Sở Mộ vô tình nói một câu chẳng khác nào trọng chùy nện vào ngực bọn họ, ủy khuất, quá mức ủy khuất rồi. Trong lúc nhất thời cả đám người âm
thầm mắng tiểu tử kia không biết bao nhiêu lần.
Thế nhưng, thời điểm Tiết Thanh nói ra câu này, ánh mắt Băng Lam lạnh lùng đảo qua.
Phó môn chủ Tiết Thanh vội vàng ngậm miệng lại.
Người cao hứng nhất trong này hiển nhiên là Băng Lam, Thánh sủng truyền thừa Ý Chí Viễn Cổ thật sự hiếm thấy. Đầu Phược Phong Linh của Sở Mộ đúng là
một bước lên mây, tiền đồ vô lượng. Sau này chỉ cần cường hóa đẳng cấp
chiến lực sẽ phát huy tác dụng kinh người.
Thánh sủng Phược Phong Linh kết thúc truyền thừa bắt đầu bố trí một bức tường gió bao trùm
phạm vi cực lớn, kỹ năng Phong Tường kết hợp với Phong Hoàn chính là
lĩnh vực mạnh nhất của Thánh sủng Phược Phong Linh.
Nếu muốn đánh một trận với sinh vật đầu lĩnh, công tác chuẩn bị cũng nên làm cho tốt. Tranh thủ nắm bắt ưu thế đánh nhanh giết gọn, cho dù đánh không lại
cũng có đường lui.
"Tinh !”
Sau khi hoàn thành lĩnh vực
Phong hệ, Thánh sủng Phược Phong Linh bay tới trước mặt Sở Mộ nhắc nhở
một tiếng, nó đã cảm giác được một luồng tinh phong tanh nồng đang tiến
về phía này.
Thời gian chậm chạp trôi qua, Sở Mộ từ từ nhìn thấy làn gió dị thường kia.
"Chỉ có một con, rất tốt, cái con đầu lĩnh này chuẩn bị sa lưới rồi."
Sở Mộ nhếch miệng cười tà, sau đó ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Trên bầu trời vạn thước, Thánh sủng Mính Tiên Điểu đang lẳng lặng quanh
quẩn, ánh mắt nó tập trung quan sát hết thảy tình huống dưới mặt đất.
Hồ nước Thánh điện nổi lên từng đợt sóng lăn tăn, thật ra gợn sóng này
hình thành do lực lượng xung kích tới từ một không gian khác.
Lực lượng có thể làm cho Đảo Ảnh Tuyền rung động hiển nhiên là xuất phát từ sinh vật đầu lĩnh.
"Sở Thần làm cái gì vậy?"
Suốt hai canh giờ, Sở Mộ thành công thức tỉnh Thánh sủng Phược Phong Linh
vẫn không có ý định rời khỏi, ngược lại xếp bằng ngồi cạnh Trấn Yêu Bi
chờ đợi.
Hiện tại nhiệm vụ cấp bách nhất là dựa vào Thánh sủng
Phược Phong Linh chạy đi thức tỉnh những Thánh sủng khác mới đúng. Tất
cả mọi người đều nghi ngờ không biết tại sao Sở Mộ lại quyết định chờ
đợi, chẳng lẽ hắn muốn chiến đấu với sinh vật đầu lĩnh?
Sở Mộ cử
động khiến cho mọi người cảm thấy vạn phần khó hiểu, bây giờ hồ nước
xuất hiện tình trạng dao động đã chứng minh sinh vật đầu lĩnh sắp sửa
xuất hiện.
"Một đầu Thánh sủng không thể nào giết được sinh vật đầu lĩnh, Sở Thần đây là lãng phí thời gian vô ích."
Một vị nữ giới chủ cảm thấy rất bất mãn khi Sở Mộ lãng phí suốt hai canh giờ.
Bây giờ thời gian cực kỳ cấp bách, né tránh sinh vật đầu lĩnh chạy đi thức
tỉnh Thánh sủng mới là hành vi đúng đắn nhất. Thời gian hai canh giờ
cũng đủ để Thánh sủng Phược Phong Linh bay tới một tòa Trấn Yêu Bi khác
rồi, có lẽ thức tỉnh đầu Thánh sủng cổ xưa thứ ba cũng không phải là
việc khó.
"Hắn muốn chiến đấu, không biết hắn nghĩ thế nào nữa."
Nguyên Tố môn Tiết Thanh thở dài một hơi, bộ dạng tương đối bất đắc dĩ.
Tất cả mọi người rõ ràng bây giờ không phải là thời điểm chiến đấu.
Chẳng qua là bất kể mọi người ôm một bụng dị nghị, nhưng bọn họ không thể nào ảnh hưởng đến quyết định của Sở Mộ.
Sở Mộ tin tưởng mình đã thàn công khiêu khích thiếu nữ phản bội, nàng
khẳng định sẽ cho người giết mình. Hiện tại chính là thời cơ hắn phản
kích thiếu nữ phản bội, cấp cho nàng một bài học nhớ đời.
Tinh
phong tanh nồng đánh tới khiến cho Sở Mộ hơi khó chịu, hắn biết đây là
khí thế của Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong. Hơn nữa lại còn là một con
hung thú khát máu.
Đã từng được chứng kiến Mính Tiên Điểu và Tai
Chu Đế chiến đấu với nhau, Sở Mộ biết rõ lực lượng đế hoàng đỉnh phong
mạnh mẽ đến cỡ nào, đồng thời cũng làm kiên định thêm quyết tâm trở
thành cường giả của hắn.
Lần này Bất Hủ thành rơi vào nguy cơ
giúp cho Sở Mộ biết được thực lực và trí tuệ của thiếu nữ phản bội vượt
xa khả năng tưởng tượng của hắn.
