Bán Ma là tồn tại kỳ lạ nhất thế gian, thành viên Yểm Ma cung đều có tinh thần sùng bái cuồng nhiệt đối với vị Ma thần chí cao vô thượng
này. Vào lúc này, hình tượng Bán Ma trở thành tiêu điểm trong mắt trận
doanh Hồn Hoàng, tất cả mọi người đều hi vọng thực lực của hắn có thể
cường thịnh thêm vài phần, trực tiếp giết rụng cái tên Ti Dạ Chiến Hoàng kiêu ngạo kia càng tốt.
Sắc mặt Bán Ma Sở Mộ tương đối trầm
trọng, cảm giác được Ti Dạ Chiến Hoàng đang triển khai một kích trí mạng đối với mình. Cho nên hắn không dám trì hoãn thêm nữa.
Hắc ám
chân chính không phải là bóng ma bao phủ khiến cho lòng người sợ hãi, nó chỗ nào cũng có, tối đen như mực, không làm gì cả nhưng lại sinh ra ám
ảnh tùy thời đều xuất hiện bóng dáng phía sau lưng mình, có thể nghĩ tới nhưng không bao giờ nắm bắt được.
Cái bóng xuất hiện khi trời chập tối, một khi ánh sáng hoàn toàn biết mất thì đâu đâu cũng là bóng dáng.
Ti Dạ Chiến Hoàng thi triển ra năng lực thông thiên, mạnh mẽ thay đổi
không gian chung quanh Bán Ma Sở Mộ biến thành lĩnh vực hắc ám tuyệt
đối.
Sở Mộ vẫn bình tĩnh nhìn vào Ti Dạ Chiến Hoàng, đồng thời dốc toàn lực triển khai phòng ngự chuẩn bị ngăn cản Ti Dạ Chiến Hoàng.
Nhưng mà Bán Ma Sở Mộ không có phát hiện, không biết từ lúc nào Ti Dạ Chiến
Hoàng đã biến mất tại chỗ. Phía sau lưng hắn lại xuất hiện một cái bóng
tương tự Bán Ma toét miệng cười hiểm ác.
"Kiệt kiệt !”
Cái bóng Bán Ma phát ra tiếng cười ma quỷ, từ từ thoát khỏi không gian vật
dẫn hóa thành chân thân. Sau đó Ma ảnh lẳng lặng bay về phía Bán Ma Sở
Mộ, ma trảo chộp vào hậu tâm đối phương.
“Mẫn Tâm.”
Bóng dáng ma quỷ nắm trong tay phần lớn kỹ năng của Bán Ma, đột ngột thi triển ra tất sát kỹ muốn bắt lấy trái tim Sở Mộ.
Sở Mộ tựa như không có phát hiện dị trạng, cho dù thực lực mạnh hơn nữa,
năng lực cảm giác phi thường cũng rất khó đề phòng cái bóng của chính
mình.
"Nghệ !"
Khi Ma trảo sắp chậm vào hậu tâm Sở Mộ,
Mính Tiên Điểu quanh quẩn trên bầu trời bỗng nhiên gào thét một tiếng,
nhắc nhở Sở Mộ cảnh giác cái bóng sau lưng.
Bán Ma Sở Mộ khẽ rùng mình ớn lạnh, khống chế linh hồn ma diễm bốc cháy kịch liệt, thi triển
kỹ năng Thác Vị Ma Ảnh biến mất ngay tại chỗ.
Nhưng mà Bán Ma Sở
Mộ phản ứng vẫn chậm một bước. Mặc dù Mẫn Tâm không có bắt được trái
tim, nhưng Ma trảo đã xuyên phá thân thể Sở Mộ, lực lượng ma diễm bảo hộ quanh thân lập tức ảm đạm xuống.
Bán Ma không biết đau, thân thể của nó tương tự Nguyên Tố giới Hồn sủng được tạo thành từ linh hồn ma
diễm. Ti Dạ Chiến Hoàng thi triển một kích quỷ dị không thể giết chết Sở Mộ, nhưng cũng gây ra thương thế rất nặng, chiến lực Bán Ma Sở Mộ
thoáng cái giảm xuống hai thành.
