Bây giờ Càn Kình càng vui
mừng hơn khi lại thấy thánh khí mới, Tinh Thần chi vận, tuyệt thế hung
cung bắn chết vô số Chiến Sĩ cường đại của Chân Sách hoàng triều.
Càn Kình nằm trên giường ngắm nghía Xạ Nguyệt cung đặc biệt có ba dây
hắn tự rèn, nhớ lại Tinh Thần chi vận thấy trong Kim Lãnh gia tộc, âm
thầm so sánh. Càn Kình suy nghĩ cải tạo Xạ Nguyệt cung, dù không thể trở thành thánh khí nhưng ít nhất chế tạo ra hồn binh.
Đúng vậy, về uy lực tuy hồn binh không bằng đấu binh nhưng chỉ cần vượt
siêu đấu binh, nhiều người cho rằn hồn binh là con đường để Chiến Sĩ
bình thường nhập thánh nhưng bỏ qua bản thân nó là trang bị vũ khí mạnh.
Càn Kình suy nghĩ nửa ngày, ra quyết định. Càn Kình chờ khi quay về đoàn mã tặc tái ngoại lại sửa Xạ Nguyệt cung. Càn Kình lấy mũ ma pháp đi
thông Vô Tận thế giới.
Đấu tâm thứ ba biến dị, Càn Kình vẫn không hiểu nổi có chuyện gì xảy ra. Cuối cùng ngưng luyện ra đấu tâm tuyệt đối không phải hoàng kim đấu
tâm, cảm giác quái dị cứ quanh quẩn trong lòng Càn Kình, loại cảm giác
khó nắm bắt.
Còn có xương cốt bị thương, đấu tâm thứ ba biến dị ngưng luyện tuy trị
lành gần hết vết thương nhưng vẫn có một số không thể lành, cần Dược Tề
Sư hỗ trợ.
Càn Kình lại quay về Vô Tận thế giới.
Á Đương Tư ngẩng đầu nhìn Càn Kình đi vào phòng, làm biếng thở dài.
Á Đương Tư bất đắc dĩ nói:
- Có lần nào ngươi đến mà không bị thương được không?
Càn Kình không biết nên nói cái gì nhìn Á Đương Tư lão sư. Càn Kình cũng không muốn bị thương, nhưng có Chiến Sĩ nào không bị thương? Chẳng qua
tần suất bị thương của Càn Kình cao hơn Chiến Sĩ khác rất nhiều.
- Uống hết dược, có rảnh luyện dược tề học nhiều vào.
Á Đương Tư vùi đầu làm thực nghiệm:
- Con người cuối cùng phải dựa vào mình, lúc chiến đấu ngươi bị thương
không có thời gian chạy vào tiệm dược tề của ta uống dược đi?
Càn Kình uống hết dược tề trị vết thương, không vội vã đi tìm Âu Lạp
Khắc đại thúc ngay mà theo lời Á Đương Tư lão sư nghiêm túc học điều chế dược tề mấy canh giờ mới rời khỏi phòng.
- Tiểu tử lại đến nữa?
Âu Lạp Khắc cười híp mắt nhìn Càn Kình mấy hôm nay luôn đến đá quán.
Âu Lạp Khắc nói:
- Hôm nay muốn chơi kiểu gì?
Càn Kình đi vào giữa Âu Lạp Khắc đấu khí phòng, không nói nhảm bày ra tư thế, ba đấu tâm lại chuyển động.
- Vẫn đá quán? Tốt, ta sẽ . . . ủa?
Âu Lạp Khắc mới thi triển đấu kỹ Thiên Quân chợt thu về, mắt sắc như đao nhìn chằm chằm trán Càn Kình.
Âu Lạp Khắc hỏi:
- Tiểu tử nhà ngươi ngưng luyện ra một toản đấu?
Toản đấu?
Càn Kình ngẩn người, quên khống chế đấu tâm chuyển động, lực lượng yếu bớt.
- Trước nay đấu tâm tiến giai đến hoàng kim đấu tâm, chắc ngươi biết điều này?
Âu Lạp Khắc vẫy tay kêu Càn Kình ngồi xuống, nói:
- Nhưng ngưng luyện hoàng kim đấu tâm có khi ngoại lệ, đó là chất lượng
đấu khí tinh thuần vượt qua hoàng kim đấu tâm, cầnp hù hợp mười mấy điều kiện khác ngưng luyện ra đấu tâm cao cấp hơn. Chúng ta gọi nó là ngoại
kim cương đấu tâm, gọi tắt toản đấu.
- Tốt hơn cả hoàng kim đấu tâm?
- Không hoàn toàn.
Âu Lạp Khắc chống cằm, đăm chiêu nửa ngày sau nói:
- Toản đấu nên tồn tại trong lý luận của Bố Lai Khắc đại thúc, không thể nào xuất hiện nhưng ngươi lại có toản đấu, thật khiến người bất ngờ.
Càn Kình khó hiểu hỏi:
- Vậy toản đấu là gì?
- Nói đơn giản thì toản đấu là hoàng kim đấu tâm biến dị.
