Bất Hủ thành, Phược Phong Linh Trấn Yêu Bi.
Khuôn mặt nữ sát thủ
Lãnh Liên tràn đầy kinh ngạc nhìn Huyết Ẩm Mộng Yêu của mình, ánh mắt
nàng không dám tin tưởng nhìn xuống hồ nước vừa mới bắn ra hai đạo Tinh
Ngân.
"Tại sao có thể như vậy?"
Lãnh Liên toàn thân ngây dại, nhỏ giọng lẩm bẩm.
Công kích xuyên qua không gian?
Lãnh Liên tuyệt đối không thể nào nghĩ đến khi nàng chuẩn bị đánh một kích
toàn lực giết chết Đoạn Dịch, bỗng nhiên có một siêu cấp cường giả đánh
xuyên qua không gian tấn công Yêu Linh của mình.
Đạo Tinh Ngân
trải qua không gian tước nhược (suy giảm) đã không còn lực lượng cấp đế
hoàng đỉnh phong, nhưng mà đối với sơ đẳng cấp đế hoàng Huyết Ẩm Mộng
Yêu , cũng là tương đối trí mạng.
Huyết Ẩm Mộng Yêu có năng lực
hạn chế tinh thần cực mạnh, nhưng mà nó cũng có nhược điểm trí mạng. Đó
là lực phòng ngự thấp đến đáng thương, chỉ cần Hồn sủng chuẩn đế hoàng
đánh một kích toàn lực cũng có thể tất sát Huyết Ẩm Mộng Yêu.
Kỹ
năng Tinh Ngân từ không gian khác đánh tới chỉ còn lại lực lượng tương
đương chuẩn đế hoàng. Nhưng mà Liễu Băng Lam canh thời gian rất chuẩn
xác, cộng thêm Huyết Ẩm Mộng Yêu đang phân tâm khống chế Hồn sủng khác
nên không thể kịp thời né tránh. Vì thế mới bị trúng đòn trọng thương,
trên ngực lưu lại hai vết thương khủng bố như thế.
Ngay cả Đoạn
Dịch cũng ngẩn người ngạc nhiên, trong lúc nhất thời không biết đã xảy
ra chuyện gì. Nhưng rõ ràng đây là cơ hội ngàn năm một thuở, hắn làm sao có thể bỏ qua dễ dàng chứ? Đoạn Dịch lập tức ra lệnh cho hai con chủ
sủng triển khai công kích ào ạt về phía Huyết Ẩm Mộng Yêu.
"Xẹt xẹt !"
Huyết Ẩm Mộng Yêu không có cách nào né tránh, cũng không có dư lực thi triển
kỹ năng phòng ngự. Trong nháy mắt đã bị hai con Hồn sủng sơ đẳng đế
hoàng xé thành thịt nát, máu tươi đổ ra lâm ly.
Binh bại như núi
đổ, chỉ một cái kỹ năng đột ngột xuất hiện đã sáng tạo cơ hội tuyệt hảo
cho Đoạn Dịch. Hắn chỉ hủy mấy con chủ sủng vồ đến giết chết Huyết Ẩm
Mộng Yêu. Sau đó tranh thủ thời cơ phản giết thêm một con Nguyên Tố
chuẩn đế hoàng. Trong thời gian rất ngắn đã khiến cho Lãnh Liên thương
tổn hai hồn.
Lãnh Liên trận cước đại loạn, căn bản không dám lại
lưu lại nơi này phút giây nào nữa, cặp mắt nàng bắn ra quang mang oán
hận nhìn lướt qua hồ nước.
Lãnh Liên dẫn theo ba con Hồn sủng
khác bi phẫn chạy trốn. Nữ sát thủ này phản ứng quả thật đủ nhanh, nếu
như trì hoãn trong chốc lát, Đoạn Dịch chắc chắn có biện pháp bắt giữ
nàng.
Đoạn Dịch không có đuổi theo, đối phương là sát thủ, am
hiểu ẩn giấu, chạy trốn, ám sát…, lỗ mãng đuổi theo ngược lại có thể bị
nàng giết ngược.
