Quả nhiên, đồ án hồn ước màu nâu hiện ra trên mặt đất, một con Hồn sủng hình thể to lớn từ từ xuất hiện, thân thể đứng trong rừng cây lại càng thể hiện rõ ưu thế lực lượng của nó.
Quỷ Nham Ma Nhân.
Ánh mắt Sở Mộ lập tức khóa chặt con Hồn sủng kia, nhưng vẻ mặt vẫn bình thản như thường.
Quỷ Nham Ma Nhân:
Nguyên Tố giới - Nham hệ - Ma Nhân tộc - Quỷ Nham Ma Nhân á tộc.
"Cao đẳng cấp chiến tướng, sáu đoạn hai giai." Sở Trữ cau mày nhìn về phía Quỷ Nham Ma Nhân, tự mình lẩm bẩm.
Thực lực Dương Kiệt đã vượt ra khỏi Sở Trữ tưởng tượng, không ngờ triệu hoán ra con Hồn sủng nào cũng đạt tới sáu đoạn cao đẳng cấp chiến tướng.
"Loại Hồn sủng này thiếu gia căn bản xem không vừa mắt." Đinh Vũ bày ra bộ dạng khinh thường, chú tâm chỉ huy bảy đoạn Thứ Côi Hoa Yêu và sáu đoạn Phong Bạo Tinh Linh tiến hành càn quét đám Hồn sủng cấp thấp ở chung quanh.
Sở Trữ lại cố ý nhìn thoáng qua Đinh Vũ, trong lòng âm thầm kỳ quái, vì sao nữ tử này tin tưởng Sở Mộ như vậy chứ?
Chẳng lẽ Sở Mộ thật sự đã hoàn toàn thoát khỏi bóng ma trong quá khứ, trong thời gian bốn năm đã nhanh chóng quật khởi trở thành cường giả.
Nhưng mà Sở Trữ nhớ rằng bốn năm trước Sở Mộ còn không có Hồn sủng để triệu hoán, trong thời gian bốn năm dù cho trưởng thành mau hơn nữa cũng không thể nào đạt tới trình độ đối kháng với sáu niệm Hồn Sư được.
Một góc khác bên trong rừng rậm.
"Tiểu thư, ngài vô luận thế nào cũng không được xuất thủ, nếu không Tần gia chúng ta sẽ rước lấy phiền toái rất lớn."Lão Đằng cố gắng khuyên giải Tần Mộng Nhi.
"Đám người Dương gia quá mức tàn nhẫn, Đằng đại thúc, ngài không thể lạnh lùng như thế." Tần Mộng nhi cắn nhẹ đôi môi, không có nghe gia nô lão Đằng khuyến cáo, tiếp tục khống chế Viêm Điểu bay thẳng vào rừng cây.
Tần Mộng Nhi tiến vào chiến trường rất nhanh, đúng lúc nhìn thấy vị Sở công tử thần bí đang đối chiến Dương Kiệt. Sau khi phát hiện tình huống hoàn toàn là nghiêng về phía Sở công tử, tinh thần Tần Mộng Nhi kinh hãi không dứt.
Tần Mộng Nhi tu luyện ở La Vực môn đã vài năm, từng được chứng kiến không ít cao thủ trẻ tuổi, nhưng mà thanh niên cao thủ có thể chống lại Dương Kiệt chỉ mới nghe nói, nhưng chưa bao giờ chân chính thấy qua. Không nghĩ tới lần này xuất động lại tận mắt nhìn thấy một vị thanh niên cường giả tầm cỡ này.
Dương Kiệt triệu hồi Quỷ Nham Ma Nhân chính là để chế trụ kỹ năng Lôi hệ của Dạ Lôi Mộng Thú. Dù sao kỹ năng Lôi hệ và Hỏa hệ có lực sát thương lớn nhất, nếu không chọn phương pháp khắc chế hữu hiệu, Thú thuộc tính Hồn sủng rất dễ bị thương tổn.
Chẳng qua là Dương Kiệt vẫn còn coi thường phương thức chiến đấu của Sở Mộ. Khi Dương Kiệt triệu hồi ra Quỷ Nham Ma Nhân thì Sở Mộ hoàn toàn không quan tâm đến Ma Nhân to lớn cồng kềnh kia, mà tập trung toàn bộ lực lượng tiến công Tây Giáp Vong Hạt.
