Thành Vạn Tượng bản thân là Hồn Minh chiếm cứ ưu thế, Tam đại cung điện chiếm cứ ưu thế chính là quần thể thành viên khổng lồ và danh vọng mấy ngàn năm, lần này Mục Thanh Y cho thấy đã mất đi dân tâm, cưỡng ép xuất đầu vì nàng thì nhất định sẽ tổn thương bản thân, trọng yếu nhất là xuất đầu vì người trung lập là không nên.
- Minh hữu này rất cần thiết.
Sở Mộ nói ra.
Chỉ cần Quan Hoàng Vương của Mục Thanh Y có thể phục sinh, Hồn Minh sẽ bởi vì có Mục Thanh Y mà kiêng kỵ thật lớn, trọng yếu nhất là lần này ra tay với Mục Thanh Y, sau khi nàng khôi phục lại thì Tam đại cung điện sẽ có một cường giả cấp chúa tể bảo đảm.
Hơn nữa Tam đại cung điện lại đánh giá thấp thực lực của Mục Thanh Y, thời điểm Bạch Hổ của Mục Thanh Y chạy trối chết đã có đột phá, nói cách khác dù là Quan Hoàng Vương không cách nào phục sinh, dùng không bao lâu Bạch Hổ cũng sẽ trở thành cấp chúa tể.
Trọng yếu nhất là nếu như Quan Hoàng Vương phục sinh, hơn nữa có một Bạch Hổ đột phá thiên hạm, thực lực của Mục Thanh Y sẽ vô cùng khủng bố.
Cho nên nhân tình này Sở Mộ phải bán!
- Hừ, Sở Phương Trần ngươi không nên xen vào chuyện của người khác, ba ngày sau Hồn Minh phái người đánh tới, trong đó Hùng Mạt Mạch Lăng cũng sẽ xuất hiện, khi đó ai đến ứng phó!
Nguyên lão mập mạp lúc này nói ra.
Sở Mộ lạnh nhạt nhìn qua nguyên lão này, ngữ xuất kinh người:
- Ta đến ứng phó là được.
- Ngươi ứng phó? Nói đùa gì vậy, ngươi có biết Mạch Lăng là người nào hay không!
Tiếu nguyên lão có chút tức giận.
Tiểu tử này rốt cuộc có nghe người ta nói hay không, tứ hùng có kẻ nào dễ ứng phó cơ chứ, ban đầu ở Tuyết thành Tiếu nguyên lão nghe nói có hai đại nguyên lão tăng thêm năm tên trưởng lão hợp lực mới miễn cưỡng dánh nhau sống chết với con Thái Nga Cự Nhân của Mạch Lăng!
Trong Hồn Điện mặc dù có đông lão nhân và cao thủ, nhưng mà Hồn Minh đã dám thêu dệt chuyện thì khẳng định sẽ mang một đám cao thủ đến đây, khi đó nếu không có một người khiên chế Thái Nga Cự Nhân của Mạch Lăng, Thái Nga Cự Nhân của hắn sẽ như hạc giữa bầy gà, sẽ gây tổn thương chân thật tới hồn sủng cấp Đế Hoàng đỉnh phong của các nguyên lão.
- Tự coi nhẹ mình không tốt lắm, nhưng quá xem trọng mình cũng không được, chuyện này chúng ta nên bàn bạc kỹ hơn đi.
Đại trưởng lão Dương Phong Dĩnh tương đối bảo thủ nói ra.
Dương Phong Dĩnh là nữ trưởng lão, bề ngoài nhìn chỉ hơn bốn mươi rồi, tuổi cụ thể có lẽ không nhỏ, nàng thưởng thức năng lực của Sở Mộ, nhưng mà nàng bảo thủ nên hiện giờ cho rằng cứng đối cứng với Hồn Minh là chuyện tốt, huống chi còn nhìn thấy thanh niên này phách lực mười phần nói đối phó Hùng Mạt Mạch Lăng a, phải biết rằng Hồn Điện không có mấy người dám nói ra lời này.
