Sở Mộ có lòng tin chiến đấu, Băng Không Tinh Linh cũng không cần sợ hãi rồi.
"Mấy nữ nhân kia muốn hãm hại ta, Ngưng, trước tiên cho các nàng chịu chút đau khổ."
Sở Mộ cười lạnh nói.
Sở Mộ hiển nhiên không thể để cho Bạo Tuyết Ma quấy nhiễu trận hình Hồn
sủng của Đằng Lãng, nếu không Đằng Lãng sẽ tổn thất một, hai con Hồn
sủng trong nháy mắt.
Mắt thấy đầu Yêu kia giả bộ hoảng sợ dẫn dắt Bạo Tuyết Ma chạy tới, Sở Mộ biết trận chiến này không thể tránh được
rồi. Cho nên hắn vô cùng quyết đoán khống chế Băng Không Tinh Linh lùi
lại phía sau.
Nếu như chiến đấu chính diện, Băng Không Tinh Linh
phòng ngự cao tối đa chỉ có thể thừa nhận Bạo Tuyết Ma cao đẳng đế hoàng công kích một lần, đến lần thứ hai chắc chắn là chết tan xác.
"Ngưng, đầm lầy băng sương."
Không cần Sở Mộ nói quá nhiều, Băng Không Tinh Linh lập tức hiểu rõ ý định
của Sở Mộ. Nó nhanh chóng hoàn thành chú ngữ, hai tay phóng tới trước
thả ra lực lượng Băng hệ lạnh giá. Trong lúc nhất thời cả khu vực lân
cận xuất hiện mặt băng bóng loáng, ngay cả không khí cũng bị hàn khí dày đặc ngưng tụ thành thực chất. Cho dù đối phương tiến hành đạp không
cũng gặp trở ngại rất lớn.
"Hỗn đản !"
Ở phía xa, Quán Quán thấy một màn như vậy lập tức chửi ầm lên.
Ngưng thi triển đầm lầy băng sương đã bao phủ cả Yêu Linh của nàng vào trong. Cho nên tốc độ Yêu Linh bị ảnh hưởng giảm xuống một nửa, thoáng cái đã
rơi vào phạm vi công kích của Bạo Tuyết Ma.
Bạo Tuyết Ma là sinh
vật Băng hệ, đầm lầy băng sương chỉ gây ra chút ít trở ngại đối với nó.
Nhưng lúc này Bạo Tuyết Ma tức giận đỏ cả mắt, bất chấp tất cả thi triển kỹ năng hóa thành một cây Chiến phủ băng sương chém xuống đầu Yêu Linh
của Quán Quán.
Lực lượng Chiến phủ vô cùng cường đại, hàn khí rợn người.
Tốc độ Yêu Linh đã bị hạn chế, năng lực né tránh cũng chịu ảnh hưởng nhất
định. Một kích kia chém xuống sơn băng địa liệt, khí thế bao trùm phạm
vi vài trăm thước khiến cho Yêu Linh không còn đường nào né tránh.
"Xin lỗi, phán đoán sai lầm rồi. Ta cứ tưởng Hồn sủng của ngươi chạy trốn về phía Thiên Cơ điện hạ."
Nhìn thấy ngàn tầng sóng tuyết nổi lên cuồn cuộn, ánh mắt Quán Quán cơ hồ muốn phun ra lửa.
"Nếu như Yêu Linh chết ở đây, ta bắt ngươi đền mạng."
Quán Quán sợ hãi quýnh quáng chân tay, vội vàng tiến tới tìm kiếm tung tích Yêu Linh Hồn sủng của mình.
Quán Quán cố ý dẫn dụ Bạo Tuyết Ma chạy tới chỗ Sở Mộ rõ ràng là muốn hãm
hại hắn. Trong quá trình này Thiên Cơ đều thu hết vào trong tầm mắt,
chẳng qua là nàng không có ý định ngăn cản chuyện này.
Nàng cũng không lưu ý Yêu Linh của Quán Quán còn sống hay không, thái độ thờ ơ lạnh nhạt ngoài khả năng dự liệu của Sở Mộ.