Tây Giáp Vong Hạt cũng đồng dạng là bổ sung thêm Hắc Ám thuộc tính, nhưng Dương Kiệt tương đối trọng điểm Tây Giáp Vong Hạt về năng lực Trùng hệ. Hắc Ám thuộc tính ở trước mặt Dạ Lôi Mộng Thú cơ hồ không có hiệu quả, ngược lại bị Dạ Lôi Mộng Thú phóng tia chớp không ngừng oanh kích đốt cháy khải giáp trên người nám đen một mảnh.
Sắc mặt Dương Kiệt cũng đen theo Hồn sủng của mình rồi, mắt thấy Lý Nam còn đang mơ màng liền phát tiết tức giận vào người hắn: “Đồ vô dụng, còn không tỉnh lại cho ta."
Trong quá trình chiến đấu, Dương Kiệt vì không muốn cái tên ngu ngốc này bị giết nên phải phân tâm bảo vệ Lý Nam, không cho Sở Mộ có cơ hội công kích. Nhưng ai ngờ được năng lực chống cự tinh thần của Lý Nam yếu ớt tới cỡ đó, đã qua hồi lâu vẫn chưa chịu thức tỉnh lại để hỗ trợ hắn.
Dương Kiệt thét lớn một tiếng đã thành công thức tỉnh Lý Nam. Ngay khi Lý Nam tỉnh lại phát hiện mình đang ở giữa chiến trường, sắc mặt lại càng tái nhợt vội vàng thi triển Thừa Phong thuật lao ra khỏi chiến trường.
"Còn không triệu hoán Hồn sủng của ngươi tới đây." Dương Kiệt nổi giận mắng chửi ầm ĩ.
Lúc này Lý Nam mới kịp phản ứng, vội vàng cho Tiên Huyết Thú gia nhập vào chiến đấu, đồng thời triệu hồi hai con Hồn sủng khác.
"Lý Nam giao cho ta giải quyết, Sở công tử chuyên tâm đối phó Dương Kiệt là được." Lý Nam mới vừa hoàn thành triệu hoán, trên không trung bỗng nhiên truyền đến một thanh âm dễ nghe.
Sở Mộ ngẩng đầu lên liền thấy Tần Mộng Nhi khống chế Viêm Điểu bay tới. Sở Mộ cũng cảm thấy hơi ngoài dự liệu, không ngờ vị Tần tiểu thư này lại là một Hồn Sư thực lực không kém.
"Ừ, cẩn thận đó." Sở Mộ gật đầu, lập tức khống chế Dạ Lôi Mộng Thú bay thẳng đến Dương Kiệt, mạnh mẽ ép hắn vào trong rừng rậm.
Tốc độ hai con Hồn sủng của Dương Kiệt đều không thể so sánh với Dạ Lôi Mộng Thú, trong lúc Dương Kiệt lui về phía sau phải ra lệnh cho Quỷ Nham Ma Nhân buông thả Nham Tường ngăn cản Dạ Lôi Mộng Thú.
Sở Mộ hiển nhiên biết rất khó trực tiếp công kích Dương Kiệt, mục tiêu của hắn chính là thay đổi hoàn cảnh chiến đấu.
"Hừ, ta không có kiên nhẫn chơi với ngươi." Dương Kiệt chợt lạnh lùng cười nói, chậm rãi niệm chú ngữ.
Triệu hoán hồn thứ ba.
Dương Kiệt hiển nhiên là muốn triệu hồi ra Hồn sủng mạnh nhất.
Sở Trữ nhìn thấy Dương Kiệt niệm chú ngữ trong lòng càng thêm căng thẳng, hắn nhớ là hình như Dương Kiệt có một con sáu đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh, là vì có con Hồn sủng cực mạnh này hắn mới có thể sống thoải mái ngoài vòng pháp luật.
"Mau đi trợ giúp ngươi thiếu gia, Dương Kiệt triệu hoán hồn thứ ba là một con sáu đoạn thống lĩnh, rất khó đối phó." Sở Trữ lập tức nói với Đinh Vũ ở bên cạnh.
"Đừng lo lắng, thiếu gia có thể ứng phó." Đinh Vũ vẫn nhẹ nhàng lắc đầu.
Đinh Vũ đích thân quan sát Sở Mộ chiến đấu với Thiên Quý. Vào lúc đó đội hình Hồn sủng của Thiên Quý là ba con Lam Yểm Ma năm đoạn trở lên. Mặc dù thực lực Dương Kiệt rất mạnh, hơn nữa còn có sáu đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh. Nhưng Lam Yểm Ma chính là tồn tại đỉnh phong trong cấp thống lĩnh, Hồn sủng của Dương Kiệt không có cách nào sáng bằng ba con Lam Yểm Ma của Thiên Quý được.
