“Ký kết hồn ước?”
Dĩ nhiên không, Sở Mộ chính là Hồn sủng sư làm sao ký kết hồn ước với người khác được?
Thế nhưng, vấn đề trở lại thế giới nhân loại lại làm cho Sở Mộ vô cùng nhức đầu. Bởi vì Chiến Dã, Dạ, tiểu Chập Long chạy đến địa phương nào đó rèn luyện tồn tại không gian cấm chế, hắn không có cách nào cảm nhận tinh
thần liên lạc. Vì thế tất cả triệu hoán Hồn sủng cũng coi như phế bỏ.
Tiểu Mạc Tà, Tần, Ngưng, Quỷ Quân, Ma Thụ ở trong không gian Hồn sủng một
năm nay cũng sắp nín hỏng rồi. Nếu không thể phóng thích chúng nó ra
ngoài, đoán chừng thể chất và thực lực sẽ xuất hiện tình trạng thoái
hóa.
"Trước tiên rời khỏi nơi này đã !"
Ánh mắt Sở Mộ nhìn qua mười đầu Bạch Yểm Ma, mở miệng nói.
Mười đầu Bạch Yểm Ma cũng phát hiện thái độ Vương của chúng nó khác hẳn lúc trước, cả đám dùng ánh mắt quái dị nhìn nhau.
Thế nhưng, Bạch Yểm Ma nguyện ý đầu phục là vì thực lực cường đại của Ngân
Sắc Ma Nhân, Yểm Ma Thống trị giả đã bị giam tại bình cảnh vô địch đế
hoàng quá lâu rồi. Nó vẫn luôn khát vọng đột phá đến cấp chúa tể giống
như Vương, nhưng điều này cần phải có cơ duyên, không phải muốn có là
có.
Lần này nó vứt bỏ bộ lạc cấp mười đi theo Vương đến thế giới nhân loại chính là hi vọng tìm được phương pháp đột phá bình cảnh.
Sở Mộ hiển nhiên biết rõ mục đích Yểm Ma Thống trị giả đi theo mình, hắn
nhìn lại đám Bạch Yểm Ma sát khí mười phần này cũng đồng dạng nhức đầu.
Thực lực mười con Bạch Yểm Ma này đúng là cực mạnh, từ khi trở lại thế giới
nhân loại đã biến thành đả thủ trung thành nhất của hắn.
Nếu như ở Cấm Vực, Sở Mộ có thể dẫn chúng nó hoành hành ngang ngược, không cần kiêng kị điều gì.
Nhưng nơi đây là lãnh thổ nhân loại, nếu dẫn theo mười đầu Bạch Yểm Ma đi dạo ngoài đường đúng là quá mức khoa trương rồi. Nhất là trước đó không
lâu còn chọc giận nữ tử địa vị rất cao tại Hồn Minh.
Sở Mộ có thể khẳng định không bao lâu nữa, Thiên Cơ sẽ dẫn một đám cao thủ Hồn Minh
tới tiêu diệt hết mình. Mà đám Bạch Yểm Ma lại là mục tiêu quá lớn khó
thể tránh thoát bọn họ truy tung.
Cho nên Sở Mộ cảm thấy trước
tiên nên quay về Hồn Điện, tìm kiếm trợ thủ từ ba thế lực lớn không cho
Thiên Cơ hành động thiếu suy nghĩ.
"Ly lão nhi không có ở đây, suy nghĩ đúng là nhức đầu mà."
"Thiếu chút nữa là quên rồi, tòa thành tạm thời không thể vào."
Mười đầu Bạch Yểm Ma nhìn Vương lắc đầu thở dài nhưng không hiểu gì hết, đành phải im lặng chờ Vương đưa ra quyết định.
Không có cách nào triệu hoán Hồn sủng, không thể tiến vào tòa thành nhân
loại, thậm chí còn không biết mình đang ở địa phương nào.
Trải qua suy nghĩ cẩn thận, Sở Mộ đành phải chuyển sang vấn đề hồn ước.
