Hai người bắt đầu bay về phía Tuyết thành, nhưng trên đường đi bỗng
nhiên phát hiện tình huống lân cận tòa thành có vẻ không ổn. Trên bầu
trời phía xa thỉnh thoảng xuất hiện các loại kỹ năng hỏa diễm, cuồng
phong, lôi điện, vẫn thạch ...v…v lần lượt nổ tung. Quang mang chiếu
sáng cả một góc trời, từ đằng xa nhìn lại càng thêm bắt mắt. s
Chiến hỏa lan tràn ra khắp tòa thành, thanh âm Hồn sủng gầm thét vang vọng không gian, mùi máu tươi cay nồng gắt mũi.
“Chiến tranh?”
“Tuyết thành bộc phát chiến tranh?”
Sở Mộ không nghĩ tới lúc mình trở về lại nhìn thấy tòa Giới thành cấp mười xảy ra chiến tranh quy mô lớn.
Song phương hiển nhiên là ba thế lực lớn và Hồn Minh, rất khó tưởng tượng
trận chiến giữa các cao thủ Hồn sủng sư sẽ ảnh hưởng tới bao nhiêu sinh
mạng vô tội.
Sở Mộ dõi mắt nhìn tới liền phát hiện Tuyết thành
không còn nguyên vẹn như trước nữa rồi. Hai khu vực phía nam và tây
thành đã sụp đổ hơn phân nửa, kiến trúc bên trong trung thành và ngoại
thành bị hủy hầu như không còn, đây đó vẫn còn ngọn lửa bốc cháy âm ỉ
thả ra làn khói đen kịt. Thậm chí có thể nhìn thấy rất nhiều thi thể dân chúng nằm trên đống tuyết, thân nhân bọn họ nằm gục bên cạnh gào khóc
điên cuồng, cả đám người hoàn toàn mất đi lý trí. Trẻ con khóc rống
không ai dỗ, người già ánh mắt đờ đẫn nhìn lên trời cao.
Thê thảm.
Trong đầu Sở Mộ chỉ thấy được hai chữ cực kỳ thê thảm.
Quy mô Tuyết thành vốn không thua kém Thiên Hạ thành, chỉ riêng khu vực
ngoại thành đã có hàng chục vạn, trăm vạn người sinh sống. Nhưng mà
chiến hỏa lan tràn vào thành lập tức dẫn phát tai họa ngập trời.
Thế nhưng, chiến tranh vốn là như thế, những sinh mạng thực lực nhỏ yếu không có cách nào nắm giữ được sinh tử của mình.
Chỉ cần nhìn sơ qua đã có thể kết luận Hồn Minh khai chiến tiến công Tuyết
thành. Sở Mộ và Mục Thanh Y cùng nhau cưỡi Cửu Thải Loan bay tới, lúc
này Sở Mộ chậm rãi quay đầu nhìn về phía nàng.
Hai cỗ thế lực lớn nhất đại lục bộc phát chiến tranh, lập trường Mục Thanh Y cực kỳ trọng
yếu. Nhất là bây giờ ba thế lực lớn và Hồn Minh chính thức trở mặt, hai
bên đều có thương vong khẳng định không thể nào hòa giải.
Sắc mặt Mục Thanh Y bình thản như thường, chẳng qua là khống chế Cửu Thải Loan trực tiếp bay tới khu vực chiến trường.
Tốc độ Cửu Thải Loan phi hành cực nhanh, đám hộ vệ canh giữ ở phía bắc còn
chưa kịp ngăn trở, nàng đã bay xuyên qua một nửa thành trì.
Thời điểm sắp sửa bay tới chiến trường, Mục Thanh Y bỗng nhiên niệm chú ngữ triệu hồi ra Quan Hoàng Vương cấp chúa tể.
Quang mang màu vàng kim tràn ngập Tuyết thành, luồng khí thế khổng lồ lập tức bao trùm toàn bộ chiến trường.
