Chủ sủng của Dương Mãn Thiên là một con bảy đoạn Huyết Dực Tam Mâu Thú, cho dù là bảy đoạn Huyết Dực Tam Mâu Thú vẫn không có cách nào ngăn cản nổi hai mươi sát thủ Yểm Ma cung công kích. Khi đợt công kích thứ hai đánh tới là Dương Mãn Thiên chỉ còn khả năng bảo vệ nhi tử Dương Thương, bảy đoạn Huyết Dực Tam Mâu Thú cũng bị táng thân ở trong ma diễm đáng sợ.
"Ngu xuẩn, còn không bò dậy.” Dương Mãn Thiên miễn cưỡng trấn định tinh thần, bây giờ làm gì còn bận tâm đến tài vật kia chứ? Vội vã đưa tay túm đứa con trai đang sợ hãi run rẩy dưới mặt đất, đồng thời triệu hồi ra bảy đoạn Tiên Huyết Thú, hoàn toàn không để ý đến những cao thủ Dương gia chết sống, mà điên cuồng xông về phía trước cố gắng mở một con đường máu thoát thân.
"Yểm thiếu, có hai người chạy trốn." Thủ lĩnh sát thủ Hà Lãng đứng ở bên cạnh Sở Mộ, ánh mắt lạnh lùng nhìn xuống phụ tử Dương Mãn Thiên đang chạy trốn bỏ mặc đồng bọn của mình.
"Ngươi đi giải quyết bọn họ." Sở Mộ vỗ vỗ tiểu Mạc Tà đang ngáp ngắn ngáp dài trên vai mình.
Mạc Tà đã lâu không được chiến đấu thoải mái rồi, ngay khi nhận được Sở Mộ hạ lệnh lập tức hóa thân thành Lục Vĩ Yêu Hồ chở Sở Mộ đuổi theo phụ tử Dương Mãn Thiên.
Sở Mộ đã cho đám sát thủ Yểm Ma cung phong kín đoạn đường này rồi, cho nên nơi này bảo đảm không có người của thế lực khác xuất hiện.
Trong lúc Dương Mãn Thiên kéo theo nhi tử chạy trốn phát hiện trên đường không có người khác cũng ý thức được phía trước rất có thể còn có người của Yểm Ma cung chặn đầu. Vì thế hắn dứt khoát thay đổi phương hướng chui vào trong rừng rậm.
Bàn về tốc độ cho dù là Hồn sủng cao đẳng thống lĩnh cấp cũng không thể nào so sánh với với Mạc Tà. Sở Mộ chỉ khống chế Mạc Tà đuổi theo chừng một phút là nhìn thấy thân ảnh phụ tử Dương Mãn Thiên.
"Mạc Tà, Diễm Vũ.”
Mạc Tà thi triển kỹ năng Diễm Đạp trực tiếp đạp trên tán cây lao tới, lúc đến gần phụ tử Dương Mãn Thiên lập tức gào lên một tiếng cao ngạo.
Trên bầu trời rừng rậm nhanh chóng xuất hiện một đám mây lửa bao phủ phạm vi rất lớn.
Đoàn Hỏa Vân này y như một mảnh biển lửa cháy hừng hực trên không trung, khi con ngươi Mạc Tà chợt lóe hàn quang, nhất thời hàng trăm đạo Yêu Hỏa Tà Diễm điên cuồng rơi xuống phía dưới, trong nháy mắt đã thiêu đốt một mảng rừng rậm cực lớn.
"Ngao !”
Vào lúc ngọn lửa bốc cháy bốn phía, Tiên Huyết Thú của Dương Mãn Thiên liền bị chấn kinh đột ngột dừng lại, hai cha con vốn đã lâm vào trạng thái sợ hãi nên không kịp phòng bị, lực quán tính quá lớn hất cả hai từ trên người Tiên Huyết Thú té xuống đất.
"Ầm ầm !”
