thường thích hợp, dùng biện pháp này tạo xút nhìn như không tệ. Nhưng tại thời tiền sử này, làm xút thực vật khó khăn, chiết xuất càng lao lực, theo lý luận thì biện pháp này cũng không thích hợp.
(Lời của editor: thực ra làm xút từ thực vật dễ hơn dùng khoáng thạch + xút khoáng thạch cho chất lượng tốt hơn :>)
Mà cách dùng khoáng vật đặc chế đơn giản, nguyên liệu dễ lấy, là lựa chọn vô cùng tốt. Khuyết điểm là da thuộc chất lượng cũng không tốt như thuộc bắng xút thực vật. Chỉ là giới hạn trong điều kiện trước mắt, dùng biện pháp này thuộc da hình như là lựa chọn duy nhất.
kích động chạy tới tra pda, tìm được vài loại phương pháp thuộc da gia công đơn giản. mỗi một loại đều đơn giản thực dụng, lợi dụng công cụ hiện có là có thể hoàn thành. Mỗi loại tự có ưu khuyết điểm, khiến người ta vui mừng là vài loại phương pháp thuộc da này tại thời tiền sử hoàn toàn có khả năng làm được. Được kết quả như vậy khiến Tôn Chí Tân cảm giác như được đặc cách lại không biết theo ai. Tựa hồ mỗi loại đều không tệ, lại đều bởi vì nguyên nhân từng nhà mà có vẻ đơn giản, thiếu một vài bước ở đâu đó, Tôn Chí Tân nhìn đi nhìn lại cuối cùng cũng không biết i dùng biện pháp nào mới tốt.
Mặc kệ nó , dù sao mình trước kia cũng chưa từng thuộc da, liền máy móc làm theo thôi. Tựa như câu nói : Việc gì cũng có lần đầu tiên, mà lần đầu tiên cảm giác thường không thoải mái. Hậu quả là có ăn khổ cũng có vui sướng, vậy thì vừa khổ vừa sướng đi. Mà cùng lắm thì thuộc hỏng mà thôi, đối với loại tình huống này Tôn Chí Tân có dự kiến trước chọn da phẩm chất kém từ chỗ người già trong tộc, dù bị hỏng cũng không quá đau lòng.
Căn cứ đơn giản nhất, ít nguyên liệu nhất, Tôn Chí Tân chọn hai loại biện pháp, tính mỗi cách thử một chút.
Hai loại biện pháp một loại dùng phèn chua (KAl(SO4)2, một loại dùng Sunfat Natri ngậm nước (NaSO4), Tôn Chí Tân loáng thoáng cảm thấy nhìn thấy chúng ở đâu đó. Cẩn thận ngẫm lại mới đột nhiên nhớ lại lần đó đi thám hiểm, ở cuối hành trình đi ngang qua hồ Ma Quỷ năm người kiểm rất nhiều khoáng vật thiên nhiên trở về, trong đó có phèn chua và Sunfat Natri ngậm nước. Lúc ấy căn bản không nghĩ tới lấy về tạo xút, chỉ là cảm thấy mấy thứ này có tác dụng, dù dùng để chế thuốc có thể trị không ít tật xấu, mới cùng đám người Qigeli cùng nhau kiềm nhiều trở về.
Giờ xem ra ngay lúc đó chưa có dự kiến trước, vô tình đem về khoáng vật cần dùng.
Chỉ là…… Lúc trước vài thứ kia kiểm trở về để chỗ nào?
Tôn Chí Tân chính là một con ngựa không cương, làm việc chỉ lo đầu khônglo đuôi, về doanh địa lại phát sinh rất nhiều chuyện lộn xộn, sớm đem việc này quẳng ra sau đầu, giờ mới nhớ tới quay lại tìm kiếm. Giờ trong lòng hắn chỉ cầu nguyện mấy dã nhân tiền sử đừng đem mấy thứ này coi như mấy viên đá vô dụng ném đi, nói cách khác chỉ sợ còn lại phải mạo hiểm chạy tới hồ Ma Quỷ một lần kiểm đá. Hồ Ma Quỷ chỗ kia cũng không phải là chỗ hay ho gì, dù ở hiện đại chỉ sợ cũng là hiểm địa nổi danh thần bí, không có việc gì tốt nhất đừng đi loạn, trân ái sinh mệnh, rời xa kỳ cảnh có uy lực thiên nhiên thần bí.
Nghĩ tới nghĩ lui phỏng chừng việc này phải hỏi Qigeli mới được, đại hiệp cụt tay làm việc ổn thỏa lão luyện, rất có tác phong lão tướng cẩn thận chu toàn, hắn khẳng định sẽ bảo quản chỗ đã vất vả mang về. Đáng tiếc giờ Qigeli không ở trong doanh , ở rừng báng bên kia chỉ huy chặt cây thu hoạch cây báng.
Vội vàng chạy đi hỏi Arek, lão đầu nhi nói không biết, hắn không phụ trách trông giữ ‘Đá’. Lại chạy tới hỏi Tamu, dùng tay không thể nói chuyện với nhau, chỉ đành kéo Buku khi phiên dịch lại, mới biết được hắn cũng không biết việc này. trong lòng chỉ nói nguy rồi, sợ là thật bị đám dã nhân tiền sử coi như đá đánh mất, cuối cùng ôm một tia hy vọng chạy đến chỗ Caban, mới nghe Caban nói Qigeli lúc đi ủy thác Alfa bảo quản mấy thứ kia. Mừng rỡ chạy đi tìm Alfa, quả nhiên ở chỗ hắn tìm được đá lần trước mang về.
“Ngươi lấy đá này có tác dụng gì ?” Alfa hỏi. lúc kiếm đá Alfa có ở đó, lúc ấy cũng rất tò mò tác dụng của mấy hòn đá lạ này.
