Sủng Mị

Chương 23: Q.2 - Chương 23: Tình huynh đệ






"Sở Mộ là thứ gì? Lại là một tên phế vật của Sở gia? Dương Kiệt nhìn vào Sở Mộ, ánh mắt lóe lên một tia âm tàn.

Lý Nam ở trong Dương gia thời gian tương đối lâu hiển nhiên cũng biết chuyện Sở Mộ, lập tức mở miệng giải thích: "Dương Kiệt đại nhân, Sở Mộ là trưởng tôn của gia chủ Sở gia, bốn năm trước vốn đã chết rồi.”

Bởi vì Dương Kiệt tính cách ác liệt nên bị phái ra bên ngoài hoạt động, đã vài năm chưa trở lại nơi này nên không biết gì về Sở Mộ.

"Tiểu tử này rất lợi hại?" Dương Kiệt dời về phía Dạ Lôi Mộng Thú của Sở Mộ, Dương Kiệt đương nhiên là người biết nhìn hàng, có thể nhận ra thực lực của Dạ Lôi Mộng Thú.

"Cái này... nghe nói hắn bị mất một hồn từ nhỏ, nếu không phải vì muốn tổn thương Sở Thiên Thừa, chúng ta cũng lười động thủ với hắn. Không nghĩ tới tiểu tử này vẫn chưa chết." Lý Nam nói.

"Đã mất một hồn? Chẳng phải là phế vật rồi?" Dương Kiệt lập tức hiện lên một nụ cười gian tà. Lúc nãy Sở Mộ khống chế Dạ Lôi Mộng Thú đột ngột xuất hiện khiến cho Dương Kiệt nhận thức người này hẳn là rất khó đối phó. Ai ngờ tiểu tử này dĩ nhiên bị mất một hồn, vậy thì đối phó dễ dàng hơn nhiều.

Lý Nam lập tức gật đầu xác nhận, nhưng khi nhìn thấy Dạ Lôi Mộng Thú uy phong lẫm liệt, vẻ mặt lại thay đổi cực kỳ khó coi. Nếu người ta cưỡi cấp thống lĩnh Mộng Thú hai thuộc tính là phế vật, vậy bản thân hắn chỉ có Hồn sủng mạnh nhất là trung đẳng cấp thống lĩnh tính là thứ gì?

Nghe thấy hai người nói chuyện với nhau, Sở Mộ lạnh lùng quét mắt qua hai người.

"Tam ca, trước tiên nên giải quyết bọn họ rồi hãy nói sau.”

Sở Mộ bình thản nói, sau đó dứt khoát xoay người lại, trong nháy mắt sát khí tràn ra, từ một người thanh niên anh tuấn nho nhã biến thành một con hung thú vô cùng tàn bạo.

Khí tức ba năm tàn sát, đạp lên hàng nghìn thi thể bỗng chốc tạo thành một trận cuồng phong ập tới Dương Kiệt, cho dù hắn là sáu niệm Hồn sư cũng phải run lên sợ hãi.

Dương Kiệt ở trong La Vực rõ ràng là tiếng xấu vang xa, chuyện giết người thường xuyên như ăn cơm bữa, cho nên hắn có thể dựa trên khí thế và thần sắc để phán đoán đối phương là hạng người nào.

Dương Kiệt từng nhìn thấy một sát thủ tru diệt sạch sẽ cả gia tộc tại La Vực, tên sát thủ kia mang đến cho hắn cảm giác không rét mà run. Nhưng mà chẳng biết tại sao, Dương Kiệt phát hiện ánh mắt người thanh niên này ngưng tụ sát khí thậm chí còn cường liệt hơn cả tên sát thủ kia nữa.

"Ngươi xác định hắn là một phế vật đã mất một hồn?" Dương Kiệt nhỏ giọng hỏi lại.

"Hẳn là không sai, nếu hắn đúng là nhi tử Sở Thiên Thừa." Lý Nam nói.

