Bùi Nhiễm Nhiễm thấy cô ăn vui vẻ vậy, nhưng mấy trái nho đó nhìn đã thấy chua, không lẽ là do cô ảo giác.
Cô cũng ăn thử một trái, đúng là không chua.
Lâm Tri Hiểu là phụ nữ mang thai, di chuyển không tiện nên Bùi Nhiễm Nhiễm lấy vài trái nho cầm trong tay.
Rửa nho xong đi ra, Thích Thịnh Thiên nãy giờ vẫn đứng ở một bên, cầm trái nho, cúi người nhìn hai người họ, “Chị dâu, nếu thời gian sắp tới không bận gì thì cứ ở lại bồi cô ấy đi.”
Thích Thịnh Thiên bỏ trái nho vào miệng, vừa bỏ vào miệng cả mặt đã nhăn lại, anh lập tức nhả ngay ra, những trái nho còn lại trong tay cũng nhanh chóng quăng trên bàn.
“Mấy người……, rốt cuộc khẩu vị của mấy người có vấn đề không vậy, thấy ăn ngon lành vậy mà, chua chết tôi rồi.”
Lâm Tri Hiểu nhìn phản ứng khoa trương của anh, cầm một trái nho lên, nghiêng đầu nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm, “Chua sao?”
“Tớ thấy ngọt mà.” Bùi Nhiễm Nhiễm bình tĩnh trả lời.
Nhưng nhìn Thích Thịnh Thiên chua tới nhăn cả mặt, răng của cô cũng thấy ê ê.
“Hai người nói gì? Không chua?” Thích Thịnh Thiên lại cầm một trái lên, “Không lẽ do tôi ăn ở không tốt, vừa rồi ăn trúng trái chua?”
Tri Hiểu có thai, có thể khẩu vị thay đổi, nhưng chị dâu không có thai a!
Không thể nào khẩu vị cũng có vấn đề được?
Thích Thịnh Thiên không sợ trời, lại lấy thêm một trái bỏ vào miệng, vừa nhai 2 phát lại nhả ra ngay.
“Hai người lừa đảo, chua quá chua quá!” Thích Thịnh Thiên đi đến bên Lâm Tri Hiểu, cúi xuống hôn cô một cái, “Vẫn là bà xã ngọt nhất!”
Lâm Tri Hiểu im lặng liếc anh một cái: “Nho này hình như rất chua, phù hợp với khẩu vị bà bầu, anh nghĩ sẽ hợp khẩu vị anh sao? Hay là anh cũng mang thai đi!”
“Bà xã vất vả rồi, chỉ sinh một đứa thôi, không sinh thêm nữa!” Thích Thịnh Thiên khoác vai cô: “Anh đút em ăn nha!”
“Không cần, em tự ăn được” Lâm Tri Hiểu lấy một trái đưa vào miệng.
Thích Thịnh Thiên đang rất hả hê sung sướng, trước đây đều là chị dâu và Hạo ca ân ân ái ái trước mặt anh, cho anh ăn cẩu huyết, giờ đến phiên anh ân ái trước mặt chị dâu rồi.
Bùi Nhiễm Nhiễm thấy hai người hạnh phúc như vậy, trong lòng cảm thấy rất vui vẻ.
“Nhiễm Nhiễm! Cậu nói thật với tớ, có phải cậu có rồi không?” Bỗng nhiên Lâm Tri Hiểu hỏi một câu khiến ai cũng kinh ngạc.
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn trái nho xanh đang cầm trong tay, nếu Thích Thịnh Thiên nói nho chua đến vậy, nhưng cô lại cảm thấy khá ổn, không lẽ cô có bầu thật sao?
Chẳng lẽ......------ App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------
Nhớ lại thì đúng là lúc ở bên Cảnh Thần Hạo có phát sinh quan hệ mấy lần, không lẽ……
“Chắc không có đâu!” Bùi Nhiễm Nhiễm bỏ trái nho xuống, không ăn nữa, chắc là khẩu vị của cô có chút vấn đề thôi.
Thích Thịnh Thiên kinh ngạc vì câu nói vừa rồi của Lâm Tri Hiểu, bất giác nhìn qua Bùi Nhiễm Nhiễm đang ngồi đối diện. Bùi Nhiễm Nhiễm cũng nhìn xuống cái bụng bằng phẳng của mình, “Không lẽ có thật?”
Của Hạo ca hay của cái tên họ Tề kia?
“Chắc là không có?” Lâm Tri Hiểu cầm trái nho, “Mở miệng!”
“Hiểu Hiểu, anh không muốn ăn, chua quá.” Thích Thịnh Thiên mím chặt môi.
“Nhiễm Nhiễm, cậu không thấy chua sao?” Lâm Tri Hiểu rút tay lại, nhớ lại dáng vẻ khổ sở khi nãy của anh, cũng không muốn ép buộc thêm.
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn quả nho xanh, “Tri Hiểu, cậu không cần lo cho tớ, tối vể kiểm tra sẽ biết ngay, tớ sẽ cẩn thận mà.”
“Thật ra……” Lâm Tri Hiểu cầm mâm đựng trái cây lên, “Trong nhà vẫn còn, ông xã, anh đi tìm đi.”