Yêu Hỏa Tà Diễm từ trên không trung rơi xuống ào ạt, xới tung mảnh đất chung quanh hai cha con bọn họ. Dương Mãn Thiên phản ứng coi như đủ nhanh, lập tức niệm chú ngữ thi triển ra Băng Khải bao phủ lên người chính mình và Dương Thương.
"Đáng giận !” Dương Mãn Thiên tức giận đến run rẩy toàn thân, vội vã niệm chú ngữ dự định triệu hồi ra Thủy hệ Hồn sủng khống chế hỏa diễm lan tràn. Nhưng trong giây lát đó, hắn nhìn thấy một thân ảnh màu đen chậm rãi từ trong biển lửa đi ra, ánh mắt lạnh lùng tập trung vào hắn, sát ý rét lạnh xuyên thấu qua tròng mắt xâm nhập vào sâu trong linh hồn khiến cho hắn không nhịn được run lên từng đợt.
Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ tà mị đi theo bên cạnh nam tử áo đen, hung quang trên mắt càng làm cho người ta kinh hồn táng đảm.
"Dương gia chúng ta vốn giao hảo với Yểm Ma cung cũng không tệ. Dương Lạc Sâm chính là La Vực Yểm thiếu, ngươi là cao thủ Yểm Ma cung tại sao... tại sao hạ thủ với Dương gia?" Dương Mãn Thiên bối rối lui về phía sau mấy bước, cố gắng trấn định nói với thanh niên quỷ dị này.
"Đúng đúng đúng, La Vực Yểm thiếu Dương Lạc Sâm chính là đường ca của ta." Dương Thương kinh hoảng gật đầu như bằm tỏi, dự định lấy danh hiệu Dương Lạc Sâm ra cứu mình một mạng.
Trên mặt Sở Mộ hiện lên một nụ cười tàn nhẫn, chậm rãi kéo tấm khăn che mặt xuống để lộ dung mạo của mình.
Dương Mãn Thiên và Dương Thương căng thẳng nhìn vào vị cường giả Yểm Ma cung này, nhưng ngay khi bọn họ thấy rõ khuôn mặt từ từ lộ ra ở trong ánh lửa bập bùng, vẻ mặt cả hai hoàn toàn ngây dại.
"Sở… Sở… Sở Mộ ?”
Hai tròng mắt Dương Thương nở rộng đến mức muốn nứt ra, kinh hãi trong lòng lại càng tuôn trào không dứt.
Dương Thương tại buổi đấu giá lúc trước đã gặp qua Sở Mộ, mặc dù bây giờ cũng là khuôn mặt đồng dạng nhưng lại làm cho Dương Thương cảm giác như là hai người hoàn toàn khác hẳn nhau.
Lúc này toàn thân Sở Mộ tỏa ra sát khí dày đặc, cặp mắt lóe hung quang giống như một con dã thú tùy thời đều có thể bạo phát.
Tinh thần Dương Mãn Thiên đã hoàn toàn trầm xuống, bất luận như thế nào hắn cũng không nghĩ tới người vốn phải chết vào bốn năm trước, ngày hôm nay lại có thể hiện ra khí thế kinh khủng cỡ này. Hắn âm thầm khống chế Tiên Huyết Thú tụ lực, chuẩn bị cấp cho Sở Mộ một kích trí mạng.
Tiên Huyết Thú của Dương Mãn Thiên không phải là Hồn sủng bình thường, mà nó đã có Quỷ Huyết Khí. Một khi Tiên Huyết Thú buông thả Quỷ Huyết Khí thì lực chiến đấu có thể tăng cường trên phạm vi lớn.
"Mạc Tà !"
Sở Mộ tự nhiên biết con bảy đoạn Tiên Huyết Thú này không đơn giản, lập tức để cho Mạc Tà giải phóng toàn bộ lực lượng.
