Ads
- Huyết mạch Lôi Man chỉ xếp thứ hai mươi?
Càn Kình huơ quyển sách, cười khẽ. Vốn chỉ có mấy loại Chiến Sĩ huyết mạch liên quan đến sinh vật nước, huyết mạch Phù Du xem như kém cỏi nhất. Huyết mạch Lôi Man thì đặc biệt thú vị, đồn rằng trong đấu kỹ huyết mạch Lôi Man có thể phóng ra điện, là một trong Chiến Sĩ huyết mạch mạnh nhất dưới nước.
- Không phải bọn họ yếu mà do đằng trước quá mạnh.
Hiệu trưởng Y Sa bưng tách cà phê lên nhấp môi:
- Chiến Sĩ huyết mạch Lôi Man đúng là đáng xem.
Hạng chín mươi chín trong Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ, Thủy Bá Tạp Duy Lạp, là Chiến Sĩ huyết mạch Huyết Cuồng Sa, cao một thước chín mươi hai, cánh tay dài một thước chín mươi lăm...
Hạng một trăm Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ: Phong chi tử, Mộc Nột Thiên Sách!
Càn Kình tập trung vào cái tên cuối ùng trong Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ. Phong chi tử Mộc Nột Thiên Sách? Thật không ngờ Chiến Sĩ trẻ tuổi hôm nay dẫn đường cho Càn Kình lại là người cuối cùng trong Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ.
- Phong chi tử, Mộc Nột Thiên Sách.
Hiệu trưởng Y Sa đặt mông vêu lên chân bàn, váy ngắn xinh đẹp ôm đùi co giãn thon dài trắng nõn.
- Từ ngày lập nên Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ thì hắn là người cuối cùng trong Bảng xếp hạng. Mặc kệ danh sách thay đổi như thế nào, thứ hạng một trăm của hắn không thay đổi, giống như đệ nhất Thiên Luyện Linh Quan vậy.
Vẫn luôn giữ vị trí cuối cùng, con số này dễ hơn thời gian dài giữ hạng nhất. Cao cao tại thượng lâu thì ít có người khiêu chiến. Trước khi đánh bại đệ nhị có ai điên khiêu chiến đệ nhất?
Nhưng hạng một trăm thì khác. Vào Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ và không thể vào, có được tài nguyên là hai khái niệm khác nhau. Cho dù xếp hạng chót Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ thì sử dụng tài nguyên hơn xa hạng nhất Bảng anh tài rất nhiều.
Bình thường thì người xếp chót trên Bảng dễ bị đánh bại nhất, sẽ là đối tượng bị nhiều người khiêu chiến, thế nhưng Mộc Nột Thiên Sách vẫn giữ vị trí cuối cùng Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ.
Càn Kình không biết là do Phong chi tử Mộc Nột Thiên Sách cố ý hay muốn điệu thấp. Giữ vị trí một trăm thời gian dài dường như không phải biểu hiện điệu thấp, dường như khôngthèm để ý Bảng bách chiến, cố ý treo hạng một trăm biểu hiện ra bí ẩn.
- Trong vòng một tuần lấy được thẻ bài quyền khiêu chiến Bảng bách chiến, nếu không thì...
Hiệu trưởng Y Sa chỉ hướng cửa lớn học viện, nói:
- Có thể cút về Hồng Lưu Chiến Bảo của ngươi.
Thẻ bài quyền khiêu chiến Bảng bách chiến?
Càn Kình đọc sách trang ghi thẻ bài quyền khiêu chiến, chính là thứ này cho hắn cảm giác quen thuộc nhất.
Mỗi Chiến Sĩ trong Chiến Tranh Chinh Phạt học viện mỗi tuần mọi người sẽ nhận được một thẻ bài do nhà trường phát, nếu Chiến Sĩ cầm thẻ bài rồi thì không thể được phát cho nữa. Nếu mất thẻ bài, học viện sẽ phát lại cho một khối.
Ai góp đủ ba thẻ bài là có thể khiêu chiến mười Chiến Sĩ xếp hàng chót trong một trăm hạng Bảng anh tài. Nếu cầm một thẻ bài trong đó là có thể tùy ý khiêu chiến số thẻ nào đó trong mười người trước.
Nếu là năm mươi người đầu Bảng anh tài có quyền khiêu chiến vị trí chót Bảng bách chiến, đương nhiên có thể tiếp tục khiêu chiến Bảng anh tài, bởi vì Bảng anh tài cũng chia tài nguyên theo thứ tự.
Quy tắc này hơi quen mắt. Càn Kình vuốt đuôi mày, ngẩng đầu nhìn hiệu trưởng Y Sa.
Càn Kình nghi hoặc hỏi:
- Hiệu trưởng đại nhân, có phải lúc trước người có một thân thích từng làm hiệu trưởng trong Ma Pháp và Chiến Sĩ học viện Áo Khắc Lan?
- Ủa? Sao ngươi biết?
Hiệu trưởng Y Sa cười tủm tỉm không hề tò mò, dường như mọi thứ nằm trong dự tính của nàng.
Hiệu trưởng Y Sa nói:
- Đó là họ hàng xa của ta.