Âu Lạp Khắc gật đầu, nói:
- Về lý luận nó vẫn là hoàng kim đấu tâm nhưng lại không phải, bởi vì . . . Nó là siêu tiền thể.
- Siêu tiền thể?
- Toản đấu không chỉ có đấu khí càng thêm tinh thuần, đồng thời về lý luận nó có thể sinh ra Hồn vực không hoàn chỉnh.
Âu Lạp Khắc khựng lại, giải thích rằng:
- Tức là . . . Sau khi nhập thánh mới có Hồn vực hoàn chỉnh, trong phạm
vi người nhập thánh khống chế một thứ giống phép tắc. Người sở hữu toản
đấu cũng có nhưng . . .
Âu Lạp Khắc nhún vai nói:
- Nhưng người nhập thánh có được lực lượng pehps tắc Hồn vực hoàn chỉnh, toản đấu thì chỉ là hình thức ban đầu. Chẳng lẽ ngươi không có cảm giác đặc biệt gì sao?
- Có!
Càn Kình gật đầu, nói:
- Lần này ta đến là muốn chờ đánh thắng rồi hỏi vấn đề.
- Vấn đề này không cần thắng ta cũng nói cho ngươi.
Âu Lạp Khắc ngẫm nghĩ, nói:
- Ngươi hãy nhắm mắt lại quan sát toản đấu của ngươi, đi hỏi nó phép tắc ẩn chứa trong ngươi là cái gì?
- Hỏi? Làm sao hỏi?
Càn Kình không biết nên nói cái gì. Tuy đấu tâm được nói là sống nhưng
dù sao không phải sinh mệnh, đấu tâm không biết nói thì lấy gì hỏi?
- Nhắm mắt lại hỏi đi!
- A!
Càn Kình bị nạt, ngoan ngoãn nhắm mắt, cảm nhận toản đấu trên trán.
Rực rỡ, Càn Kình tỏa sáng như bảy sắc màu, độ cứng dùng mắt thường thấy cũng cảm giác nó vượt qua hoàng kim đấu tâm.
toản đấu, ngươi có thể cho ta biết ngươi ẩn chứa phép tắc gì không?
Trong đầu Càn Kình mới nổi lên vấn đề thì người run bần bật, lực lượng điên cuồng chuyển động.
Toản đấu bắt đầu chuyển động, bên trong toát ra lực lượng Càn Kình từng
cảm giác được nhưng không biết nó là gì. Lực lượng nhanh chóng chui vào
hai đấu tâm khác.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Càn Kình cảm giác lực lượng trong người biến cuồng bạo. Đúng vậy, tựa
như quân đội tiếp nhận trống trận tẩy lễ thì sĩ khí bùng nổ.
Cuồng bạo! Chân chính cuồng bạo!
Đấu khí đang bùng nổ, sức mạnh trong người Càn Kình như trúng ma pháp đặc biệt điên cuồng tăng lên.
- Tiểu tử, hãy giải phóng năng lực đẳng cấp Hồn vực của ngươi đi!
Tiếng hét của Âu Lạp Khắc xuyên qua suy nghĩ Càn Kình cắm vào linh hồn.
Giờ phút này, Càn Kình không thể ức chế lực lượng muốn trút ra, hắn giơ
tay đánh một đấm. Cú đấm thế như kinh lôi, một quyền này cuốn động không khí bốn phía như hơi thở rồng phát ra tiếng gầm.
Nó xé rách không khí, đập nát không gian, ngăn cản tất cả chắn trước mặt nó, cuốn động.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Không khí trước mặt Âu Lạp Khắc bỗng nổ tung, vạt áo tốc ra sau rồi nhanh chóng hạ xuống.
Càn Kình mở mắt ra, ngạc nhiên nhìn hình ảnh. Vạt áo của Âu Lạp Khắc đại thúc dao động, sao có thể? Là hắn mới làm? Một đấm kia vì sao đặc biệt
như vậy?
- Tinh Thần của ta ơi!
Âu Lạp Khắc ngơ ngác nhìn vị trí toản đấu trên trán Càn Kình, nói:
- Tiểu tử, sao . . . Sao nhà ngươi có toản đấu? Sao lại có Hồn vực như
vậy? Ta còn tưởng rằng Hồn vực của ngươi sẽ là Vạn Hỏa Chi Vương như Bố
Lai Khắc đại thúc hay Hồn vực khác, tại sao sẽ là Bạo Lực Hồn vực?
- Bạo Lực Hồn vực?
Càn Kình tò mò nhìn Âu Lạp Khắc. Càn Kình chưa từng nhập thánh, không
tiếp xúc nhiều Hồn vực. Hồn vực duy nhất Càn Kình gặp phải là mới không
lâu trước Nhuyễn Hồn vực kỳ dị của Bác Khắc Tư Lực.
Nhìn như mềm mại không có lực lượng nhưng khi đối chiến, Càn Kình suy
nghĩ thật lâu phát hiện đó là Hồn vực khó đối phó. Dường như Hồn vực có
thể biến mọi thứ mềm đi, khoảnh khắc ngươi công kích thì trời, đất,
không khí thậm chí công cụ của địch thủ đều biến mềm.