Càn Kình thấy biểu tình tức giận của Ái Bích Giai thì trong đầu lóe lên cảnh tuợng và một người không quen thuộc nhưng đến nay còn chưa quên.
Tư Đạt Khắc! Đúng vậy, mấy tháng trước trong Vĩnh Lưu thành, hội đấu giá đó Tư Đạt Khắc từng vì mua dược thủy đã bán một ma pháp trượng tên gọi Hổ Phách quyền trượng, khi đó có giá cỡ hai trăm vạn kim tệ nhưng sau này bị thủ lĩnh hắc bang lớn nhất Vĩnh Lưu thành, Quân Vô Đạo mua rồi.
Hiện tại Hổ Phách quyền trượng có giá cỡ hai trăm vạn kim tệ đang nằm trong tay Bích Lạc. Càn Kình hít sâu, nhìn kỹ, xác nhận không nhìn lầm ma pháp trượng. Ma pháp trượng này đúng là Hổ Phách quyền trượng Quân Vô Đạo mua với giá năm mươi vạn kim tệ trong hội đấu giá.
Trong khoảnh khắc Càn Kình hiểu vì sao Ái Bích Giai dùng ánh mắt căm hận nhìn Bích Lạc. Tư Đạt Khắc là phụ thân của Ái Bích Giai, Hổ Phách quyền trượng không hẳn là ma pháp trượng tốt nhất của Tư Đạt Khắc nhưng chắc là ma pháp trượng gã thích nhất. Thấy đồ của phụ thân nằm trong tay người khác...
Càn Kình gật nhẹ, có thể hiểu tại sao Ái Bích Giai tức giận, khó chịu. Nhưng vấn đề là phụ thân của ngươi tự mình bán, còn là bán cho Quân Vô Đạo, liên quan gì Bích Lạc? Lại nói làm sao ma pháp trượng rơi vào tay Bích Lạc?
- Như thế nào? Lại là nàng? Muốn xuống hồ tắm nữa?
Càn Kình đánh giá Ái Bích Giai từ trên xuống dưới. Ma Pháp Sư trẻ tuổi này rất yêu thích cái đẹp, tuy trường bào Ma Pháp Sư rộng rãi khó xem nhưng có thể giấu nhiều bí mật, bây giờ nàng sửa lại nó thật đẹp lại bớt tác dụng ban đầu.
Ái Bích Giai đỏ mặt trừng Càn Kình. Hôm nay Ái Bích Giai bị ném vào ao nước là chuyện khiến nàng mất mặt nhất trong mấy tháng, mấy năm qua, cái nào cũng liên quan đến nam nhân này. Đặc biệt là thái độ của Càn Kình! Trong Vĩnh Lưu thành dù là thành chủ đại nhân khi gặp nàng cũng sẽ cười híp mắt khen ngợi.
Ngươi là một Chiến Sĩ, là cái thá gì? Ngón tay trắng nõn của Ái Bích Giai vì siết chặt ma pháp trượng quá mạnh, khuôn mặt hơi vặn vẹo. Chẳng những không nịnh nọt ta mà còn đối nghịch nhiều lần?
Sau lưng Ái Bích Giai vang tiếng hừ lạnh:
- Làm càn!
Một Chiến Sĩ trung niên chậm rãi bước ra từ sau lưng Ái Bích Giai, khóe mắt tỏ rõ giận dữ và sát khí.
- Ngươi là cái thứ gì mà dám ăn nói kiểu đó với tiểu công chúa công hội Thủy Tinh Ma Pháp Sư chúng ta?
Ái Bích Giai đắc ý hếch cằm. Chiến Sĩ hỗ trợ bỗng nhiên bước ra này mặc khôi giáp kim loại sáng lóe, chỉ có trở thành hỗ trợ cho nữ nhi của phó hội trưởng Công Hội Thủy Tinh Ma Pháp Tháp mới có cơ hội mặc khôi giáp lục giai như vậy.
Càn Kình nhìn đứa trẻ bị chiều hư, lắc đầu, nói:
- Công chúa? Đó là xưng hô có thể tùy tiện gọi sao? Nguyên Chân Sách hoàng triều chỉ có nữ nhi của hoàng đế mới có tư cách gọi là công chúa, ngươi nữ nhi của phó hội trưởng Công Hội Thủy Tinh Ma Pháp Tháp cũng dám xưng công chúa? Ngươi không sợ bị chém đầu sao?
- Còn ngươi là cái thứ gì?
Chiến Sĩ trung niên cầm cây gậy sắt, siết chặt, gã như tường to dày chắn trước mặt Càn Kình. Tuy Chiến Sĩ trung niên là hỗ trợ của Ái Bích Giai nhưng nàng cho gã một số tiền lớn vì vậy gã gần ra hết sức.
Ái Bích Giai lén ra hiệu cho bốn Ma Pháp Sư hỗ trợ sau lưng. Bốn Ma Pháp Sư nắm chặt ma pháp trượng, lén đưa tinh thần lực vào quyển trục ma pháp đã sớm chuẩn bị tốt sau lớp trường bào ma pháp.