Trên thực tế, nàng cảm thấy rất nghi hoặc tại sao gã nam tử kia đối mặt Bạo
Tuyết Ma cao đẳng đế hoàng vẫn không có ý định triệu hoán Hồn sủng thứ
hai? Ngược lại là thừa dịp Bạo Tuyết Ma lọt vào cạm bẫy băng sương lập
tức chỉ huy Băng Không Tinh Linh triển khai một loạt công kích.
"Để cho Băng Không Tinh Linh khiêu chiến vượt cấp?"
Nhìn thấy Sở Mộ hành động lỗ mãng như thế, Thiên Cơ quả thật là kinh ngạc từ tận đáy lòng.
Băng Yêu thần bí của nàng vốn có kỹ năng chủng tộc chiếm cứ ưu thế rất lớn,
cho nên Thiên Cơ mới tự tin chỉ huy nó đối chiến với Hàn Quỷ Yêu Hậu cao đẳng đế hoàng.
Thật ra thực lực Băng Yêu đã tiếp cận cao đẳng đế hoàng rồi, hơn nữa nàng nắm rõ hết thảy hành động của địch nhân như
lòng bàn tay. Tuy rằng khiêu chiến vượt cấp rất khó khăn, nhưng mức độ
nguy hiểm cũng không lớn.
Chỉ có điều Băng Không Tinh Linh cấp
chiến tướng khẳng định không có kỹ năng chủng tộc đặc thù, phòng ngự dày công kích cao cũng chỉ là trung đẳng đế hoàng. Thế nhưng lại to gan lớn mật khiêu chiến cao đẳng đế hoàng, chỉ cần bị đối phương đánh trúng một kích trực diện thì chết là cái chắc.
"Sở lão đệ, ngươi còn không triệu hoán Hồn sủng?"
Đằng Lãng xoay người lại nhìn thoáng qua lập tức hoảng sợ bàng hoàng. Bởi vì hắn phát hiện Sở Mộ lại quyết định để cho Băng Không Tinh Linh dẫn dắt
Bạo Tuyết Ma rời khỏi chiến trường, ý tứ rõ ràng là chuẩn bị một chọi
một rồi.
Sở Mộ không trả lời hắn, dùng hồn niệm khóa định Bạo
Tuyết Ma lần lượt né tránh công kích, vừa né vừa chạy vào trong một hẻm
núi cách đó không xa.
Lúc trước bảo Ngưng thi triển đầm lầy băng
sương chủ yếu là vì đào hầm hãm hại Yêu Linh của Quán Quán. Đồng thời
Bạo Tuyết Ma tiến vào khu vực đó sẽ ảnh hưởng đến tốc độ trong đoạn thời gian ngắn, Ngưng sẽ có thể duy trì khoảng cách an toàn với Bạo Tuyết
Ma.
Bạo Tuyết Ma là Cự Nhân tộc, công kích đáng sợ nhất chính là
cánh tay. Mỗi một đòn đánh ra đều hóa thành Chiến phủ khổng lồ, bộc phát uy lực còn mạnh hơn Quỷ kiếm của Quỷ Khung Quân Vương hàng chục lần.
Cho dù thế nào đi nữa, Ngưng cũng không thể bị Chiến phủ công kích chính
diện. Thậm chí năng lượng khuếch tán cũng gây ra thương tổn rất lớn, chỉ cần trì hoãn một giây khẳng định sẽ bị Bạo Tuyết Ma tiếp cận miểu sát.
"Ngưng, phía sau lưng của nó đã bị hắc ám hủ thực."
Sau khi cẩn thận quan sát, Sở Mộ bỗng nhiên phát hiện phần lưng Bạo Tuyết Ma lưu lại một dấu vết màu đen rất bắt mắt.
Đây rõ ràng là kết quả của Quán Quán – Yêu Linh tạo ra khi giao chiến với
Bạo Tuyết Ma, nhờ đó lực phòng ngự vị trí đã bị giảm xuống một mảng lớn.