"Ngao ô ô ô !”
Một tiếng
gào thét từ đường chân trời truyền đến, uy thế của sinh vật đầu lĩnh
không hề che giấu chút nào. Chỉ riêng khí thế bàng bạc, phong thái cuồng dã đã mạnh hơn Tai Chu Đế rất nhiều.
Sở Mộ híp mắt lại nhìn về
nơi xa, bên đó xuất hiện một luồng khí lưu dày đặc tựa như sóng biển ập
tới, mùi máu tanh nồng đậm tràn ngập không gian.
Tất cả sinh vật trong phương viên mấy chục dặm bỏ chạy tán loạn, Dực hệ Hồn sủng trên bầu trời hoảng sợ bay về phương xa.
"Thiếu chủ, con quái này rất có huyết tính nha!"
Ly lão nhi cười nói.
Sở Mộ khẽ gật đầu, nhìn lướt qua Thánh sủng Phược Phong Linh rồi nói:
"Trước tiên cho nó một chút màu sắc."
Thánh sủng Phược Phong Linh lập tức xoay người nhìn về phía đường chân trời, chậm rãi niệm chú ngữ.
Theo mỗi tiếng ngâm nga vang lên, cuồng phong gào thét càng thêm vang dội,
chung quanh Thánh sủng Phược Phong Linh dần dần ngưng tụ một cái vòi
rồng khổng lồ màu vàng kim.
Vòi rồng không ngừng xoay tròn, từ từ chuyển hóa thành Phong Bạo đường kính dài mấy dặm.
Sở Mộ - Tần có khả năng tạo ra Cụ Phong - Phong Bạo đường kính lớn nhất
còn không bằng một nửa cái vòi rồng này. Hơn nữa Thánh sủng Phược Phong
Linh nắm giữ lượng lượng Phong hệ mạnh hơn mấy chục lần, một khi thi
triển kỹ năng tuyệt đối là bá đạo.
"Vù vù vù vù vù vù !"
Tầm mắt Sở Mộ dần dần bị che kín, lốc xoáy cường đại tràn ngập không gian chèn ép lồng ngực hắn cơ hồ thở không nổi.
Rốt cuộc kỹ năng cũng đã hoàn thành, Thánh sủng Phược Phong Linh ngâm nga
một tiếng, nhất thời Phong Bạo hoàng kim biến thành một đầu Thông Thiên
cự thú thổi quét về phương xa.
Phong Bạo hoàng kim chiếm cứ diện
tích quá mức khổng lồ, tốc độ di động lại nhanh kỳ lạ. Trong thời gian
thật ngắn đã thoát khỏi tầm mắt Sở Mộ, từ từ tiếp cận sinh vật đầu lĩnh
kia.
Thánh sủng Phược Phong Linh thi triển kỹ năng cường hãn như
thế giúp cho Sở Mộ mở rộng tầm mắt, chỉ riêng khí thế phát ra cũng đủ để hắn sinh lòng hâm mộ rồi.
“Ùng ùng ùng ~!”
Thanh thế Phong Bạo
càng lúc càng lớn, Sở Mộ có thể nghe thấy sinh vật đầu lĩnh kia tru lên
một tiếng vang dội. Hẳn là nó vô cùng tức giận khi bị đối phương khiêu
khích.
Cách đó mười mấy dặm, Phong Bạo hoàng kim va chạm chính
diện với đám mây đỏ máu, nhất thời lực lượng Thú hệ và Phong hệ điên
cuồng bộc phát, chèn ép lẫn nhau. Hồi lâu sau, năng lượng loạn lưu biến
thành sóng xung kích lan tràn ra bốn phương tám hướng, từ đằng xa nhìn
lại sẽ thấy cảnh tượng vô cùng hoành tráng, các loại quang mang mỹ lệ
không ngừng nổ tung trên trời cao.
Một góc nội thành biến thành phế tích, cát bụi tung bay mù mịt.
"Tinh tinh tinh !"
Tần đứng trên bả vai Sở Mộ thấy kỹ năng Phong hệ hủy diệt kinh khủng như thế liền phát ra một tràng thanh âm nho nhỏ.
"Yên tâm, rồi ngươi cũng sẽ đạt tới cảnh giới này."
Sở Mộ biết được tâm tư Phược Phong Linh, nhanh chóng lên tiếng trấn an nó.
Đây là chiến trường giữa đế hoàng đỉnh phong và đế hoàng đỉnh phong, chính
là lực lượng va chạm thuần túy. Vì lý do an toàn, Sở Mộ thu hồi Tần và
tiểu Mạc Tà cũng vào trong không gian Hồn sủng, chỉ để lại tiểu Chập
Long có U Linh thuộc tính xem như bảo tiêu.
Phong Bạo hoàng kim
bắt đầu tiêu tán, bên trong đám mây khói bụi dày đặc, Sở Mộ nhìn thấy
một thân ảnh lao tới với tốc độ cực nhanh. Tựa như Thánh sủng Phược
Phong Linh buông thả kỹ năng Phong Bạo không hề gây trở ngại đối với nó.
"Tốc… tốc độ thật khủng khiếp !"
Trong lòng Sở Mộ hoảng hốt.
Nếu như sinh vật đầu lĩnh có tốc độ quá nhanh, Sở Mộ sợ rằng mình không thể theo kịp đối phương, từ đó tác dụng trợ trận cũng giảm đi rất lớn.
"Thiếu chủ, hay là ngươi đứng một bên chờ xem đi, chiến đấu cấp bậc này ngươi
đừng hi vọng chỉ huy rồi, đạo hạnh sai lệch quá lớn."
Ly lão nhi lắc đầu nói.