Yêu Hỏa Tà Diễm cực nóng từ bốn chân Mạc Tà xông lên, ngọn lửa sôi trào tỏa ra làn sóng nhiệt vô cùng đáng sợ, xen lẫn trong đó yêu khí dày đặc thiêu đốt rừng rậm, nhất thời mảng rừng chung quanh đó biến thành biển lửa hừng hực, theo cơn gió thổi qua chập chờn di động như tinh linh nhảy múa.
Yêu khí cường đại và biển lửa nhất thời trấn trụ phụ tử Dương Mãn Thiên. Đầu Tiên Huyết Thú cũng lui về sau một bước, bảy đoạn Hồn sủng không ngờ lại sinh ra sợ hãi đối với sáu đoạn Hồn sủng.
"Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ.” Dương Thương kinh hãi nhìn chằm chằm Mạc Tà, vốn còn định triệu hồi thêm sáu đoạn Tiên Huyết Thú nhưng bây giờ căn bản không có một chút can đảm làm việc đó.
Dương Mãn Thiên hiển nhiên nhận ra Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ của Sở Mộ kinh khủng cỡ nào, hoàn toàn không dám do dự, vội vã triệu hồi ra một con Hồn sủng khác.
"Ngao ô !" Sáu đoạn năm giai Phố Lang cuốn lên một trận gió lớn chậm rãi xuất hiện ở giữa đồ án dưới chân Dương Mãn Thiên.
Bảy đoạn Huyết Dực Tam Mâu Thú vì bảo vệ Dương Thương đã biến thành tro bụi, làm cho hồn thứ ba bị thương nên hắn không thể nào triệu hồi ra Hồn sủng thứ ba chiến đấu.
Trong lúc Dương Mãn Thiên triệu hoán Hồn sủng, Sở Mộ và Mạc Tà đồng thời tiến lên.
"Nộ Viêm."
Bộ lông màu trắng bạc trong giây lát bị nhuộm thành đỏ bừng, thân thể Mạc Tà chìm trong hỏa diễm khiến cho khí chất càng thêm tà dị, con ngươi màu trắng bạc liên tục chớp lóe hàn quang.
"Ô ô ô ..." Mạc Tà ngẩng cao đầu gào thét, nhất thời một luồng Yêu Hỏa Tà Diễm bỗng nhiên dâng lên mãnh liệt, nhiệt độ khu rừng theo đó bay lên thẳng tắp.
"Sủng Mị - Nộ Viêm !"
Trong lúc Mạc Tà hoàn thành buông thả Nộ Viêm, Sở Mộ cũng hoàn thành chú ngữ cùng một thời gian.
Cặp mắt đen nhánh bộc phát ánh lửa yêu dị, một luồng linh hồn ma diễm nhợt nhạt từ trong thân thể Sở Mộ từ từ tràn ra. Theo hai cánh tay Sở Mộ nâng lên, ma diễm trắng noãn biến thành kỹ năng Hỏa hệ - Nộ Viêm vô cùng đáng sợ, sau đó nhanh chóng dung hợp với Nộ Viêm Yêu Hỏa Tà Diễm của Mạc Tà.
Đỏ bừng mỹ lệ, trắng noãn yêu dị.
Hai loại hỏa diễm hoàn toàn dung hợp với nhau biến thành một ngọn lửa cực nóng lại có khả năng thiêu đốt linh hồn.
Nộ Viêm là kỹ năng Hỏa hệ cấp sáu, cộng thêm tác dụng của Yêu Hỏa Tà Diễm thì uy lực đủ để sánh ngang công kích cấp bảy.
Bây giờ chồng chất thêm uy lực kỹ năng linh hồn hỏa diễm của sáu đoạn bốn giai Bạch Yểm Ma.
Bạch Yểm Ma là Hồn sủng cấp quân chủ, uy lực ma diễm kinh khủng tới cỡ nào đây? Cùng kết hợp với Yêu Hỏa Tà Diễm ở chung một chỗ làm cho lực sát thương gia tăng gấp mấy lần.
Kỹ năng mới Song Nộ Viêm là do hai loại hỏa diễm hợp lực, tuyệt đối phải đạt đến hiệu quả công kích hỏa diễm cấp tám.
