Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 187: Chương 187




70187.

Âu Dương Lập giật mình, không có nghe qua Cảnh Thị hợp tác với bên khác, anh ta nói lời này là có hàm ý gì?

Bùi Nhiễm Nhiễm đặt cốc cà phê ở trước mặt Cảnh Thần Hạo, quay người đi ra bên ngoài, sau lưng truyền đến giọng nói của Cảnh Thần Hạo, “tiễn Âu Dương tổng tài ra về!”

“Vâng, Cảnh tổng!” cùng lúc cô quay người lại, Cảnh Thần Hạo đứng dậy đi ngang qua cô

Phòng nghỉ ngơi lại lần nữa chỉ còn hai người bọn họ, Bùi Nhiễm Nhiễm đưa tay ra làm động tác mời, “Âu Dương tổng tài, mời!”

Âu Dương Lập mặt lạnh đứng dậy, ánh mắt thì không cố ý để ý lên chiếc nhẫn ở trên ngón tay của cô, “cô hết hôn rồi?”

“Đây là chuyện riêng của tôi” cô chỉ phụ trách tiễn anh ta xuống dưới tầng, không phụ trách trả lời các câu hỏi khác của anh ta

Âu Dương Lập biết sẽ không moi được lời nào từ miệng của Bùi Dĩ Hàn, cũng không có nói thêm gì

Lúc này trong phòng làm việc của tổng tài, Thích Thịnh Thiên sớm đã chờ đợi Cảnh Thần Hạo rồi, nhìn thấy anh ta đi vào, trong ánh mắt có ý thăm dò rất nặng, “em nói anh hôm qua cùng với thư ký Bùi hai người đều không có đến công ty, chẳng lẽ hai người các anh cũng đi hẹn hò?”

“Ừm” Cảnh Thần Hạo cùng lúc ngồi xuống, cặp mày nhếch lên đáp một tiếng

“Ừm?” Thích Thịnh Thiên kích động ngoảnh người lại, hai tay vỗ lên mặt bàn, “bỏ việc cả một ngày đi hẹn hò, Cảnh tổng anh cũng quá lãng mạn rồi! Đi đến những chỗ nào vậy?”

Anh thực chất càng muốn hỏi là, anh ta có còn nhớ đến Bùi Nhiễm Nhiễm ở bên bờ hồ Đại Minh không?

Như thế này đi theo đuổi một người phụ nữ có chồng mang theo con, khiến những thiên kim danh môn theo đuổi anh ta làm sao mà nghĩ à!

Nhất định sẽ tan vỡ con tim mà chết thôi!

Cảnh Thần Hạo trầm sắc mặt nhìn cậu ta, lạnh lùng nói, “anh hôm qua kêu em làm chuyện đó em đều làm xong rồi?”

“Yên tâm đi! Em làm việc rất đáng tin!” Thích Thịnh Thiên bảo đảm vỗ vỗ lên ngực, “nhưng mà trước đây không phải là hợp tác với Hoắc Thị sao? Làm sao đột nhiên lại muốn đối phó bọn họ rồi?”

Trong đầu của anh nghĩ đến đêm trước điệu bộ thô tục của lão ta, trong mắt lộ ra nét sắc bén, không khí xung quanh càng phát thêm lạnh giá trầm nặng, “ đương nhiên là bởi vì....lợi ích”

Thích Thịnh Thiên trong lòng rõ rồi, nhưng anh lúc này đây đối với chuyện riêng tư của anh ấy càng hứng thú, nhưng mà xem dáng vẻ của anh ấy dường như không có ý muốn nói nhiều hơn nữa

Thôi vậy, người này không nói, chẳng lẽ anh còn không môi được lời nào từ Bùi Dĩ Hàn?

“Đi đây!” anh vứt lại một câu, thong dong rời đi

Bùi Nhiễm Nhiễm tiễn xong Âu Dương Lập, vừa mới trở lại văn phòng, Thích Thịnh Thiên liền tiến vào trong, trên khuôn mặt tuấn tú bất phàm lộ ra nụ cười thần bí, ánh mắt ở trên người cô dò xét, đánh giá, nghiên cứu, hiếu kỳ, biểu cảm không giống nhau được anh biểu diễn hết một lượt

Không đợi Thích Thịnh Thiên đi vào, cô từ trên ghế ngồi đứng dậy, mặt không biến sắc nhìn anh ta, “trợ lý Thích có việc gì?”