Tôn Chí Tân bắt tay vào làm thế nói:“Ngươi đưa ta đi thì biết.”
Alfa đưa Tôn Chí Tân đến sau lều của mình, Tôn Chí Tân mới thấy hắn giống mình, cũng đào một cái hầm chứa đồ, mấy hòn đá được đặt thỏa đáng ở đó.
Còn nói là bị ném đi , không nghĩ tới nó vẫn được bảo quản rất tốt . Tôn Chí Tân đối với thái độ làm việc nghiêm túc của người tiền sử lại một lần cảm thấy kính nể, lúc trước Qigeli chỉ đơn giản giao phó Alfa vài câu, người nọ liền ở sau lều của mình đào hầm chứa, đem đá đưa vào bảo hộ, để Tôn Chí Tân tương lai có một ngày có thể sử dụng chúng nó.
Kết quả một ngày này rất nhanh đã tới.
Tôn Chí Tân mang theo Buku hưng phấn lấy đá mang trở về lều của mình, bắt đầu mài bột đá, chế xút. Alfa cựu thợ săn coi như là người rảnh rỗi trong doanh, tha Caban lại đây nhìn Tôn Chí Tân rốt cuộc dùng chỗ đá đó làm cái gì.
“Zimmer, ngươi muốn làm gì ?” Buku nhìn không hiểu.
Tôn Chí Tân điệu bộ vui tươi hớn hở:“Làm đồ cho ngươi mặc .”
Buku thực mờ mịt, hắn đối với quần áo không có khái niệm gì cả, dù giờ trên người hắn có thêm một bộ áo che thân mười phần vẻ vang trong doanh địa. trong quan niệm của hắn, thứ trên người kia , cùng loại với váy da, khác biệt ở chỗ vị trí không giống nhau mà thôi. ách ngữ của Tôn Chí Tân cũng cũng không kỹ càng đến mức có thể dùng để biểu đạt sự vật mới chưa từng xuất hiện, cho nên Buku đối với Tôn Chí Tân biểu đạt làm đồ mặc trên người cũng không thực sự cảm giác được, mơ hồ coi như là một cái váy da hình thức mới mà thôi.
Tôn Chí Tân lại điệu bộ nói là thứ dùng để bao lấy toàn thân. Buku liền ở trong đầu ảo tưởng hình dung, bắt não nó bổ thành một cái váy da lớn, đem toàn bộ người mình đều bao lấy…… Phỏng chừng bộ dáng giống như một cái kén. May mắn nó chưa thấy qua nem rán, nếu không sẽ tưởng tượng thành một cái nem rán lớn, vỏ nem Tôn Chí Tân đang định làm đem mình cuốn thành chả nem.
Thử hỏi, ai muốn biến thành một cây nem rán hình người.
Hàn…… Buku bắt đầu đau đầu, một chút cũng không muốn thứ này tương lai khóa lại trên người mình. Bị thứ như vậy bao lấy, nó làm sao đi kiếm củi săn thú ?
tiểu hài đồng nhỏ bé sức tưởng tượng thiên mã hành không tưởng tượng thành thứ nào đó phi thường đáng sợ, ước gì Tôn Chí Tân sau khi làm xong trùm lên trên người người khác — tỷ như nói, Tiger tộc trưởng nó rất ghét. Người nọ xứng đáng bị cuộn thành cái kén ném trở về doanh địa Gi ó biển của hắn, chỉ cần đừng trùm trên người mình……
Nhưng là, người làm thứ này là Zimmer của nó. Mà Zimmer của nó giờ không thể nói chuyện, nhìn qua lại yếu ớt lại đáng thương, cho nên nó nhất định phải đối với hắn hảo, cho dù hắn không nên trùm một thứ như vậy lên người mình, hắn cũng chỉ có thể bị khỏa thượng, chỉ cần Zimmer của nó có tâm là tốt rồi. Cho nên tiểu hắc khuyển buồn bực được yêu thích rất lo lắng , lại không thể không cố cười, rối rắm chờ đợi thứ mới ra lò.
Tôn Chí Tân vừa nhìn đã hiểu Buku rối rắm, nhưng giải thích cùng nó không rõ ràng lắm. Tựa như cùng người chưa thấy máy bay giải thích máy bay là cái gì, hắn hơn phân nửa sẽ lý giải thành gà biết bay, Buku cũng như vậy. Mặt khác Buku vẻ mặt rối rắm như vậy lại thật sự khả ái, Tôn Chí Tân liền ác liệt từ bỏ ý đồ giải thích, trước để cho tiểu tử kia vẻ mặt táo bón rối rắm, cuối cùng lại cho nó một chuyện kinh hỉ.
Buku thân thể rắn chắc, làn da ngăm đen, nếu có thể làm cho nó một bộ áo da lông nhung, đem hắn mặc như chú cún nhật…… Liền kia bộ dáng toàn lông nhung kia, manh biết bao? đến lúc đó quần áo làm thành dạng thỏ con, hay là Raccoon ? hay là trực tiếp biến thành cún nhiều lông ha ? ngô, thật là quá khó nghĩ , bất quá cố gắng một chút tựa hồ cũng không phải không được, cùng lắm thì toàn bộ làm ra lông nhung không đâu vào đâu thôi. Hơn nữa da lông đặc chế mềm mại nhẹ thoải mái, tiểu tử kia nhất định sẽ mừng đến hai mắt tỏa sáng dựng thẳng giống động vật họ khuyển như cha hắn, không thể kiềm chế ôm lấy mình gào to Zimmer của mình biểu đạt tâm tình hưng phấn, chỉ là tưởng tượng tình cảnh kia đã cảm thấy…… quá đáng yêu !
Tôn Chí Tân nhịn không được cười vô lương, quả thực chờ mong ngày đó.
