- Vua mã tặc . . .
Thiết Nam nằm dưới đất hai tay liều mạng muốn chống người dậy nhưng không cách nào làm được, miệng hộc máu.
Thiết Nam lắp bắp:
- Ngươi . . . Có biết người ngươi công kích . . . Là ai không?
Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh hờ hững liếc Thiết Nam, nói:
- Tất nhiên bản vương biết. Thân phận của hắn là cái gì có quan trọng với bản vương không? Tại tái ngoại chỉ bản vương mới là vua!
- Ta nói đúng không?
Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh bình tĩnh nhìn Mộc Nột Thiên Sách, nói:
- Lục hoàng tử Chân Sách hoàng triều, ngươi cho rằng tam ca của ngươi
viết một lá thư cho bản vương, kêu bản vương không thể động ngươi thì
bản vương sẽ nghe theo sao? Còn nói cái gì sau này Chân Sách đại quân sẽ tiêu diệt bản vương!
Tam ca? Cơ khóe mắt Mộc Nột Thiên Sách bắt
đầu cứng. Tam ca, tam ca thật sự muốn giết ta? Chẳng lẽ . . . Chẳng lẽ
tất cả đều là vì . . . Tam ca muốn giết ta? Không sai! Này rất giống với phong cách của tam ca.
Thế hệ này của Chân Sách hoàng triều
tam hoàng tử mạnh nhất không phải bản thân ra tay mà là lợi dụng ưu
điểm, khuyết điểm của mỗi người khiến nhiều người, vật không phát hiện
ra vô tình bị gã lợi dụng.
Mộc Nột Thiên Sách còn nhớ lời tam ca
từng nói: Trên đời này nhiều nhà âm mưu thích lợi dụng khuyết điểm của
người khác tiến hành kế sách của mình, nhưng bọn họ không biết trí giả
thật sự là lợi dụng ưu điểm, khuyết điểm của mọi người mới đạt đến hiệu
quả tốt nhất.
Lục hoàng tử? Mộc Nột Thiên Sách?
Càn Kình
quay đầu nhìn bạn học đứng cạnh, hèn chi hắn cứ cảm thấy người này có gì đó là lạ. Mộc Nột Thiên Sách? Mộc Nột Thiên Sách!
- Đây là phong thư kích thích ta giết người đúng không? Tam ca hoàng tộc của ngươi đủ ác.
Mặt Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh lạnh băng kiêu ngạo nói:
- Không cần kích ta, bản vương từng giết hoàng tộc Chân Sách hoàng triều. Chắc ngươi chạy đến tái ngoại là muốn xem có thế lực gì có thể thu
phục? Bản vương không cần bị kích, hoàng tử thì sao? Vẫn giết như
thường!
- Tam ca . . .
Mặt Mộc Nột Thiên Sách xanh mét, khóe môi mất đi nụ cười, trong mắt tràn ngập đau lòng nhưng không có chút tuyệt vọng.
Mộc Nột Thiên Sách nhỏ giọng nói:
- Hoàng vị . . . Quan trọng đến vậy sao? Quan trọng đến nỗi ngươi muốn
giết ta? Chúng ta là huynh đệ! Chẳng lẽ không thể cạnh tranh công bằng
sao? Biểu hiện ra năng lực của mình còn chưa đủ sao? Nhất quyết giết
huynh đệ nhà mình?
Khuôn mặt hùng dũng của Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh hiện vẻ đau thương, nói:
- Hoàng tộc, chính là như vậy. Oán trách? Chỉ có thể trách ngươi không đủ ác với chính mình.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Rốt cuộc màn sáng to vỡ, mã tặc xung quanh ồn ào kịch chiến.
Trong đám người có một cái bóng vàng mang theo một bóng người đỏ đột phá mấy
chục người mục tiêu là Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh, xiềng
xích đỡ công kích, thân trúng vài đao miễn cưỡng giết ra vòng vây.
- Vô Sinh Vương . . .
Bóng dáng màu vàng liên tục hét to, bị một chuỗi băng trùy chặn đường công kích.
Hoa Viêm Bất Kiến! Càn Kình nhìn thấy bóng dáng bên cạnh bóng đen chính là
nữ thủ lĩnh mã tặc hắn đến cứu viện. Xem ra mấy ngày nay tranh đấu đã
làm Hoa Viêm Bất Kiến tiêu hao tất cả lực lượng, nếu không có một người
khác đỡ vai nàng thì có lẽ nàng không có sức đứng vững.
