Suất Trá Phong Vân

Chương 443: Chương 443: Ta tìm ngươi chẳng bằng ngươi đến kiếm ta




Làm người có thể không sợ chết nhưng sẽ hồi hộp tiền đồ của mình. Đối với Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà thì có thể khống chế kỹ năng đặc biệt khi thức tỉnh hay không là chuyện rất mấu chốt.

Không dùng năng lực đặc biệt cũng rất đáng sợ, ví dụ năng lực của Bàn Mộng Chí có hay không thật tình phân biệt quá nhỏ.

- Tiếp theo nên làm sao?

- Làm sao?

Càn Kình cười tự tin chưa từng có:

- Tất nhiên là đến cửa cầu kiến gia chủ Bàn Hoành Cơ.

Đoạn Phong Bất Nhị nhìn Càn Kình, con mắt như gặp ma, Bàn Hoành Cơ, gia chủ của huyết mạch Cửu Đầu Xà là ai? Muốn gặp liền gặp sao? Dù là bệ hạ hiện thời...

- Ngươi còn có thể ngu hơn không?

Phần Đồ Cuồng Ca mệt mỏi nhấc mí mắt liếc xéo Đoạn Phong Bất Nhị:

- Sử dụng não của ngươi đi, bình thường đâu có ngu, chuyện của mình thì không thể bình tĩnh một chút sao?

Bình tĩnh? Đoạn Phong Bất Nhị thấy ánh mắt xem thường của Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc hì cảm giác có thau nước lạnh đổ từ trên đầu xuống. Đúng vậy, chuyện Càn Kình muốn làm rất đơn giản, nếu đổi lại là Đoạn Phong Bất Nhị thì gã cũng sẽ làm như vậy. Trong tay có bài tẩy còn sợ cái gì?

- Ta quá để ý.

Đoạn Phong Bất Nhị cười giễu, lắc đầu, nói:

- Bây giờ ta biết ngươi muốn làm gì rồi.

- Vậy sao?

Càn Kình cười bí hiểm. Đám Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc cảm thấy lần này đến chỉ vì muốn mượn tế đàn quái dị dùng một lúc, nhưng đó chỉ là nguyên nhân ngoài cùng.

Minh văn tế đàn, tài liệu mới là mấu chốt. Càn Kình thở dồn dập, đôi tay cầm cương ngựa bất giác siết chặt. Lần này phải chính mắt thấy tế đàn kia, nhìn xem nó là tài liệu và minh văn tổ hợp nào, có thể phỏng theo không?

Hoặc nên nói là cải tiến. Càn Kình liếc trộm dân chúng trên đường đi, thầm nghĩ nếu suy nghĩ trong đầu bị Bàn gia Vô Hạn thành biết chắc sẽ đập chết hắn.

Đồn rằng tế đàn số hai của Bàn gia là do một quái tài Bàn gia khi học tập viết minh văn và thần bí dược tề trên da dê lòng máy động chế tạo ra tế đàn số hai tính an toàn, tin cẩy không quá tốt nhưng đôi khi có ích.

Biết minh văn và thần bí dược tề? Loại tồn tại này rất nhỏ, Càn Kình tin tưởng Bàn gia không nghĩ ra trên đời này còn có một người như vậy và còn mưu đồ tế đàn của Bàn gia.

Giao dịch không thể vĩnh viễn kéo dài.

Đoạn Phong Bất Nhị dần cường đại, nếu có thể thức tỉnh tam giai, tứ giai hay thậm chí năm giai, phát ra thực lực huyết mạch Cửu Đầu Xà càng lúc càng mạnh thì Bàn gia càng muốn triệu hồi Đoạn Phong Bất Nhị.

Trở về Bàn gia? Càn Kình tin tưởng đánh chết Đoạn Phong Bất Nhị thì hắn quyết không về Bàn gia, mà Bàn gia vì gã cường đại nhưng không chịu trở về sẽ từ chối cho mượn tế đàn thức tỉnh.

Tự mình tạo một cái? Càn Kình khẽ thở dài, đây không chỉ vì Đoạn Phong Bất Nhị, hắn muốn thừa dịp nghiên cứu tế đàn thức tỉnh. Không ai không muốn trở thành Chiến Sĩ huyết mạch, đặc biệt là kẻ thất bại thức tỉnh lực lượng huyết mạch trong gia tộc.

Bất cứ gia tộc lực lượng huyết mạch cường đại nào đều dễ tìm thấy nhất trong thành thị, thậm chí vị trí so với cái gọi là phủ thành chủ nơi thành chủ cư ngụ, hay trung tâm thành thị càng dễ tìm.

Bàn gia. Trước tường vây màu đen bao vây cái sân đặt hai pho tượng rắn chín đầu dùng Mặc Minh huyền thạch khắc ra.

Pho tượng rắn chín đầu to lớn, tinh mỹ sống động như thật, nhìn sơ cứ như là rắn chín đầu sống phun lưỡi dài lạnh băng muốn công kích. Một răng nanh sắc bén như kiếm lóe tia lạnh lẽo, vua trong loài rắn.

Các đầu của Cửu Đầu Xà khác nhau, hoặc ngóc, hoặc ngẩng lên, hoặc giận, hoặc vui, chín tư thế bày ra vạn thiên khí tượng.