Dương Kiệt trả lời nửa tin nửa ngờ, nhưng kinh nghiệm nhiều năm nói cho hắn biết người thanh niên này hẳn là không có đơn giản như Lý Nam nói, lập tức tập trung tinh thần chuẩn bị ứng phó tình huống có thể phát sinh. Nhanh chóng gọi sáu đoạn năm giai Tiên Huyết Thú về bên cạnh, đồng thời triệu hoán ra một con năm đoạn năm giai Tây Giáp Vong Hạt.

Nhìn thấy Dương Kiệt nhẹ nhàng triệu hoán một cái lại là một con năm đoạn năm giai Hồn sủng trung đẳng cấp thống lĩnh, sắc mặt Sở Trữ cũng phải thay đổi, bất an trong lòng lại càng nồng đậm.

Sở Trữ từng nghe rất nhiều người nhắc đến cái tên ác bá Dương Kiệt này, biết tên này còn có một con cấp thống lĩnh Hồn sủng sáu đoạn trở lên. Bây giờ Dương Kiệt triệu hoán hai con Hồn sủng đã rất khó đối phó rồi, nếu thêm một con sáu đoạn thống lĩnh Hồn sủng nữa xuất hiện thì hết đường chạy trốn.

"Thực lực Dương Kiệt cực mạnh, ngươi không phải là đối thủ của hắn, mau bảo Mộng Thú rời khỏi." Sở Trữ lập tức nói với Sở Mộ nói. Sở Trữ đã tin tưởng người này là Tứ đệ Sở Mộ rồi, mặc dù trong lòng có rất nhiều chuyện muốn biểu đạt, nhưng bây giờ không phải là lúc tâm sự.

Sở Trữ tin tưởng Sở Mộ nhất định là đã trải qua vô số đau khổ trong thời gian bốn năm này, bây giờ rốt cuộc quay trở về hẳn là một tin tức tốt. Bản thân hắn xảy ra chuyện gì cũng không sao, nhưng mà Sở Mộ tuyệt đối không thể lại có sai lầm.

"Tam ca, yên tâm đi, ta không còn là tiểu thiếu niên nhu nhược năm đó phải nhờ ngươi bảo vệ." Sở Mộ cười nói, hắn kiên cường sống sót chính là vì giờ phút này.

"Nhưng mà ngươi bị mất một hồn.” Sở Trữ đang định ngăn trở Sở Mộ hành động lỗ mãng, bỗng nhiên một trận cuồng phong ập tới.

Sở Trữ còn chưa kịp phản ứng thì một con Tật Phong Ma Câu khí thế hiên ngang đã xuất hiện ở trước mặt hắn, nhất thời gió lớn nổi lên, rừng cây không ngừng dao động. Sở Trữ kinh ngạc chính là phía trên Tật Phong Ma Câu là một nữ tử xinh đẹp.

"Đinh Vũ, ngươi bảo vệ hắn." Sở Mộ nói với Đinh Vũ.

Sau khi nói xong, Sở Mộ nhảy lên trên lưng Dạ Lôi Mộng Thú, trực tiếp khống chế nó phóng tới chỗ Lý Nam và Dương Kiệt.

"Tứ đệ, không nên lỗ mãng." Sắc mặt Sở Trữ lại càng tái nhợt, Sở Mộ hành động như vậy chẳng phải là giao tính mạng của mình cho người ta hay sao?.

"Vị công tử này đừng lo lắng, thiếu gia đối phó được." Đinh Vũ nhẹ nhàng khuyên giải Sở Trữ, đồng thời cũng niệm chú ngữ nhanh chóng triệu hồi hai con Hồn sủng ra bảo vệ chung quanh.

"Thiếu gia?" Sở Trữ nhìn thoáng qua Đinh Vũ, vẻ mặt lộ ra mấy phần nghi ngờ.

Thế nhưng cảm giác nghi ngờ đã bị kinh ngạc s thay thế rất nhanh, bởi vì Đinh Vũ triệu hoán dĩ nhiên là hai con Hồn sủng thực lực không kém.

