Cô nghe vậy thấy rất vui, nhìn họ vui vẻ là cô hạnh phúc rồi.
Nếu như không có Cảnh Thần Hạo, nếu như không thích anh, thực ra giờ cô có thể đưa Dương Dương Noãn Noãn đi khỏi đây bất cứ lúc nào.
Nhưng cô luyến tiếc, vì cô thương anh.
Sau bữa tối, Dương Dương Noãn Noãn đi đánh răng rồi về phòng ngủ, cô vừa lên lầu ngồi xuống so fa, lấy điện thoại ra lướt face.
Những tít đầu bài nổi nhất đều thuộc về Diệp Mộ Yên, đến những lượt tra tìm nhiều nhất cũng là tên cô ta.
Diệp Mộ Yên, Cảnh Thần Hạo.
Diệp Mộ Yên sắp làm dâu siêu đại hào!
Lộ lịch sử đen tối của Diệp Mộ Yên!
Vai diễn trong bộ phim mới có Diệp Mộ Yên bị đình, nghi sẽ có sự thay đổi diễn viên.
Các thể loại thông tin, bài báo, Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn những tít bài này, không có cái nào khiến cô muốn mở ra xem.
Đặc biệt là cái tin đầu tiên, đột nhiên cô muốn kiếm hacker để biến tên của Cảnh Thần Hạo thành tên người khác!
Cô cảm thấy hơi bực mình, những tin hot được tìm kiếm nhiều nhất hai ngày trước giờ nay đã biến mất rồi!
Không phải do bị đẩy xuống mà là biến mất hẳn khỏi bảng xếp hạng.
Thay vào đó là những tin tức mới khác, nhưng toàn là những tin với ảnh hưởng xấu đến hình tượng của cô.
Như vậy có tốt không?
Bùi Nhiễm Nhiễm cũng chẳng để ý xem kỹ nội dung, nhưng cô biết chắc trong đó chẳng có gì là tốt lành. Cô chẳng biết nên nói gì, đối với Diệp Mộ Yên, cô đã sớm không còn gì để nói.
Nếu An An thật sự là con của Cảnh Thần Hạo thì kệ cho Diệp Mộ Yên muốn làm gì thì làm.
Nếu không phải thì......
Bỗng nhiên, cô day day thái dương huyệt, cô dúng là ngốc, làm sao mà sai được!
Đã thử cả mẫu tóc lẫn mẫu máu rồi.
Mấy tin này càng xem chỉ càng thêm bực mình, cô tắt máy, trở về phòng.
Một giấc ngủ ngon đến sáng hôm sau, cô bị chuông báo thức đánh thức. Sau khi lăn lộn vài vòng, cô cảm thấy vẫn nên ngủ thêm mấy phút nữa hẵng dậy.
Nhưng khi cô định ngủ lại thì đột nhiên nghĩ tới một vấn đề.
Hình như tối qua cô có mua thứ gì mang về!
Cô hoang mang mở mắt, nhìn chiếc túi xách treo phía xa rồi lập tức bật dậy.
Nếu như hành động của Thích Thịnh Thiên tối qua không phải quá khoa trương thì rất có khả năng, cô......có rồi.
Cô lấy trong túi ra hai chiếc que thử thai, vào trong phòng tắm. Bất kể có hay không, cứ thử một cái xem sao, tốt cho bản thân thôi.
Cô sờ lên chiếc bụng dưới lép kẹp của mình, nếu có rồi thì giờ nó đã được bao lâu rồi?
Ít nhất cũng được nửa tháng rồi nhỉ!
Vì sợ không chuẩn nên cô dùng cả hai cái.
Nếu với bà bầu mới mang thai không lâu thì sáng ra thử là chuẩn nhất.
Thời gian chờ đợi, cô tranh thủ đánh rửa, thay đồ.
Cuối cùng ngồi trên giường, cầm chiếc que thử với vạch màu đỏ thẫm.
Nếu có thật thì cô phải làm sao?
Nhớ đến tin tức mới ra tối qua, sắc mặt cô trầm xuống, không ngờ dám nghi oan cho Noãn Noãn nhà cô, cái bà bảo mẫu kia phải đứng ra xin lỗi Noãn Noãn!
Bùi Nhiễm Nhiễm đang suy tính thì hai chiếc que thử thai trong tay cô đều hiện lên hai vạch rõ ràng.
“ Có......thật sao.”
Cô không tin vào mắt mình, thời gian rời xa anh lần này, lại có sao!
Quả nhiên vẫn giống như khi trước, nếu trước cô không tránh thai thì giờ chắc chắn đã có rồi!
Hai tay cô nắm chặt que thử thai, hay hôm nay cô vẫn nên đến bệnh viện kiểm tra?
Cô vứt hai que vào thùng rác, tạm thời không nói với Dương Dương Noãn Noãn.
Cô sắp xếp lại trạng thái của mình, đi làm cơm, nhưng vẫn cho người khác cảm giác tâm sự trùng trùng.
Dương Dương Noãn Noãn thấy sắc mặt của cô đều nghĩ rằng cô không vui vì chuyện của Diệp Mộ Yên, cả hai đứa đều cười nói để trêu cho cô vui.