Buku khó hiểu nhìn Tôn Chí Tân, vẫn cảm thấy mình giống như phạm sai lầm. Zimmer của mình không bởi vì chuyện bị câm bị cái gì đả kích, hắn trước kia tính tình ra sao giờ vẫn vậy. Chỉ là ánh mắt tà cười kia của hắn nhìn về phía mình khiến cho Buku cảm giác ngực lạnh sưu sưu , tựa hồ sẽ có chuyện không tốt phát sinh.
“Zimmer……” trong lòng Buku lo lắng, cơ hồ muốn mở miệng cầu xin tha thứ, để hắn buông tha mình. Cha nói , loại chuyện này đừng ngượng ngùng, Zimmer là người nhà mình, không phải địch nhân, hướng hắn mở miệng cầu xin tha thứ không có gì mất mặt .
Đang định mở miệng, lại thấy Zimmer nhà mình thần sắc trở về bình thường , biểu tình chuyên chú bắt tay vào làm giống như lần trước nung gốm, Buku đành phải cái gì cũng không nói, giúp Tôn Chí Tân làm việc. Nga, đây là một nhiệm vụ khác cha giao phó, nhất định phải hống Zimmer, thỏa mãn hết thảy nhu cầu của hắn. Nếu có thể, còn muốn giúp cha nói tốt vài câu, để Zimmer nhà mình nhanh nhanh tha thứ cha. Bởi vì cha nói Zimmer đang giận hắn, không để ý tới hắn, làm cho hắn từ tâm linh đến thân thể đều vô cùng nhớ Tôn Chí Tân
Trong lòng Buku rất hiểu, tựa như khi Tôn Chí Tân rời doanh địa ra ngoài thám hiểm hang động mùa đông, đoạn thời gian kia nó ngày ngày đều nhớ hắn, vừa rảnh liền hướng chư thần khắp nơi và tổ tiên cầu nguyện. Nhưng vì sao thân thể cũng biết nhớ ? cha chẳng lẽ là dùng thân thể để nhớ nhung ? cái này làm Buku không hiểu, chỉ cảm thấy chuyện người lớn thật là phức tạp, phức tạp đến mức chẳng những phải dùng đầu óc, còn phải dùng đến thân thể…… Thân thể người nào có công năng nhớ nhung? Buku sờ lần toàn thân mình cũng không tìm ra chỗ quỷ dị này.
…… Cho nên hắn một chút cũng không muốn lớn lên, dùng thân thể nhớ một người, quá kỳ quái .
Đương thiên buổi chiều tổ thuộc da hai người bắt đầu khởi công chế xút, lại đi nhờ Tamu làm một cái máy nghiền đá loại nhỏ cùng một cái cối. Trước đem khối khoáng vật lớn đập thành khối nhỏ, dùng cối đá giã nhỏ, cuổi cùng cho vào máy nghiền đá mài thành bột phấn..
Alfa và Caban khi đến còn nhìn hưng trí bừng bừng, thấy chỉ có nghiền đá, không còn kiên nhẫn. Đặc biệt là Caban, hắn khiến người ta cực kỳ có cảm giác giống như mục đích chủ yếu là đùa giỡn Alfa, mục đích thứ yếu mới là đến xem.
Vừa nghiền nát xử lý nguyên vật liệu đồng thời tiến hành bước thuộc da đầu tiên, đem bồn gỗ lúc đầu dùng để muối chua kia tha đến đựng đầy nước, đem da phơi nắng ngâm vào đó, làm ẩm lại nó, chuẩn bị tiến hành bước xử lý tiếp theo.
Kỳ thật trước đó còn có vài bước phải làm, bình thường mà nói, da lột từ trên người động vật phải làm sạch, trừ đi mỡ dư thừa, mô liên kết, đem da nạo mỏng. Toàn bộ một bước này người trong tộc đã làm được đúng, nhiều năm săn thú lột da, dù công cụ đồ đá đơn giản bọn họ cũng có thể dựa vào kiên nhẫn và nghị lực đem da thuộc nguyên thủy xử lý rất đồng bộ. so với bọn họ, Tôn Chí Tân dù trong tay nắm giữ công cụ sắc bén hiện đại cũng không thể có thể làm tốt như bọn họ. Cho nên nói, trăm hay không bằng tay quen mới là quan trọng, tích lũy theo thời gian có thể đạt tới lực lượng thần kỳ.
Đặc biệt có Tôn Chí Tân xuất hiện, bộ tộc lợi dụng công cụ so với nguyên lai đã có tiến bộ vượt thời đại. Giống như nạo da, các lão nhân sẽ không lại dùng dao đá có mài thế nào cũng không đủ sắc, mà là chọn dùng dao trúc Tôn Chí Tân chỉ điểm. Thứ kia sắc bén hơn, không cẩn thận thậm chí sẽ tổn thương chính mình, khuyết điểm chính là không nên quá ra sức, bản chất của nó khiến cho nó không chịu nổi khí lực lớn.
Công cụ cải thiện tiến thêm một bước đề cao năng lực của bộ tộc, cho dù là dùng biện pháp cổ xưa, vẫn so với Tôn Chí Tân tốt hớn rất nhiều.
Giống đồ thí nghiệm Tôn Chí Tân cầm trong tay — chúng nó đến từ người lớn tuổi khẳng khái trong tộc, bọn họ nghe nói Tôn Chí Tân đang làm ra thứ mới , không chút do dự đem da trong tay ra. Bọn họ rất nhiều người thậm chí còn vì Tôn Chí Tân không tuyển dụng bọn họ thuộc da mà thất vọng, tham ngộ cùng tất đạt lạp sát a tô chế tạo thử mới không thể nghi ngờ là một loại vinh quang.