Sở Mộ vội vàng bay ra xa mấy dặm trong nháy mắt, ánh mắt hắn vô cùng trầm trọng ngó chừng cái bóng quỷ
dị của chính mình, khuôn mặt, thân thể hoàn toàn tương đồng.
"Kiệt kiệt !"
“Hà hà hà ~~~!”
Bóng dáng Bán Ma phát ra hai tiếng cười khác hẳn nhau, đầu tiên là của Bán
Ma, sau đó là tiếng cười sởn tóc gáy của Ti Dạ Chiến Hoàng.
Cùng lúc đó, bóng dáng Bán Ma dần dần biến ảo, từ bóng dáng Bán Ma biến trở lại hình dáng Ti Dạ Chiến Hoàng.
Năng lực biến ảo kinh khủng cỡ này khiến cho Bán Ma Sở Mộ sợ hãi tột đỉnh.
Ti Dạ Chiến Hoàng không chỉ cướp đoạt bóng dáng của hắn, thậm chí kỹ năng
cũng có thể bắt chước. Nếu không có Mính Tiên Điểu nhắc nhở, cho dù Bán
Ma Sở Mộ không bị miểu sát cũng không tránh khỏi trọng thương.
Sở Mộ đã Bán Ma hóa nhiều lần. Chỉ có thời điểm gặp phải chín đoạn Thiên
Ma Trùng, hình thức Bán Ma ở giai đoạn ban đầu mới bị thương tổn chút
ít. Sau này ma hóa tại Ly thành và Thiên Hạ thành, Sở Mộ vẫn luôn lấy
lực lượng áp đảo đánh bại địch nhân.
Nhưng mà lần này Bán Ma Sở Mộ đúng là gặp được đối thủ rồi, danh xưng Ám Dạ ma hoàng cũng không phải nói chơi.
Chỉ có xuất hiện đối thủ thực lực ngang nhau, trận chiến này mới thật sự có ý nghĩa.
Sở Mộ nhếch miệng cười tà, ma diễm trên người hắn đột nhiên thiêu đốt kịch liệt xóa tan không gian hắc ám.
Dựa vào ánh sáng ma diễm chiếu rọi, cái bóng sau lưng cũng biến mất. Ti Dạ
Chiến Hoàng không thể nào sử dụng kỹ năng kia tiến hành đánh lén.
Thế nhưng, Sở Mộ nhìn ra được Ti Dạ Chiến Hoàng thi triển kỹ năng tất sát không có đơn giản như vậy.
Trải qua thời gian tích tụ lực lượng, Ti Dạ Chiến Hoàng phát động công kích nhanh như chớp.
Sở Mộ phát hiện thân ảnh Ti Dạ Chiến Hoàng lại biến thành hình thái Bán
Ma, sau đó thi triển Thác Vị Ma Ảnh xuất hiện ở trước mặt của mình.
Ti Dạ Chiến Hoàng vẫn lưu giữ bóng dáng Bán Ma là vì kỹ năng đặc thù của nó
Sở Mộ âm thầm suy nghĩ, khó trách Ti Dạ Chiến Hoàng đế hoàng gần như là vô địch tại cảnh giới đế hoàng. Chỉ dựa vào kỹ năng quỷ dị này, cho dù gặp phải sinh vật cường đại hơn cũng không cần sợ hãi. Năng lực cướp đoạt
cái bóng của đối phương đúng là kinh khủng, trên đời này có mấy người
tránh thoát một chiêu tất sát đâm lén sau lưng kia?
Lúc này bị Ti Dạ Chiến Hoàng tập kích, Sở Mộ hiển nhiên không dám khinh thường, thân
thể hắn biến ra vô số hư ảnh làm thác loạn tầm mắt của Ti Dạ Chiến
Hoàng.
