Càn Kình di chuyển về phía phòng hiệu trưởng, thì thầm khẽ nói:
- Ta nhìn thấy sẽ giết ngươi một lần nữa.
Đẩy cửa phòng hiệu trưởng ra, Càn Kình nhìn thấy lão sư La Đức đang ngồi bên cạnh nói chuyện với Đạt Khắc, hắn có chút sững sờ.
- Lão sư... người đây là...
- Càn Kình, tới đây tới đây.
La Đức đứng dậy bảo Càn Kình ngồi xuống, cười khổ nói:
- Buổi trưa hôm nay, ta bỗng nhiên nhận được tin tức do thành chủ đại
nhân truyền đến, nói cả nhà Khải Lặc xảy ra chút chuyện, đã quay về tỉnh thành tỉnh Vĩnh Lưu. Hiện tại do ta tạm thời đảm nhiệm vị trí hiệu
trưởng. Cho nên...
Hiệu trưởng... Lão sư La Đức trở thành hiệu trưởng!
Càn Kình không nghĩ tới, mình một cước đạp xuống không chỉ đạp chết Khải
Lặc, còn đá chiếc ghế hiệu trưởng tới dưới mông lão sư La Đức.
- Chỉ vì vậy thôi sao?
Càn Kình có chút ngoài ý muốn. Trong ấn tượng của hắn, lão sư La Đức không thể là người thích khoe khoang như vậy.
- Dĩ nhiên không phải.
La Đức dùng hai tay ngón cái day huyệt thái dương, vẻ mặt phiền não:
- Ngươi nói Khải Lặc có chuyện gì chứ? Bản thân hắn đi là tốt rồi, còn
dẫn theo Khải Kỳ đi cùng. Như vậy... trong cuộc thi lớn tiếp theo...
- Cuộc thi lớn?
Càn Kình phát hiện, mình ở trong sơn cốc Tứ Quý hai năm, bên ngoài biến hóa quá nhanh. Cuộc thi này là gì vậy?
- Cuộc thi lớn chính là hội anh hùng tứ hải trước đây, bây giờ gọi là
cuộc thi chung của các học viện chiến sĩ và ma pháp Chân Sách.
Đạt Khắc ở bên cạnh nhanh chóng giải thích:
- Tính chất cuộc thi vẫn như vậy, vẫn thông qua các phương pháp, tuyển
chọn ra học viên chiến sĩ rất ưu tú, tiến vào trong học viện cao đẳng
chiến sĩ và ma pháp với tiêu chuẩn khác nhau để tiến tu.
Càn Kình đã hiểu rõ một chút. Từ ngày gặp được lão sư La Đức, lý tưởng từ trước
tới nay của vị lão sư này chính là muốn bồi dưỡng mấy học viên chiến sĩ
và ma pháp xuất sắc thực sự, có thể gia nhập vào trong cao đẳng học viện ma pháp và chiến sĩ, từ đó thăng cấp địa vị học viện ma pháp và chiến
sĩ Áo Khắc Lan, có thể thu được tài nguyên và tài chính từ tổng hội học
viện.
Hai năm không gặp, lý tưởng của La Đức vẫn không thay đổi. Hắn nhìn Càn Kình thở dài:
- Hai năm qua, mặc dù ngươi không có cơ hội đến trường, nhưng hẳn cũng không dừng rèn luyện chính mình?
Càn Kình nhún vai gật đầu, trong lòng thầm nói hai năm qua nào chỉ không
dừng rèn luyện. Hai năm qua có thể nói mỗi ngày đều rèn luyện liều mạng
suýt chết.
- Nói thẳng với ngươi vậy!
La Đức nâng cao khuôn mặt không tính là anh tuấn, ánh mắt như có lửa nhìn Càn Kình nói:
- Ta vốn định cho ngươi lưu ban một năm. Hiện tại xem ra... sợ rằng không còn kịp nữa. Lần này học viên các ngươi là một nhóm có thực lực tổng
hợp mạnh nhất trong gần mười năm trở lại đây. Bây giờ Khải Kỳ trở về
nhà... Như vậy...
- Thiếu người phải không?
Càn Kình gật đầu:
- Ta đã hiểu. Nếu như lão sư không ngại, tính ta là một người cũng được.
Trong ánh mắt La Đức nhìn về phía Càn Kình có chút xấu hổ. Lần này thật sự là cơ hội tốt. Nếu như bỏ qua, như vậy sau này cho dù thực lực cá nhân của Càn Kình còn có thể vượt qua Đạt Khắc, cũng không cách nào tham gia
toàn bộ quá trình của cuộc thi lớn.
- Như vậy chỉ còn thiếu một học viên ma pháp...
La Đức trầm tư suy nghĩ, tay chống cằm:
- Khải Lặc đi, Khải Kỳ cũng đi. Chắc chẳn Khải Lặc sẽ dẫn theo học viên
ma pháp do hắn đáp ứng mời chào đi cùng... Xem ra còn phải tìm lão sư hệ ma pháp thương lượng một chút, xem ai có thể thế thân...
