Mỗi chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương, bởi vì Càn Vô Song chiến bại đều biết sỉ sau dũng. Trận
chiến đấu so với trước kia càng tàn nhẫn hơn.
Tuy rằng Càn Vô Ngữ kém hơn so ra thiên tài như Càn Vô Song, nhưng ba
mươi tuổi khiến hắn có rất nhiều ưu thế. Trong khi bước đi mơ hồ lộ ra
khí tức nhập thánh.
Ba m ươi tuổi chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương, nếu như cũng là thiên tài cấp bậc chiến sĩ huyết mạch, nhập thánh cũng sẽ không khiến người
ta cảm thấy bất ngờ gì.
Làm một nhóm chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương có chữ Vô phía sau lớn
nhất Càn gia, Càn Vô Ngữ nhìn về phía Càn Vô Thanh, ánh mắt lộ ra vài
phần lãnh đạm và coi thường.
Phụ thân của Càn Vô Thanh mặc dù là chiến sĩ thức tỉnh huyết mạch Tinh
Linh Vương, nhưng ở trong Càn gia quả thực không tính là gì. Ngay cả lão chiến sĩ Đấu Hồn cũng không, địa vị cũng không quá cao.
Tính trước lúc Càn Vô Thanh rời khỏi Càn gia đi, thực lực cũng chưa đạt
tới tiêu chuẩn đấu tâm, lại càng không khiến Càn Vô Ngữ để ở trong mắt.
- Quỳ xuống, dập đầu, nhận sai! Trở lại Càn gia, ta có thể không giết ngươi.
Càn Vô Ngữ đưa ngón trỏ phải chỉ xuống mặt đất:
- Người tuổi trẻ bây giờ, càng ngày càng không có quy củ. Đầu tiên là
Càn Kình rời khỏi Càn gia. Hiện tại ngươi chiến sĩ thức tỉnh huyết mạch
Tinh Linh Vương cũng dám rời đi. Nếu như không quỳ xuống dập đầu nhận
sai, cũng đừng trách ta động thủ giết người! Cảnh cáo này là dành cho
những người trẻ tuổi không biết cái gì gọi là quy củ.
Trong ánh mắt tro tàn của Càn Vô Thanh giống như ẩn chứa sự bình tĩnh
mãi mãi không đổi, dường như hoàn toàn không nhìn thấy Càn Vô Ngữ trước
mặt, càng không nghe được lời nói của đối phương.
Càn Vô Ngữ khẽ nhíu mày. Loại cảm giác bị người không để ý này thật sự
quá tệ. Đặc biệt là bị chiến sĩ huyết mạch đã rời khỏi Càn gia, căn bản
không được coi trọng quá nhiều khinh thường như vậy, cảm giác này càng
không thể chịu nổi.
Càn Vô Ngữ quyết định trong nháy mắt vừa khai chiến, phải chém đứt hai
chân của Càn Vô Thanh, dùng chân đạp lên trên đầu Càn Vô Thanh, ép hai
má của hắn dán xuống mặt đất của lôi đài, cho hắn biết hậu quả khinh
thường mình, chính là sự nhục nhã lớn nhất.
Trọng tài vừa hô một tiếng trận chiến đấu bắt đầu, trên người Càn Vô Ngữ lực lượng nhập thánh trực tiếp phóng ra!
Hư Thánh!
Tuy rằng Càn Vô Ngữ không phải là thiên tài tuyệt thế, nhưng vẫn là
chiến sĩ thiên tài trong các chiến sĩ huyết mạch. Khi ba mươi tuổi hắn
đã đạt đến cảnh giới Hư Thánh. Nếu như vận khí tốt, bốn mươi đến bốn
mươi lăm tuổi sẽ có một chút khả năng trùng kích Thực Thánh. Đến lúc đó
địa vị ở Càn gia sẽ được nâng cao lớn hơn nữa.
Khán giả vây xem đồng thời phát ra một tiếng kinh ngạc. Cuối cùng lại có người phóng ra thực lực nhập thánh. Mọi người đến đây xem, không phải
là để nhìn biểu hiện của cường giả nhập thánh sao? Lẽ nào đây cũng là
một trận chiến đấu một phía?
Càn Vô Ngữ phóng ra thực lực nhập thánh, tay trái đánh ra một chưởng bay về phía Càn Vô Thanh. Khôn đấu kỹ tăng trọng lượng gấp trăm lần từ trên bầu trời ầm ầm đánh xuống, trực tiếp bao phủ không gian xung quanh Càn
Vô Thanh và hắn. trọng lực cường đại khiến mặt đất chịu áp lực cũng
không ngừng phát ra những tiếng động.
- Hồn vực trọng lực! Mở! Trọng lực gấp năm trăm lần! Quỳ xuống cho ta!
Càn Vô Ngữ gào lên một tiếng, đồng thời hồn vực của hắn là hồn vực trọng lực khiến uy năng khi thi triển Khôn đấu kỹ tăng gấp năm lần. Trong
nháy mắt mọi người thấy không gian bên cạnh Càn Vô Thanh chịu sự đè ép
của trọng lượng tăng lên gấp năm trăm, cũng biến thành vặn vẹo.