Xem ra cô nàng Quán Quán cũng có chỗ tốt, ít nhất nhờ có vết thương hủ thực này giúp cho Ngưng tìm được chỗ đột phá.
Tốc độ Băng Không Tinh Linh không nhanh bằng Bạo Tuyết Ma, trong quá trình
chạy đi không ngừng buông thả Băng Tường ngăn cản Bạo Tuyết Ma truy
đuổi.
Chẳng qua là mấy bức tường băng không có bao nhiêu tác
dụng, mỗi bức tường dày gần trăm thước cũng cản không nổi Bạo Tuyết Ma
đập một phát. Thời gian nặng nề trôi qua, hiệu quả băng sương trì hoãn
đối với Bạo Tuyết Ma dần dần tiêu tán.
"Rống !"
Bạo Tuyết
Ma gầm thét một tiếng vang dội, thân thể to lớn nhảy dựng lên vượt qua
bức tường băng cản trở mà Băng Không Tinh Linh vừa buông thả.
Thân thể nó còn đang lơ lửng giữa không trung, một quyền kinh khủng đã nện thẳng xuống đầu Băng Không Tinh Linh.
"Ầm !”
Một tiếng nổ kinh thiên động địa chấn tai Sở Mộ đau nhói, băng sương mù
mịt, tuyết hoa bay đầy trời che kín không gian. Khe vực căn bản chịu
không nổi lực lượng xung kích bắt đầu nứt nẻ chằng chịt, từng mảng từng
mảng băng khối rơi xuống vực sâu không đáy.
"Đây... đừng nói chết rồi chứ?"
Tiểu Đồng mặt mày sững sờ, ánh mắt ngơ ngác nhìn tới khu vực hỗn độn ở phương xa.
"Ai bảo hắn thích thể hiện..."
Quán Quán vẫn còn canh cánh trong lòng đối với hành động lúc nãy của Sở Mộ.
Về phần Băng Không Tinh Linh tốt nhất là chết đi, nếu không oán khí của
nàng làm sao tiêu tan? Phải biết rằng, hiện tại đầu Yêu Linh kia đã tổn
thất một bộ hồn giáp quý giá vẫn bị trọng thương gần chết.
Đằng Lãng không rảnh bận tâm Sở Mộ, nhưng thời điểm nghe thấy tiếng nổ kinh thiên thì trong lòng cũng sinh ra dự cảm rất xấu.
Vẻ mặt Thiên Cơ vẫn bình thản như thường, lẳng lặng khống chế Hồn sủng của mình chiến đấu. Đồng thời phân tâm chú ý tình huống bên phía Sở Mộ. Bạo Tuyết Ma thi triển kỹ năng đúng là cường hãn chí cực, lấy vị trí một
quyền kia làm trung tâm đã xuất hiện một cái hố khổng lồ, vô số vết nứt
lan tràn ra ngoài xa năm dặm.
Sở Mộ đứng trên đỉnh núi mỉm cười nhàn nhạt, dùng hồn niệm ra lện cho Băng Không Tinh Linh phát động công kích.
Thân ảnh Băng Không Tinh Linh dần dần xuất hiện từ trong một bức tường băng, chú ngữ kỹ năng đã hoàn thành từ sớm.
“Băng Kính.”
Băng Không Tinh Linh nắm giữ kỹ năng này cực kỳ thành thạo rồi, hơn nữa còn thành công lừa gạt Bạo Tuyết Ma đang tức giận nóng nảy. Vì thế Bạo
Tuyết Ma đánh ra một kích kia hoàn toàn vô dụng, lại còn tạo cơ hội cho
Băng Không Tinh Linh có đầy đủ thời gian niệm chú ngữ.
Nguyên Tố
giới Hồn sủng vốn nắm ưu thế rất lớn khi thi triển các loại kỹ năng,
thời gian niệm chú ngữ càng dài thì uy lực càng lớn. Một khi địch nhân
hành động sai lầm để cho chúng nó có thời gian tích tụ lực lượng, vậy
thì mười phần chắc chín không có quả ngon để ăn rồi.