Trong Hồn Điện có không ít người tán đồng với cái nhìn của Dương Phong Dĩnh, người tỏ vẻ đồng ý với cái nhìn của Sở Mộ cũng không nhiều lắm.
Cái gọi là bàn bạc kỹ hơn tự nhiên là để người của hai điện khác thương thảo, đối phó Hồn Minh là chuyện của Tam đại cung điện, Hồn Minh thực lực cũng rất mạnh, Hồn Điện tự nhiên phải tìm kiếm trợ giúp của bọn họ.
Thời điểm ngày hôm sau cao tầng của Tam đại cung điện cùng tụ tập tại Hồn Điện, tiến hành sự kiện hiệp thương lần này đương nhiên cũng kể cả chuyện lấy công đạo cho Mục Thanh Y, dù sao hiện tại ai cũng biết Mục Thanh Y đã mất đi hồn sủng cấp chúa tể, thực lực không lớn bằng lúc trước...
- Khương Ma Đế, nói ý kiến của ngươi đi.
Đồ Tôn Kha Ẩm nhìn qua Khương Ma Đế khống chế quyền hành Yểm Ma Cung, mở miệng dò hỏi.
Khương Ma Đế thì nhìn qua Sở Mộ cách đó không xa, âm thầm dùng tinh thần chi âm nói:
- Sở Phương Trần. Ngươi thực muốn đối phó Hùng Mạt Mạch Lăng?
- Ân.
Sở Mộ gật gật đầu.
- Có phách lực! Lão phu nhìn tên kia sớm không thoải mái rồi! Tốt, Yểm Ma Cung chúng ta toàn lực ủng hộ ngươi.
Khương Ma Đế ngược lại là cười rộ lên.
Sau khi nói xong Khương Ma Đế nghiêm sắc, ngữ khí trở nên lạnh vài phần. Nói với mọi người.
- Ta nhận đồng quan điểm của Sở Phương Trần, Hồn Minh có lẽ cũng không dám tùy ý khai chiến, rõ ràng cho thấy là muốn tìm hư thật của chúng ta, vậy phải mài nhuệ khí của bọn chúng, miễn cho bọn chúng cảm thấy chúng ta dễ khi dễ.
Hiện tại Khương Ma Đế không có sợ khai chiến, cả Yểm Ma Cung đạt được tài nguyên đủ dùng nhiều năm như vậy, nếu không nói chuyện thì trong nội tâm Yểm Ma Cung không vui.
- Các vị định như thế nào?
Khương Ma Đế cũng nhìn qua đám cự đầu khác của Yểm Ma Cung hỏi.
- Chúng ta cũng đồng ý quan điểm của Sở Phương Trần!
Hàn nguyên lão, Trầm nguyên lão và mấy người khác có nằm mơ cũng mỉm cười vì tương lai Yểm Ma Cung, cho nên đám người này tuyệt đối không có dị nghị gì, tuyệt đối toàn lực ủng hộ!
Yểm Ma Cung lớn mật làm cho cả người bảo thủ trong Hồn Điện triệt để im lặng, trong nội tâm thầm mắng người của Yểm Ma Cung quả nhiên là đám người điên, đi theo người trẻ tuổi hồ đồ.
Nhưng mà mọi người rất không hiểu là Yểm Ma Cung vì cái gì cố ý cường điệu là thuận theo quan điểm của Sở Phương Trần, bộ dáng giống như dùng thanh niên kia vi tôn?
- Khương Đế, ngài có thể hiểu rõ ràng. Lần này đến chính là Hùng Mạt Mạch Lăng...
Tiếu nguyên lão cố ý cường điệu một câu.
- Một Mạch Lăng đã dọa thành như vậy, Mạch Lăng coi là cái gì?
Khương Ma Đế hừ lạnh một câu, thầm nghĩ trong lòng: thanh niên trước mặt các ngươi ngay cả Yểm Ma lão tổ cũng giết được đấy!