"Vù vù vù vù ~~~!”
Dương Mãn Thiên buông thả Băng Khải đã không còn bất cứ hiệu quả nào, chỉ chốc lát đã bị Song Nộ Viêm hòa tan hoàn toàn. Hai con chủ sủng của Dương Mãn Thiên còn chưa kịp thi triển ra một loại kỹ năng đã bị hỏa diễm đáng sợ nuốt mất. Cho dù là sáu đoạn Phố Lang hay là bảy đoạn Tiên Huyết Thú đồng thời tru lên thống khổ
Sắc mặt Dương Mãn Thiên trắng bệch như giấy, linh hồn ma diễm đốt cháy linh hồn kéo theo cả tinh thần hắn. Hai con Hồn sủng qua đợt công kích này đã bị trọng thương.
"Đồ hỗn trướng, còn không triệu hồi ra Hồn sủng của ngươi, muốn chết lắm hả?" Dương Mãn Thiên giận dữ quát lớn với Dương Thương đang trốn ở phía sau mình.
Dương Thương có năm đoạn Huyết Dực Tam Mâu Thú đã sớm táng thân ở trong đám ma diễm của sát thủ Yểm Ma cung. Bây giờ bị Dương Mãn Thiên phẫn nộ quát lớn, Dương Thương mới bàng hoàng chợt tỉnh, sợ hãi run cả người tay chân luống cuống, niệm liên tục hai ba lần chú ngữ mới triệu hồi ra được con sáu đoạn Tiên Huyết Thú
Con Tiên Huyết Thú này không thể sánh bằng phụ thân hắn, mặc dù đã là sáu đoạn nhưng chỉ có thể mạnh hơn phần lớn Hồn sủng cấp chiến tướng mà thôi.
Triệu hoán xong Tiên Huyết Thú, Dương Thương lại bối rối niệm chú ngữ triệu hồi ra thêm một con bảy đoạn Thị Huyết Thú cấp nô bộc.
Hai con Hồn sủng này hoàn toàn thua kém Hồn sủng của Dương Mãn Thiên cả giai đoạn và đẳng cấp. Chủng loại Hồn sủng này đối với Sở Mộ một năm trước có lẽ còn có chút ít uy hiếp, nhưng mà bây giờ chỉ cần Ma Thụ chiến sĩ là có thể giải quyết dễ dàng.
"Ma Thụ chiến sĩ !"
Ma Thụ chiến sĩ bây giờ đã không phải là Hồn sủng cấp chiến tướng bình thường nữa rồi. Bởi vì đã lĩnh ngộ năng lực Yêu Mộc nên lực công kích gia tăng vô cùng kinh khủng, đủ để thi triển ra kỹ năng Mộc hệ có uy lực cấp bảy.
"Căn Tu Xuyên Thứ."
Cộng thêm Yêu Mộc gia trì nên Ma Thụ chiến sĩ thi triển ra kỹ năng Mộc hệ này thương tổn tăng lên gấp bội, thậm chí số lượng rễ cây cũng tăng thêm rất nhiều.
Năm mươi cái rễ cây Yêu Mộc từ dưới đất đâm lên, cơ hồ xuyên thủng hai con Hồn sủng của Dương Thương trong nháy mắt, trên người chúng nó lập tức xuất hiện vô số lỗ máu đỏ lòm nhìn thấy mà kinh tâm lợm giọng.
Năng lực khống chế Mộc thuộc tính cũng được gia tăng, bây giờ Ma Thụ chiến sĩ hoàn toàn có thể tiến hành vi khống giống như Băng Không Tinh Linh.
Dương Thương sợ hãi tái mặt không có chú ý tới một cái rễ cây Yêu Mộc lặng lẽ biến thành tiêu thương nhắm ngay hậu tâm hắn đâm tới.
"A ~!" Tiếng hét thảm đột ngột quanh quẩn khắp rừng cây.