- Lão sư.
Càn Kình kéo một cái ghế qua ngồi xuống nói:
- Không bằng, tìm Bích Lạc thử xem?
- Bích Lạc? Học viên ma pháp tệ nhất trong lịch sử học viện sao?
Đầu La Đức liên tục lắc, vẻ mặt thấu hiểu nhìn Càn Kình nói:
- Ta biết, ngươi và nàng lưu lạc ở bên ngoài hai năm, có tình cảm bằng
hữu tương đối sâu đậm. Nhưng hội thi này không phải là chuyện nhỏ...
- Nàng có tinh thần lực ngũ cấp.
Càn Kình cười híp mắt nhìn La Đức:
- Học viên năm thứ ba, cũng không có bao nhiêu người mạnh hơn nàng? Lại
nói, hai năm qua kinh nghiệm thực chiến của nàng cũng tốt hơn một chút.
- Tinh thần lực ngũ cấp!
La Đức ngẩn người ra, một hồi lâu mới hoàn toàn trấn tĩnh lại. Học viện ma pháp và chiến sĩ Áo Khắc Lan tổng cộng chỉ có hai học viên ma pháp đạt
tới tinh thần lực ngũ cấp, đã sớm được tuyển chọn tiến vào trong danh
sách cuộc thi lớn lần này. Người khác chẳng qua chỉ đạt tiêu chuẩn tinh
thần lực tứ cấp. Như vậy Bích Lạc học viên ma pháp tệ nhất trong lịch sử thật sự có có thể trở thành một trong những học viên ma pháp mạnh nhất
của học viện ma pháp và chiến sĩ Áo Khắc Lan sao?
- Thật sao?
La Đức vẫn có chút không yên lòng, nhỏ giọng xác nhận.Dù sao tinh thần lực ngũ cấp ở trong học viện sơ cấp khác không tính là tiêu chuẩn cao.
Nhưng ở trong học viện ma pháp và chiến sĩ Áo Khắc Lan, đây là chuyện
thực sự không tồi.
- Thật.
Càn Kình cười trả lời, trong lòng thầm nghĩ:
Nếu như Hoàng Tuyền bất thình lình xuất hiện một chút, sợ rằng lão sư La
Đức có thể vui quá mà ngất tại chỗ? Đại ma pháp sư! Đi cuộc thi lớn?
Tuyệt đối thuấn sát bất kỳ học viên ma pháp cùng độ tuổi! Điều đó không
phải chỉ dùng tử dũng mãnh là có thể giải thích rõ ràng được!
- Được! Quyết định là Bích Lạc!
Vẻ mặt La Đức hạ quyết tâm nói:
- Càn Kình, ngươi quay về thu dọn một chút. Ba ngày sau chúng ta chính thức xuất phát.
- Xuất phát?
Càn Kình đảo mắt tính toán thời gian một chút:
- Hiện tại hình như còn cách cuộc thi một thời gian mới đúng? Đi sớm như vậy sao? Tới làm quen sân bãi cũng có vẻ hơi sớm?
- Không phải đi cuộc thi lớn.
Trong mắt Đạt Khắc lộ vẻ sùng bái nhìn La Đức:
- Lão sư nói, chỉ có chiến sĩ từng thấy sự sống và cái chết, mới là chiến sĩ thật sự. Học viên của học viện chúng ta chưa bao giờ chân chính trải qua chiến trường sinh tử, so với rất nhiều học viện quanh năm đều phái
học viên đi tới chiến trường, bất luận là tâm lý hay những cái khác, đều chênh lệch rất lớn.
Càn Kình tán thưởng giơ ngón tay cái. Lão sư La Đức không hổ danh là lão sư dạy học giỏi nhất trong học viện, nhìn
nhận vấn đề càng chính xác hơn.
La Đức nở nụ cười cay đắng. Lần
này vì có thể tạo ra được thành tích nhất định trong cuộc thi lớn, có
thể nói là thông suốt toàn bộ, trước không chỉ thuyết phục Khải Lặc đã
tham ô rất nhiều kinh phí giáo dục của học viện, thậm chí còn ra ngoài
mượn vay không ít. Nếu như lần này còn không ra thành tích, sợ rằng học
viện thật sự phải đóng cửa.
- Ba ngày sau, chúng ta đi chiến trường Thổ Bảo gần chiến trường Nhân Ma nhất.
La Đức vỗ vai Càn Kình:
- Ngươi trở lại chuẩn bị một chút. Phải chờ sau khi cuộc thi lớn kết
thúc, trong học viện có tài chính, mới có thể thu xếp cho ngươi một đại
trận Đấu Linh.
Càn Kình bắt đầu hiểu rõ tại sao lần này lão sư La Đức lại đến tìm mình. Xem ra học viện đã sắp phá sản. Cho dù là học
viện tệ nhất cũng có năng lực hàng năm chuẩn bị một lần đại trận Đấu
Linh.