Đồ Tôn Kha Ẩm thấy Yểm Ma Cung toàn lực ủng hộ Sở Mộ, không khỏi cười khổ, hiện tại Yểm Ma Cung đoán chừng thật sự là nghe thanh niên kia nói gì thì nghe nấy, trong nội tâm Đồ Tôn cũng có đáp án, bất quá vẫn là hỏi thăm Hồn Sủng Cung ý kiến.
Hồn Sủng Cung bảo trì cái nhìn trung lập, cuối cùng Đồ Tôn mở miệng nói:
- Như vậy phân phó người đem tin tức thiên cơ Mục Thanh Y bị hãm hại truyền ra, nhớ kỹ không được va chạm vào Đế Cơ, nàng lực ảnh hưởng quá lớn, rất dễ dàng mang tới tin tức mặt trái cho chúng ta.
Thành viên của Tam đại cung điện rất đông. Cơ hồ mỗi một thành thị, mỗi một khối thổ địa là có thể nhìn thấy người của Tam đại cung điện, bọn họ muốn truyền bá tin tức thì dễ như bàn tay!
...
Quả nhiên trong đêm cùng ngày, tin tức Mục Thanh Y bị hãm hại và có người cố ý đùa nghịch thủ đoạn giấu kín ánh mắt Đế Cơ truyền ra ngoài, mà người đưa ra âm mưu lại trực chỉ vào Hùng Mạt Mạch Lăng.
Mục Thanh Y vốn có thân phận cao hơn so với Hùng Mạt Mạch Lăng, hơn nữa lực ảnh hưởng còn lớn hơn hắn nhiều, chắc hẳn Tam đại cung điện một khi chính diện xuất hiện thì có rất nhiều người ủng hộ Mục thị, đứng ra nói chuyện vì Mục thị.
Ngày thứ ba cả thành Vạn Tượng lại nhắc lên phong ba thiên cơ bị hãm hại, phố lớn ngõ nhỏ cũng có không ít người nói ra vào.
- Các ngươi xem, ta biết ngay trong chuyện này có bí ẩn nào đó mà, thiên cơ điện hạ làm người công chính, làm sao có thể làm ra những chuyện như vậy cơ chứ.
- Đúng vậy a, đúng vậy a, khẳng định chính là Hùng Mạt Mạch Lăng giở trò bên trong, hắn còn ghê tỏm che mắt Đế Cơ điện hạ, thật sự là tội không
thể tha thứ ah!
- Mục thị hiện tại tuy rời khỏi sân khấu thống
trị Vạn Tượng Cảnh, nhưng mà ta nghe rất nhiều lão nhân nói rằng Mục thị vẫn phi thường tha thứ cho thần dân của mình, không có hoàng tộc nào
thống trị như bọn họ đâu.
- Không biết các ngươi có nghe nói hay
không, thời điểm diễn ra cuộc chiến Tuyết thành thì tam đại cung điện
cùng Hồn Minh đại chiến ảnh hướng đến vô số bình dân, lúc ấy thiên cơ
điện hạ giận tím mặt, lên án mạnh mẽ Hùng Mạt Mạch Lăng lãnh huyết vô
tình, hơn nữa không tiếc đắc tội hai thế lực lớn mà lấy lại công đọa cho nhân dân Tuyết thành, nữ vương như vậy làm sao có thể là tội nhân được
Đồn đãi không ngừng khuếch trương ra ngoài, trong khoảng thời gian ngắn
thành Vạn Tượng đều vì chuyện Mục Thanh Y mà phân thành hai phái rõ
ràng, hơn nữa chiếu theo tình hình này thì những thành phần thuần phục
Mục thị rất có thể sẽ biến sự kiện Mục Thanh Y bị hãm hại thành chủ đạo.
...
- B-A-N-G...GG! ! ! ! ! ! ! ! !
