Bàn chân bọn họ đạp trong
cát. Đầu gối và đốt ngón tay đều phát ra những tiếng ma sát chói tai,
không ngừng kẽo kẹt, kẽo kẹt, kẽo kẹt... kẽo kẹt. Trên thân thể bọn họ
quấn đầy vải rách, tạo ra một hình ảnh quỷ dị và đầy áp lực khiến người
ta phải khiếp sợ.
Đám ma thú tộc khác nhau có dấu hoa văn kỳ quái ở các vị trí khác nhau
trên thân thể. Những dấu hoa văn này và ma hạch trong thân thể bọn họ
chiếu sáng lẫn nhau, phát ra năng lượng càng đáng sợ hơn.
Vào giờ phút này biển cát cổ hoang giống như ngoại trừ những tồn tại này ra cũng không có sinh vật nào khác. Một thân ảnh mờ nhạt chậm rãi di
chuyển trong cát tiến về phía trước.
Càn Kình ngụy trang mình thành một ma thú trùng cát. Đây là một loại
năng lực ngụy trang hắn học được khi ở trong dãy núi phía tây tại thế
giới. Nếu không đám đại thúc bọn họ yêu cầu hắn thực hiện nhiều nhiệm vụ như vậy căn bản không có biện pháp nào hoàn thành được.
Lớp cát vàng nóng bỏng khiến khí hít vào trong mũi cũng nóng hừng hực
giống như hơi nước sôi. Trong đầu Càn Kính thoáng hiện cảnh tượng đã
nhìn thấy cách đó không lâu. Hắn dựa vào ký ức tính toán vị trí mình
đang ẩn nấp. Dường như khoảng cách này không xa với chỗ đội quân vong
linh đang di chuyển.
Cẩn thận, cẩn thận, cẩn thận hơn nữa!
Càn Kình đặc biệt thận trọng. Đối mặt với vô số đại quân tạo thành trùng kích giống như lũ lụt dâng trào, rất nhiều thời điểm chiến lực của một
cá nhân lại có vẻ nhỏ bé như vậy.
Cảm giác thận trọng cảnh giác tràn ngập thân thể Càn Kính. Trong đầu hắn luôn luôn tính toán tất cả mọi chuyện có thể xảy ra. Ở chỗ này hắn chỉ
di chuyển thận trọng ở dưới mặt đất, may ra mới có cơ hội qua được?
Chật vật di chuyển ở trong cát, Càn Kình phát hiện tâm tình mình bình
tĩnh dị thường, giống như một tảng đá bên đường sau khi bị mưa xối xả
dội xuống mới lộ ra.
Một thước... Mười thước.. trăm thước... ngàn thước...
Trong không trung chợt vang vọng một tiếng kim loại va chạm vô cùng chói tai. Dưới lớp cát dày, toàn thân Càn Kình nhất thời căng thẳng. Hai tay hắn đỡ lấy lớp cát phía trên, thân thể nhanh chóng lui lại.
Trong nháy mắt, hỏa diễm cực nóng trong nháy mắt đã hoàn toàn thiêu đốt
lớp cát vàng, khiến cát vàng bị hỏa cầu hòa tan. Hỏa cầu kia đập mạnh
vào vị trí của Càn Kình vừa ẩn nấp.
Phụt!
Những hạt cát vàng phóng lên cao hình thành một thác cát vàng, từ trên bầu trời rơi xuống, lại biến thành một trận mưa cát.
Càn Kình phá lớp cát lao ra, tầm mắt lập tức tập trung vào thiếu nữ đứng trên lưng của lôi điểu vàng đang bay trên bầu trời. Những sợi tóc đen
của nàng theo gió tung bay. Mặc dù trang phục đơn giản nhưng không thể
che giấu được vẻ đẹp của nàng. Trong đôi mắt nàng sáng một cách kỳ lạ.
Hải Thanh Nhi!
Trong mắt Càn Kình lập tức sáng ngời. Đây là do hai bên cảm ứng lẫn nhau sao? Mình đã tiềm hành như vậy, cho dù là ma thú đỉnh cấp cũng khó có
thể phát hiện được, không ngờ nàng lại...
Rầm rầm!
Ma pháp sư vong linh đứng ở phía sau lưng chiến mã, thân thể quấn đầy
vải cũ nát, liên thủ tạo thành một ma pháp trận. Bọn họ từ trong không
trung triệu hồi ra hỏa cầu lớn bằng miệng chậu. Những hỏa cầu nhanh
chóng di chuyển trên không trung tổ hợp lại với nhau trở thành một hỏa
cầu mới.
Trên một trăm hỏa cầu lớn bằng miệng chậu ngưng tụ lại với nhau, thể
tích lại không hề lớn lên một chút nào. Có thể nói nó hoàn toàn không có bất kỳ biến hóa nào, kích thước vẫn như trước.
Chỉ có điều uy năng của nó...