"Ca ca, thật ra cũng không phải làm Hồn sủng của ta, chúng ta ký kết hồn ước ngang hàng."
Trữ Mạn Nhi tựa như biết hắn đang lo lắng chuyện gì, lập tức vểnh cái miệng nhỏ nhắn nói.
"Hồn ước ngang hàng?"
Đây là lần đầu tiên Sở Mộ nghe đến khái niệm này, vội vàng hỏi lại lần nữa.
Hồn sủng sư thi triển hồn ước đều mang theo tính cưỡng chế. Sau khi ký kết
hồn ước thành công, Hồn sủng sư có thể mệnh lệnh cho Hồn sủng hành động, chỉ cần thực lực không cách nhau quá lớn, Hồn sủng sẽ không có biện
pháp làm trái.
Bao gồm cả hồn ước với thiếu nữ phản bội cũng thuộc loại hồn ước bình thường, về phần hồn ước ngang hàng đúng là kỳ lạ rồi.
"Nhân loại vốn không có loại hồn ước ngang hàng này, đó là năng lực của Thế Chủ Thụ."
"Thế Chủ Thụ không phải là Hồn sủng, mà chỉ là thực vật sống lâu năm mới
sinh ra ý thức. Nó không có năng lực chiến đấu, nhưng lại có thể giao
cho rất nhiều sinh vật lực lượng cường đại. Vì thế những sinh vật ý đồ
bất lương sẽ muốn độc chiếm, hoặc là phá hủy Thế Chủ Thụ. Một mình hưởng thụ tất cả tài nguyên của Thế Chủ Thụ."
"Vì không muốn tình
huống như thế phát sinh, cũng vì Thế Chủ Thụ vĩnh cửu trường tồn. Thế
Chủ Thụ sẽ ký kết hồn ước ngang hàng với một số sinh vật chính trực
cường đại. Chúng nó sẽ không bị ảnh hưởng gì đến suy nghĩ, linh hồn,
hành động, nhưng thời điểm Thế Chủ Thụ bị công kích sẽ lập tức xuất hiện bảo vệ Thế Chủ Thụ."
"Để báo đáp lại, Thế Chủ Thụ sẽ ban cho chúng nó linh vật ẩn chứa năng lượng khổng lồ, lợi ích không thể nào đo đếm nổi."
Trữ Mạn Nhi chậm rãi giải thích.
Sở Mộ hiển nhiên đã từng nghe truyền thuyết về Thế Chủ Thụ, nhưng không
ngờ nó thật sự tồn tại. Hơn nữa cái gọi là sinh vật cường đại trong
miệng Trữ Mạn Nhi sợ rằng cũng đạt tới trình độ chúa tể trở lên.
Trong thế giới nhân loại, cường giả cấp chúa tể chỉ đếm được trên đầu ngón
tay, khó trách Thế Chủ Thụ trở thành truyền thuyết. Bởi vì nơi nó sinh
sống không phải địa phương nhân loại có thể lui tới.
"Nói như vậy, ngươi cũng có năng lực ký kết hồn ước ngang hàng?"
Sở Mộ tỏ vẻ nghi ngờ hỏi tiểu nha đầu.
"Ừ, ừ, thật ra ký kết và không ký kết cũng không có khác bao nhiêu đối với
ta. Đại đa số Hồn sủng trong tự nhiên sẽ bảo vệ ta, nhưng hiện tại ta
cần một cường giả chân chính như ca ca bảo vệ. Để báo đáp lại, ta có thể trợ giúp ca ca tăng cường thực lực Hồn sủng."
Trữ Mạn Nhi cười nói.
Lấy thực lực Trữ Mạn Nhi bây giờ quả thật không có tư cách trợ giúp Sở Mộ
gia tăng thực lực, nhưng năng lượng tinh khiết của nàng lại là liều
thuốc bổ rất lớn đối với Hồn sủng của Sở Mộ.