"Ngươi ở lại đây !"
Mục Thanh Y nói với Sở Mộ. Sau đó nhảy lên lưng Quan Hoàng Vương bay tới vùng trung tâm chiến trường.
Sở Mộ hiển nhiên không muốn lưu lại, nhưng hắn lại không có Dực hệ Hồn sủng thích hợp, lập tức thử trao đổi với Cửu Thải Loan.
Cửu Thải Loan vốn định thả Sở Mộ xuống khu vực nội thành, hiện tại thấy Sở
Mộ không muốn rời đi cũng không có ý kiến gì khác. Đúng lúc mang hắn
đuổi theo Mục Thanh Y.
Trong quá trình này, Sở Mộ dùng hồn niệm tìm kiếm vị trí Trữ Mạn Nhi và đám Bạch Yểm Ma.
Nha đầu Trữ Mạn Nhi quả thật ham chơi quên cả trời đất, nhưng nàng cũng đủ
thông minh để tạo ra đường thoát cho mình. Mặc dù thời gian hai tháng
này vẫn luôn có người truy tìm nhưng không có một ai phát hiện ra nàng
đang ở trong thành. Sau đó Tuyết thành bộc phát chiến tranh, Trữ Mạn Nhi xem như được yên ổn tạm thời.
Thế nhưng, Trữ Mạn Nhi thiện lương lại không thể nào trơ mắt nhìn dân chúng vô tội bị sát hại. Cho nên
nàng để cho đám Bạch Yểm Ma tiềm phục chung quanh nam và tây thành, hi
vọng có thể bảo vệ những người yếu ớt không có năng lực chống trả.
Vị trí Trữ Mạn Nhi ở giữa ngã tư đường hỗn độn, khắp nơi toàn là thi thể
máu thịt mơ hồ. Lúc này nàng đang cẩn thận lau vết thương cho một người
dân bị thương.
Trữ Mạn Nhi chỉ có thể làm những chuyện đơn giản
thế này, cố gắng giữ lấy tính mạng của từng người một. Sau đó chờ đợi
đội thành vệ chạy tới cứu viện.
"Ca ca trở lại?"
Trữ Mạn Nhi nhận thấy hồn niệm của Sở Mộ truyền tới lập tức nở nụ cười vui sướng.
Hai tháng trước, linh hồn tương liên giữa Sở Mộ và Trữ Mạn Nhi bỗng nhiên
bị ngăn cách, không thể nào cảm nhận được tung tích đối phương. Thế mà
Trữ Mạn Nhi lại cảm giác được Sở Mộ đang ở trong thành.
"Nha đầu, dẫn chúng nó tới thành nam."
Sở Mộ dùng hồn niệm nói với Trữ Mạn Nhi.
"Ừ, ừ, đi ngay !"
Trữ Mạn Nhi vội vàng đáp ứng.
Không có mệnh lệnh của Sở Mộ, Trữ Mạn Nhi không dám tự tiện dẫn đám Bạch Yểm
Ma gia nhập chiến tranh. Cũng mây bây giờ Sở Mộ đã quay trở lại, hẳn là
đám Bạch Yểm Ma kia sẽ vui mừng lắm đây.
Yểm Ma Thống trị giả và
chín đầu Bạch Yểm Ma đều ẩn núp ở gần Trữ Mạn Nhi. Sau khi biết được
Vương của mình đã trở về, đám ma quỷ kia lập tức hiện nguyên hình, Yểm
Ma Thống trị giả trực tiếp kẹp lấy Trữ Mạn Nhi, dẫn theo đám huynh đệ
bay tới chỗ Vương chỉ định.
Trên cổng thành phía nam, thân thể
Cửu Thải Loan ẩn hiện trong quầng sáng chín màu mỹ lệ. Sở Mộ không nghĩ
tới Mục Thanh Y lại lựa chọn tiến vào khu vực chiến trường nhanh như
vậy, trong lúc Cửu Thải Loan bay qua cổng thành, hắn quyết định nhảy
xuống tường thành chờ đợi Trữ Mạn Nhi.
