Suất Trá Phong Vân

Chương 628: Chương 628: Trời mưa đánh con nít, chán ơi là chán (hạ)




Ads Tam Thủy Lôi cười tủm tỉm hoạt động tay chân, nhìn Càn Kình.

Tam Thủy Lôi nói:

- Bạn học Càn Kình định đánh nhau với ai trước?

Tam Thủy Cảnh vẻ mặt trông mong nhìn Càn Kình, sợ hắn nói muốn đánh với Tam Thủy Lôi trước. Hạng ba mươi trên Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ chỉ có một, dù mọi người là huynh đệ nhưng liên quan đến xếp hạng thì...

- Bạn học Càn Kình luận bàn với ta trước đi?

Tam Thủy Lôi giành bước ra trước, nói:

- Thực lực của ta yếu hơn ca ca Tam Thủy Cảnh một chút, dễ đối phó hơn, luận bàn với ta trước...

- Luận bàn cùng ta đi!

Tam Thủy Cảnh cũng đạp ra một bước, vai đẩy Tam Thủy Lôi sang bên, nói với Càn Kình:

- Ta mới là yếu hơn Lôi đệ đệ một chút.

- Làm gì có, là ta yếu hơn chút, ta xếp hạng ba mươi chín!

- Không không không! Ta yếu hơn chút, là ngươi nhường thứ tự cho ta...

- Ta trước...

- Ta trước!

Hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh xô đẩy nhau, trong khoảnh khắc từ hòa thuận biến thành chưa đánh với Càn Kình đã tự xử người mình.

- Hai vị...

Càn Kình chậm rãi nhấc chân tiến tới một bước va chạm khí thế của hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh, hoàn thành phạm vi vòng chiến ai đều cảm giác được. Tay phải Càn Kình tự nhiên đặt sau lưng, nhìn hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh.

Càn Kình nói:

- Theo ta thấy các ngươi không cần tranh làm gì, cùng lên đi!

Hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh cãi lộn dữ dội giành quyết đấu trước cùng câm nín, ngơ ngác nhìn Càn Kình, sợ mình nghe lộn. Cùng nhau lên? Chiến Sĩ bình thường đấu với hai Chiến Sĩ huyết mạch bảo là các ngươi cùng lên? Cái... Người này thiếu não hay là muốn sỉ nhục người?

- Trong các ngươi dù ai đánh gục ta thì người kia cũng sẽ không vui.

Càn Kình nhìn hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh, mỉm cười nói:

- Hay là hai ngươi hợp tác đánh bại ta trước rồi mới đấu với nhau sau, người thắng xếp hạng ba mươi Bảng bách chiến, thế này tốt biết mấy?

Hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh Chiến Sĩ huyết mạch bản năng gật đầu, đây đúng là cách hay.

- Vậy các ngươi còn chờ cái gì?

Càn Kình giơ tay trái lên, bàn tay trái nhẹ đẩy hướng mình, nói:

- Cùng lên đi.

Hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh liếc nhau, mắt phát ra tia cuồng nhiệt hưng phấn, đấu khí liên tục tăng lên.

- Rất tốt!

Càn Kình bước nhanh đến gần hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh, đấu khí nhanh chóng xếp thứ tự.

Hàng Ma, Phục Ma, Tru Ma...

Hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh nhìn Càn Kình, chợt thấy khó chịu. Đệ tử Chiến Sĩ thân thể vạm vỡ này trong chớp mắt khí thế bỗng tăng vọt, như ngọn núi lớn chợt hổng lên, khí thế từ trên trời giáng xuống đủ san bằng rừng cây nhỏ.

- Hai vị học trưởng, các ngươi sẽ nhớ mãi ngày hôm nay.

Càn Kình cười toe, năm ngón tay trái mở ra đẩy tới trước, thấy rõ dấu vết không khí chảy qua kẽ tay. Một bàn tay to từ trên đè xuống tựa như khoảnh trời nhỏ này hoàn toàn nằm trong lòng bàn tay của hắn.

- Đây... Đây là... Bạt... Bạt Sơn...

- Không thể nào! Đó là đấu kỹ huyết mạch của gia tộc huyết mạch Bạo Hùng!

- Hai vị học trưởng đi bệnh viện rồi tohng thả ngạc nhiên, nhớ lại chuyện hôm nay nhìn thấy đi.

- Chúng ta liều mạng với ngươi!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

đấu khí bắn tung tóe trong không gian rừng cây nhỏ, nhánh cây, cỏ dại, bùn đất bắn lên trời. Cây lớn xung quanh lá cây xào xạc.

Mấy đợt hít thở ngắn ngủi, rừng cây xao động trở về tĩnh lặng, bầy chim bị giật mình bay lên trời cũng quay về rừng cây.