Lãnh Liên đã bị giết hai con chủ sủng, Đoạn Dịch còn có 4 đầu đế hoàng cũng không sợ Lãnh Liên. Hắn chỉ cần tùy thời đề
phòng nàng đánh lén là được rồi.
"Không biết là vị cao nhân nào xuất thủ tương trợ, ân cứu mạng Đoạn Dịch suốt đời không quên."
Sau khi đánh đuổi Lãnh Liên, Đoạn Dịch lập tức xoay người về phía hồ nước thi lễ, bày tỏ sự cảm kích từ tận đáy lòng.
Đầu bên kia Đảo Ảnh Tuyền, trong Phược Phong Thánh điện.
Các vị Hồn Hoàng thấy chiến cuộc nghịch chuyển trong nháy mắt, hồi lâu sau
mới từ kinh ngạc khôi phục như cũ. Ánh mắt mọi người đều rơi vào người
Băng Lam.
"Nữ Tôn điện hạ, chẳng lẽ Hồn sủng của ngài đã vượt qua lĩnh vực đế hoàng? Nếu không, làm sao nó có thể công kích xuyên không
gian như thế?"
Đình trưởng lão là người đầu tiên đề ra nghi vấn.
Đình trưởng lão nói lời này cũng là suy nghĩ chung của tất cả Hồn Hoàng, bởi vì bọn họ đều biết chỉ có Hồn sủng siêu việt cấp đế hoàng mới nắm giữ
lực lượng kinh khủng cỡ này.
"Tinh Hà là Dị hệ Hồn sủng, bản thân Đảo Ảnh Tuyền đã có sẵn hiệu quả không gian tương liên cũng giảm bớt
một ít khó khăn. Nhờ đó kỹ năng Dị hệ mới thành công đánh xuyên qua
không gian Đảo Ảnh Tuyền."
Băng Lam lạnh nhạt giải thích.
Băng Lam chỉ thi triển một kỹ năng đã thay đổi hoàn toàn chiến cuộc, nhưng
mà giải thích của nàng quá đơn giản, ngữ khí lạnh nhạt như hành động của mình không phải vấn đề gì lớn. Cả đám Hồn Hoàng vốn chuẩn bị xong một
đống lời lẽ đẹp đẽ khen tặng, nhưng mà treo đến khóe miệng lại không
biết nên nói ra như thế nào. Băng mỹ nhân đúng là thanh danh Băng mỹ
nhân, đã ít nói rồi lại còn thần bí quá mức. Bọn họ ở trước mặt nàng
bỗng nhiên có cảm giác vô cùng nhỏ bé.
Lúc trước Sở Mộ chiến đấu với Dương Kỳ, Băng Lam đã dự định đánh ra một chiêu này rồi.
Thế nhưng, nàng không có sử dụng kỹ năng này là vì ba nguyên nhân.
Thứ nhất Sở Mộ và Dương Kỳ chiến đấu không có ở gần hồ nước, tất cả mọi
người quan sát trận chiến theo góc chéo cách hồ nước rất xa. Liễu Băng
Lam không có cách nào công kích đối phương, dù công kích cũng không bảo
đảm có thể đánh trúng. Thứ hai, kỹ năng đánh xuyên không gian tiêu hao
thể lực rất lớn, sau khi Hồn sủng Tinh Hà sử dụng kỹ năng cần phải nghỉ
ngơi một đoạn thời gian khá lâu. Thứ ba, công kích đánh xuyên không gian bị giảm phần lớn uy lực, từ đế hoàng đỉnh phong rớt xuống tương đương
với chuẩn đế hoàng, bởi vì Băng Lam nhận ra Huyết Ẩm Mộng Yêu phòng ngự
rất thấp mới quyết định thi triển kỹ năng.
Dĩ nhiên, bất kể như
thế nào, nhờ có Liễu Băng Lam nhúng tay vào đã thay đổi toàn bộ chiến
cuộc, điều này khiến cho đám Hồn Hoàng bắt đầu kính nể Nữ Tôn. Đây là
tôn kính vì thực lực, chứ không phải vì thân phận hay địa vị của nàng.