Trọng lực gấp năm trăm lần! Càn Vô Ngữ tự tin, trong toàn bộ cuộc tranh
tài Tân Nhân Vương cũng không có mấy đối thủ có thể chống đỡ được trọng
lực như vậy. Tất nhân Càn Vô Thanh sẽ bị ép hoàn toàn quỳ xuống đất.
Thậm chí xương cốt toàn thân vỡ nát bị phế bỏ. Chỉ có vậy mới khiến tất
cả mọi người biết được thủ đoạn trừng trị của Càn gia đối với kẻ phản
bội thế nào.
Càn Vô Thanh trầm mặc, từng bước tiến về phía trước giống như hoàn toàn
không bị bất kỳ trọng lực nào áp chế. Bàn tay hắn rất bình tĩnh đưa về
phía trước, người đã xuất hiện ở trước mặt Càn Vô Ngữ. Bàn tay kia nhanh chóng chuyển động, chụp vào ngực Càn Vô Ngữ.
Ầm!
Càn Vô Ngữ thậm chí không kịp phản ứng xem Càn Vô Thanh biến mất thế
nào, xuất hiện ở trước mặt mình thế nào. Tốc độ này thật sự nhanh quá
mức kinh người. Đấu kỹ hộ thể ở trước mặt bàn tay này yếu ớt thậm chí
ngay cả đậu hũ cũng không bằng. Một cảm giác đau đớn trực tiếp xuyên
thủng thân thể.
Một lỗ máu, xuất hiện ở ngực Càn Vô Ngữ.
Trong nháy mắt bàn tay Càn Vô Thanh đánh xuyên qua ngực Càn Vô Ngữ ngay
chỗ vị trí trái tim. Bàn tay màu xám của hắn nắm giữ một trái tim vẫn
đang đập mạnh.
Trái tim ở trong lòng bàn tay dính đầy máu của Càn Vô Thanh đập đặc biệt mạnh mẽ. Ngực Càn Vô Ngữ đã xuất hiện một lỗ máu trong suốt. Mọi người
có thể từ phía này của thân thể hắn, không cần nghiêng đầu, trực tiếp
thông qua lỗ thủng trên ngực, là có thể thấy được phí đối diện.
Đấu Hồn Nhập thánh sớm theo một chưởng công kích này hoàn toàn đổ nát.
Một tay của Càn Vô Thanh cầm lấy trái tim, một tay giữ lấy cổ họng của
Càn Vô Ngữ, giơ thân thể cường tráng bá đạo lên thật cao. Đôi mắt giống
nhau tro tàn cuối cùng cũng chính thức nhìn Càn Vô Ngữ.
Răng rắc... Răng rắc... Răng rắc...
Xương cổ họng Càn Vô Ngữ gãy từng cái. Ngay sau đó xương trên thân thể
Càn Vô Ngữ không ngờ cũng bắt đầu gãy một cách quỷ dị, không cần Càn Vô
Thanh công kích đã gãy.
Tiếp đó, mọi người kinh ngạc phát hiện, trong thân thể Càn Vô Ngữ hình
như có một đám vật gì đó quái dị chui vào. Chúng giống như những con sâu cực lớn. Những con trùng này điên cuồng chuyển động ở trong thân thể
Càn Vô Ngữ.
Mọi người có thể thông qua lớp da phía ngoài thân thể Càn Vô Ngữ thấy
được những thứ kia chuyển động với tốc độ cực nhanh. Nơi nào chúng đi
qua đừng nói là xương của Càn Vô Ngữ, ngay cả máu và thịt cũng dần biến
mất. Dường như trong cơ thể, tất cả mọi thứ đều bị đám sâu này ăn hết
vậy.
Trong nháy mắt ánh mắt Càn Vô Ngữ đã không còn ánh sáng. Lượng nước
trong nháy mắt hoàn toàn biến mất, giống như đã chết từ rất lâu, thi thể bị phong hóa vậy.
Sau một khắc, thân thể Càn Vô Ngữ khiến người ta cảm giác hắn giống như
chỉ có một lớp da người. Mọi thứ dưới lớp da người đều biến mất. Đám sâu vừa chuyển động điên cuồng kia cũng biến mất.
Giờ phút này, mọi người thấy trên da Càn Vô Thanh chớp động màu xám sáng chói, giống như trong nháy mắt hắn càng có tinh thần hơn.
Khóe mắt Đoạn Phong Bất Nhị co giật nhìn Càn Vô Thanh.
Đây là cái gì vậy? Cắn nuốt sao? Cho dù là năng lực cắn nuốt của mình, ở trước mặt hắn cũng thua kém rất nhiều? Đây là cắn nuốt sao? Điều này và ăn thịt người có gì khác nhau?
Chỉ là trong nháy mắt đó, tất cả trong tinh hoa thân thể Càn Vô Ngữ còn
không phát ra đấu khí, đấu ấn còn chưa bị phá nát biến mất, còn chưa
hoàn toàn phân giải Đấu Hồn, đã bị năng lực quái dị này của Càn Vô Thanh nuốt mất!