Rễ cây Yêu Mộc hung hăng đâm xuống, Băng Khải trên người Dương Thương đã bị Nộ Viêm hòa tan gần hết, căn bản không còn khả năng phòng ngự, rễ cây Yêu Mộc thống khoái đâm xuống một cái là xỏ xuyên qua thân thể hắn.
Nếu như Dương Thương có thể vượt qua sợ hãi, có lẽ vẫn có thể kiên trì trong tay Ma Thụ chiến sĩ thêm chốc lát. Nhưng mà tên này để lộ quá nhiều sơ hở, trong mắt Sở Mộ chẳng khác nào mỹ nữ đứng trước mặt tự cởi sạch y phục. Hắn làm sao bỏ qua cơ hội trực tiếp giết chết Hồn sủng sư cơ chứ?
Rễ cây xuyên qua thân thể, máu tươi lập tức bắn vào mặt Dương Mãn Thiên. Lúc này Dương Mãn Thiên y như là mất đi linh hồn vậy, cả người dại ra nhìn Dương Thương chậm rãi té xuống.
Bỗng nhiên Dương Mãn Thiên tức giận rống lớn một tiếng.
Khuôn mặt Dương Mãn Thiên đã đỏ rực lên rồi, giờ phút này Dương Mãn Thiên không còn bất kỳ lo lắng gì nữa, lại càng không để ý tới linh hồn bị thương, lập tức niệm chú ngữ thi triển Huyết Đồng Cuồng.
Trong lúc Dương Mãn Thiên buông thả Huyết Đồng Cuồng, toàn thân y như bị sát khí máu tanh lây nhiễm, bộ dạng cực kỳ hung tợn.
Huyết Đồng Cuồng tạo thành một tầng huyết ảnh bao phủ lên trên người bảy đoạn Tiên Huyết Thú, kỹ năng Huyết Đồng Cuồng gia trì đối với chủng loại Huyết Thú sẽ tăng cường lực chiến đấu lên mức độ cực kỳ kinh khủng.
Nhìn thấy Dương Mãn Thiên đã hoàn toàn nổi điên, Sở Mộ vẫn chỉ mỉm cười bình thản. Bảy đoạn Tiên Huyết Thú bị Nộ Viêm hiệu quả đạt tới cấp tám thiêu đốt cơ hồ không còn bao nhiêu lực chiến đấu, Huyết Đồng Cuồng gia trì lên trên người nó chẳng qua là vùng vẫy giãy chết mà thôi.
Sở Mộ hồn lực có hạn, một khi thi triển Nộ Viêm rất khó thi triển thêm Huyết Đồng Cuồng. Hơn nữa Sở Mộ cảm thấy không có cần thiết phải dùng Huyết Đồng Cuồng để đối phó Dương Mãn Thiên, trực tiếp ra lệnh cho Mạc Tà đạp lên xác hai con Hồn sủng đã bị thương nặng đánh tới.
Ma Thụ chiến sĩ từ khi tăng cường lực chiến đấu trở nên hung hãn dị thường. Hai con Hồn sủng của Dương Thương bị Căn Tu Xuyên Thứ liên tục đâm thủng thì máu chảy đầm đìa ngã xuống trong vũng máu, triệt để mất đi lực chiến đấu.
Bản thân Ma Thụ chiến sĩ có khả năng công kích từ xa bắt đầu phát huy ưu thế của mình, điên cuồng buông thả rễ cây cưỡng bức một con năm đoạn chín giai Hồn sủng sơ đẳng cấp thống lĩnh của Dương Mãn Thiên, công kích từ bốn phương tám hướng ập tới, nhanh đến mức đối phương không hề có lực phản kích.
Trên đường rễ cây đi qua, máu tươi vãi đầy mặt đất, hỏa diễm thổi qua rừng cây chập chờn nghiêng ngã, vô số thi thể nằm chất chồng một chỗ kèm theo mùi máu tươi nồng nặc.
