Cách đó không xa, nguyên lão thấy thế liền sợ hãi tái mặt, bởi vì hắn
biết bàn tay Bạch Ngữ biến mất vào trong không gian hư vô, nhưng đầu ra
bên kia chính là trái tim Băng Lam.
Một khi kỹ năng hoàn thành, Băng Lam không có cơ may sống sót.
"Công kích...nhanh công kích hắn !"
Nguyên lão kinh hoảng phát ra mệnh lệnh cho Hồn sủng của mình.
Nhưng mà Bạch Ngữ thi triển kỹ năng quá nhanh, quá đột ngột. Nguyên lão chỉ
là phản ứng nhất thời căn bản không kịp cản trở Bạch Ngữ.
Lúc này Băng Lam cũng đã nhận ra Bán Ma Bạch Ngữ đứng ở phía sau mình không tới mười thước, thậm chí nàng còn cảm giác trái tim của mình cứng ngắc,
nhịp đập chậm lại bất thường.
Bán Ma Bạch Ngữ nở nụ cười tàn bạo, chỉ cần hắn thu tay về thì trái tim nữ nhân kia cũng rời khỏi cơ thể
nàng. Hình ảnh một trái tim vỡ vụn, máu tươi cuồng phun như đã hiện ra
trước mắt hắn.
Tử vong sắp sửa buông xuống, tính mạng bị uy hiếp khiến cho máu huyết trong người Băng Lam muốn đông cứng lại.
Khi Băng Lam cố gắng thi triển hồn kỹ thoát thân, trước mắt nàng bỗng nhiên xuất hiện một hư ảnh ma diễm.
"Vù vù vù vù!”
Băng Lam không kịp đề phòng, thân thể nàng đã bị ma diễm bao phủ rồi biến thành hư ảo.
Liễu Băng Lam biến mất, nguyên lão đứng ở đàng xa hoảng sợ phát hiện một cái ma trảo xuất hiện ngay vị trí nàng vừa đứng. Lúc này ma trảo bất ngờ
bóp chặt như muốn phá hủy thứ gì đó.
Nếu không phải Băng Lam biến mất kịp thời, nàng hiện tại đã là người chết.
"Vù vù vù vù !”
Cách đó ngàn thước, một luồng ma diễm chậm rãi bốc cháy, Sở Mộ và Băng Lam xuất hiện từ bên trong ngọn lửa.
Băng Lam thần hồn chưa định, khung cảnh trước mắt nàng mờ mờ không rõ. Một
lát sau, nàng mới từ từ khôi phục thị giác, nhận ra bên cạnh mình là
khuôn mặt quen thuộc nhưng tràn đầy ma tính.
"Mộ nhi… ngươi..."
Sắc mặt Băng Lam lập tức trắng bệch, hốt hoảng kêu lên một tiếng.
Nàng biết rõ tình huống thân thể Sở Mộ, hắn không thể nào hóa thân Bán Ma
một lần nữa, làm như vậy sẽ tàn phá linh hồn và trí nhớ của hắn triệt
để. Sở Mộ sẽ biến thành ma quỷ không có ý thức, vạn kiếp bất phục.
Nhưng mà ở trước mặt nàng lại là … Bán Ma Sở Mộ.
Sở Mộ hóa thân Bán Ma làm cho Băng Lam khó chịu gấp mười lần chính mình tử vong. "Hôm nay :tung hoanh.com tung 3c :) "
Nhìn thấy bộ dáng Băng Lam co rụt lại vì đau đớn, khuôn mặt buồn bã tan nát
cõi lòng, Sở Mộ nhất thời có cảm giác tay chân uể oải, vô lực. Nhưng mọi chuyện đã thật sự phát sinh, hắn bắt buộc phải chiến một trận.
Lần này không phải hắn muốn Bán Ma hóa, mà là vì Bạch Ma Quỷ không nghe mệnh lệnh của hắn.
Sở Mộ vô cùng rõ ràng trạng thái của mình, trận chiến này qua đi cho dù
Bán Ma Bạch Ngữ không có giết mình, bản thân hắn cũng không có khả năng
khôi phục ý thức nhân loại.
Có thể nói tuổi thọ của Sở Mộ chỉ còn lại bằng khoảng thời gian Bán Ma hóa mà thôi. Nghĩ đến sau này không
thể gặp lại mẫu thân, nghĩ đến không thể khoe khoang thành tích của mình với phụ thân, nghĩ đến Diệp Khuynh Tư đang chờ đợi mình trong một tòa
thành nào đó, tâm tình Sở Mộ cực kỳ trầm trọng.
"Ngươi và ông
ngoại đã bị thương nặng rồi, có đánh tiếp cũng không cứu được bao nhiêu người, không nên hi sinh vô nghĩa. Các ngươi mau rời khỏi, nơi này có
ta lo liệu."
Bất kể tâm tình trầm trọng cỡ nào, trên mặt Sở Mộ
vẫn xuất hiện nụ cười tà mị. Đây là biểu hiện của ma tính xâm chiếm linh hồn hắn càng lúc càng sâu.