Ti Dạ Chiến Hoàng hóa thân bóng dáng Bán Ma cũng bắt chước kỹ năng tương tự, trong lúc nhất thời hàng ngàn hàng vạn Ma ảnh không
ngừng ẩn hiện khiến cho người ta hoa cả mắt, nhìn không ra đâu là thật
đâu là giả.
Không gian xung quanh bàn tay Bán Ma Sở Mộ đột nhiên nứt vỡ, Sở Mộ lập tức
đẩy mạnh tới trước. Không gian bên phía Ti Dạ Chiến Hoàng chấn động ầm
ầm rồi từ từ tan vỡ, ở trên đỉnh đầu Ti Dạ Chiến Hoàng xuất hiện một cái Ma trảo khổng lồ, hình dáng tương tự bàn tay nắm chặt kia.
Ti Dạ Chiến Hoàng thi triển kỹ năng Ma Mị Ảnh muốn chạy trốn ra ngoài, nhưng
bất kể Ma Mị Ảnh di động quỷ dị thế nào, hư không đảo loạn ra sao vẫn
không thể ảnh hưởng đến một phiến không gian do Sở Mộ khống chế. Kỹ năng Ám hệ hoàn toàn vô dụng đối với Dị hệ, ít nhất trong đoạn thời gian
ngắn ngủi này, Ti Dạ Chiến Hoàng rất khó thi triển ra kỹ năng uy lực
mạnh hơn.
Ti Dạ Chiến Hoàng vẫn giữ vững trạng thái bóng dáng
Bán Ma, sau khi phát hiện Ma Mị Ảnh không có cách nào rời khỏi nơi này.
Nó lập tức nhấc lên một trận ma diễm hắc ám, dự định thi triển kỹ năng
Thác Vị Ma Ảnh.
Sở Mộ thấy thế vẫn bình tĩnh như thường, chỉ nhếch miệng nở nụ cười khinh miệt.
Hắn nhắm hai mắt lại, thông qua không gian Dị hệ cảm ứng vị trí đối phươn sắp sửa xuất hiện sau khi thi triển Thác Vị Ma Ảnh.
Trong lĩnh vực hắc ám, năng lực cảm giác của Sở Mộ nhất định không bằng Ti Dạ Chiến Hoàng, nhưng Thác Vị Ma Ảnh lại là kỹ năng Dị hệ. Trước tiên phải dùng ma diễm thiêu đốt thân thể, sau đó xác định tọa độ không gian. Nếu không làm được điều đó rất có thể sẽ rơi vào vị trí địch nhân công
kích.
Chính là vì hiểu rõ kỹ năng Dị hệ, Sở Mộ mới cho ra phản
ứng một cách nhanh nhất, đối phương còn chưa hoàn thành kỹ năng thì hắn
đã định vị xong mục tiêu công kích.
"Bán Ma là sinh vật không có nhược điểm, muốn dùng bóng dáng đánh bại ta sao? Buồn cười !"
Sở Mộ vươn tay phải ra, lòng bàn tay hướng lên trời cao, trên mặt hắn xuất hiện một nụ cười cuồng vọng.
Bàn tay Sở Mộ bỗng nhiên nắm lại, nhất thời một cái lỗ hổng không gian đen tối dần dần ngưng tụ.
Ngay lúc đó, một luồng ma diễm hắc ám đột nhiên bốc cháy từ hư không, chính
là Ti Dạ Chiến Hoàng đã bị Sở Mộ khóa định mục tiêu từ sớm.
Trong nháy mắt, lỗ đen không gian nhanh chóng mở rộng, khí lưu chung quanh
theo hình xoắn ốc đột nhiên nghịch chuyển chui thẳng vào trong cái hố
đen kia.
“Không Gian Lưu Sa.”
Bán Ma khống chế kỹ năng Dị
hệ đạt tới cực hạn, kỹ năng đỉnh cấp Không Gian Lưu Sa chính là một
trong những sát chiêu cường đại nhất.
Không Gian Lưu Sa có
năng lực giam cầm cực mạnh, cho dù nơi này là lĩnh vực hắc ám, nhưng Ti
Dạ Chiến Hoàng vẫn không có cách nào ngăn cản Không Gian Lưu Sa thôn
phệ.