Sở Mộ cẩn thận suy
nghĩ một phen, ngoại trừ những lúc cần thiết xuất thủ bảo vệ nha đầu
này, hắn không có tổn thất gì cả. Hơn nữa, nha đầu này quả thật nắm giữ
lực lượng đặc thù nào đó, ít nhất lời hứa hẹn của nàng không phải giả
dối.
Sở Mộ cuối cùng cũng đồng ý ký kết hồn ước ngang hàng với nha đầu này.
Trữ Mạn Nhi thấy Sở Mộ gật đầu lập tức nở nụ cười khả ái, vui vẻ nói:
"Lại thêm một ca ca lợi hại, nói không chừng vài năm nữa ta cũng có thần bảo hộ giống như Thế Chủ Thụ."
Mặc dù là hồn ước ngang hàng, nhưng Sở Mộ vẫn phải giao ra một cái hồn ước, cũng may Sở Mộ còn có hồn ước dư thừa. Hiện tại hắn cũng không có nhu
cầu tìm Hồn sủng mới, cho nên giao dịch này cũng rất có lời.
Một
lát sau, hồn ước thứ 14 bị ấn ký linh hồn Trữ Mạn Nhi chiếm cứ, Sở Mộ có thể cảm giác được mình và nha đầu này xuất hiện tinh thần liên lạc.
Thông qua đó, hắn cảm nhận được nội tâm nha đầu này vô cùng thuần khiết
và thiện lương.
Mới ban đầu Sở Mộ còn nghi ngờ và cảnh giác Trữ
Mạn Nhi vì lai lịch thần bí, kiến thức phong phú dị thường. Nhưng sau
khi ký kết hồn ước, Sở Mộ phát hiện linh hồn nha đầu này thật sự là tinh khiết như tiên đồng ngọc nữ, không có một chút cảm xúc mặt trái nào.
Rất khó tưởng tượng ở trong thế giới đầy rẫy mưu mô, quỷ kế, tranh đoạt
ích lợi này còn có một nữ tử trong sáng, thiện lương như vậy. Có lẽ đây
chính là nguyên nhân nàng được Thế Chủ Thụ nhận thức.
"Ca ca,
trải nghiệm của ngươi đáng thương quá, hic hic...! Thế nhưng, ngươi có
rất nhiều Hồn sủng trung thành, tình cảm sâu đậm khiến cho người ta hâm
mộ nha!”
Mặc dù Trữ Mạn Nhi không nhìn thấy quá khứ của Sở Mộ, nhưng
hiện tại nàng đã có thể cảm nhận được một chút ký ức đang xoay chuyển
trong đầu Sở Mộ.
Sở Mộ mỉm cười ôn nhu, lấy tay vuốt ve mái tóc
bóng mượt của nàng, quả thật hắn nghĩ không ra hạng người nào lại nhẫn
tâm thương tổn một tiểu nha đầu khả ái, lương thiện như thế này.
Một hồn do Bán Ma chiếm cứ dần dần buông lỏng, Sở Mộ kích động niệm chú ngữ.
Thân là Hồn sủng sư, chú ngữ triệu hoán hẳn là quen thuộc lắm rồi, tuyệt đối không thể nào đọc sai.
Nhưng mà thanh âm Sở Mộ ngâm nga rất chậm, thân thể loáng thoáng run rẩy
không thể kiềm chế được cảm xúc trong lòng mình. Cho đến khi Trữ Mạn Nhi nắm lấy cánh tay Sở Mộ, hắn rốt cuộc hoàn thành triệu hoán.
Tội Viêm bắt đầu bốc cháy, một đồ án hỏa diễm quen thuộc hiện lên. Một thân ảnh nhỏ xinh xuất hiện ở chính giữa đồ án.
Yêu khí cường đại tràn ra bốn phía, chín cái đuôi trắng bạc nhẹ nhàng đung
đưa. Tâm tình Sở Mộ lúc này dao động vô cùng lợi hại, đầu óc lâng lâng
chẳng khác gì lần đầu tiên triệu hoán.