“ Mami không sao, mau ăn cơm thôi! Ăn xong mami đưa các con đi mầm non nhé, còn mấy ngày nữa là nghỉ hè rồi.” Bùi Nhiễm Nhiễm cười.
Xong rồi họ phải làm sao đây?
Để hai đứa nhỏ ở nhà thì sao cô yên tâm đi làm được.
“ Ừm, còn mấy ngày nữa là nghỉ hè rồi, chúng con có thể ở cạnh mami rồi.” Dương Dương bình tĩnh nói.
Khi trước họ ở nước ngoài, khi hai đứa nghỉ hè thi thoảng cũng đến công ty.
Nhưng rất ít, thường thì có hàng xóm trông hộ.
Giờ thì, cô ở đây cũng chẳng có hàng xóm, Tri Hiểu thì càng không thể nào!
Lúc đó cô ấy cũng sinh em bé rồi, nhất định ở nhà sẽ rất bận, làm gì có thời gian chăm sóc cho hai đứa nhà cô.
Cho nên......hay là cô xin nghỉ việc vậy!
Sau khi đưa hai đứa đến trường, cô cũng lái xe tới te, nghĩ tới chuyện Diệp Mộ Yên tới bệnh viện cũng bị chụp trộm nên cô không dám tới bệnh viện nữa.
Cuối cùng nghĩ đi nghĩ lại, cũng không còn cách nào khác, cho dù cô có đến trạm xá, nói không chừng có người theo dõi cô, như vậy chỉ cần hỏi là biết cô tới đó làm gì.
Chắc là có rồi!
Hai que đều đã thử rồi, bây giờ cách tốt nhất là đợi cho Lâm Tri Hiểu đi bệnh viện sinh thì cô có thể cùng đi để kiểm tra luôn.
Bây giờ nhiệm vụ cần kíp nhất của cô là tới công ty để xin nghỉ việc!
Cái tên Tề Viễn Dương biến thái ấy!
Tối qua cho anh ta ăn thịt thỏ, giờ này chắc vẫn đang giận cô lắm! Cô thực sự không cố ý, vì ở nhà Lâm Tri Hiểu bị nghi ngờ có thai nên cô không có tâm trí đâu mà đi xem phim với anh ta.
Trên đường đi, cô còn gọi cho Lâm Tri Hiểu nhưng cô không nói đến chuyện hai vạch, chỉ nói chưa thử.
Trong điện thoại, Lâm Tri Hiểu vẫn dặn dò cô phải đi khám đàng hoàng, cô ậm ừ đồng ý.
Nhưng thờ gian này hơi nhạy cảm, chỉ cần phong phanh chút thông tin là sẽ ảnh hưởng đến toàn diện, cô vẫn không muốn lộ ra quá sớm.
Bùi Nhiễm Nhiễm đến văn phòng của Tề Viễn Dương, vừa vào trong cô đã nhận được một ánh nhìn không mấy thiện cảm từ anh.
“ Cô giỏi thật đấy, đến tôi mà cô cũng dám cho ăn thịt thỏ, điện thoại cũng không bắt, Bùi Nhiễm Nhiễm, cô định ngồi ghế của tôi chắc?” Tề Viễn Dương vặn lại chiếc cà vạt, “ Đến ngồi, tôi nghe lời cô.”
“ Tối qua sau khi đi đón Dương Dương Noãn Noãn thì bận quá tôi quên mất.” Cô cười, nói.
Tay cô cầm một bản đơn xin từ chức mới đánh xong, “Tề tổng, hôm nay tôi đặt đơn từ chức ở đây, anh không thể không ký được!”
“ Sao tôi lại phải ký?” Tề Viễn Dương nhìn tờ đơn, “ Cô chịu áp lực gì? Đừng có nói với tôi, cô và Cảnh Thần Hạo làm hoà rồi nên mới mong nhanh chóng về đó làm thư ký cho anh ta?”
Bùi Nhiễm Nhiễm vẫn chưa kịp nói gì, Tề Viễn Dương đã đứng dậy, “ Cô tưởng chỗ tôi là nơi như thế nào? Muốn đến thì dễ, muốn đi chưa chắc.”
“ Tề tổng, tôi không có ý đó, tôi từ chức là vì......” Cô nhìn người đàn ông tiến lại gần mình, đôi chân đi giày thấp đế lùi lại sau, “ Vì tôi lo Dương Dương Noãn Noãn, chúng nó sắp nghỉ hè rồi, không có ai ở nhà chăm cho.”
“ Cô có thể đưa chúng đến công ty, tôi sẽ chăm chúng cho cô, với lý do này tôi không thông qua đơn của cô, có quá nhiều cách để giải quyết.” Tề Viễn Dương cúi đầu nhìn cô, mắt anh liếc qua, để ý đến đôi giày mát của cô.
Trước giờ cô vẫn đi cao gót, từ bao giờ cũng thích đi giày đế bằng?
Tuy nhiên cô đi thứ gì cũng đẹp.