Thích Thịnh Thiên nhìn chằm chằm lên chiếc nhẫn ở ngón tay trái của cô, “cô chiếc nhẫn này là?”

“Trợ lý Thích chắc biết tôi đã có con rồi, đương nhiên cũng kết hôn rồi, đeo nhẫn rất kỳ lạ sao?” cô thẳng thừng trả lời

Trên mặt của Thích Thịnh Thiên lộ ra biểu cảm thất vọng, anh còn nghĩ rằng là do Cảnh Thần Hạo mua!

“Cô chẳng nhẽ vẫn chưa có ly hôn sao?” anh cảm thấy bản thân bắt buộc phải thăm dò giúp huynh đệ tốt của mình, có con rồi không quan trọng, dù gì thì Cảnh Thần Hạo không thiếu tiền, nuôi mấy đứa trẻ không phải là vấn đề

Mấu chốt của vấn đề là Bùi Dĩ Hàn nếu như không phải là độc thân, nếu như bị người bên ngoài biết được rồi, hình tượng của Cảnh Thần Hạo, hình tượng của Cảnh Thị làm sao đây?

“Người đã kết hôn thì không thể làm thư ký hàng đầu của Cảnh tổng sao? Trợ lý Thích đối với chuyện riêng tư của tôi quản lý có phải là có chút nhiều rồi không?” cô sáng nay tại sao không tháo chiếc nhẫn xuống cơ chứ?

Đều trách Cảnh Thần Hạo không có việc gì mua nhẫn gì chứ!

“Vậy thì không phải, vậy cô làm việc đi, mấy ngày gần đây có thể sẽ rất bận rộn, không đúng, chắc chắc là đặc biệt bận rộn!” Thích Thịnh Thiên nói xong rồi rời đi, khi đi đến cửa phòng vẫn không quên quay đầu lại nhìn cô một cái

Anh Cảnh lần này bị lấn sau vào trong rồi, anh bỗng nhiên vô cùng nhớ đến Bùi Nhiễm Nhiễm từ trước giờ chưa có từng gặp qua, tuy rằng là một mỹ nữ tuyệt thế, cầu xin cô ấy nhanh chóng quay trở về cứu lấy khiếu thẩm mỹ của anh Cảnh đi!

Nếu tiếp tục như thế này nữa, anh thật sự muốn hoài nghi, người kết hôn với Bùi Dĩ Hàn là Cảnh Thần Hạo rồi!

Bùi Nhiễm Nhiễm sắp xếp tệp giấy tờ cần Cảnh Thần Hạo xem xét, nghĩ đến lời Thích Thịnh Thiên vừa nói là ý gì, Cảnh Thị không phải là ngày nào cũng đều rất bận rộn sao?

Đặc biệt là hôm qua Cảnh Thần Hạo không có đến công ty, hôm nay bận chút là rất bình thường à

Cô ôm tập giấy tờ tiến vào trong văn phòng tổng tài, đặt giấy tờ lên trước mặt của anh ấy, “Cảnh tổng, xin ký tên”

Cảnh Thần Hạo nghe thấy cách gọi của cô, trong lòng phiền muộn, người phụ nữ này công tư đúng thật sự là phân minh!

“Thích Thịnh Thiên vừa mới đi tìm em, nói cái gì rồi?” anh ngẩng đầu lên nhìn cô, tiện tay lấy một chiếc bút, đợi chờ cô trả lời

“Anh ta hỏi em đã ly hôn chưa, vì vậy Cảnh tổng ngài dự tính khi nào thì ly hôn vậy? Tôi còn biết trả lời anh ta” cô cảm thấy không phải là cô ý chọc Thích Thịnh Thiên, cô nói là sự thật

Cảnh Thần Hạo không thay đổi sắc mặt nhìn chiếc nhẫn trên tay cô, “em nói với cậu ta sẽ không ly hôn”

“Vâng!” cô vui vẻ sảng khoái trả lời

Cảnh Thần Hạo cúi đầu ký tên lên tập giấy tờ, ngoắc ngoắc ngón tay gọi cô, “lại đây!”