"Kỳ quái, Đoạn Dịch còn chần chờ cái gì nhỉ?"
Đình trưởng lão nói.
"Hình như hắn đang tìm cái gì đí !"
Bất Hủ thành.
Sở Mộ khống chế tiểu Chập Long, vốn là hắn có kế hoạch chạy đi đánh thức
Thánh sủng Huyền Chân Chập, chỉ có điều San tiểu thư nói rằng mình chỉ
biết vị trí sáu tòa Trấn Yêu Bi còn lại, nhưng căn bản không biết cái
nào mới là Trấn Yêu Bi phong ấn Huyền Chân Chập.
Cho nên Sở Mộ đành phải để cho San tiểu thư chỉ đường, hai người vội vã lên đường đi tới tòa Trấn Yêu Bi gần nhất.
"Ô ô ô ô !"
Tiểu Mạc Tà nằm trên bả vai Sở Mộ bỗng nhiên lỗ tai dựng đứng lên, cặp mắt linh động ngó chừng một phương hướng khác.
"Chuyện gì ?"
Sở Mộ nghi ngờ hỏi.
Tiểu Mạc Tà không trả lời, trực tiếp nhảy xuống đất, chạy tới trước mặt tiểu Chập Long.
Sở Mộ không cho tiểu Chập Long đuổi theo, để cho tiểu Mạc Tà tùy ý đi dạo. Hắn không cần phải lo lắng cho Mạc Tà, bởi vì tiểu tử này ở trạng thái
Sở Liên không thể nào bị sinh vật cao cấp chú ý. Hơn nữa, tốc độ Mạc Tà
rất nhanh, nếu phát sinh nguy hiểm sẽ lập tức quay đầu trở về.
Thời gian trôi qua không lâu lắm, tiểu Mạc Tà chậm rãi chạy về nhưng bộ dạng có vẻ như không phát hiện điều gì khác thường. Nó tung người nhảy lên
bả vai Sở Mộ tiếp tục công tác ngủ ngày của mình như thường.
Trong một tòa cung điện tàn phá, một nữ tử áo đen sắc mặt tái nhợt quỳ dưới
mặt đất, há miệng hô hấp từng ngụm từng ngụm cực kỳ chật vật.
"Chết tiệt, thiếu chút xíu nữa, rốt cuộc là ai thi triển kỹ năng thông thiên
đó! Là đại nhân vật nào có khả năng đánh xuyên không gian."
Nữ
nhân này chính là Lãnh Liên chiến đấu với Đoạn Dịch trước đó không lâu,
hai hồn bị thương làm cho nàng tổn thương nguyên khí nặng nề, bây giờ
đành phải trốn ở chỗ này điều dưỡng. Vừa nghĩ đến kỹ năng Tinh Ngân lúc
trước, trong lòng Lãnh Liên vẫn còn sợ hãi, thực lực người kia cũng quá
kinh khủng rồi.
"Thế nhưng hoàn hảo, hiện tại cũng không có người đuổi theo. Để ta xem các ngươi làm sao thức tỉnh Thánh sủng cổ xưa."
Trên mặt Lãnh Liên nở nụ cười tà ác, cầm trên tay một cái không gian giới chỉ.
Cái không gian giới chỉ này là Lãnh Liên trộm được từ trên người Đoạn Dịch
trong lúc chiến đấu, chiếc nhẫn không chỉ có tài sản của Đoạn Dịch, mà
còn chứa thứ trọng yếu nhất dùng để thức tỉnh Thánh sủng - Thiên Lộ.
Không có Thiên Lộ, cho dù hoàn thành chú ngữ cũng vô dụng, cho nên Lãnh Liên vẫn xem như hoàn thành nhiệm vụ.
Nàng đưa tay ra nhẹ nhàng vuốt ve cái đuôi mềm mại, thì ra ở bên cạnh nàng là một con Cửu Vĩ Hồ tà khí kinh người.
Nàng mỉm cười vui vẻ, nhẹ giọng nói:
"Làm tốt lắm !"