Tựa như trẻ con trong tộc, tự mình lấy bùn nặn đồ nung, cuối cùng được không ít đồ chơi. Lũ trẻ bình thường đều luyến tiếc lấy ra chơi, sẽ chỉ ở lúc đàm luận hưng phấn mà tự hào nhắc tới mình lúc trước nặn ra cái gì, cũng bừng bừng tin tưởng chờ cơ hội lần sau thương đội bộ tộc khác đến trao đổi. trẻ con đơn giản nghĩ đến mình cũng có đồ sứ, có thể dùng để đổi lương thực, vi bộ tộc của mình, người nhà mình cống hiến.
Các lão nhân trong lòng cũng nghĩ như vậy , bọn họ có lẽ đã già đi, nhưng bọn hắn vẫn có thể thiêu đốt, vi bộ tộc và người nhà cung cấp ánh sáng và nhiệt tình, tựa như tịch dương, tuy rằng đã gần hoàng hôn, nhưng còn vô hạn tốt đẹp.
Cho nên nói, người trong tộc giản dị mà thuần lương khả ái. Bọn họ có lẽ lạc hậu mà ngu muội, nhưng thật sự khẳng khái mà nhiệt tình, có rất nhiều phẩm chất tốt đẹp người hiện đại đã mất đi.
Căn cứ nguyên tắc tiết kiệm không lãng phí, Tôn Chí Tân chỉ chọn một ít miếng không tốt đến làm thí nghiệm. Chỉ là như vậy, da cầm ở trong tay ở trong mắt Tôn Chí Tân đã rất không tệ. Chúng giống nhau đều là mảnh lưng bụng lột, ngoại trừ một vài vết rạn, những cái khác đều rất tốt, tổng thể mà nói là có vẻ đầy đủ. Nạo đủ độ mỏng, tẩy lông sạch sẽ.
da sau khi nạo phải đem đi phơi nắng,. Mà lúc đặc chế không thể sử dụng da mới, phải chọn loại da ngâm, để nó một lần nữa hấp thụ nước, hồi phục bộ dáng trước khi phơi nắng mới có thể tiến hành đặc chế. Phương diện này sẽ phát sinh một loạt biến hóa hoá học vật lý phức tạp, chuẩn bị bước đặc chế tiếp theo.
Đem da đi ngâm, trong tay có loại thuốc công dụng cực mạnh. Nitrat hoá làm da lông càng mềm mại, nhưng cũng làm tính co dãn không mạnh, dễ dàng tổn hại. Trong hai loại biện pháp Tôn Chí Tân chọn, hắn trước dùng nước phèn chua, loại biện pháp này thuốc bào chế đơn giản. Nếu hiệu quả không tệ, biện pháp thứ hai Tôn Chí Tân không định thử lại. Muốn thử cũng phải đợi qua mùa đông, đầu xuân sang năm nói sau.
Đối với loại biện pháp này, xút điều phối đơn giản đến mức có chút bất khả tư nghị. Đương nhiên, đây là chỉ đem tri thức hiện đại vận dụng loại này thao tác tiền sử mà nói, nếu ở hiện đại, vì để da thuộc càng thêm tốt, công đoạn phối chế xút cũng không dễ.
Thành phần điều chế chia làm mười phần, ba phần phèn chua, một phần muối ăn, sáu phần thủy, hòa vào nhau thành dung dịch.
Tôn Chí Tân để Buku quặng phèn chua đem về mài thành phấn, cái này không có cách chiết xuất nào khác, cũng may lúc ấy kiểm trở về là quặng phèn chua thiên nhiên kết tinh, tạp chất cũng không quá nhiều, sẽ không sinh ra ảnh hưởng gì bất lương. Muối ăn là loại đã chiết xuất, thêm nước, sau khi thêm phèn được xút thành phẩm cũng không tệ lắm.
Da ngâm nước một ngày đã đủ, đã hồi phục hình dạng gần giống ban đầu. Lúc này công tác hồi tươi đã hoàn thành, da có vẻ sạch sẽ mà chỉnh tề.
Kế tiếp chính là chính thức đặc chế, một phần nước thuốc, thêm bảy phần nước, đem da ngâm vào dung dịch xút này, thỉnh thoảng lật qua một chút. quá trình này cần ba đến năm ngày, mới hoàn thành một loạt biến hóa hoá học vật lý phức tạp.
Đồng thời mỗi một ngày tăng thêm một phần nước xút, chậm rãi tăng tính kiềm. Độ pH càng cao, quá trình làm mềm lại càng mau, da thuộc cũng sẽ càng mềm mại hơn một ít. nếu độ pH quá cao, sẽ làm da bị hỏng, không chịu nổi tác động vật lý, tạo ra hàng phế phẩm.
Tôn Chí Tân đồi với cái này hiểu biết không nhiều, chỉ có thể sờ soạng tiến hành. Cũng may hắn dù sao cũng là người hiện đại, dùng tư duy khoa học và biện pháp quan sát, vừa thí nghiệm vừa ghi lại những chú giải quan trọng.
Mỗi ngày cách một đoạn thời gian sẽ đem da lấy ra, dùng tấm gỗ hoặc phiến trúc gì đó đem dầu mỡ bên ngoài da trừ đi, sau đó một lần nữa đem chúng bỏ vào đảo lên, đảm bảo mỗi một chỗ đều thấm thuốc. lúc làm phải cẩn thận một chút, tận lực đừng dính xút, thứ kia là có tính ăn mòn, đối với da có tính thương hại. Bất quá cũng không cần quá mức cẩn thận, vạn nhất dính vào người , dùng nhiều nước sạch rửa đi là được. Dù sao doanh địa ngay cạnh sông, bùm một cái nhảy vào là xong.