"Chẳng lẽ Dạ Lôi Mộng Thú không phải là Hồn sủng mạnh nhất của Tứ đệ?" Sở Trữ hỏi.
"Dĩ nhiên là không phải." Đinh Vũ không bao giờ quên Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ một mình khiêu chiến ba con Lam Yểm Ma, còn có Băng Không Tinh Linh sử dụng kỹ năng Băng hệ xuất thần nhập hóa nữa.
Băng Không Tinh Linh mặc dù mới đạt tới sáu đoạn một giai, nhưng năng lực khống chế Băng hệ tuyệt đối sáng ngang cấp thống lĩnh, nếu bỏ qua năng lực cận chiến thì sức chiến đấu của nó hoàn toàn ngang với một con sáu đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh.
Sở Trữ nhìn Đinh Vũ mà không nói nên lời, không ngờ rằng Dạ Lôi Mộng Thú vẫn không phải là Hồn sủng mạnh nhất của Sở Mộ. Điều này cũng quá kinh khủng rồi.
Dương Kiệt đã hoàn thành triệu hoán.
Bên trong đồ án chậm rãi xuất hiện một con yêu thú thân thể dữ tợn, bốn cái cánh dát đầy hoa văn kỳ lạ, mới vừa hiện ra đã bay thẳng lên trời.
Tứ Dực Xà Yêu:
Yêu Thú giới - Thú hệ (Trùng hệ) - Yêu Xà tộc - Tứ Dực Xà Yêu á tộc.
"Sáu đoạn hai giai, sơ đẳng cấp thống lĩnh." Sở Mộ vẫn hờ hững nhìn tới con Hồn sủng thứ ba của Dương Kiệt, vẻ mặt lạnh lùng y như cũ. Thậm chí còn biểu lộ vài phần thất vọng nhàn nhạt.
"Mạc Tà, xem ra ngươi không có hứng thú rồi." Sở Mộ nói với tiểu Mạc Tà đang nằm trên vai.
Trong quá trình chiến đấu, tiểu Mạc Tà luôn nằm trên vai Sở Mộ, Dương Kiệt gọi ra hai con Hồn sủng đầu tiên rõ ràng không bằng Dạ Lôi Mộng Thú. Cho dù Sở Mộ khống chế một mình Dạ Lôi Mộng Thú cũng đủ để chu toàn.
Dĩ nhiên, Dạ Lôi Mộng Thú chính là Hồn sủng loại hình nhanh nhẹn, nó có thể dễ dàng né tránh không cho hai con Hồn sủng kia có cơ hội công kích nó. Nhưng mà năng lực công kích của Dạ Lôi Mộng Thú rõ ràng là hơi yếu. Nếu muốn đánh bại Dương Kiệt vẫn phải dựa vào Băng Không Tinh Linh với ma pháp Băng hệ mạnh mẽ hoặc tiểu Mạc Tà nhiều thuộc tính kết hợp hoàn mỹ.
"Ô ô ô !"
Mạc Tà vốn đang ôm hi vọng mấy phần hưng phấn lập tức hạ thấp tinh thần, thất vọng kêu lên mấy tiếng.
"Để Ngưng xử nó vậy, ngươi quan bên kia vui đùa cùng hai con Hồn sủng một chút." Sở Mộ nói.
Lúc này tiểu Mạc Tà mới gật đầu khả ái, trực tiếp tụ lực trên vai Sở Mộ nhẹ nhàng nhảy lên cao rồi hạ xuống người Quỷ Nham Ma Nhân.
Quỷ Nham Ma Nhân cảm giác có con gì đó nho nhỏ đang ở trên đầu mình, cho rằng đó là động vật hay chim rừng nào đó vô tình hạ xuống nên không có để ý.
"Ô ô ô !"
Mạc Tà đứng trên đầu Quỷ Nham Ma Nhân một lát không thấy đối phương có hành động gì, bất mãn kêu lên mấy tiếng.
"A ~!" Quỷ Nham Ma Nhân cảm giác đầu mình tự nhiên có một luồng hơi nóng kinh khủng quét xuống, lập tức phát ra tiếng kêu thống khổ, hai cánh tay cường tráng đột nhiên giơ lên cao rồi đập xuống đầu mình.
Lúc cánh tay nện xuống thì Mạc Tà đã nhẹ nhàng nhảy một cái né tránh vô cùng đơn giản, sau đó lại quay trở lại trên đầu Quỷ Nham Ma Nhân lần nữa.