Không cần bảng hiệu giới thiệu, chỉ cần hai pho tượng trước cửa đã phát ra khí phái một trong mười gia tộc Chiến Sĩ huyết mạch của Chân Sách hoàng triều.

Càn Kình xuống ngựa đi hướng cửa lớn rộng mở của Bàn gia. Hai Chiến Sĩ trẻ tuổi bước ra khỏi cửa chặn đường Càn Kình đi vào sân.

- Nơi này là Bàn gia của Vô Hạn thành, xin người hãy cho biết ý định đến.

Hai người canh cửa nhìn khí phái thong dong của Càn Kình thì biểu hiện ra lễ độ nên có, vẻ mặt cười thân thiện nhưng đuôi mày không thể ẩn giấu kiêu ngạo, từ hào.

- Càn Kình của Hồng Lưu Chiến Bảo muốn bái kiến gia chủ của Bàn gia.

Tay phải Càn Kình nắm lại nhẹ đặt trước ngực làm lễ tiết cao nhất trong Chiến Sĩ.

- Có chuyện quan trọng muốn bàn bạc với gia chủ.

Hồng Lưu Chiến Bảo?

Hai Chiến Sĩ trẻ tuổi canh cửa nghi hoặc nhìn nhau. Công Hội Chiến Sĩ? Công Hội Chiến Sĩ mà các Chiến Sĩ bình thường tụ tập lại?

Trong phút chốc Càn Kình phát hiện kính ý biến mất trên mặt hai Chiến Sĩ trẻ tuổi, kiêu ngạo từ đuôi mày nhanh chóng lan khắp mặt, eo hơi cong giờ thẳng tắp như tùng.

Chiến Sĩ huyết mạch, dù chỉ là hỗ trợ gia tộc Chiến Sĩ trẻ tuổi cũng tự cho rằng mình là thành viên của gia tộc huyết mạch. Cho dù bản thân có xuất thân như thế nào, khi đối diện Chiến Sĩ bình thường thì trong lòng sẽ có sự hãnh diện bẩm sinh.

- Cầu kiến gia chủ chúng ta? Ngươi là hội trưởng của Hồng Lưu Chiến Bảo?

- Không phải.

Càn Kình lắc đầu, nói:

- Là chấp sự của Hồng Lưu Chiến Bảo.

Chấp sự? Hai Chiến Sĩ trẻ tuổi ngẩn ngơ, ánh mắt đánh giá Càn Kình tràn ngập khó thể tin. Dù là Công Hội Chiến Sĩ có Chiến Sĩ bình thường thì chức vụ chấp sự không dễ được nhận, cái đó cần có thực lực nhất định. Chiến Sĩ bình thường này trẻ tuổi như vậy thì có thực lực gì?

Ánh mắt nghi ngờ rất nhanh biến thành không tin, khóe môi hai Chiến Sĩ trẻ tuổi cong lên, lạnh lùng cười:

- Thật sự là chấp sự của Hồng Lưu Chiến Bảo sao?

Càn Kình thở dài. Hôm đó Lôi Địch, Mộc Quy Vô Tâm đại thúc từng nói trẻ tuổi như vậy trở thành chấp sự của Hồng Lưu Chiến Bảo sẽ không ai tin, hôm nay quả nhiên là Lôi Địch nói túng rồi.

- Đúng vậy.

Càn Kình thò tay vào ngực lấy lệnh bài thân phận Hồng Lưu Chiến Bảo của mình trong đấu giới ra.

- Mời xem qua.

Hai Chiến Sĩ trẻ tuổi thấy dấu hiệu ma pháp ngừa giả trên lệnh bài thân phận thì đáy mắt xẹt qua sửng sốt. Chấp sự này thật là quá trẻ tuổi, do Chiến Sĩ trẻ tuổi này có thực lực hay là Hồng Lưu Chiến Bảo đã suy đồi?

Hai Chiến Sĩ trẻ tuổi lại trao đổi ánh mắt, trong đó Chiến Sĩ trẻ tuổi vóc dáng hơi gầy trầm ngâm cầm lệnh bài thân phận của Càn Kình, nói:

- Làm phiền người ở đây chờ một chút, ta đi vào trong hỏi.

Càn Kình bất ngờ nhấc mí mắt, vốn tưởng khối lệnh bài thân phận này cầm đến đây không có bất cứ tác dụng gì, ai ngờ có tư cách đi thông báo. Chẳng phải nói Hồng Lưu Chiến Bảo tại Vĩnh Lưu thành đã suy sút rồi sao? Vì sao đến Vô Hạn thành Càn châu vẫn hữu hiệu?

Chiến Sĩ trẻ tuổi gầy chạy thẳng vào sân, xuyên qua hai tường viện định, đến trước một gan phòng nhỏ từ bắ hướng nam, cung kính nhỏ giọng nói:

- Trưởng lão, ngoài cửa có một thanh niên tên Càn Kình nói muốn cầu kiến gia chủ.

- Gia chủ?

Rèm chậm rãi vén ra hai bên, một nam nhân trung niên vóc dáng hơi thấp bé, mắt hí chớp lóe tia sáng tinh ranh, kiêu ngạo lợi dụng ưu thế đứng trên bậc cửa nhìn xuống Chiến Sĩ trẻ tuổi thân hình gầy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.