Tôn Chí Tân giờ làm chuyện này đối toàn bộ bộ tộc không thể nghi ngờ là rất mới mẻ, mỗi ngày lúc hắn đi trừ dầu mỡ đều đưa tới thành viên bộ tộc vây xem. Alfa và Caban mỗi ngày lại đến, Caban kia không an phận tiếp nhận Tôn Chí Tân công tác, mang theo một đám tiểu quỷ tò mò đi làm chuyện này.
Thành thực mà nói, tác dụng của xút đến da lúc ấy phát ra dị vị cổ quái, mang theo hương vị làm cho người bị dính vào rất không thích. Nhưng Caban giống như không để ý, chỉ cần Alfa ở gần hắn, hắn sẽ đảo bồn gỗ cực kì dũng cảm, khiến người ta cảm giác như là con đực đang cố gắng biểu hiện bản sự của mình ý đồ hấp dẫn giống cái mình để ý…… Hai tên kia đều là đực cả. Được rồi, Tôn Chí Tân thừa nhận mình cong rồi , ngay cả giảo cái bồn gỗ hắn đều có thể nhìn ra gian tình, không phải cong thì là gì ?
Nói cách khác, toàn bộ chuyện thuộc da truyền bá rộng khắp trong doanh địa. Bất quá so với chuyện nung gốm, chuyện này an tĩnh hơn nhiều , xa không bằng lúc ấy long trọng mà náo nhiệt.
Rất nhiều người đều muốn hỏi Tôn Chí Tân rốt cuộc đang làm cái gì, bọn họ có thể đoán được hắn đang làm một chuyện quan trọng, đợi sau khi kết thúc khẳng định lại có thứ tốt xuất hiện, hơn nữa khẳng định cùng thuộc da có liên quan. Nhưng bọn hắn không thể tưởng tượng được sẽ là cái gì, bởi vì thuộc da không giống thiêu đồ sứ, cuối cùng thành phẩm là cái gì có thể nghĩ ra trước. loại chuyện gia công như vậy, người tiền sử không dễ lý giải.
Nếu là bình thường Tôn Chí Tân còn có thể hảo hảo giải thích, vừa đỡ tốn công, hơn nữa có nhiều người hiểu hơn học kỹ năng này, liền có thể thông qua từng nhà đều tự hành thuộc da cải thiện tình trạng sinh hoạt. Chỉ là hắn giờ bị câm, trong tộc người biết ách ngữ chỉ có mấy người, làm cho hắn muốn giải thích cũng không được.
Tôn Chí Tân không thể nói, dùng hành động nói đáp án mọi người muốn biết. Dù sao những người này loại cũng không phải ngốc thật, nếu thấy được thành quả thuộc da, mình lần sau lại làm khẳng định sẽ có người nghiêm túc học, không cần mình ép uống bọn họ đến học.
quá trình chờ đợi thuộc da, thời gian ở thong thả lại trôi qua nhanh như bay, sinh hoạt biến trở về giống như lúc Tôn Chí Tân vừa mới đi vào thời đại này, bình tĩnh mà thản nhiên.
Bởi vì qua không được lời nói trong lòng mình kia, chuyện Naaru cùng Tiger còn bế tắc, địa vị hai tên nhị hóa kia ở trong lòng Tôn Chí Tân vẫn đang là cự tuyệt lui tới. Cũng không biết hai người là vì lần trước ngộ thương Tôn Chí Tấn mang áy náy vẫn như thế nào , hai vị này sửa lại bộ dáng dây dưa không ngớt ngày xưa, gần đây đúng là không có xuất hiện ở trước mặt Tôn Chí Tân. Tôn Chí Tân chỉ có thể theo rất nhiều dấu vết biết hai tên này tuyệt đối cố chấp không buông tha, vẫn như cũ vô thanh vô tức xuất hiện chung quanh mình.
Cơ hồ mỗi sáng sớm khi Tôn Chí Tân chui ra lều đều thấy ở ngoài lều của mình mấy thứ cổ quái , trong đó có cả những bông hoa xinh đẹp kết thành đóa — chúng nó đã hơi ùa tàn, cứ như hoa viếng mộ vậy; Có lông vũ xinh đẹp, sắc thái sặc sỡ, rất là diễm lệ dễ nhìn; Có đá cuội bộ dáng kỳ lạ màu sắc khác nhau dễ nhìn, nhìn qua giống đá hoa cương; Còn có thứ thất thất bát bát kỳ quái khác, từ cây cỏ đến phiến lá, từ quả đến rễ cây, xương thú kỳ quái, côn trùng khủng bố, một ít thứ nhìn qua giống khoáng vật dạng đá, cái gì cũng có. Có một ngày Tôn Chí Tân còn thấy một đoàn bọ nhỏ vây lấy nhựa thông, chính là hổ phách đời sau thường dùng để làm hàng mỹ nghệ tinh mỹ…… Ngay cả thứ này cũng có .
Từ ngày chúng bắt đầu xuất hiện ở ngoài lều, những thứ giống như hiến quà cho tới bây giờ vẫn không ngừng. Chúng luôn bên trái một đống, bên phải một đống, phân biệt rõ ràng, giống có hai người thu thập cần lao, ngày ngày kiểm mấy thứ này đến đặt tới trước cửa lều của mình.
Mỗi ngày xuất hiện loạn thất bát tao đến từ ai ? dùng mông cũng biết khẳng định là từ hai tên nhị hóa Naaru và Tiger này.
Hai người bọn họ cái mỗi ngày đến phóng mấy thứ này đến cửa lều của mình là ý tứ gì ?
Giải thích ?
Theo đuổi ?
Vẫn ý đồ dùng những thứ này đến lấy lòng? Tôn Chí Tân cảm giác quỷ dị khả năng sau rất có lý, người tiền sử rất cụ thể , bọn họ nghĩ thế nào liền trực tiếp hành động, mà không có khúc chiết tâm địa gian giảo.