Bên trong lỗ thủng tối đen kia là không gian phong bạo, Ti
Dạ Chiến Hoàng lọt vào đó nhất định bị xé thành từng mảnh vụn, không có
khả năng sống sót. Cho nên bất luận phải trả giá thế nào, Ti Dạ Chiến
Hoàng bắt buộc phải giãy thoát ra khỏi phạm vi Không Gian Lưu Sa ảnh
hưởng.
Lúc này Ti Dạ Chiến Hoàng đành phải từ bỏ bóng dáng Bán
Ma, cho dù kỹ năng Bán Ma rất tốt nhưng uy lực sẽ bị giảm mạnh. Đây là
điều hiển nhiên, cái bóng làm sao mạnh bằng bản thể?
Dưới tình huống
bị đối phương đoán được tiên cơ, nó không thể nào sử dụng kỹ năng Bán Ma thoát khốn, sợ rằng một cái Không Gian Lưu Sa cũng có thể đùa chết nó
rồi.
Ti Dạ Chiến Hoàng vội vàng lùi lại, trên người xuất hiện Hắc Ám đấu bồng khổng lồ. Sau đó áo choàng bóng tối không ngừng mở rộng bao trùm Không Gian Lưu Sa vào trong.
Nhìn thấy Ti Dạ Chiến Hoàng muốn hi sinh Hắc Ám đấu bồng hóa giải lực lượng không gian phong bạo, Bán Ma Sở Mộ mỉm cười tà dị.
Hắc Ám đấu bồng bị Không Gian Lưu Sa hấp thu, đồng thời Hắc động cũng dần
dần mất đi năng lực thôn phệ. Ti Dạ Chiến Hoàng theo đó rút lui về nơi
xa, xem như là bình an thoát khốn.
Thế nhưng, ngay khi vừa mới
hóa giải kỹ năng đáng sợ kia, Ti Dạ Chiến Hoàng đột nhiên phát hiện Bán
Ma mang theo khí thế hung hăng bá đạo xuất hiện ở trước mặt nó. Bàn tay
ma diễm đánh ra hai đạo Ma Ấn uy lực kinh khủng chí cực.
"Vù vù vù vù !”
Linh hồn ma diễm bốc cháy hừng hực, thoáng một cái đã biến thành biển lửa
trắng bạc bao phủ phạm vi mấy dặm. Ti Dạ Chiến Hoàng không có áo choàng
bảo vệ, thân thể và linh hồn mất đi khả năng phòng ngự, nếu bị linh hồn
ma diễm thiêu đốt sẽ thương tổn nặng nề. Ti Dạ Chiến Hoàng hốt hoảng,
vội vàng buông thả kỹ năng ngụy trang ẩn mình vào trong bóng tối.
Sở Mộ vào giờ khắc này chiếm hết ưu thế, liên tục phát động công kích
không cho đối phương có cơ hội lật bàn. Ti Dạ Chiến Hoàng né tránh cực
kỳ chật vật, trước khi Hắc Ám đấu bồng hình thành tuyệt đối không dám
mạo muội hiện thân.
Ti Dạ Chiến Hoàng mất đi Hắc Ám đấu bồng
khiến cho lực phòng ngự giảm xuống đến mức thấp nhất, nó không thể nào
ngu xuẩn dùng trạng thái này đối kháng chính diện Bán Ma.
Ti Dạ
Chiến Hoàng ẩn núp trốn chui trốn nhủi, nụ cười trên mặt Sở Mộ càng lúc
càng đậm. Dị Đồng chậm rãi đảo qua Hải Giác Ma Đằng đế hoàng đang điên
cuồng khuếch tán Đằng Lâm (rừng dây leo).
"Ma Diễm Hải."
Toàn thân Bán Ma Sở Mộ bùng cháy ma diễm, năng lượng nóng rực lấy vị trí Sở
Mộ làm trung tâm lan tràn ra bốn phương tám, từng đợt từng đợt sóng lửa
càn quét không gian thiêu đốt hết thảy vật thể trong phương viên mười
dặm.