Vào lúc này, đội ngũ thành vệ trên tường thành không còn nhiều lắm, phần lớn bọn họ đã vùi đầu vào trong chiến trường. Những người khác không ngừng chạy ra thành cứu viện đồng bạn và đưa người bị thương vào thành.
Đối với trận chiến
cấp bậc này, tường thành chỉ có một chút tác dụng ở thời kỳ đầu chiến
tranh, càng về sau chúng nó chỉ tương đương với vật dụng bài biện mà
thôi.
Chu vi chiến trường kéo dài mấy trăm dặm, tầm mắt một người không có cách nào nhìn rõ hết thảy tình huống bên trong chiến trường.
Nếu đứng ở xa chỉ có thể thấy được quang mang kỹ năng bạo tạc, đủ các
loại năng lượng xung kích càn quét bốn phương tám hướng, thanh âm nhân
loại và Hồn sủng gào thét đinh tai nhức óc.
Từ trên đài cao nơi
tường thành dõi mắt nhìn xuống sẽ thấy vô số Hồn sủng sư chia ra quyết
đấu theo từng nhóm. Thú hệ Hồn sủng điên cuồng chém giết, Nguyên Tố hệ
Hồn sủng ở hậu phương không ngừng buông thả kỹ năng quy mô lớn, thỉnh
thoảng còn có năng lượng loạn lưu rơi vào trong tòa thành tiến hành hủy
diệt trong phạm vi lớn.
Vùng đất vốn phủ đầy tuyết trắng lúc này
lại bị máu tươi nhuộm đỏ bừng, thi thể chồng chất như núi khiến cho lòng người lạnh giá. Cho đến bây giờ đã không thể nào dùng ngôn ngữ để hình
dung cảnh tượng tàn khốc, bi thảm cỡ này.
Sở Mộ đứng trên cổng
thành tan hoang, một thân y phục trắng xóa tung bay trong gió để lộ ra
khí chất uy nghiêm, trầm lắng. Hắn nhìn xuống chiến trường đẫm máu, đám
người điên cuồng tàn sát lẫn nhau cảm thấy thật sự buồn cười.
Liệu có đáng giá không? Quyền lực, tiền tài hay là nhân mạng quý trọng hơn?
"Vù vù vù vù vù vù !”
Bỗng nhiên phía sau lưng Sở Mộ xuất hiện một đoàn ma diễm màu trắng, ngọn lửa nồng đậm từ từ ngưng tụ hóa thành mấy đạo Ma ảnh.
Linh hồn ma diễm dần dần chân thật, cuối cùng biến thành Yểm Ma Thống trị
giả tràn đầy lệ khí, ma diễm tà ác lẳng lặng bốc cháy bao trùm phạm vi
mấy chục thước.
Yểm Ma Thống trị giả im lặng đứng đó, bộ dạng cung kích chờ đợi Vương giả ra chỉ thị.
Chốc lát sau lại có hai luồng ma diễm hiện ra bên cạnh Yểm Ma Thống trị giả
rồi biến thành hai đạo Ma ảnh quỷ dị nồng nặc. Từ trong mắt của chúng nó có thể thấy rõ thái độ kiêu ngạo và cuồng vọng, nhưng thời điểm nhìn
tới bóng lưng Vương giả, chúng nó lập tức cúi đầu chờ lệnh giống như Yểm Ma Thống trị giả.
Một lúc lâu sau lại có thêm bảy đoàn ma diễm
xếp thành một hàng, khí thế bá đạo kinh khủng chí cực nhanh chóng lan
tràn ra khắp khu vực ngoại thành, hù dọa đám thành vệ mặt mày tái nhợt.
Không biết người đến là ai, là địch hay là bạn?