Mặc kệ chúng đại biểu ý nghĩa gì, Tôn Chí Tân vẫn thích. Mỗi lần thấy mấy thứ này, Tôn Chí Tân tránh không được buồn cười đồng thời trong lòng lại cảm giác được nồng đậm ấm áp. Đủ loại dấu hiệu đều cho thấy có lẽ mọi người còn đang giận dỗi, nhưng trong lòng luôn vướng bận đối phương. Có đôi khi Tôn Chí Tân nhịn không được nghĩ, mình ở hiện đại yêu cũng nhiều, lại luôn tìm không thấy cảm giác yêu đương. Tương phản đến thời tiền sử này thấy những thứ kỳ lạ cổ quái lại có cảm giác đang yêu, thật là quỷ dị ! hay là mình gay ngầm, gặp gỡ đàn ông cường thế bị khai quật ra một mặt bị che dấu của bản thân mới có thể tìm được chân ái ?
Con bà nó , này cũng quá dọa người !
Lạnh run……
Bất quá không thể không thừa nhận, biết có hai người oai hùng mà lợi hại thích mình, trái tim hư vinh nhỏ bé của Tôn Chí Tân vẫn thật thỏa mãn . Hắn chính là một phàm nhân, không thể có người thích mình còn có thể thờ ơ. Huống chi trong hai người này một người hắn đã yêu , một người khác cách yêu cũng không xa, chỉ là vấn đề sớm muộn.
Khiến người ta đau đầu là tình yêu của bản thân chính là một bài toán phức tạp khó giải, một nam một nữ mến nhau đã phức tạp , mình thì hay rồi, bị đàn ông thích vừa thích đàn ông, còn gặp phải cục diện 1 vs 2 càng phức tạp. Tôn Chí Tân không phải cao thủ tình trường, tình huống phức tạp như vậy hắn thật sự ứng phó không nổi, với tính cách đại khái trơ lỳ được hay chăng của hắn chỉ đành bảo trì loại cục diện này, phát triển về sau dần dần thích ứng.
Bất quá lễ vật này hắn lại không thể không vui, mỗi ngày luôn rạo rực nhìn ngoài lều có cái gì, sau đó thực vui vẻ thu lấy — cho dù là lấy lòng cũng thu ! dù sao bồi không bồi người độ dạ mình nói mới tính !
Tôn Chí Tân phân tích, mấy thứ hoa hoa cỏ cỏ hơn phân nửa đến từ Naaru, hắn chính là ngốc nghếch, căn bản không biết tặng cho tình nhân lễ vật gì mới là tốt nhất; Mà mấy thứ kỳ quái lại rất khả năng đến từ Tiger , người nọ dù sao so với Naaru gian trá hơn nhiều, hiểu mình thích thứ mới mẻ. Nhưng Naaru có Buku và Auge hai tên manh vật này vẫn ở bên người mình tăng phiếu cảm tình cho hắn, lại mạnh hơn Tiger không ít, cho nên trận này, hai người lại là hoà.
Giờ mỗi ngày ra cửa lều phát hiện thứ mới trở thành chuyện sinh hoạt thú vị nhất của Tôn Chí Tân. quan hệ ba người không rõ ràng cứ như vậy duy trì, Tôn Chí Tân không đoán được Naaru và Tiger nghĩ gì, cũng lười đi đoán, rất muốn bảo trì hiện trạng không thay đổi. Loại âm thầm thích này, giống như mới nếm thử tình yêu hắn lần đầu có được cảm giác được, đúng là hy vọng nó có thể lâu một chút, lại lâu một chút, lâu đến khi mình biến thành ông cụ có thể đem nó trở thành hồi ức xinh đẹp nhất của cuộc đời.
Giờ trọng điểm của Tôn Chí Tân vẫn đặt ở chuyện làm xút, buổi sáng thức dậy tâm tình chờ mong thu lễ vật, sau đó ban ngày đem bồn gỗ dùng để ngâm xút ra khỏi lều, buổi tối lại mang về. bên cạnh thiêu lửa bảo trì ấm áp, tận lực duy trì nhiệt độ xút vào khoảng 45 độ, bởi vì độ ấm đó thích hợp phân giải mỡ.
lúc đem bồn gỗ ra ngoài sẽ đưa tới người xem, thậm chí đã có người học làm bồn gỗ, làm ra một ít bồn gỗ hay chậu gỗ nhỏ, trở thành thứ mới trong tộc, dùng để đựng hoặc múc nước. Nó tuy rằng bởi vì công nghệ chế tạo không đủ hơi rò rỉ, nhưng kết cấu gỗ rắn chắc, đối đãi nó sẽ không cần cẩn thận giống như đồ sứ, khi sử dụng có vẻ rất tiện, được thành viên trong tộc yêu thích. Đối với đồ gỗ lưu truyền Tôn Chí Tân lại không nghĩ tới, bất quá đối với loại trạng thái này hắn rất vui, sớm biết như vậy liền sớm làm ra đồ gỗ thuận tiện sinh hoạt của mọi người.
Ngoại trừ các dũng sĩ thợ săn hai tộc mỗi ngày hoạt động săn thú không bận tâm, giờ hết thảy ngôn hành của Tôn Chí Tân đều là trọng điểm của mọi người trong doanh địa, bởi vì nó luôn mới mẻ thú vị, một trận náo nhiệt qua đi sẽ xuất hiện thứ mới hữu dụng. Đặc chế da thuộc cũng là thế, tuy rằng mọi người không hiểu mục đích cuối cùng của Tôn Chí Tân là gì, nhưng cũng không trở ngại nó có thể giải trí người trong tộc. Đừng hoài nghi, đây là thời đại không điện không truyền hình, không thể lên mạng xem điện ảnh uống cà phê, lạc thú lớn nhất ước chừng chính là thời gian buổi tối ôm lão bà hoặc là đệ thân của mình làm cái vận động không phù hợp với nhi đồng kia. sinh hoạt bình phàm nếu có một chút mới mẻ, đủ để đưa tới hứng thú của rất nhiều người, cho nên Tôn Chí Tân mỗi ngày khi nhìn chỗ bồn gỗ đều phát hiện có người canh giữ, trong đó còn có người giúp việc mới của hắn Harry.