Linh hồn ma diễm bộc phát quá mức mãnh liệt, cơ hồ chiếu
sáng một góc Bất Hủ thành, ánh lửa huyễn lệ lần lượt nổ tung đập vào mắt kinh tâm động phách.
Tốc độ Ma Diễm Hải lan tràn rất nhanh,
trong chớp mắt đã tràn ngập Đằng Lâm do Hải Giác Ma Đằng đế hoàng bố
trí. Vốn là Đằng Lâm che phủ diện tích lên tới năm, sáu dặm, đây là kết
quả Hải Giác Ma Đằng đế hoàng tân tân khổ khổ bố trí nhằm vây khốn Phược Phong Linh. Nhưng thoáng cái đã bị Ma Diễm Hải nuốt trọn, công sức biến thành bọt nước.
Ma diễm vốn có lực sát thương rất lớn đối với
Thực Vật giới Hồn sủng, hơn nữa linh hồn ma diễm chính là khắc tinh
tuyệt đối của chủng loại Hồn sủng sinh mệnh lực ương ngạnh này.
Có thể nói kỹ năng này tạo thành đả kích cực mạnh đối với Hải Giác Ma Đằng đế hoàng, Ma Đằng đế hoàng không kịp đề phòng bị đánh cho luống cuống
tay chân, vội vã chìm xuống đất né tránh biển lửa. Nó không dám tiếp tục công kích Thánh sủng Phược Phong Linh nữa, thậm chí còn phải ngó chừng
Bán Ma cường đại ở trên trời, trong lòng vô cùng kiêng kị.
Hải
Giác Ma Đằng đế hoàng hiển nhiên có trí tuệ, nó biết rõ Ma Diễm Hải
không phải là năng lượng loạn lưu lan tràn tới chỗ này, mà do cái tên
Bán Ma kia cố ý đả kích chính mình.
Chỉ có điều Hải Giác Ma Đằng
đế hoàng cảm thấy nghi ngờ khó hiểu, chính là Ti Dạ Chiến Hoàng đối
kháng với Bán Ma đi đâu rồi? Chẳng lẽ thủ lĩnh của nó trơ mắt nhìn đối
phương thi triển kỹ năng đánh thuộc hạ?
Đây là cuộc chiến đoàn
đội, lấy hiểu biết của Hải Giác Ma Đằng đế hoàng về Ti Dạ Chiến Hoàng
thì cái tên kia không phải chủng loại lương thiện. Ti Dạ Chiến Hoàng
không âm thầm đả kích Thánh sủng Phược Phong Linh trợ giúp nó thì thôi
đi! Tại sao ngược lại để cho Bán Ma công kích mình? Chẳng lẽ Ti Dạ Chiến Hoàng cũng chiến đấu bất lợi?
Hải Giác Ma Đằng đế hoàng quyết
định lui về sau, bản thể dần dần chìm xuống lòng đất, ánh mắt nó nhìn
lướt qua chiến trường Bán Ma và Dạ Đế. Nhưng lúc này nó lại hoảng sợ
phát hiện Ti Dạ Chiến Hoàng lại trốn tránh ở trong lĩnh vực hắc ám của
mình, rõ ràng là không dám lộ mặt ra ngoài chống lại đối phương.
Khó trách Bán Ma công kích mình không hề kiêng kị, thì ra đối phương mạnh
tới mức Hắc Ám thống trị giả cũng phải né tránh phong mang.
"Vù vù vù vù !"
Thời điểm Hải Giác Ma Đằng đế hoàng còn đang khiếp sợ, một trận Phong Bạo
hoàng kim xuyên qua Ma Diễm Hải, cuốn theo biển lửa nóng rực bay về phía nó.
Kỹ năng Phong hệ không có lực uy hiếp đối với Hải Giác Ma Đằng đế hoàng, nhưng mà cộng thêm linh hồn ma diễm lại là chuyện khác.
