Đây là?
Càn Kình không kịp suy nghĩ nhiều, nắm đấm đánh
vào phía trên ma pháp hủy diệt. Hai lực lượng gần như tương đương đập
mạnh vào nhau phát sinh sức nổ mạnh vô tận. Trong nháy mắt chúng đập
xuống mặt đất khiến mặt đất lún xuống, tạo thành một hố sâu lớn với
đường kính mười thước, nhưng vẫn đang nhanh chóng khuếch tán, hình thành hố sâu lớn hơn.
Càn Kình không kịp quan sát mặt đất nham
thạch cứng hơn so với đá hoa cương gấp bao nhiêu lần, càng không kịp
quan sát uy năng một quyền này rốt cuộc cường đại tới mức nào. Tất cả
tinh thần của hắn đều tập trung vào ma pháp hủy diệt của hoàng kim sư tử này.
Ầm ầm ầm ầm...
Trong chớp mắt, hơn trăm lần
lực lượng phát nổ. Đầu hoàng kim sư tử trúng một quyền này hoàn toàn nổ
nát. Càn Kình thuận lợi đâm vào trong cơ thể ma thú, lôi ma hạch từ
trong cơ thể nó ra. Toàn thân hắn dính đầy máu tươi, điên cuồng không
ngừng lao ra, không kịp kiểm tra xem thi thể hoàng kim sư tử này có giá
trị đặc biệt nào khác hay không.
Vừa rồi vì sao lực lượng lại giảm xuống?
Càn Kình vừa chạy trốn rất nhanh, trong đầu nhớ lại uy năng phát nổ kia giảm xuống trong phút chốc. Lực lượng càng ít lại càng trở nên dễ khống chế hơn. Vì sao lực lượng lại giảm xuống? Nếu như vừa rồi không phải
lực lượng đột nhiên giảm bớt, chỉ một quyền có lẽ không thể phát huy đến mức tận cùng, đánh nát hoàng kim sư tử trong nháy mắt như vậy được.
Càn Kình hiểu rất rõ, nếu như hai bên để mặc đối phương bạo phát, như
vậy dưới tình huống bạo phát đến mức tận cùng, mình cũng không thể cường đại được bằng hoàng kim sư tử. Hai bên có thể sẽ thật sự rơi vào tình
trạng chiến đấu giằng co, mãi đến khi một bên chết.
Nhưng tốc độ mình bạo phát nhanh hơn nhiều so với đối thủ. Nếu như không phải lực lượng đột nhiên giảm bớt, thời gian chiến đấu có lẽ không nên duy trì
trên một giây mới đúng.
Suy ngẫm một chút, đám ma thú phía sau đã có con đuổi kịp.
Càn Kình xoay người lại nhìn ma lang một mắt xông lên phía trước. Hắn
lại đánh ra một quyền dung hợp vừa rồi. Lúc này hắn dung hợp càng lưu
loát hơn so với lúc trước. Hắn phát ra uy năng lại càng ngày càng yếu.
Một cái chân của ma lang một mắt nổ tung, thân thể nhanh chóng bay ngược lại phía sau, nhưng không chết.
Càn Kình không để ý tới
chuyện truy kích giết chết ma lang một mắt. Nếu dừng lại như vậy cũng đủ cho đám ma thú truy kích phía sau bao vây lấy mình. Tới lúc đó, lực
kiệt chết trận sẽ trở thành kết quả duy nhất.
Trong ánh mắt
của ma lang một mắt lộ vẻ hung tàn. Nó hoàn toàn không có chút sợ hãi
nào, chân trái càng di chuyển nhanh hơn, tiếp tục đuổi theo Càn Kình.
- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy?
Càn Kình không cách nào lý giải được. Dựa theo mình tính toán, khi tất
cả đấu kỹ dung hợp lại với nhau, hình thành đấu kỹ của riêng mình, trong nháy mắt đó chắc chắn uy năng phải liên tục nâng cao. Tại sao mỗi lần
làm cho thông thuận một chút, uy năng lại giảm bớt thêm một phần?
Khoảng cách hai bên lại bị thu ngắn lại! Càn Kình vội vàng dừng bước,
xoay thắt lưng, chân phải đứng ở phía sau chân trái phía trước. Trong
lúc đó hắn đánh ra một quyền mang theo khí thế bàng bạc, xuyên qua không trung bao phủ ở trên người con ma lang một mắt cụt tay.
Ầm!
Xương chân của ma lang một mắt bị gãy. Nó nhanh chóng lui về phía sau.
Thân thể ma lang hoàn toàn không nổ tung. Uy năng của đấu kỹ dung hợp lại càng yếu đi!
Làm sao có thể như vậy được?