Anh tuấn mĩ thanh niên Harry trí lực không đủ, người trưởng thành không ngồi cùng hắn, trẻ con lại chơi không cùng hắn, là đứa trẻ thực khổ. sau khi tạo quan hệ với Tôn Chí Tân, Tôn Chí Tân đối với người vì di chứng mà bị câm thiên chân thuần khiết vô cùng tốt, Harry liền ngày ngày chạy đến chỗ Tôn Chí Tân, Tôn Chí Tân nạo mỡ trên da, hắn cũng học làm. Mỗi lần Tôn Chí Tân bởi vì hắn làm được chính xác mà khen khắn, Harry sẽ lộ ra nụ cười giống như ánh mặt trời của vị thần Hy Lạp tuấn mỹ, khiến Tôn Chí Tân hoa cả mắt, không ngờ con người cũng có thể tuấn mỹ như vậy. Người kia đẹp đến thuần khiết, cười lên quả thực giống ánh mặt trời chiếu khắp, có thể bức chiếu ra bóng ma trong lòng người. Nếu không phải người có tâm lý cân bằng, muốn đối mặt Harry tươi cười hẳn rất khó khăn. lớn
Người như vậy, tươi cười như vậy, tâm tính như vậy, cũng chỉ có bộ tộc tiền sử mới đào tạo ra được. Ở xã hội hiện đại phức tạp, người như vậy đã tuyệt chủng .
Từng ngày trôi qua, tới ngày tư thứ da thuộc đã có vẻ mềm, hơn nữa màu sắc cũng thay đổi, trở nên làm sạch sẽ, so với bộ dáng ban đầu bần thỉu sẫm màu tốt hơn rất nhiều. Lúc này mọi người đã đoán được , Tôn Chí Tân là đang dùng một loại biện pháp đặc thù làm da thay đổi, được đến thứ rất tốt.
Có người tâm nhãn linh hoạt, đã cẩn thận quan sát Tôn Chí Tân thực hiện, học tự mình làm. Bọn họ không có bồn gỗ lớn như Tôn Chí Tân, dùng bồn gỗ hoặc mộc dũng nhỏ chính mình làm cũng có thể, chẳng qua một lần làm cho lượng thiít hơn một ít mà thôi. Tôn Chí Tân liền gọi Buku thông dịch, nói cho mọi người phương pháp, để mọi người tự đi thử. Mà trong quá trình đặc chế phương pháp xử lý mọi người đều đã xem hết, lại không có kỹ thuật nào khó khăn đáng nói, nhìn là hiểu, bởi vậy không cần quản.
Ước chừng là bởi vì khoáng vật không nguyên chất, cũng bởi vì độ ấm, điều kiện hoàn cảnh nhiều nhân tố tập hợp lại. quá trình thuộc da so với trên pda chậm hơn rất nhiều, đến ngày thứ tám, da lông mới hiện ra màu trằng ngà. Cái này thuyết minh quá trình thuộc da đại khái đã hoàn thành.
Kế tiếp chính là súc, lại thêm khoáng vật tính kiềm tiến hành tiến thêm một bước khử nhựa.
Làm xong một bước này chính là trung hòa. Tiến hành một bước này da thuộc sẽ thêm phần mềm mại và co dãn, là một bước quan trọng. Tôn Chí Tân không tìm được khoáng vật tính acid , chỉ đành làm ẩm để tiến hành trung hòa tự nhiên, lại chạy vào trong rừng tìm thực vật có tính chua, dùng biện pháp ngốc nghếch này chế dung dịch acid.
Dùng chất lỏng thực vật có tính chua, rất là ngốc, bất quá nguyên liệu dễ lấy, coi như trong yếu có mạnh. Cỏ tính chua dùng được có nhiều loại, , tỷ như phục cáu hoa, dương đề thảo, cây me đất, đều là số lượng lớn, dễ hái.
Lộng mấy thứ này trở về trực tiếp đảo thành nước, không cần biết có nguyên chất hay không, đơn giản loại bỏ tạp chất xong liền trực tiếp ngâm.
Trên thực tế làm được một bước này Tôn Chí Tân đã sử dụng biện pháp khoáng chất và thực vật kết hợp. cuối cùng được đến hiệu quả so với Tôn Chí Tân tưởng tượng tốt hơn rất nhiều.
Nếu cứng rắn muốn nói khuyết điểm, chính là lấy biện pháp đơn sơ này làm nước chua chứa nhiều diệp lục. Sau khi tẩy chua da thuộc bị nhuộm màu xanh nhàn nhạt giặt thế nào cũng không xong. Tuy rằng chúng nó thực thiển, cũng cũng không khó xem, nhưng không có cái màu trắng hơi ố vàng như lúc ngâm thuốc kiềm, khiến người ta cảm thấy có chút tiếc nuối. Bởi vì Tôn Chí Tân từng có y định muốn dùng loại da lông màu này đem Buku giả dạng thành một tiểu hắc khuyển lông trắng — đại manh !
Làm xong một bước này, kỳ thật toàn bộ quá trình đã hoàn thành. Đem da thuộc hong khô, hoặc làm tay. Nếu muốn phơi nắng , đừng cho ánh mặt trời trực tiếp, miễn cho phơi nắng làm da cứng rắn.