Ngọc án bị một chưởng đánh thành phấn vụn, trong bột phấn chính là gương mặt Hùng Mạt Mạch Lăng tức giận nhìn chằm chằm vào thủ hạ của mình
- Đám người các ngươi làm việc như vậy sao, ngay cả chút chuyện này cũng không làm được, vậy dùng các ngươi làm cái gì?
Mạch Lăng chỉ vào đám người kia quát mắng.
- Đại nhân, số lượng thành viên Tam đại cung điện quá nhiều, nhất là đám
người tầng dưới chót, ở phương diện tản mát tin tức này chúng ta có cố
gắng hơn nữa cũng không bằng, ảnh hưởng của Mục thị cũng không đơn giản
như chúng ta suy nghĩ đâu, Tam đại cung điện một khi chính diện đứng ra
nói chuyện cho Mục thị thì nhất định sẽ có rất nhiều người có suy nghĩ
thuần phục Mục thị sẽ đứng ra ngoài.
Một nam tử đang quỳ nói ra.
- Tam đại cung điện! Hừ hừ, xem ra cho chúng chút nhan sắc thì đã ngông
nghênh rồi, thực sự cho rằng Hồn Minh chúng ta không thu thập được chúng hay sao?
Trong ánh mắt Mạch Lăng hiện ra ánh sáng lạnh.
Vừa dứt lời bên ngoài đại điện có một nam tử bao phủ trong bóng mờ lao tới.
Sau khi Mạch Lăng nhìn thấy bóng mờ này thì sắc mặt biến đổi, vội vàng triệu hồi hồn sủng của mình ra ngoài.
Nhưng mà động tác của Mạch Lăng vẫn chậm, bóng đen kia đã vượt qua người nói
chuyện bên dưới, lập tức một tơ máu xoẹt qua cổ của người này.
- PHỐC...
Máu tươi phun ra tung tóe trên mặt thảm, nam tử kia mặt mũi tràn đầy mờ mịt ôm cổ của mình, thân thể mềm nhũn ngã xuống, huyết dịch không ngừng
tràn ra.
Hình ảnh đáng sợ này làm cho đám người đang quỳ bên dưới hoảng sợ, thân thể cũng bắt đầu phát run.
- Làm việc bất lợi còn tìm đủ loại lý do che dấu, giữ lại làm gì?
Ngữ khí nam tử này thong dong nói ra, dường như vừa phất tay giết người chỉ là chuyện vô cùng đơn giản.
Mạch Lăng nhìn qua nam tử bao phủ trong bóng đen kia một cái, sắc mặt càng thêm tái nhợt, mở miệng nói:
- Đây là chuyện của chúng ta, cho dù muốn giết cũng phải chết trong tay của ta.
- Ngươi có đôi khi giống như đàn bà, không dám ra tay, hay là để Dịch Quân ta giải quyết giúp ngươi.
Nam tử tự xưng là Dịch Quân kia cười nói toe toét.
Nghe được người này tự xưng là Dịch Quân, đám người quỳ trên mặt đất kia toàn thân rét lạnh.
Dịch Quân, người này có lẽ rất nhiều người không biết tới, bởi vì này gia
hỏa này hoàn toàn giống như ma quỷ sống trong bóng tối.
Bởi vì hắn chính là vương của Địa Hạ Cung! !
Địa Hạ Cung vẫn được không ít người âm thầm gọi là cung điện thứ tư, nhưng
rất rõ ràng là Địa Hạ Cung không thể gặp ánh mặt trời, thế lực của bọn
họ cũng không hùng hậu như Tam đại cung điện
Nhưng mà lại tụ tập vô số gia hỏa sát thủ, kẻ bắt
cóc, tội nhân, Địa Hạ Cung là tồn tại không thể chọc, cũng không phải
bởi vì thế lực này cường đại khó chơi cỡ nào, mà bởi vì có một cường giả mà Tam đại cung điện cũng không dám trêu chọc.
Người này chính là vương của Địa Hạ Cung -- Dịch Quân!