Càn Kình hoàn toàn không giải thích được, nhưng thế tiến công cũng
không vì vậy mà chậm lại. Vì mấy lần trước quyền uy càng lúc càng yếu,
hắn đã sớm đoán được một quyền có khả năng đánh không chết được đối thủ. Tay trái lấy từ bên hông ra lưỡi phi đao sắc bén, phóng về phía con ma
lang một mắt. Dù sao tốc độ này cũng nhanh hơn nhiều so với ma lang một
mắt.
Ánh sáng màu trắng chợt lóe lên rất nhanh ở cổ con ma lang một mắt. Đầu sói cực lớn bị máu ép mạnh bắn lên trên cao, cuộn vài vòng trên không
trung sau đó rơi xuống mặt đất. Thân thể ma lang theo quán tính bay về
phía sau mấy thước, cũng ngã trên mặt đất.
Phi đao! Càn Kình thật sự dùng tới tuyệt kỹ giết người ép dưới đáy rương!
Sau vô số lần tôi luyện, Càn Kình tự tin về phương diện thần kỹ phi
đao, cho dù gia tộc Thần Xạ ở trước mặt mình cũng chỉ có thể chịu thua.
Dung hòa ba đại thuật xạ phi đao, cũng không chỉ nhanh, còn đáng sợ vô
cùng!
Mỗi phi đao bay ra nhanh như tia chớp. Trong lúc ra tay kình phong nổi lên bốn phía, khiến người ta theo bản năng nhận thấy
được sự đáng sợ của tử vong. Nếu không cách nào tránh thoát được phi
đao, trước khi chết, ánh mắt cuối cùng của người đó sẽ trong sự khiếp sợ vô cùng!
Hôm nay phi đao, ra tay trước cũng vậy, ra tay sau
cũng vậy. Phi đao trên không trung giống hoàn toàn dung nhập vào trong
không khí, hoàn toàn không phát ra bất kỳ tiếng động nào. Cho dù là
cường giả đỉnh phong mạnh nhất hiện nay, muốn tránh được một đòn phi đao này, cũng vô cùng khó khăn.
Phi đao không có sát khí, không
có tiếng gió, thậm chí ngay cả cảm giác bị nhìn chăm chú cũng không, bảo người ta làm sao tránh né được?
Càn Kình dung hợp ba đại xạ
thuật làm một thể, tự tin xạ thuật hiện nay tất nhiên là đệ nhất. Hắn
cũng tin tưởng dung hợp các loại đấu kỹ dung lại với nhau, sáng tạo ra
đấu kỹ có uy năng hẳn càng cường đại hơn. Nhưng hắn lại không hiểu được, sau khi mình dung hợp ba đại xạ thuật, uy năng không nâng cao gấp mấy
lần, cũng không phải gấp mười lần!
Đấu kỹ dung hợp cùng một chỗ, trái lại dường như dần dần ngay cả uy năng một đấu kỹ lúc đầu của mình cũng không bằng.
Nếu chỉ là Càn Khôn Vô Cực Ấn, hoặc ngoài mười tám búa thặng phong, Càn Kình tự tin một đòn có thể giết chết hai đối thủ vừa rồi. Nhưng đấu kỹ
dung hợp lại... uy năng lại giảm đi!
Không thể hiểu được. Càn Kình càng nghĩ càng không thể hiểu được. Rõ ràng đấu kỹ dung hợp lại
rất nhiều, nhưng vì sao uy năng thế nào lại giảm đi? Còn không mạnh mẽ
bằng lần đầu tiên dung hợp. Làm sao dung hợp đấu kỹ hỗn loạn không có
trật tự này để phát ra uy năng cường đại?
- Không được! Ta không thể nào hiểu được!
Càn Kình đã không thèm nghĩ về vấn đề đấu tinh nữa. Một đám ma thú đuổi phía sau trở thành vật thí nghiệm để hắn tìm hiểu vấn đề dung hợp đấu
kỹ.
Ầm ầm... Ầm ầm... Ầm ầm...
Núi phía tây cực
lớn, cách hơn mười giây, sẽ lại phát ra tiếng nổ mãnh liệt. Đó là kết
quả đấu khí và ma pháp hoặc quyền kình đánh vào ma thú khác phát nổ. Vô
số cây cối bị đánh bay lên trên không trung. Từng đợt bụi mù cũng bị
cuốn lên trên cao.
Càng ngày càng yếu! Càng ngày càng yếu!
Càn Kình cảm giác được đấu khí mình bạo phát ra rõ ràng đang không
ngừng oanh kích càng lúc càng mạnh, nhưng đấu kỹ mạnh mẽ phát ra uy năng lại càng lúc càng yếu. Cuối cùng một chiêu phát nỏ vừa nãy thậm chí bị
ma thú thiếu chút nữa ép lui về phái sau. Nếu không phải hắn dựa vào
chiến ý không ngừng đi tới rót vào trong nắm đấm, hắn thật sự đã bị ma
thú đánh lùi lại.