Da phơi ở trên lều, bởi vì phía dưới có da thú nguyên thủy, so sánh đã có thể rất dễ dàng nhìn ra hiệu quả.
Da sau khi thuộc, không hề giống ban đầu vừa bẩn vừa kém, lông có vẻ lộn xộn , lại còn dày và cứng, tản ra một loại mùi mốc meo hủ bại. Cứ như vậy liếc qua một cái, dù còn ướt đẫm, bộ lông cũng đã có vẻ thực chỉnh tề mà không hỗn độn, giống như sinh trưởng trong tự nhiên. Lại bởi vì khôi phục độ co dãn nhìn qua mao nhung nhung , tựa như sinh trưởng ở trên người động vật. Cả khối da mang chút nếp nhăn, đặt ở trên lều mềm mại mỏng tang, còn sạch sẽ, tuyệt không cứng rắn hôi thôi như ban đầu.
Nếu muốn khoa trương hình dung , da lông không trải qua đặc chế là kim cương thô, mà thuộc da là đem nó mài, cuối cùng được đến kim cương chân chính trong suốt!
Lại qua ba ngày, sau ba ngày da thuộc đã khô. so với ngâm trong nước, nó hơi cứng rắn một ít, nhưng rất là mềm mại, mềm dẻo lại giàu tính co dãn, vô luận ai đi qua sờ đều có thể thấy da sau khi thuộc phi thường thoải mái. Phía sau nó còn khô khốc, nhưng trải qua một bước xử lý cuối cùng, tức là một lần nữa bôi dầu — dùng dầu thực vật từ cây đay đổ lên, trải qua thời gian dài xoa bóp, cuối cùng được đến da thuộc sáng bóng mềm mại, bộ lông xoã tung phản xạ sáng bóng, vô luận nhìn xem hay vươn tay sờ, so với da chưa thuộc khác nhau một trời một vực.
Mọi người thấy ở trong mắt, ai đều nhịn không được đi vuốt ve da sau khi thuộc, nó giờ có một loại lực dụ hoặc, khiến người ta muốn đêm nó dán lên trên người ! tựa như người hiện đại thấy da thú hoa lệ ôn nhu mà lại xoã tung, cái loại dục vọng muốn đi vuốt ve này là phát ra từ bản năng .
Da thuộc mới ra lò đưa tới toàn bộ thành viên trong tộc vây xem, tất cả mọi người ca ngợi nó, vuốt ve nó, đối với cảm giác thần kỳ thoải mái cảm thấy bất khả tư nghị. Vẫn là cái miếng da cứng trước kia sao ? sờ lên tựa như sờ những đám mây mềm mại trên trời, bắt nó ôm vào trong ngực thậm chí có cảm giác như ôm đám mây. Tối chịu không nổi loại này dụ hoặc là phụ nữ trong tộc, xuất phát từ bản năng phụ nữ, các nàng đã ở thử đem da lông ướm lên người, sau đó vi nó mang đến cảm giác thoải mái mà khóe miệng cong lên.
Thật là thoải mái, dán ở trên người cảm giác nhẹ nhàng, mềm mại, ấm áp, còn có một loại cảm xúc vi diệu.
Vì thế các nàng cũng rất hâm mộ, lại rất ngạc nhiên. Zimmer nhà tộc trưởng quả thật có khả năng kinh người, hắn tiếp theo sẽ dùng cái này làm ra cái gì? đám đàn ông thì đố kỵ , tìm đàn ông đến làm Zimmer, vì sao mọi người lúc trước không có nghĩ đến vấn đề này ? tộc trưởng chính là tộc trưởng, ánh mắt quả nhiên đủ độc, một chút liền trúng tất đạt lạp sát a tô. đàn ông bộ tộc thợ săn thực may mắn, thủ lĩnh của mình cướp được người. Thành viên bộ tộc gió biển lại cố ở bên làm hậu thuẫn của Tiger, thề cũng giúp hắn cướp người.
Một bên vuốt đặc chế quá da lông, Caban một bên nhịn không được sợ hãi than:“Thật là thoải mái, còn đặc biệt ấm áp. Nếu đem mảnh da này bao quannnh toàn thân ta ta cũng nguyện ý ! hắc hắc, Tôn Chí Tân, nhanh hướng dẫn Alfa, chỗ ta không thiếu da lông, để hắn đem chúng đều biến thành thế này !”
Alfa đen mặt:“Vì sao là ta học ? bất quá…… Nó thật là thoải mái. Di ? mùa đông dùng cái này trùm lên trên người, chẳng phải là thực ấm áp ? Caban quá gầy, mùa đông dùng chống lạnh. Ta học !”
Tôn Chí Tân ha ha cười điệu bộ trêu chọc hắn:“ hai ngươi sớm muộn gì cũng thành người một nhà, cùng nhau học đi.”
Nghe xong Buku phiên dịch, Alfa sắc mặt đỏ lên, lại không phản bác, chỉ là cầm một miếng da lông cẩn thận vuốt ve che dấu xấu hổ, miệng nói:“Dùng nó trùm lên trên người, rất tốt !”
Buku dùng sức gật đầu, vẫn không thể kiềm chế đi sờ nó. Hắn giờ cảm thấy nếu Tôn Chí Tân muốn dùng da thuộc này đem mình biến thành nem rán hình người — hắn một chút cũng không để ý !
Tôn Chí Tân lại càng vừa lòng, biện pháp thứ hai cũng không cần thử. Lần thuộc da này, thành công hoàn toàn ! bộ tộc từ nay về sau chân chính có thứ chống lạnh!
Bất quá, trùm lên trên người ? cũng lãng phí da lông, hắn có biện pháp rất tốt – chính là dùng chúng làm quần áo !