Phân Kim Liên Trảm không hạn chế số lần nổ đại biểu cho cái gì? Vậy là dù
Càn Kình đối địch Chiến Sĩ trình độ Diệt Ma, chỉ cần hắn cố chống là rất có thể sửa lại kết cuộc chiến trường.
Nếu có thêm mấy linh hồn đấu tự thì sao? Càn Kình nghĩ đến đây thân thể
hưng phấn run rẩy. Nếu có mười đấu kỹ linh hồn đấu tự là có thể xếp đội
nổ. Khi cái thứ mười nổ thì đấu tự thứ nhất nổ đã tổ hợp lại có thể sử
dụng lần nữa.
Mười linh hồn đấu tự dưới tình huống nhất định xếp hàng hình thành vô
hạn tuần hoàn. Nếu lại đối đầu với Chiến Sĩ huyết mạch Hắc Tinh Tinh . . .
Khóe môi Càn Kình cong lên, có lẽ thắng bại sẽ viết lại.
Muồi linh hồn đấu tự? Càn Kình cốc mạnh đầu mình, đang nằm mơ cái gì?
Mấy ngày nay gặp nhiều chuyện chỉ được đến một linh hồn đấu tự, Âu Lạp
Khắc đại thúc cũng nói linh hồn đấu tự rất ít tồn tại, đa số đấu tự đấu
kỹ không có ý chí đối ứng.
- Đúng rồi, mới nãy ngươi bị trăm người đánh hội đồng sử dụng đấu kỹ quái dị đột kích.
Âu Lạp Khắc đỡ cằm, đăm chiêu suy nghĩ vài giây, nói:
- Ta cho rằng nó cũng có ý chí, bởi vì ta cảm giác đến một chút ý chí
cộng mịnh nhưng quá nhỏ, nhỏ đến nỗi ngươi không thể cảm ứng nó tồn tại. Có lẽ . . .
Âu Lạp Khắc trầm ngâm mấy giây, gật mạnh đầu nói:
- Có lẽ ngươi cảm nhận không đủ sâu, hoàn cảnh xung quanh không ảnh hưởng ngươi đủ nhiều đúng không?
Huyết Chiến Thất Thức hợp nhất hình thành đệ bát thức có ý chí đấu tự?
Con ngươi Càn Kình co rút vào sâu trong, cố gắng nhớ lại cuộc chiến
trước đó, mơ hồ cảm giác một chút thảm liệt.
- Muốn có được một ý chí đấu tự thì có lẽ . . .
Âu Lạp Khắc nhìn chăm chú vào Càn Kình, nói:
- Ngươi cần gặp một cuộc chiến tuyệt vọng, một đao toát ra hơi thở tràn ngập tuyệt vọng.
Tuyệt vọng? Càn Kình thở dài, ở đây thì rất khó tìm ra tuyệt vọng. Vô
Tận thế giới là vùng đất hy vọng của Càn Kình, mỗi lần hắn có vấn đề sẽ
chạy tới đây tìm đáp án. Vô Tận thế giới đại biểu hy vọng, muốn tìm
tuyệt vọng trong hy vọng? Sao có thể!
- Được rồi, ta đã giải đáp vấn đề của người.
Âu Lạp Khắc giơ tay chỉ tình trạng chiến trường hoang tàn, nói:
- Xem một lần ngươi có thể đi rồi.
Xem một lần? Xem cái gì?
Càn Kình muốn hỏi, mắt liếc vị tí mặt đất hõm xuống, đánh rùng mình. Bốn phía không một bóng người, chỉ óc dấu vết sau cuộc chiến nhưng chúng
bỗng như sống lại, bên trên như có người đứng.
Bọn họ đang chiến đấu. Đạp đất, ra quyền, xoay eo, vung đao!
Càn Kình cảm giác hắn như dung nhập vào trong, tuy không thật sự ra tay nhưng có thể nói là đang chiến đấu.
Nửa canh giờ qua nhanh, Càn Kình lau mồ hôi trán. Tuy không thật sự ra
tay nhưng mới rồi trong tinh thần Càn Kình lặp lại tình huống chiến đấu
trăm ngàn lần, nếu gặp lại chuyện lần này nữa thì hắn có tự tin kéo mười lăm đối thủ đi bán muối.
- Hèn chi đại thúc không dọn dẹp chỗ này.
Càn Kình đầy tôn kính nhìn Âu Lạp Khắc nhắm mắt nghỉ ngơi. Càn Kình cúi
đầu, lặng lẽ ra khỏi phòng, lưng lại thẳng lên. Càn Kình phát hiện gian
phòng hỗn loạn đã trở lại gọn gàng sạch sẽ như ban đầu.
A Khắc Nạp Thập cầm đao nhỏ điêu khắc ra khỏi phòng, hét hướng Càn Kình đứng trên đường, vẻ mặt đòi nợ.
- Càn Kình, ta kêu ngươi tìm ma hạch cho ta ra sao rồi?