Cô lập tức ôm lấy tập giấy tờ trên bàn, lùi về sau hai bước, “Cảnh tổng, tôi nghe trợ lý Thích nói hôm nay sẽ rất bận rộn, vậy thì tôi đi làm đây!”

Cô mới không thèm qua đó, không cẩn thận thì sẽ bị ăn sạch bách luôn, huống hồ anh ta đã được chứng nhận làm việc hợp pháp

Cảnh Thần Hạo cười nhẹ nhìn bóng lưng rời đi của cô, thầm mắng một câu, “cậu ta phí lời quá nhiều rồi!”

Cả một buổi sáng, Bùi Nhiễm Nhiễm cảm thấy cô muốn bận đến ngất đi luôn, Thích Thịnh Thiên nói quả nhiên không sai

Với lại sáng nay còn phát sinh một chuyện lớn, châu báu của Hoắc Thị bị điều tra ra hàng hóa chất lượng kém, ngọc giả bình thường giả làm đá ngọc cao cấp, lừa gạt khách hàng, tiếng tăm nổi danh của Hoặc Thị trong thời gian ngắn bị giảm xuống tột cùng

Cô nhìn một cái về phía cửa văn phòng của Cảnh Thần Hạo, chẳng trách Thích Thịnh Thiên nói rất bận, xem tình hình kiểu này Hoắc Thị chắc sẽ bị Cảnh Thị thu mua

Cánh cửa trước mặt đột nhiên bị mở ra, cô ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Cảnh Thần Hạo đang đứng ở trước mặt cô, “Cảnh tổng!”

Cảnh Thần Hạo giơ tay ra ôm lấy bờ vai của cô, đôi môi nhếch lên cười, “biểu hiện không tồi, còn biết đợi anh cùng ăn cơm”

Anh rất vui mừng, mới mở cửa thì có thể nhìn thấy cô đang ở trước cửa

“Cảnh tổng, ở đây là trong công ty, xin ngài thả tôi ra!” cô ngẩng đầu lên nhìn anh ấy, chiếc nhẫn ở trên ngón tay trái để lên bàn tay đang đặt trên vai của cô, “buông tay!”

“Mọi người ở trong công ty đều biết anh có ý với em, như thế này cũng chỉ sẽ bị coi như chúng ta có tình cảm cuối cùng cũng thành đôi mà thôi” Cảnh Thần Hạo không hề có ý buông tay, “đi thôi! Đi ra ngoài ăn cơm”

“Em không muốn đi ra ngoài như thế này, vì hình tượng của anh, còn cả hình tượng của em, vả lại nó rõ hôn nhân ẩn rồi mà!” bọn họ như thế này đi ra ngoài ăn cơm, không phải là không đánh đã khai sao

“Chúng ta là yêu đương” lời thì nói như vậy, nhưng anh vần buông bờ vai cô ra, “buổi trưa muốn ăn cái gì?”

“Món ăn Pháp”

Bởi vì Bùi Nhiễm Nhiễm bây giờ là thư ký hàng đầu của anh, vì vậy bọn họ hai người cùng nhau đi ra ngoài, người trong Cảnh Thị đều đã quen rồi, cũng không cảm thấy kỳ lạ

Chỉ là cảm thấy vừa mới nhìn thấy bọn họ khi cùng nhau đi ra rất chướng mắt, nhìn lâu rồi, lại còn cảm thấy khá thuận mắt, nếu như khuôn mặt của cô không phải là như thế này, không có đeo cặp kính già nuô, còn có mái tóc kiểu cổ điển như thế, chắc còn khá là ổn

Đến nhà hàng ăn, Bùi Nhiễm Nhiễm có chút khó chịu, cô vừa rồi có phải là trả lời quá nhanh rồi không

Cô ngoảnh đầu nhìn những người khách khác trong đại sảnh nhà hàng, “anh cố ý!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.