- Muốn đánh nhau?
Càn Kình nhướng mày nói:
- Các ngươi nên biết rõ dù rời khỏi học viện nhưng đánh nhau với ta tại đây cũng là làm làm trái nội quy trường học, sẽ bị...
- Khai trừ đúng không?
Ái Bích Giai đắc ý cười khúc khích, bàn tay che miệng nói:
- Không sao, ta đã hứa với bọn họ là cho dù không thể tiếp tục học trong Chiến Tranh Chinh Phạt học viện cũng sẽ tìm người tốt hơn dạy cho họ, bảo đảm sinh hoạt cả đời trong sung sướng.
Càn Kình giang hai tay nhìn bốn phía, nói:
- Hiểu rồi. Nàng rất thông minh, không tự mình ra tay, vậy thì bạn học đi ngang qua sẽ chứng minh nàng không tham gia đánh nhau. Nếu ta diệt nàng thì dựa theo pháp luật sẽ phải đền mạng cho nàng, tin tưởng phụ thân của nàng có năng lực làm được. Nhưng nàng nhớ kỹ, tuy ta không tiện giết nàng nhưng lần này sẽ cho nàng một bài học khắc sâu.
- Ra tay!
Ái Bích Giai hét cắt ngang, ma pháp trượng chỉ vào Càn Kình:
- Lô Vong, đánh hắn! Để hắn biết cái gì là Bảng anh tài!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bỗng nhiên đất dưới chân Càn Kình liên tục phập phồng, từng dây mây tím thô to đầy loại gai quấn cổ tay, cổ chân, thân hình Càn Kình.
Thanh Đằng Triền Nhiễu thuật! Bốn Ma Pháp Sư cùng sử dụng quyẻn trục ma pháp Ái Bích Giai tặng cho. Dây mây màu tím như trăm ngàn con rắn quấn mỗi tấc thân thể Càn Kình.
Chiến Sĩ trung niên Lô Vong đã chuẩn bị sẵn sàng, hét to một tiếng, đấu khí Phục Ma ngũ chiến hùng hồn tuôn trào. Đôi mắt thú kiêu ngạo nhìn Càn Kình. Thanh niên này không phải Chiến Sĩ huyết mạch, tuổi như thế, lại bị trói buộc, chắc chắn thua!
Trong phút chốc gậy sắt bao phủ hai đầu gối Càn Kình.
Phục Ma ngũ chiến?
Càn Kình xoay tròn tròng mắt. Mọi người đều là Chiến Sĩ, ngươi đánh thuê cho Công Hội Thủy Tinh Ma Pháp Tháp ăn hiếp đệ tử Chiến Sĩ không có thù oán gì với ngươi? Làm Chiến Sĩ mà như ngươi thì tốt nhất đừng làm!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Gậy sắt nhanh chóng đập mạnh vào người Càn Kình, phát ra tiếng kim loại va chạm xương cốt.
Khuôn mặt dữ tợn của Ái Bích Giai biến thành vui sướng:
- Tránh ra, để ta...
- Các ngươi chỉ có bấy nhiêu bản lĩnh mà dám học cách làm tay sai?
Trong dây mây tím truyền ra thanh âm chậm rãi của Càn Kình. Lòng Chiến Sĩ trung niên Lô Vong tràn ngập lạnh lẽo. Đây là sao? Tại sao không nghe thấy tiếng xương gãy? Đây là đấu kỹ hộ thân gì mà mạnh như vậy?
Một bàn tay to bỗng tách ra dây mây tím rậm rạp bít kín, chộp hướng đầu Chiến Sĩ trung niên Lô Vong. Trước mắt Chiến Sĩ trung niên Lô Vong tối đen, tựa như không phải bàn tay vươn ra mà là cái lưới to đen. Dây mây xung quanh cánh tay nổ tung như có vô số đao kiếm bay từ trong dây mây ra.
Trong phút chốc Càn Kình chậm rãi đi ra từ mưa to màu xanh, một bước bình thường lại như đạp vào tim người xem. Giờ phút này, dường như mọi thứ trong thiên địa nằm dưới bước chân của Càn Kình.
Chiến Sĩ trung niên Lô Vong muốn lùi, lắc người lùi nhanh ra sau như con báo mạnh mẽ. Thân thể Chiến Sĩ trung niên Lô Vong mới nhảy lên thì đã bị tay Càn Kình bấu đầu.
Càn Kình nói:
- Chiến Sĩ làm tay sai cho người khác là bình thường nhưng ngươi muốn đánh nát đầu gối hai chân ta, hủy tương lai đời ta, muốn ta sống trong khuất nhục, quá ác!
- Ngươi... Ngươi muốn làm gì...
Hai tay Chiến Sĩ trung niên Lô Vong bấu mạnh bàn tay Càn Kình muốn giật năm ngón tay cấu chặt vào da đầu đang dần dần dùng sức.
- Ta cũng thuộc Công Hội Chiến Sĩ! Ta là Chiến Sĩ của Công Hội Chiến Sĩ Mộc Cận Hoa... Ta...