"Bảy đoạn ba giai Thứ Côi Hoa Yêu, sáu đoạn một giai Phong Bạo Tinh Linh." Sở Trữ hoàn toàn bị trấn trụ, không ngờ rằng nữ tử này cũng là một Hồn sủng sư thực lực khá cao. Quan trong nhất nàng là tỳ nữ Sở Mộ?

"Dạ, Mộng Toái Ngạc Lâm."

Trong lúc chạy về phía Lý Nam và Dương Kiệt, Sở Mộ không chút do dự ra lệnh cho Dạ Lôi Mộng Thú thi triển tuyệt kỷ Mộng Thú.

Hai tròng mắt Dạ Lôi Mộng Thú lập tức biến hóa quỷ dị, kinh người nhất là rừng rậm chung quanh cũng biến đổi theo đó, không gian xuất hiện tình trạng mơ hồ rồi hết thảy mọi thứ phát sinh thay đổi.

Lý Nam đang cố gắng triệu hồi Hồn sủng của mình, nhưng chỉ lệnh vừa mới phát ra đột nhiên phát hiện rừng rậm tối đen đã biến thành một mảnh chiến trường thây phơi thành núi, vô số thi thể từ mặt đất bò dậy, ánh mắt lập lòe lân tinh nhào về phía mình.

Uy lực của tinh thần ma pháp Yêu Linh sẽ chịu ảnh hưởng bởi hồn niệm Hồn sủng sư. Sở Mộ là bảy niệm Hồn Sư nên cao hơn Lý Nam chút ít, hơn nữa Dạ Lôi Mộng Thú lấy Yêu Linh làm thuộc tính, Lý Nam vốn không coi trọng tâm trí Hồn sủng và tinh thần đề kháng nên trúng chiêu trong nháy mắt.

Ngay khi trúng chiêu, Lý Nam và đám Hồn sủng nếu không kịp thức tỉnh xem như là vứt đi rồi.

"Rống !"

Dương Kiệt cho sáu đoạn năm giai Tiên Huyết Thú phóng xuyên qua chính giữa hai thân cây, Huyết Liệt Trảo sắc bén nhắm ngay vị trí bụng Dạ Lôi Mộng Thú.

Dạ Lôi Mộng Thú đã chú ý tới Tiên Huyết Thú đánh lén, thân thể nhẹ nhàng nhảy lên cành cây, thân thể đen tuyền trong giây lát lóe lên hồ quang màu tím.

"Ùng ùng… ùng ùng... !"

Hai tia chớp chói mắt đột nhiên xuất hiện và đập thẳng xuống người Tiên Huyết Thú.

Tính chung đẳng cấp và giai đoạn thì năm đoạn năm giai Dạ Lôi Mộng Thú cấp thống lĩnh thực lực tương đương với sáu đoạn năm giai Tiên Huyết Thú cấp chiến tướng.

Nhưng mà trên phương diện thuộc tính thì Dạ Lôi Mộng Thú có hai thuộc tính Lôi, Ám sẽ mạnh hơn và ưu thế nhiều hơn Tiên Huyết Thú chỉ thuần túy Thú thuộc tính.

Ít nhất khi đối mặt với tia chớp cực mạnh tập kích, Tiên Huyết Thú không có năng lực đề kháng Lôi hệ đã bị thương vô cùng nghiêm trọng.

"Chỉ dựa vào một con Mộng Thú cũng muốn chống lại ta?" Dương Kiệt lạnh lùng cười một tiếng, thu hồi sáu đoạn năm giai Tiên Huyết Thú không hề do dự chút nào. Sau đó nhanh chóng niệm chú ngữ gọi ra một con Hồn sủng, đồng thời cho Tây Giáp Vong Hạt phát động công kích Dạ Lôi Mộng Thú.

Dương Kiệt không có thi triển hồn kỹ mà là lựa chọn thay đổi Hồn sủng, nói vậy hắn sẽ triệu hồi ra một con Hồn sủng nhất định là có thuộc tính áp chế Mộng Thú của Sở Mộ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.