Tựa như lúc trước Bán Ma Bạch Ngữ rơi nước mắt, nhưng hắn vẫn nở nụ cười tà ác như cũ.
Bởi vì bọn họ là Bán Ma, là đau khổ giãy dụa giữa nhân tính và ma tính.
Sở Mộ không có thời gian nhiều lời với Liễu Băng Lam, thân thể hắn giữ nguyên tư thế, từ từ phiêu phù bay tới Bán Ma Bạch Ngữ.
Vào lúc này, hai Bán Ma kinh thế cách nhau không tới trăm thước.
Đồng dạng thân thể trắng bạc, đồng dạng ma diễm thiêu đốt bừng bừng, đồng dạng nở nụ cười khinh miệt thiên hạ chúng sinh.
Bán Ma Sở Mộ bị ép hóa thành thành ma, nhân tính vì cứu người thân, ma tính muốn đánh một trận.
Bán Ma Bạch Ngữ thù hận ngập trời, chín thành ma một thành nhân muốn tàn sát hết thảy sinh mạng.
Cuối cùng bọn họ vẫn phải quyết một trận thư hùng.
Bán Ma Bạch Ngữ không muốn xuất thủ với Sở Mộ, đó là vì Sở Mộ - Bạch Ma Quỷ chính là hậu duệ của Bạch Ngữ - Bạch Yểm Ma.
Nhưng mà Sở Mộ bây giờ hóa thân Bán Ma lại là khái niệm hoàn toàn khác. Lúc
trước Bạch Ma Quỷ cực kỳ nhỏ yếu, cho dù hắn tức giận khiêu khích thế
nào, ma tính Bạch Ngữ cũng chỉ xem như một đứa nhỏ cố chấp, sẽ không so
đo với nó. Thế nhưng, sau khi Sở Mộ Bán Ma hóa, thực lực lập tức tăng
cường một mảng lớn, đã tiếp cận trình độ vô địch đế hoàng.
Bản
thân Bán Ma đã tích tụ oán khí khổng lồ, hiện tại xuất hiện đối thủ có
thể uy hiếp đến mình, lại còn bị trực tiếp khiêu khích. Hiển nhiên oán
khí trong lòng Bán Ma Bạch Ngữ lập tức tăng trưởng, khí tức tàn nhẫn vô
tình chuyển dời sang cái tên hậu bối không biết điều kia.
Hơn nữa, từ địa vị chúa tể và phương thức sinh tồn, trên đời này không thể nào đồng thời tồn tại hai Bán Ma.
Bán Ma Sở Mộ không có cách nào chấp nhận Bán Ma Bạch Ngữ.
Bán Ma Bạch Ngữ cũng nhìn Bán Ma Sở Mộ không thuận mắt.
"Ngươi không phải là đối thủ của ta, nếu tiếp tục ngăn trở, ngay cả ngươi ta cũng giết."
Bán Ma Bạch Ngữ lạnh lùng cảnh cáo.
Những lời này đã là một tia lý trí cuối cùng của Bán Ma Bạch Ngữ, bởi vì ma
tính Bạch Ngữ đã bị xử tử toàn bộ hậu duệ. Hắn không muốn đích thân mình hủy diệt đồ tôn cuối cùng.
Nhưng mà, nếu như cái tên nhóc con
này si tâm vọng tưởng, muốn ngăn cản mình dùng tàn sát Thiên Hạ thành.
Vậy thì hắn cũng không ngần ngại xử lý luôn Bán Ma Sở Mộ, ma quỷ vốn
không biết thương xót là gì.
Sở Mộ dĩ nhiên biết mình không phải
là đối thủ của Bán Ma Bạch Ngữ, vượt qua đế hoàng và vô địch đế hoàng là khoảng cách cực kỳ xa xôi. Nhưng mà Sở Mộ không có lựa chọn nào khác,
chiến cũng thành ma, không chiến cũng thành ma. Sở Mộ tình nguyện chiến
đấu oanh oanh liệt liệt đến giây phút cuối cùng.
Lệ khí đồng thời buông thả, hai Bán Ma đối mặt nhau trên bầu trời Thiên Hạ thành, khí
thế điên cuồng va chạm tạo ra vô số phong bạo càn quét bốn phương tám
hướng. Một phần ba Thiên Hạ thành thoáng cái biến thành phế tích.
Hai đại lĩnh vực Dị hệ điên cuồng xung đột, tất cả tường thành đổ nát, gạch đá vỡ vụn bị lực lượng vô hình nhấc lên không trung, chậm rãi xoay vòng trên bầu trời Thiên Hạ thành.
Dân chúng thất kinh cắm đầu chạy trốn, hiển nhiên là muốn chạy khỏi nơi này càng xa càng tốt.
Thế nhưng, những Hồn sủng sư lão thành đều biết đối với cấp bậc chiến đấu
này, lấy tốc độ của bọn họ căn bản chạy không thoát. Cho dù trốn tới chỗ nào cũng chết như nhau. Bởi vì Bán Ma tùy ý thi triển một cái kỹ năng
cũng liên lụy diện tích mấy chục dặm, mà bọn họ liều mạng chạy hết tốc
lực cũng cỡ đó mà thôi. Có khi chạy mệt nghỉ, mệt rồi nghỉ, ngẩng đầu
lên lại nhìn thấy hai đại Bán Ma ở trên đầu mình rồi.