Mạc Tà vẫn luôn duy trì trạng thái Sở Liên, ngay cả hóa thân Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ cũng không cần, cứ như vậy bay qua nhảy lại y như chơi đùa với hai tên ngốc vậy. Thỉnh thoảng nhảy lên trên đầu Quỷ Nham Ma Nhân cào cào mấy cái, thỉnh thoảng lắc lưu cái đuôi đầy lửa đập vào mặt Tây Giáp Vong Hạt, hành vi đùa bỡn như thế làm cho hai con Hồn sủng tức giận vô cùng.
Mạc Tà đối phó hai con Hồn sủng này quả thực quá dễ dàng, Sở Mộ sẽ không cần quan tâm gì nhiều, chỉ niệm chú ngữ thu hồi Dạ Lôi Mộng Thú rồi nhanh chóng triệu hồi Băng Không Tinh Linh ra ngoài.
Đồ án tuyết trắng hiện ra dưới chân Sở Mộ, Băng Không Tinh Linh từ chính giữa đồ án thoáng cái bay ra, nhất thời một luồng băng sương lạnh giá từ thân thể Băng Không Tinh Linh khuếch tán lan tràn ra bốn phía, hàn khí dày đặc lập tức bao phủ rừng rậm, tất cả cây cối, bụi cỏ dần dần ngưng kết một tầng băng mỏng.
"Băng Không Tinh Linh? Cũng không tính là Hồn sủng hiếm thấy, đây là một loại chủ lưu Hồn sủng thuộc tính thuần túy.” Nhưng mà Sở Trữ chưa từng thấy qua một con Băng Không Tinh Linh nào có làn da trong suốt đến như vậy, hai tròng mắt lấp lánh quang mang nhàn nhạt cho thấy tâm trí cũng không thấp.
Sở Trữ khiếp sợ cũng không kỳ quái, Dạ Lôi Mộng Thú là Hồn sủng hi hữu hiếm thấy, nếu đặt trong phòng đấu giá thế nào cũng thu được một khoảng lớn ngoài mong đợi, có thể nói đó là xa xỉ phẩm trong hàng ngũ cấp thống lĩnh.
Mặc dù Băng Không Tinh Linh chỉ là cấp chiến tướng, nhưng thiên phú thuộc tính vượt xa đồng tộc bình thường, lại trải qua không ngừng cường hóa một loại thuộc tính, giá trị đã gần vượt qua một số Hồn sủng cấp thống lĩnh rồi.
Nhìn thấy Sở Trữ lộ vẻ kinh ngạc, Đinh Vũ chỉ nở nụ cười bình thản, trong lòng thầm nghĩ: “Băng Không Tinh Linh cũng không phải là Hồn sủng mạnh nhất của thiếu gia nha! Nếu như Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ cao ngạo kia có hứng thú chiến đấu thì một mình nó cũng có thể giải quyết ba con Hồn sủng của Dương Kiệt rồi.”
Khu rừng tối đen bị băng sương bao bọc kín mịt, hàn khí lạnh giá lập tức hạ thấp nhiệt độ chung quanh xuống rất nhanh.
"Hừ, chỉ là thứ cặn bã." Dương Kiệt làm sao đủ kiến thức nhận ra nổi con Băng Không Tinh Linh này thiên phú hơn người, khinh thường lầm bầm một tiếng rồi ra lệnh cho Tứ Dực Xà Yêu đánh tới.Băng Không Tinh Linh
"Ngưng, Băng Tinh Phong Bạo."
"Đinh !”
Băng Không Tinh Linh trải qua vô số lần chiến đấu đã vận dụng thành thạo kỹ năng Băng hệ lắm rồi, cho dù là kỹ năng cấp năm Băng Tinh Phong Bạo vẫn có thể hoàn thành trong thời gian cực ngắn, hầu như chỉ qua một, hai lần hô hấp là niệm xong chú ngữ.
Vô số điểm Băng Tinh nhanh chóng lơ lửng quanh người Băng Không Tinh Linh, nó lập tức dùng tinh thần khống chế tất cả Băng Tinh xoay tròn kịch liệt rồi nhanh chóng biến thành một cơn lốc băng sương đường kính đạt tới sáu thước, điên cuồng càn quét về phía Tứ Dực Yêu Xà.
"Băng Tinh Phong Bạo, hợp lực."
Băng Không Tinh Linh lại niệm chú ngữ lần nữa, đạo Băng Tinh Phong Bạo thứ hai nhanh chóng hình thành, vốn cơn lốc băng sương có đường kính sáu thước liền gia tăng cường độ mở rộng ra phạm vi mười thước, kỹ xảo hợp lực giúp cho uy lực Băng Tinh Phong Bạo tăng lên đến trình độ kinh khủng.