Nơi hỏa cầu trên không trung di chuyển qua, nó thiêu đốt không khí nơi
nó đi qua tạo thành một miệng rắn lửa cực lớn gào thét lao thẳng tới chỗ Càn Kình. Những hạt cát trên mặt đất gần đó đều phát ra những tiếng nổ
khe khẽ. Chúng bị lực lượng ngọn lửa cực nóng thiêu đốt nổ tung.
Bị phát hiện!
Càn Kình đứng ở phía đối diện trước mặt đại quân, sắc mặt trở nên lạnh
lùng. Hắn không nghĩ tới mình còn chưa tiến vào trong trận doanh của đối phương, mấy người này đã phát hiện ra thân ảnh của mình.
Hỏa cầu? Nén thành hỏa diễm sao?
Trong mắt Càn Kình lóe ra hình cảnh đám hỏa diễm này. Dưới chân hắn bắt
đầu khởi động Vạn Ảnh, tạo thành huyễn ảnh đi xuyên qua hỏa cầu cực nóng kia. Trong nháy mắt huyễn ảnh kia cũng thiêu đốt hoàn toàn.
Ma pháp hỏa diễm cường đại! Cho dù là năng lực của Phong Vân Kim Thân hiện nay, sợ rằng thật sự cũng không thể ngăn cản được!
Trong lòng Càn Kình thầm kinh ngạc. Có lẽ nửa tấm lá chắn vỡ đã tiến vào trong cơ thể kia, thật sự dung hợp với thân thể, khiến thân thể có được năng lực của một nửa tấm lá chắn kia. Nếu không...
Con rắn lửa bay lên trên không trung, nó xoay tròn một vòng sau đó lao
về phía thân thể Càn Kính! Trên trăm ma pháp sư vong linh tự do khống
chế con rắn lửa này cắn nuốt tất cả.
Tay phải Càn Kình vừa lộn một cái, một Đấu Hồn cực lớn với hình dạng của một chiếc búa rèn sắt lớn liền xuất hiện trong tay hắn. Bốn loại hỏa
diễm khác nhau trong nháy mắt khiến Đấu Hồn liên tục biến đổi màu sắc,
mang theo tiếng rít đập về phía con rắn lửa kia.
Địa hỏa chi tâm tạo nên Đấu Hồn, gặp phải ma pháp hỏa cầu được nén lại,
va chạm với hỏa diễm trong không trung phát ra tiếng nổ đinh tai nhức
óc. Trong trong nháy mắt Đấu Hồn phóng thích ra đấu khí băng diễm trực
tiếp đóng băng hỏa diễm lại! Đấu Hồn vừa va chạm đã mạnh mẽ đập nát chậu than lớn kia.
Từng hỏa diễm bị đóng băng rơi xuống mặt cát. Chúng hòa tan, chúng thiêu đốt tất cả cát xung quanh. Sau đó hỏa diễm cùng cát đồng thời biến mất.
Răng rắc... Răng rắc...
Một chuỗi những tiếng xương cốt vỡ nát phát ra từ trong thân thể được
quấn dưới lớp vải rách của các ma pháp sư vong linh ma. Một chút năng
lượng từ trong lớp vải rách bắn ra. Chất lỏng đỏ tươi từ trong lớp vải
rất nhanh đã chảy ra. Ma pháp trận trên mặt đất trong nháy mắt xuất hiện những vết nứt. Mấy tên ma pháp sư đồng thời rút về phía sau.
Ma pháp cường đại phản phệ, trong nháy mắt đánh thẳng vào từng tên pháp
sư vong linh này. Ma pháp hỏa diễm giết người tạm thời tắt lịm.
Máu tươi?
Trong mắt Càn Kình thoáng lóe lên sự bất ngờ. Rõ ràng bên dưới lớp vải
rách kia không cảm giác được cơ bắp gì, tại sao lại có thể chảy ra máu
tươi?
Trong lúc cấp bách, Càn Kình không có thời gian suy nghĩ thêm về vấn đề
này. Tay trái của hắn lấy từ trong đấu giới ra Thôn Nguyệt Cung, đồng
thời chân trái hơi cong xuống. Ba mũi tên giống như ảo thuật xuất hiện
ra, xếp gọn ở trên giây cung.
Đạp một cái, chụp một cái, kéo một cái, Thôn Nguyệt Cung bị kéo căng
thành hình mặt trăng. Ba mũi tên phát ra tiếng rít gào như một con rồng
tức giận. Chúng bắn ra quấn lấy nhau, xé rách không gian cắn nuốt không
khí, hình thành một sóng khí dài mà ngay cả mắt thường cũng có thể thấy
được. Chúng lao thẳng tới đại quân vong linh ở phía đối diện cách đó
không xa.
Ầm ầm ầm...
Tay trái cầm lá chắn, tay phải cầm bảo kiếm lóe lên hàn phong, các bộ
xương vong linh gặp phải ba mũi tên hủy thiên diệt địa này, hàng trước
nhất của bọn họ thậm chí chưa kịp có bất kỳ phản ứng nào, đã bị đánh
xuyên qua.