Làm sao
đây? Càn Kình nhìn chằm chằm Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh. Ma
pháp băng trùy vừa rồi là Đại Ma Đạo Sĩ bên cạnh Vua mã tặc tái ngoại
Bát Hoang Vô Sinh phóng ra. Muốn ngăn cản bọn họ phóng thích ma pháp chỉ có một cách, đó là giết Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh.
Giết Đại Ma Đạo Sĩ? Đầu óc Càn Kình bình tĩnh nhanh chóng phân tích tình
hình. Cho dù tập kích thành công giết một Đại Ma Đạo Sĩ vẫn không thể
cứu Hoa Viêm Bất Kiến, chỉ có nước giết Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang
Vô Sinh.
Giết Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh có khả năng
không? Không có cũng phải thử một lần, không chỉ vì Hoa Viêm Bất Kiến
còn vì cứu Mộc Nột Thiên Sách và tự cứu mình.
Hôm nay Vua mã tặc
tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh đến đây chính là vì giết sạch lập uy, tuyệt
đối không thể trông chờ gã có suy nghĩ nhân từ.
Chỉ có tập kích,
cơ hội duy nhất! Lòng Càn Kình trống rỗng, giây phút sinh tử dễ tiến vào trạng thái xạ thủ tốt nhất. Ngón tay Càn Kình nhẹ nhúc nhích rút một
thanh phi đao ra khỏi đấu giới, mắt không nhìn hướng Vua mã tặc tái
ngoại Bát Hoang Vô Sinh.
Cao thủ như vậy nếu nhìn chằm chằm một
giây sẽ bị cảm giác ra ngay, chỉ có không chú ý, xem đoàn mã tặc Đại
Kiếm là một phần trong tầm mắt mới không khiến đối phương thấy lạ.
Trong vô số băng trùy, bóng dáng vàng phát ra tiếng gầm hấp dẫn Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh chú ý.
- Vô Sinh Vương! Là ta, Phí Địch Nam Định . . .
Cơ hội!
Tim Càn Kình đập nhanh, cơ toàn thân căng thẳng, đùi phải đạp đất vặn eo
dồn tất cả sức mạnh từ thắt lưng lên bả vai đến cổ tay, ngón tay vung
phi đao ra.
Không có đấu khí! Không thể sử dụng đấu khí! Trong
khoảng cách gần điều động đấu khí sẽ bị cường giả Vua mã tặc tái ngoại
Bát Hoang Vô Sinh cảm giác được, chỉ có sức mạnh đơn thuần mới khiến đối thủ phát hiện chậm.
Khoảng cách cực ngắn. Càn Kình cách Vua mã
tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh chỉ mười bước, trong cự ly ngắn phi đao
bỗng tập kích, từ không trung vạch một đường phi đao rực rỡ huyễn lệ bay vào gáy Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh.
Chỉ là sức mạnh, phi đao để lại một vệt khí lưu mắt thường trông thấy trên không trung tựa như sao băng bay trên trời.
Đây là . . . Tóc xanh của Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh chợt dựng
đứng, đầu nhanh chóng nghiêng sang bên. Phi đao xẹt qua tai Vua mã tặc
tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh bay nhanh đi, một giọt máu! Một giọt máu
chảy ra từ tai Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh.
Đây là . . .
Hai Đại Ma Đạo Sĩ giật mình ngừng ma pháp, cùng phóng ra lồng ma pháp phòng ngự chụp trên người Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh, mắt nhìn
chằm chằm Càn Kình định thuấn phát ma pháp. Tay Càn Kình bắn hai thanh
phi đao xé gió bay ra.
Lần này Càn Kình mở ra đấu khí, mặc kệ một kích kia có thành công hay không tiếp theo chính là dốc sức bùng nổ.
Ba đấu tâm bùng nổ đấu khí khiến phi đao như điện. Hai Đại Ma Đạo Sĩ cùng
mở ma pháp thuẫn cho mình. Phi đao đánh nát ma pháp thuẫn của hai Đại Ma Đạo Sĩ cắm phập vào người họ.
Đinh đinh!
Hai tiếng giòn
vang, phi đao của Càn Kình bị hai luồng đấu khí đen đụng bay, kém một
bước có thể giết hai Đại Ma Đạo Sĩ thực lực hơn xa Càn Kình.
Trán hai Đại Ma Đạo Sĩ toát mồ hôi thở dồn dập, nhớ lại cảm giác được cứu về trong đường tơ kẽ tóc. Mới rồi đao không đâm vào người hai Đại Ma Đạo
Sĩ nhưng đao ý ngưng tụ trên mũi đao đã tổn thương bọn họ.
Vết thương không quá nghiêm trọng nhưng vẫn bị thương bọn họ. Hai Đại Ma Đạo Sĩ ho khan, miệng phun ra ngụm máu.