Hải Giác Ma Đằng thất kinh hồn vía, vội vàng thu hồi tất cả Ma Đằng quay về bản thể, tiến hành bảo vệ tầng tầng lớp lớp.
Bán Ma Sở Mộ phủi tay cười thầm, Phược Phong Linh am hiểu dựa thế hiển
nhiên biết được mình phải làm gì. Trải qua Phong Bạo Ma Diễm Hải tẩy lễ, Hải Giác Ma Đằng đế hoàng nhất định sẽ rất đau đớn, tâm lý lẫn thể lực
sẽ tụt dốc không phanh. Nếu không có điều gì bất ngờ xảy ra, Phược Phong Linh nhất định sẽ áp chết đầu Đằng hệ đế hoàng đỉnh phong kia.
Ma Diễm Hải bốc cháy hừng hực, bóng tối cũng bị xua tan phần lớn. Cặp mắt
Sở Mộ liên tục thay đổi phương hướng tìm kiếm tung tích Ti Dạ Chiến
Hoàng.
Sở Mộ có thể khẳng định cái tên này ở gần đâu đây thôi,
nếu nó thi triển kỹ năng chạy trốn khẳng định không tránh thoát Sở Mộ
cảm ứng không gian dao động.
"Không phải chỉ một mình ngươi có lĩnh vực."
Nếu đối phương cương quyết ẩn trốn không ra, Sở Mộ đành phải buông tay đánh mạnh hơn một chút rồi.
Bán Ma nắm giữ lực lương jvô cùng vô tận, chỉ cần có đầy đủ thời gian và
hoàn cảnh thích hợp, Sở Mộ căn bản không cần lo lắng tinh thần và thể
lực thiếu hụt. Đây là nhờ huyết thống Thương Thiên Thanh Chập Long,
Thánh Huyết Bích Tuyền tẩy lễ, cộng thêm thể chất Bán Ma đặc thù mới
cung cấp cho Sở Mộ thể chất phi thường như thế.
"Cháy lên đi !"
Bán Ma Sở Mộ giơ hai tay lên trời, linh hồn ma diễm bùng phát mãnh liệt.
"Vù vù vù vù !"
“Ùng ùng ùng ~!”
Chú ngữ chầm chậm vang lên, thân thể Sở Mộ lắc lư bên trong biển lửa màu
trắng, khí thế và lực lượng lập tức đề thăng lên tới cảnh giới cao nhất. Đám Hồn Hoàng thông qua hồ nước nhìn thấy như một màn vậy liền rung
động than thở không dứt.
Bán Ma chí tà, thế gian này vốn không có sinh vật nào vượt qua nổi nó.
Trong quá trình khuếch tán ma diễm, tư thế cuồng vọng và tiếng cười tà mị không ngừng xung kích tinh thần mọi người.
Nó, Bán Ma Tà Hoàng mới là chúa tể chân chính, không chỉ chúa tể hắc ám, mà là hết thảy...
Lĩnh vực Bán Ma là một thế giới bốc cháy.
Đêm tối trở thành bối cảnh làm nền giúp cho linh hồn ma diễm càng thêm diễm lệ, ma diễm không có chói mắt và mạnh mẽ giống như Hỏa hệ. Nhưng nó
thẩm thấu vào trong linh hồn, hành hạ địch nhân thống khổ gấp trăm nghìn lần.
Ma diễm càn quét không gian, từ độ cao năm trăm thước hạ
xuống mặt đất, không ngừng xâm chiếm hắc ám, đánh tan bóng tối chung
quanh Trấn Yêu Bi.
Ti Dạ Chiến Hoàng mất đi lĩnh vực Ti Dạ bảo vệ, cho dù bản lãnh lớn hơn nữa cũng không thể thoát khỏi Dị Đồng của Sở Mộ.
Ánh mắt hắn khẽ quét qua, Dị Đồng không chỉ có tác dụng giảm thấp tốc độ
hành động, mà còn có thể phóng đại vật thể lên rất nhiều lần.