Băng Không Tinh Linh thi triển Băng Tinh Phong Bạo vốn là kỹ năng cấp năm, thiên phú Băng hệ giúp cho Băng Tinh Phong Bạo sinh ra hiệu quả cấp sáu. Sau khi hợp lực hai lần ma pháp với nhau thì uy lực Băng Tinh Phong Bạo có thể tiếp cận kỹ năng Băng hệ cấp bảy rồi.
Sáu đoạn hai giai Tứ Dực Xà Yêu có lực phòng ngự khoảng chừng cấp sáu sơ kỳ, phòng ngự cỡ này chắc chắn chịu không nổi ma pháp cấp bảy công phá.
"Vù vù vù vù ~~~!"
Băng Tinh điên cuồng xé rách vảy rắn phòng ngự trên người Tứ Dực Yêu Xà, bốn cái cánh cũng bị tàn phá kinh hoàng nhanh chóng mất đi năng lực phi hành.
Vẻ mặt Dương Kiệt lúc nãy còn kiêu ngạo lập tức chìm xuống đáy cốc, âm thầm cắn răng mắng chửi: “Một con Băng Không Tinh Linh tại sao lại có năng lực ma pháp Băng hệ biến thái đến trình độ này? Đến tột cùng hắn làm sao bồi dưỡng ra được? Chẳng lẽ là tiêu phí vài chục vạn kim tệ mua cấp sáu hồn tinh Băng thuộc tính?”
Quả thật đúng là Sở Mộ đã dùng hai mươi vạn kim tệ mua một viên Băng hệ hồn tinh để cho Băng Không Tinh Linh tăng cường thuộc tính Băng hệ.
Hai mươi vạn kim tệ đã đủ mua nguyên con Tứ Dực Xà Yêu rồi, thế mà lại sử dụng một nguồn tài chính khổng lồ như vậy đập vào người Băng Không Tinh Linh, lực chiến đấu không biến thái mới là lạ.
Đối phương có năng lực khống chế Băng hệ quá mức cường hãn nên Dương Kiệt phải niệm chú ngữ thi triển hồn kỹ Băng Khải gia trì lên người Tứ Dực Yêu Xà.
Kỹ năng Băng hệ tiếp cận cấp bảy nếu trực tiếp công kích Tứ Dực Xà Yêu sẽ là một kích tất sát. Dương Kiệt mất đi một con Hồn sủng lấy cái gì chống lại Sở Mộ?
Sở Mộ cũng không lãng phí hồn lực của mình, chỉ lạnh lùng đứng ở bên cạnh Băng Không Tinh Linh không ngừng ra chỉ lệnh. Băng Không Tinh Linh thi triển kỹ năng Băng hệ cơ hồ không gián đoạn, căn bản không cho Tứ Dực Xà Yêu có bất kỳ cơ hội nào đến gần.
Băng Khải giúp cho Tứ Dực Yêu Xà gia tăng lực phòng ngự miễn cưỡng đạt tới cấp bảy, nhưng sinh vật hình thể to lớn như Tứ Dực Yêu Xà khi được phụ thêm Băng Khải sẽ làm ảnh hưởng tới tốc độ bao phủ và khả năng phòng ngự cũng giảm bớt chút ít. Hơn nữa sẽ làm gia tăng trọng lượng cơ thể lên vài phần.
Trong lúc Băng Khải đang bao trùm lên trên người thì bốn cánh của Tứ Dực Yêu Xà không có cách nào bay lên nổi, chỉ có thể nặng nề di chuyển trong rừng cây mà thôi.
Thân thể dài hơn mười thước bây giờ chính là gánh nặng phiền toái, Tứ Dực Yêu Xà đối mặt với Băng Không Tinh Linh có khả năng vi khống đúng là một tấm bia thịt cỡ bự, cho dù có nhắm mắt lại cũng có thể bắn trúng. Thế là trong một đoạn thời gian ngắn, hàng loạt kỹ năng Băng hệ thi nhau ập xuống đầu Tứ Dực Yêu Xà.
Giai đoạn gần băng nhau, đẳng cấp cao hơn một bậc, tư chất thiên phú giữa hai bên không thể nào so sánh nổi. Vì thế lực chiến đấu biểu hiện ra ngoài hoàn toàn cách xa, trận chiến này đã nghiêng về một bên.
"Đáng giận, Vong Hạt, Quỷ Nham, các ngươi đang làm gì đó?"