Càn Kình vẫn đứng yên như cũ, tay phải bình tĩnh đặt sau lưng, cúi đầu nhìn hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh Chiến Sĩ huyết mạch Đại Địa Thử nằm sấp dưới đất.

- Không có khả năng... Này sao có thể...

- Sao có thể...

Tam Thủy Lôi nằm dưới đất, xương ngực gãy hết, xương đùi, xương tay cũng bị gãy. Máu ọc ra khỏi miệng, trong đầu Tam Thủy Lôi trống rỗng.

Không phải trống rỗng mà là Tam Thủy Lôi không dám nhớ lại cảnh tuợng vừa rồi.

Tam Thủy Cảnh không thể tin hai huynh đệ hợp sức đấu với Càn Kình, trong tình huống biết ngay sẽ kết quả nghiêng về một phía. Nhìn Càn Kình là biết chưa hoàn toàn phát huy hết thực lực vậy mà hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh bị đánh đến không có sức chống trả.

Giống như người lớn đánh con nít, Bạt Sơn đấu kỹ huyết mạch Bạo Hùng bạo lực và dã man, Tam Thủy Cảnh không thể tưởng tuợng nổi buổi trưa đối thủ này bị thương nặng, nghe nói suýt vô bệnh viện nằm vậy mà bây giờ hung mãnh đến mức này. Càn Kình thật sự bị thương suýt nhập viện sao? Càn Kình thật sự là Chiến Sĩ bình thường sao?

Tam Thủy Lôi không thể thuyết phục chính mình mọi thứ là sự thật. Chiến Sĩ bình thường? Chiến Sĩ bình thường có thể sử dụng đấu kỹ huyết mạch Bạo Hùng sao? Và chỉ có một thức Bạt Sơn đã đánh gục hai Chiến Sĩ huyết mạch! Bọn họ là Đệ tử Chiến Sĩ năm thứ năm!

Chiến trường gập ghềnh, bốn phía bùn đất lỗ chỗ, có hai Chiến Sĩ huyết mạch không đứng dậy nổi.

Càn Kình vừa lòng gật đầu. Bạt Sơn đúng là mạnh mẽ, nếu hoàn toàn xếp đấu tự trong đấu tâm phối hợp sức mạnh của Càn Kình thì dù đối mặt Chiến Sĩ huyết mạch Bạo Hùng hắn vẫn có ưu thế.

- Hai vị học trưởng, chúng ta nên rời đi.

Càn Kình tiến lên, tay trái chộp Tam Thủy Lôi lên vai, khom người vác luôn Tam Thủy Cảnh, cất bước đi ra ngoài rừng cây.

- Lỡ như mấy ngày này không ai đến đây thì các ngươi sẽ chết đói.

Hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh Chiến Sĩ huyết mạch muốn vùng vẫy, thân thể hơi nhúc nhích chẳng những đau nhức mà bị đánh đúng là phí sức. Hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh ủ rũ nhắm mắt lại, mặc cho Càn Kình vác ra rừng cây.

- Mau nhìn kìa, đó chẳng phải là Càn Kình sao?

- Đúng vậy. Người trên vai Càn Kình thật quen mắt.

- Đó là huynh đệ Tam Thủy!

- Huynh đệ Tam Thủy? Hình như bọn họ bị thương rất nặng, là ai đánh họ?

- Mấy bạn học.

Càn Kình đến gần mấy Đệ tử Chiến Sĩ, nói:

- Hai vị học trưởng này tìm ta đánh Bảng bách chiến, vì tiết kiệm thời gian nên ta đánh luôn hai người, lỡ tay làm bọn họ bị thương hơi nặng. Các ngươi có thể đưa bọn họ đi bệnh viện giúp ta được không? Ta bạn công chuyện.

* * *

Trên đường nhỏ ngoài rừng cây, mấy Đệ tử Chiến Sĩ vốn đến giải quyết việc riêng nghe vậy liên tục ho khan. Càn Kình nói mấy câu làm cả đám giật mình sặc nước miếng.

Một Chiến Sĩ bình thường đánh hai Chiến Sĩ huyết mạch? Còn là đánh học trưởng? Người mới bị thương nặng hồi trưa? Trước giờ toàn là một mình Chiến Sĩ huyết mạch đấu với cả đám Chiến Sĩ bình thường!

Tại sao những luật thép này không có hiệu quả trên người Càn Kình, còn bị hắn lật ngược lại? Giữa trưa đánh gục Du Hồn Linh Quan, bị Chiến Sĩ huyết mạch Hắc Tinh Tinh tổn hại nặng, buổi chiều khỏe khoắn cùng hai Chiến Sĩ huyết mạch chạy vào rừng cây nhỏ luận bàn, đánh hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh thảm thế này?

Mấy học viên đánh giá huynh đệ Tam Thủy, hút ngụm khí lạnh. Lỡ tay đánh thành thế này? Vậy nếu cố ý nặng tay thì hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh còn sống được không?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.