Trong lĩnh vực nhân loại dám xưng vương tuyệt đối có thể đếm được trên đầu
ngón tay, thậm chí có thời điểm Hùng Mạt Mạch Lăng cũng không dám tự
xưng vương, nhưng mà Dịch Quân này tuyệt đối có vốn liếng tự xưng vương!
- Ngươi tới làm cái gì!
Mạch Lăng ngữ khí bất thiện nói ra!
Dịch Quân chỉa chỉa cỗ thi thể kia, mở miệng nói:
- Ngươi và hắn làm việc bất lợi, chỉ tiếc ta lại không thể giết ngươi,
đành phải tuân theo ý của chủ thượng tới giúp ngươi thu thập cục diện
rối rắm.
- Hừ, ta khuyên ngươi không nên xuất hiện mơi tốt, miễn cho tạo thành phiền toái càng lớn cho chúng ta.
Mạch Lăng nói ra.
Thực lực Dịch Quân xác thực rất mạnh, nhưng mà thằng này đã sớm bị mọi người muốn tru diệt, nếu để cho các thế lực khác biết rõ Dịch Quân cùng Hồn
Minh liên thủ, danh vọng của Hồn Minh giảm đi rất nhiều.
- Ha ha, ngươi lo ngại rồi, ta chỉ là con chuột sống trong cống ngầm, làm sao
dám quang minh chính đại đi ra ngoài nhận hết dơ bẩn như ngươi cơ chứ?
Dịch Quân ví von này hoàn toàn không có chút ý giễu cợt, ngược lại dường như rất ưa thích cái cảm giác ở dưới mặt đất.
- Chuyện tốt ngươi làm không ít mà.
Mạch Lăng lạnh nhạt nói ra.
Mạch Lăng xác thực không muốn liên hệ với thằng này, tính tình cổ quái, thị
sát khát máu thành tánh, cũng không biết tại sao thằng này lại nghe lời
chủ thượng như vậy.
Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh, quả nhiên Mạch Lăng tức giận đùng đùng xuất hiện bên ngoài Hồn Điện.
Thành viên Hồn Điện trang trí các loại cây to, phạm vi cực lớn, nhưng mà bây
giờ đã sớm bị người Hồn Minh chiếm lấy một nửa, hơn nữa đem trọn tất cả
lối ra của Hồn Điện vây quanh triệt để, thế tất muốn Hồn Điện giao cái
gọi là tội nhân ra ngoài.
Trên thực tế Hồn Điện từ lâu đã phát
hiện người của Hồn Minh đã sớm ở gần đây rồi, chỉ cần Mục Thanh Y có ý
rời khỏi Hồn Điện thì bọn chúng sẽ biết.
Hồn Minh đã điều động
không ít cao thủ xuất hiện, Tam đại cung điện tự nhiên cũng không có yếu thế, rất nhanh ở trung tâm xuất hiện hai phe xung đột.
Nhưng rất rõ ràng có thể thấy được, song phương đều không dám tùy ý ra tay, dù
sao nơi này là thành Vạn Tượng, nếu như tiến hành khai chiến sẽ bị vô số người lên án.
Trong lĩnh vực nhân loại thì hồn sủng sư nhiều vô
số, cũng chưa hẳn toàn bộ đều là cao thủ của Hồn Minh cùng Tam đại cung
điện, những lực lượng rải rác này tụ tập lại cũng nhấc lên cuồng nộ to
lớn, sẽ tạo thành thương tổn cực lớn với hai thế lực, cho nên cho dù là
Hồn Minh tuyên bố bá quyền mạnh mẽ hay Tam đại cung điện nắm giữ thật
nhiều thành viên, tuyệt đối không thể khai chiến trong nội thành này
được, chắc hẳn cuối cùng chỉ có mấy nhân vật chủ chốt chiến đấu mà thôi.
...
- Bao che tội nhân, Tam đại cung điện các ngươi cố ý lật ngược phải trái, hãy mau đem người giao ra đây, nếu không đừng trách chúng ta không
khách khí.
Hùng Mạt Mạch Lăng vẻ mặt chính khí nói ra!