Hèn chi...
Càn Kình lắc đầu. Tuy Càn Kình nghe nói nhiều học viện đều có danh sách mười cường giả học viện nhưng phân chia kỹ như Chiến Tranh Chinh Phạt học viện thì lần đầu tiên thấy, trong đó có bóng dáng quy tắc của lão hiệu trưởng.
- Đây là thẻ bài của ngươi.
Cổ tay hiệu trưởng Y Sa run lên, ném thẻ ra:
- Nhớ kỹ, ngươi chỉ có bảy ngày.
Bảy ngày?
Càn Kình thở dài. Nếu Càn Kình đã quyết định học trong Chiến Tranh Chinh Phạt học viện thì hắn sẽ thử một lần, vị hiệu trưởng này dường như thích xem thực lực của đệ tử thế thì không cần che giấu lực lượng, đánh lên từng nấc là được! Nhưng không biết Thiên Luyện Linh Quan mạnh cỡ nào?
- Bích Lạc, đêm nay cùng về ăn cơm đi.
Càn Kình nhận thẻ bài, sóng vai cùng Bích Lạc đi ra ngoài cửa:
- Thuận tiện thảo luận thứ vừa rồi với nàng.
- Ừm!
Bích Lạc vừa đi ra ngoài vừa gật đầu liên tục.
Hiệu trưởng Y Sa mỉm cười. Bích Lạc chưa bao giờ tiếp xúc với ai vậy mà có thể ở chung hòa hợp cùng Càn Kình.
- Phải rồi, tiểu tử.
Hiệu trưởng Y Sa nhìn Càn Kình quay đầu lại, ngón tay chỉ lưng Bích Lạc, nói:
- Có người kêu ta chuyển lời với ngươi là: Đa tạ.
Càn Kình ngây người, sau đó gật đầu. Quả nhiên là hiệu trưởng đại nhân đã gặp Hoàng Tuyền, hèn chi hiệu trưởng có thể ép cục đá ra nước vậy mà thân thiện với Bích Lạc đến thế. Hoàng Tuyền tồn tại đủ khiến hiệu trưởng Y Sa cực kỳ tốt với nàng.
Một trăm vòng cộng với đủ chuyện, mặt trời dần lặn phía tây. Càn Kình nhìn mặt trời trên cao, làm động tác mời Bích Lạc cùng ăn cơm. Bích Lạc không chút do dự đi ra ngoài cổng trường.
Ánh hoàng hôn chiếu rọi, dù là đệ tử Chiến Sĩ hay Ma Pháp học viên thì đã hoàn thành cả ngày học hành, trong học viện toàn là đệ tử.
Càn Kình phát hiện tuy ma pháp hệ, Chiến Sĩ hệ bị hiệu trưởng Y Sa dùng thủ đoạn chia thành hai trận doanh nhưng vẫn thấy nhiều nhóm đệ tử Chiến Sĩ, Ma Pháp học viên tụm năm tụm ba. Xem ra lực lượng vài thế gia rất lớn, mấy tháng ngắn ngủi đã có nhiều người thành hỗ trợ cho một số người.
- Hiệu trưởng đại nhân nói...
Bích Lạc rụt rè cúi đầu:
- Tổ thành hai trận doanh đối lập càng dễ tăng mạnh hiểu biết nhau. Trên đời này người hiểu rõ ngươi nhất trừ thân nhân ra chính là kẻ địch của ngươi. Chỉ có hiểu lẫn nhau, biết khuyết điểm của nhau thì sau này càng dễ phối hợp trên chiến trường.
Càn Kình đồng ý gật đầu. Càn Kình cảm giác ánh mắt kỳ dị ngày càng nhiều, dù là đoàn thể nào đều cố ý vô tình chú ý đến hắn và Bích Lạc, gần như ánh mắt mọi người toát ra vẻ xem thường.
- Hiệu trưởng này...
Càn Kình nhíu mày, lòng nổi lên bất mãn. Tạo áp lực cho Bích Lạc là việc tốt, dùng tài nguyên phong phú chăm sóc nàng cũng tốt nhưng không thể dùng thủ đoạn tốt hơn sao? Khiến Bích Lạc bị người cô lập đến mức này.
- Từ Chiến Tranh Chinh Phạt học viện về thành đi vào Hồng Lưu Chiến Bảo hơi xa.
Càn Kình đứng ngoài cổng trường nhìn bốn phía, nói:
- Ta tìm chiếc xe ngựa, nàng chờ chút...
- Càn Kình!
Ái Bích Giai thay y phục xinh đẹp sạch sẽ, bới kiểu tóc mốt nhất hiện nay trong Chân Sách hoàng triều, tay cầm ma pháp trượng rất đắt tiền. Ái Bích Giai oán hận trừng Càn Kình và... Ma pháp trượng trong tay Bích Lạc.
Càn Kình vẫn cảm thấy ma pháp trượng này rất quen mắt nhưng không nhớ ra từng thấy ma pháp trượng rõ ràng hoa lệ, xinh đẹp, rất đắt tiền trong tay Bích Lạc ở đâu.