Ma hạch? Càn Kình chợt nhớ ra không chỉ quên kiếm ma hạch cho A Khắc Nạp Thập, lần trước Âu Lạp Khắc đại thúc nhắc đến mạch khoáng đấu tinh cũng không lấy, lại còn những bút ký Bố Lai Khắc đại thúc đánh rơi trong
núi, Âu Lạp Lạp, Càn Chiến Huyền lão sư yêu cầu các loại tài liệu.
- Không có thời gian rảnh!
Càn Kình vác Trảm Mã Đao vội cúi đầu hướng A Khắc Nạp Thập, chạy nhanh ra ngoài thôn.
Trong bụi cỏ cao cỡ một người bên ngoài thôn bỗng có bóng đao sát khí ngập trời và máu tươi phun trào ra khỏi bãi cỏ.
- Người chơi Càn Kình đã hết thời gian chơi . . .
Đã đến giờ, Càn Kình mở mắt rời khỏi Vô Tận thế giới. Càn Kình hoạt động thân thể tê rần. Càn Kình bị tiểu lão sư A Khắc Nạp Thập ép buộc không
có cả thời gian tìm Á Đương Tư lão sư chữa gãy xương tay, đành tự mình
điều chế dược tề hồi phục.
- Càn Kình . . . Càn Kình . . .
Mộc Quy Vô Tâm rống to giọng còi hú, một bàn tay to hưng phấn đập cửa phòng.
Càn Kình mở cửa nhìn Mộc Quy Vô Tâm giơ cao tay to, bàn tay kia cầm bộ trang phục lộng lẫy mới tinh, ngẩn người.
- Đại thúc đang làm gì . . .
- Còn hỏi? Chẳng phải hôm nay ngươi đi Công Hội Thiết Tượng nhâm chức hội trưởng sao?
Mộc Quy Vô Tâm tròng trang phục xa hoa lên người Càn Kình, nói:
- Ngươi dù gì cũng là người đi ra từ Hồng Lưu Chiến Bảo, làm hội trưởng phải có khí thế mới được!
Mấy mỹ nữ ra khỏi phòng mình, liếc nhau, không thấy từ người đối phương
dấu hiệu đêm qua Càn Kình vào phòng ai. Các mỹ nữ bước nhanh đến bên
cạnh Càn Kình, giật bộ đồ từ tay Mộc Quy Vô Tâm.
Cổ Nguyệt Gia Anh, La Thanh Thanh, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, Bích Lạc cầm
mỗi phần bộ đồ quay quanh Càn Kình, động tay động chân quen thuộc mặc đồ giùm hắn.
Mộc Quy Vô Tâm trợn to mắt ốc bưu, vẻ mặt hâm mộ, môi dầy tặc lưỡi nói:
- Ghen tỵ quá đi, thật khiến người ghen tỵ. Mộc Quy ta đây không phải
không có nữ nhân không thể sống được nhưng xem tình huống hiện giờ của
tiểu tử nhà ngươi làm ta phát thèm.
Càn Kình nhìn bốn mỹ nữ sửa sang y phục cho mình, sống như bây giờ đúng
là không tệ. Nếu Càn Kình đứng ở vị trí Mộc Quy Vô Tâm chắc cũng hâm mộ
muốn chết.
Mộc Quy Vô Tâm xoay người, cao giọng quát:
- Không thể xem tiếp, thật sự không thể xem tiếp, nếu nhìn nữa ta sẽ
ghen tỵ pơhát điên! Ta muốn tìm nữ nhân, ta muốn tìm nữ nhân!
Nhìn bóng lưng Mộc Quy Vô Tâm như thiếu nữ bị khi dễ chạy thoát chỗ đau lòng.
Vai Càn Kình rung rung buồn cười. Ngoại hình Mộc Quy Vô Tâm đại thúc
không đẹp, nói thật là gã xấu nhất trong đám nam nhân xấu, lại thô lỗ
như vậy, không biết nữ nhân nào sẽ nhìn trúng gã? Sau này có cơ hội hắn
quyết định giúp đỡ Mộc Quy Vô Tâm mai mối.
- Ngươi cho rằng hắn không có nữ nhân?
Cổ Nguyệt Gia Anh cài nút áo cuối cùng trước ngực Càn Kình, trợn trắng mắt, nhỏ giọng nói:
- Hắn có nữ nhân, bên Ma tộc.
Có nữ nhân? Ma tộc? Càn Kình quay đầu nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, phát
hiện công chúa Ma tộc mắt đầy kinh ngạc, mờ mịt. Vì sao nàng không biết
chuyện như vậy? Nữ nhân của hội trưởng Công Hội Chiến Sĩ trong thành phố lớn ở bên Ma tộc? Tình báo này đáng giá báo cỡ não?
- Đừng nhìn ta kiểu đó.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy sửa sang lại tay áo cho Càn Kình, nói:
- Ta sẽ không nắm bắt tin tức này.
Càn Kình hơi tò mò nữ nhân của Mộc Quy Vô Tâm đại thúc có bộ dạng gì? Không lẽ cũng là Ma tộc?
- Ma tộc.
Cổ Nguyệt Gia Anh sửa sang hai vai áo Càn Kình, xoay người, để lại một câu nhẹ tênh rồi không chịu nói thêm.