"Đốt hủy !" Thủ lĩnh sát thủ Yểm Ma cung – Hà Lãng ra lệnh, năm đầu Lam Yểm Ma đồng thời thi triển ma diễm màu xanh thẫm thiêu đốt hai mươi thi thể Dương gia và Hồn sủng biến thành tro bụi.
"Đại nhân, lúc nãy chạy trốn hẳn là thủ lĩnh của bọn họ, thực lực rất mạnh, để cho Yểm thiếu một thân một mình đi trước có bị gì không?" Một gã sát thủ Yểm Ma cung nói khẽ với Hà Lãng.
"Ừ, mấy người các ngươi đi qua xem một chút." Hà Lãng chính là thủ hạ của Hạ Nghiễm Hàn, bây giờ là trợ thủ cho Sở Mộ. Nếu như Sở Mộ có chuyện gì, bản thân hắn là trợ thủ cũng khó thoát tội.
"Vâng !" Ba tên sát thủ Yểm Ma cung lập tức gọi Dực hệ Hồn sủng trở lại, nhanh chóng nhảy lên lưng chúng nó.
Thế nhưng, ngay khi ba sát thủ chuẩn bị cất cánh đột nhiên phát hiện từ giữa xe ngựa thương đội có một thân ảnh màu đen chậm rãi đi ra.
Ánh mắt mấy gã sát thủ đều lộ ra vài phần kinh ngạc, bởi vì bọn họ vốn được huấn luyện làm sát thủ chuyên nghiệp hoàn toàn không nhận ra vị Hằng Hải Yểm thiếu này đến tột cùng trở lại lúc nào.
"Thay đổi một con đường đường, vận chuyển hàng hóa, hồn hạch, hồn tinh đến Hồn sủng cung ở Cương La thành, toàn bộ đổi thành kim tệ rồi đưa đến trụ sở đấu giá." Sở Mộ nói.
"Vâng !" Hai mươi mốt sát thủ lập tức hành lễ, sau đó lập tức thi hành không hề thắc mắc một câu.
Sau khi nói dứt lời, Sở Mộ trực tiếp nhảy lên trên lưng Mạc Tà, dọc theo con đường cũ quay về Cương La thành.
Nhìn thấy Sở Mộ khống chế Dạ Lôi Mộng Thú rời khỏi, các gã sát thủ cũng bắt đầu sinh ra cảm giác kính nể.
Các sát thủ đã sớm điều tra rõ ràng thực lực vị thủ lĩnh của thương đội Dương gia, không ngờ vị Tù đảo vương giả này có thể giải quyết trong đoạn thời gian ngắn như vậy, nhiêu đó đã đủ để nói rõ thực lực hắn cường hãn và thủ đoạn giết người đáng sợ như thế nào rồi.
Phòng đấu giá.
“70 vạn kim tệ, không có ai áp giá cao hơn, vậy thì ba đoạn tám giai Mặc Dã thiên phú cực tốt này thuộc về Sở gia."
Vị nữ đấu giá sư gợi cảm gõ một búa xác định.
Nhìn thấy chùy rơi xuống, không ít người của Sở gia lộ vẻ bất mãn. Khi Sở Minh quyết định nâng giá tiền lên đến 70 vạn kim tệ để mua một con Mặc Dã thì mọi người đã chau mày khó chịu rồi.
Tất cả mọi người đều biết Sở Minh mua con Mặc Dã này hiển nhiên là muốn tặng cho Sở Mộ làm Hồn sủng mới. Nhưng thật ra cao thủ nhất lưu trong Sở gia chỉ có một con Hồn sủng giá trị 50 vạn kim tệ là cao nhất rồi.
Sở Mộ chỉ là một đệ tử đời thứ ba, còn chưa làm ra bao nhiêu cống hiến vì gia tộc, hơn nữa bởi vì tìm kiếm hắn mà Sở gia bị suy sụp nghiêm trọng. Bây giờ tự nhiên người này lại nhận được một phần đại lễ như vậy, vì thế trong lòng mọi người cảm thấy có chút không thoải mái.