"Vù vù vù vù vù vù !"
Ma diễm sôi trào cuồn cuộn, thân thể Sở Mộ từ từ bay lên trời cao.
Hắn biết phải dẫn dắt chiến trường lên thật cao, nếu không Thiên Hạ thành
sẽ bị phá hủy dưới uy lực của kỹ năng bạo tạc. Cho dù thành trì chịu
nổi, nhưng dân chúng trong thành chắc chắn phải chết.
Bán Ma Bạch Ngữ cũng không quan tâm chiến đấu ở chỗ nào, Sở Mộ bay lên tới đâu, hắn theo tới đó. Trong ánh mắt lộ vẻ cười nhạo.
“Trì hoãn thời gian?”
Bán Ma Bạch Ngữ cười lạnh nói.
Thời gian Bán Ma hóa quả thật không dài, nhưng mà thu thập cái tên Bán Ma
nhóc con này hiển nhiên không thành vấn đề. Sau đó hắn vẫn còn dư thời
gian tiêu diệt tòa thành đáng hận này, chà xát có thừa.
Cánh tay phải Bán Ma Bạch Ngữ giơ lên, linh hồn ma diễm nhanh chóng thiêu đốt hiện lên hình dạng một thanh Ma Kiếm.
“Đây là tư thế Tà Trảm.”
Sở Mộ dựa vào năng lực Dị Đồng có thể thấy rõ động tác của Bán Ma Bạch Ngữ.
Nếu đã biết đối phương muốn thi triển kỹ năng này, Sở Mộ có thể đưa ra
phương án đối phó tốt nhất. Thân thể hắn lập tức mờ dần đi, ma diễm lúc
sáng lúc tối.
"Xẹt !"
Cánh tay Bán Ma Bạch Ngữ chém thẳng tới trước, không gian chung quanh Sở Mộ lập tức xuất hiện mười tám thanh Ma Kiếm ma kiếm.
Mỗi một thanh Ma Kiếm dài ngàn thước, cơ hồ bao phủ tất cả phương hướng né tránh của Sở Mộ.
Trong lòng Sở Mộ kinh hãi một trận, mình nhiều nhất chỉ có thể buông thả hai
đạo Tà Trảm. Hơn nữa còn phải tự tay phóng ra, hao phí chút ít thời gian đánh tới đối phương. Thế nhưng Bán Ma Bạch Ngữ trực tiếp phá vỡ không
gian cấm chế, phất tay một cái liền thả ra mười tám thanh Ma Kiếm. Mỗi
một thanh đều có uy lực miểu sát đế hoàng đỉnh phong.
"Xẹt xẹt xẹt ~!"
Sở Mộ thi triển Ma Mị Ảnh không có cách nào né tránh toàn bộ công kích,
lồng ngực và sau lưng bị hai đạo Tà Trảm chém trúng xuất hiện hai vết
thương thật dài. Thân thể được đúc bằng ma diễm lập tức ảm đạm mấy phần.
Nếu như ma diễm trên người Bán Ma biến mất cũng có nghĩa là tử vong.
Thực lực Bạch Ma Quỷ tăng cường giúp cho Sở Mộ Bán Ma hóa chính thức bước
vào cảnh giới vô địch đế hoàng. Nhưng chỉ mới giao phong một hiệp đã
thua thiệt không nhỏ.
Quan trọng nhất là tay trái Bán Ma Bạch Ngữ còn ôm nữ nhi của hắn, nếu hai tay đồng thời buông thả Tà Trảm chẳng
phải là ba mươi sáu thanh Ma Kiếm hay sao?
Không có chân chính đối kháng, Sở Mộ không thể cảm nhận được Bán Ma Bạch Ngữ cường đại đến mức nào.
Hình thái Bán Ma cung cấp cho Sở Mộ lực lượng vô cùng vô tận, thậm chí hắn hoài nghi rằng đây là cực hạn cả đời của mình.
"Không gian bạo liệt !"
Sở Mộ trượt về phía sau vài dặm, hai tay giang rộng ra rồi từ từ khép lại, bên phía trái phải Bán Ma Bạch Ngữ cũng hiện ra hai luồng ma diễm tương tự động tác của hắn.
"Ầm ầm !"
Hai luồng lửa màu trắng
trực tiếp nổ tung, không gian chính giữa tan vỡ trong nháy mắt. Lực
lượng không gian thôn phệ lập tức cuốn tới Bạch Ngữ.
Thân thể Bán Ma Bạch Ngữ hơi nghiêng về phía trước, hờ hững bay xuyên qua hai luồng
không gian bạo liệt như gió thoảng mây trôi. Ma diễm trên người chỉ lắc
lư vài lượt là hết, ngay cả vạt áo của Bạch Cẩn Nhu cũng không động đậy
chút nào. Hiển nhiên kỹ năng của Bán Ma Sở Mộ không thể tạo thành thương tổn thực chất đối với hắn.