“Chị dâu cần không?” Thích Thịnh Thiên nhìn Lâm Tri Hiểu.
Lỡ chị dâu không muốn thì sao, cô kích động gì a!
“Không cần đâu, thử cái này phải buổi sáng mới chính xác, nếu có kết quả tớ sẽ báo với cậu ngay mà!”
“Được rồi.” Lâm Tri Hiểu chỉ có thể thỏa hiệp.
Nhưng trong lòng vẫn mong Nhiễm Nhiễm có thai thật, vậy Nhiễm Nhiễm sẽ làm lành với boss lớn nhanh hơn.
Thích Thịnh Thiên ngồi một bên nghe hai người phụ nữ nói chuyện, chủ đề toàn về con nít, bỗng anh thở dài một tiếng.
Mấy ngày nay chắc là sắp tới ngày sinh, nên Lâm Tri Hiểu không đụng tới điện thoại, nếu không để cô đọc được tin tức trên mạng sáng nay, thế nào cũng lải nhải không ngừng, lo lắng cho cô.
Hiểu Hiểu bây giờ không nên lo lắng cho người khác.
Bùi Nhiễm Nhiễm ở lại tới qua giờ trưa để đi đón Dương Dương Noãn Noãn mới rời đi.
Trước khi đi, Lâm Tri Hiểu không ngừng nhắc nhở cô nhớ kiểm tra rồi báo kết quả cho cô biết, Nhiễm Nhiễm liên tục gật đầu.
Xe chạy thẳng đến trường mầm non Thất Thái Quang, đi ngang qua mấy tiệm thuốc, trong lòng cô cứ do dự.
Nhưng khi sắp tới trường mầm non Thất Thái Quang, cô cũng quyết định dừng xe lại, đi tới tiệm thuốc mua hai que thử thai.
Cô đi đến trường đón Dương Dương Noãn Noãn, ba mẹ con cùng nhau về nhà.
“Mami, dì đó có tin con không? Con không có đẩy An An thật mà.” Vừa lên xe Noãn Noãn đã lên tiếng hỏi.
Sáng nay sau khi rời khỏi TE, cô không hề quan tâm tiếp diễn chuyện tối hôm qua, không biết tin tức trên mạng đã biến thành bộ dạng gì rồi.
“Noãn Noãn, mami tin con, con không có làm, còn về phần dì kia, dì có tin mình hay không cũng không quan trọng, quan trọng là con không có làm thì đừng bao giờ thừa nhận.” Hai tay cô nắm chặt lấy vô lăng, trong lòng nghĩ vẫn nên quan tâm đến chuyện này một chút.
“Đúng, Noãn Noãn không có làm, anh cũng tin tưởng em.” Dương Dương nắm tay bàn tay nhỏ nhắn của Noãn Noãn.
“Nhất định là dì kia cố ý, còn định bước vào nhà mình, hại daddy và mami phải xa nhau, đúng là xấu xa.”
“Dạ.” Noãn Noãn gật gật đầu.
Sau khi về đến nhà, Nhiễm Nhiễm đi vào nhà bếp nấu cơm, dù nói là quan tâm chuyện trên mạng, nhưng cũng phải ăn cơm xong rồi tính tiếp.
Dương Dương Noãn Noãn ngồi trên ghế sô pha, cầm theo chiếc ipad, bàn tay nhỏ nhắn không ngừng lướt, chân mày bắt đầu nhíu lại.
Hai đứa nhóc tuy còn nhỏ, nhưng đã biết không ít chữ, nhất là Dương Dương, chữ nào trong từ điển cũng đọc được, rất nhanh liền nhận ra 3 chữ Diệp Mộ Yên, nhưng 3 chữ này không nên liên quan gì với 3 chữ Cảnh Thần Hạo mới đúng.
Trước mắt không có tin tức gì về Cảnh Thần Hạo, chỉ có một tấm ảnh hai người họ cùng đi vào bệnh viện, còn có tấm ảnh lúc trước họ ở bên nhau, đúng là thêu dệt nên một câu chuyện không ai dám tưởng tượng.
Daddy không thể không có phản ứng gì, chỉ có hai khả năng, một là không động, chờ thời cơ phản kích quét sạch quân địch, hai là vì mối quan hệ với bà nội.
Bà nội nếu đã xác định An An là cháu nội nhà họ Cảnh, chắc chắn sẽ không cho phép daddy làm hại Diệp Mộ Yên.
“Anh, mami……” Noãn Noãn nhìn bộ dạng bận bịu của Bùi Nhiễm Nhiễm trong bếp.
“Dì đó quá ghê tởm, phá hoại tình cảm của daddy với mami!”
“Daddy với mami sẽ giải quyết ổn thỏa thôi.” Dương Dương tắt web, không thể xem thêm nữa, càng xem càng tức.
Hai đứa bé đều còn quá nhỏ, nói gì cũng sẽ bị người khác nghi ngờ là đang nói dối, hiện tại không thể giúp gì cho mami.
Lúc ăn cơm tối, Bùi Nhiễm Nhiễm thấy Dương Dương và Noãn Noãn cũng đặc biệt ngoan hơn mọi ngày, miệng không ngừng hô: “Mami mami……”