Edit by Link
⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
Lúc hắn và Phong Tố Cẩn bắt đầu ở bên nhau, dường như cô và vị tiểu thư Tống gia này là bạn thân gì đó, chỉ là sau đó không biết thế nào, hai người cũng không còn liên hệ nữa, dường như cũng không còn là bạn thân.
Phong Tố Cẩn cũng không nói những chuyện vụn vặt này với hắn.
Lam Bắc Thần cẩn thận suy nghĩ, thời điểm Phong Tố Cẩn đi chung với hắn, hình như rất ít nói về những chuyện trong cuộc sống hằng ngày của cô.
Nghĩ đến Phong Tố Cẩn, đầu hắn lại đau.
Cả ngày nay hắn đều không có tinh thần, ngay cả cơm trưa cũng không ăn được, tâm như trống rỗng.
Chỉ cần hắn nghĩ tới cảnh tượng gặp nhau lúc sáng, trong đầu kiểu gì cũng sẽ quanh quẩn lời nói của cô. Hắn khiến mình cả ngày bận rộn công việc thì sẽ không cần suy nghĩ nhiều, nhưng một khi rảnh rỗi, làm gì cũng sẽ hiện lên thân ảnh Phong Tố Cẩn.
Chẳng lẽ là tâm tư quấy phá? Cho dù không cần Phong Tố Cẩn thì cũng sẽ không muốn có người hạ thấp hắn?
Khi Tống Thu Doãn nhìn thấy Lam Bắc Thần, hai mắt đều sáng như sao. Cô ta cố gắng kiềm chế bản thân, ánh mắt nhịn không được mà dừng trên người hắn, lại nhịn không được mà mê muội vì hắn.
Hôm nay hắn một một thân âu phục màu lam càng lộ ra vẻ cao quý tuấn mỹ, dáng người anh tuấn. Toàn thân hắn giống như điêu khắc nghệ thuật tinh xảo.
Ở toàn bộ Bắc Quyền Thành cũng không tìm được một Lam Bắc Thần thứ hai.
Lần đầu tiên cô ta nhìn thấy hắn đã động lòng.
Hiện tại Mễ gia đã không xong rồi, cha mẹ của cô ta cũng đã thương lượng, sau này Tống gia cũng không thể dựa vào Mễ gia nữa, phải nghĩ cách tiếp tục bảo trì địa vị thế gia. Là cô ta chủ động đề nghị bám vào Lam gia.
Cô ta yêu người đàn ông này rất lâu, bởi vì trước kia hắn toàn tâm toàn ý với Phong Tố Cẩn, cô ta cũng không có cách nào tới gần. Bây giờ Lam Bắc Thần đã hủy hôn, trên báo chí nói hắn và Liễu Thi Nhã sẽ đính hôn nhưng chẳng phải vẫn chưa định ngày sao? Chỉ cần hiện tại hắn độc thân, cô ta liền có cơ hội.
Mà mẹ cô ta cũng đã nói, ông nội Lam gia không thích Liễu Thi Nhã, cho nên cô ta nghĩ phải nhanh chóng nắm bắt được cơ hội lần này.
Tống Thu Doãn mặc một thân lễ phục màu hồng, trang điểm tinh xảo, diễn vai thục nữ, an tĩnh ngồi trên ghế sa lon, hi vọng có thể có được sự yêu thích của trưởng bối Lam gia. Cô ta cũng hi vọng lần này có thể chân chính lọt vào trong mắt của Lam Bắc Thần.
Cô ta cảm nhận được Lam Bắc Thần vừa tiến vào phòng khách, ánh mắt đã dừng trên người cô ta, tim của cô ta đột nhiên tăng nhanh, mặt cũng có chút nóng lên, không dám nhìn Lam Bắc Thần nữa, ngượng ngùng cúi đầu.
Lão gia tử đều nhìn thấy những thứ này, bật cười ha hả.
“Bắc Thần, mau tới đây, giới thiệu với cháu một chút. Đây là bác trai bác gái Tống gia, đây là tiểu thư Tống gia, gọi là Tống Thu Doãn, hiện tại đang công tác trong ngành chính trị, vừa thi đậu vào.”
Lão gia tử rất hài lòng với bối cảnh sạch sẽ của Tống gia, còn cả công việc của Tống Thu Doãn, thân phận đều mạnh hơn Liễu Thi Nhã kia rất nhiều.
Ba mẹ Tống cũng bắt đầu khen ngợi Lam Bắc Thần, hai bên hàn huyên.
Cho dù Lam Bắc Thần ngu ngốc đến mấy thì cũng hiểu rõ tình huống trước mắt là gì, lão gia tử chính là đang xem mắt cho hắn!
Nhưng mà có lẽ vì Tống Thu Doãn từng là bạn của Phong Tố Cẩn, dựa vào chút tình cảm xưa này nên Lam Bắc Thần cũng không có gây chuyện tìm lí do rời đi.
Trong lòng Tống Thu Doãn đắc chí, còn tưởng là Lam Bắc Thần đã nhìn cô ta với cặp mắt khác.
Ăn cơm tối xong, lão gia tử bảo Lam Bắc Thần đưa Tống Thu Doãn ra ngoài đi dạo một chút, Lam Bắc Thần cũng không có từ chối.
Đi đến trong sân Lam gia, Tống Thu Doãn cảm nhận được khí tức mê người trên người Lam Bắc Thần, nhịp tim đều hồi hộp, cô ta cố gắng muốn tìm chủ đề để nói nhưng lại không biết nói gì.
Cuối cùng vẫn là Lam Bắc Thần mở miệng nói.
“Trước kia quan hệ của cô và Phong Tố Cẩn không tồi?”
Tống Thu Doãn nghe thấy tên Phong Tố Cẩn, gương mặt cũng trở nên vặn vẹo.
“Lam thiếu gia, đó chỉ là lúc đầu, sau đó bọn em cũng không còn liên lạc nữa. Trước kia em có đến bệnh viện gặp Phong Tố Cẩn nhưng bị người bên cạnh cô ấy chặn lại, bọn họ gọi cô ấy là thiếu phu nhân.”
***
Vote chương để sớm có chương mới nha ♥